Đọc truyện Nhật Ký Anh Yêu Em – Chương 12
Tới đầu kiệt thì tôi đứng đó chờ chị, chứ không vào phòng. Khoảng 15 phút thì chị ra, không biết vì đi với tôi, đứa e trai không mà chị không trang điểm, gương mặt mộc, mặc quần áo bình thường lắm.hi. Nhưng tôi thích thế, tôi không thích ai đó trang điểm, không tự tin bước cùng ai đó mang cái giày cao gót 10 phân. Mặc dù chị có đi thì cũng cao chưa hơn tôi được, hi.
– Chà, đi chơi với e mà mặc gì xấu ngoec,- tôi chọc chị
Chị lườm tôi cái, nhưng mà đáng yêu ghê.
– Xấu á? Vậy thôi để chị về………..luôn.- chị dọa tôi
– Hi hi,, thôi thôi bà cô, đùa chớ xinh lắm rồi, xinh nữa thì e không có công trả lời bọn con trai hỏi về chị đâu,- tôi nịnh, cái mặt lúc tôi nịnh nhìn vui ghê..hehe
– Thôi đi đi ông, nói nhiều quá,- chị làm giỗi
Tôi đưa chị tới quán café gần đó, vẫn là Ánh Dương, tại tôi kết chỗ này rồi mà. Lần này tôi cũng chọn cái bàn ở góc, và ga lăng chả kém. Tôi bước nhanh tới bàn, kéo ghế ra, mà lần này kinh nghiệm rồi, làm từ từ, kẻo ngã ghế thì về luôn chứ chả chơi…keke
– Mời trẻ con ngồi,- tôi nói khéo
Chị nguýt tôi một cái rõ dài, mà tôi kệ, nguýt thì nguýt chứ a đây sợ gì, hôm sau yêu a mà nguýt coi chừng a đánh cho chừa, tôi nghĩ khoái, rồi cũng ngồi vào bàn……
– Chị uống gì thì gọi đi, mà chỉ một thôi nhé, chưa gọi ly thứ hai thì lo mà trả nha..hehe,- tôi chọc,…
– Mời được ly thì thôi, về…- chị giả đò giận
– Hehe…gớm, e nói đùa thôi, chứ như chị mà uống có 1 ly thì tối về lại mắc công khó ngủ,hehe.. lúc nãy ăn xong cơm không dám uống nước để để bụng tới uống cho e nhịn luôn tuần này chứ gì?…- tôi chọc
– Ừ, đúng vậy đó, chưa ăn cơm nữa, mời đi ăn luôn không?….- chị cũng làm tới
– Hi, thôi, uống nước no đi rồi về, giờ còn gì mà ăn, hix,,-
Rồi hai chị e gọi thức uống ra, tôi vẫn sting như ngày nào, hình như mỗi lần vào quán café thì tôi chỉ gọi có mỗi món này, nghiện mịa nó rồi. hix. Còn chị, vẫn sữa chua đánh đá trộn café như ngày nào. Nên sau này mỗi lần vào quán, thì tôi gọi luôn cho e nó, đỡ phải hỏi, hihi.
– Nè chị, sao chị chưa yêu ai?..-tôi hỏi
– E thì hỏi làm gì? Biết cái gì mà hỏi?- chị không chịu nói
– Ứa? chị nói thì e mới biết chứ, có gì e giới thiệu người cho, kẻo không chị lại ế, mà e thì hay mũi lòng, lúc đó sợ lại xin đi chống ế, khổ thân ba má e ở nhà…hehe,- tôi chọc
– Gớm, chống ế người già này làm gì?…tại chị chưa muốn yêu, cũng chưa có ai làm chị thích cả, nói chuyện không hợp nên không yêu thôi,- chị thật thà
Tôi, vênh cái mặt lên, vẻ tự tin…tôi mà, Hoàng Bách Khoa đó, cái vụ hợp kiểu nói chuyện thì tôi tự tin lắm, lại thêm một sở trường, trong đầu tôi toan tính biết bao nhiêu thứ, tấn công phải từ từ, e nó mới tin, k vội vàng quá e nó lại nghĩ trẻ con thích khám phá, thì khổ thân tôi.
– Thế chị nghĩ sao về tuổi nè? Người yêu chị ít hơn tuổi ấy?- tồi hỏi dò, phải tìm hiểu sở thích e nó chứ,..
– Ôi dào, bọn trẻ con thì yêu đương gì, chị chả thích, chị thích người lớn tuổi hơn thôi, một bờ vai chín chắn,- chị lại thật nữa à, nhưng sự thật này tự nhiên lại dội gáo nước lạnh vào tôi, lúc nãy đang còn miên man mà, thôi kệ, cứ tán
– Trẻ con á, yêu trẻ con cũng có cái hay chứ bộ, yêu trẻ con không phải được cười suốt ngày à? Như e nè?…- tôi gợi ý
– Hi, nhưng chị không thích, trẻ con thơ ngây, yêu nhau có mà cãi nhau suốt ngày à, như e nè, trẻ ranhhh….,- chị nháy mắt vẻ tinh nghịch với tôi
– Xì , xì, xì, tại chị chứ bộ, lớn tuổi rồi mà cứ thích tranh giành hơn thua với e, e nhịn lắm rồi mà chị cứ làm tới, nên e phải phản đối thôi..hehe,- tôi cười
– E thì hơn chị chắc, cứ nhận mình là người lớn, mà suốt ngày cãi nhau với chị, là sao…???- chị chống chế lại ý kiến của tôi
– Thì lúc nói chuyện, e thích làm trẻ con, như vậy cười nhiều hơn, chứ lúc làm gì quan trọng, e lớn lắm chứ bộ,,- vừa nói, tôi vừa đưa tay lên gồng, làm thành cái con chuột chạy cho chị xem, hix.
Hai chị e nói chuyện vui vẻ, tới khoảng 9h thì tôi chở chị về, đưa chị vào tận phòng luôn, ga lăng mờ. Đường phố hôm nay đông vui ghê, gió mát trăng thanh, rất hợp để tỏ tình, mà thôi, từ từ,hi. Kết thúc một buổi tối nói chuyện đầu tiên, café, khung cảnh lãng mạn, dù cảm nhận được đôi chút khó khăn, nhưng tôi không quan tâm, quyết làm phi công mà, con gái ai chả thích người lớn tuổi hơn, có công việc ổn định, nhưng thôi, quan trọng là cái mồm, tôi nghĩ bụng. Tối đó tôi lại về, về cày cái máy tính của tôi tới tận 2h sáng. “Hạnh phúc chính là e”….