Bạn đang đọc Nhật ký anh chàng yêu vợ – Chương 10 part 2
“Bảo bối, em đã ăn no chưa?” Anh tiến sát lại gần, bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp bả vai cô.
“Ừm, không sai biệt lắm.” Cô gắt gao nhìn chằm chằm màn hình tivi, người kia đang mắng một kẻ cứ cười hề hề không ngừng, tiết mục thú vị như vậy được xem ở nơi xa cách quê hương khiến mọi cảm giác với không khí ái muội lúc ăn tối của cô đều biến mất không còn chút nào.
“Chúng ta trở về phòng được không?”
“Không cần, em muốn xem tivi.” Buổi chiều cô ngủ đến tận bốn giờ mới rời giường, bây giờ còn chưa đến chín giờ, cô làm sao mà ngủ được, hơn nữa bộ phim truyền hình này cô mỗi ngày đều xem hết mới thôi nha.
“Trở về phòng lại xem tiếp?”
“Không cần.” Lười động.
“Tiểu nha đầu, em đang cố ý phải không?” Thanh âm cắn răng từ trên đỉnh đầu truyền đến, sau đó cô bị một cánh tay rắn chắc hữu lực ôm lấy đứng lên.
“A, anh làm gì vậy?” Anh cứ thế bế cô mà đi, đang muốn hù chết vợ mình đấy à? “Sớm như thế đã về phòng để làm gì?” Cô bất mãn chụp lấy cánh tay anh, thật là bá đạo quá mức!
“Làm tình!” Ngắn gọn, sạch sẽ, đơn giản, rõ ràng.
Làm…… Làm…… Anh còn có thể lớn mật thêm đến mức nào được nữa? Trong phòng khách vẫn còn vài người hầu đang thu dọn mọi thứ, cô thậm chí còn nhìn thấy họ che miệng cười trộm đứng ở một bên, thật sự là muốn giết người mà!
Lúc này, Hướng Phù Nhã không ầm ỹ nữa, khuôn mặt xấu hổ đến đỏ bừng, rốt cục cũng nhớ tới mục đích mà chồng mình mới năm giờ đã hăm hở chạy về nhà.
Một cước đá tung cửa phòng ở tầng ba của hai người, không chút chần chờ, anh trực tiếp ôm cô đến cái giường lớn bên trọng, nhẹ nhàng đặt xuống.
Mặt cô ửng hồng, ánh mắt mềm mại đáng yêu, đối với ái tình triền miên nơi khuê phòng đã lâu không đụng tới, bản thân cũng có chút mong chờ.
Khí trời đầu thu se lạnh, cô mặc một chiếc váy dài dành cho phụ nữ có thai, bên trên có những bông hoa nhỏ điểm xuyết nhẹ nhàng, vải nhung ấm áp bảo hộ da thịt không bị khí lạnh xâm nhập vào khiến cho cô có loại hơi thở trong trẻo dịu dàng, mười phần thơm ngát lại có chút hương vị của người thành thục hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của người đàn ông bên cạnh.
Quan Thần Cực cởi bỏ từng cái từng cái nút áo trên váy của cô, đang muốn cởi bỏ nó ra hoàn toàn thì bỗng nhiên bị cô giữ chặt tay lại, gương mặt đỏ bừng càng lúc càng hồng hơn. “Em…em bây giờ rất béo, xấu lắm!”
Bụng của cô trở nên thật lớn, thân mình cũng càng thêm mượt mà, mỗi ngày khi tắm, nhìn cơ thể càng lúc càng nặng lên của mình, cô luôn cảm thấy rất tự ti. Đã có một thời gian dài không cùng anh chung phòng nữa, trước đó trừ bỏ vì muốn trừng phạt kẻ gian dối này, còn bởi vì cô không tự tin về bản thân nữa.
Anh nở nụ cười, cười đến ôn nhu, thâm tình. “Bảo bối, em làm sao có thể cảm thấy một người phụ nữ mang thai con của anh, thân thể biến đổi chỉ vì muốn ăn cho con mau khỏe là thật xấu được!” Cúi đầu, anh hôn lên đôi môi hồng nhuận của cô. “Nơi này vẫn ngọt ngào như vậy, mê người như vậy, mỗi lần chạm đến anh đều không muốn buông ra.”
Đầu lưỡi tham lam đi vào, hút thật sâu, mùi hương hoa quả ngọt ngào thơm ngát vẫn là tư vị độc đáo chỉ của riêng cô khiến anh từng chút từng chút không sao tách môi mình ra được.
Ôn nhu hôn xuống cái cắm thanh tú, vừa hôn vừa liếm đến tận vùng cổ non mịn của cô.
“Bảo bối, nơi này vì sao vẫn thơm, vẫn mềm như vậy?”
Cô rên rỉ, ngẩng cao đầu đều anh có thể duyện hôn càng sâu hơn, người đàn ông này quả nhiên rất biết cách tán tỉnh, thân thể của cô dưới những nụ hôn của anh trở nên yếu mềm, vô lực.
Lớp vải bông xốp dưới tay anh chậm rãi mở ra, da thịt tuyết trắng non mịn từng chút từng chút một hiện ra trước mắt, dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn bên cạnh trở nên giống như những viên trân chân bình thường, mượt mà sáng bóng.
Nụ hôn của anh tinh tế rơi xuống trên bả vai mảnh khảnh, mỗi một tấc da thịt tơ lụa trên cánh tay cũng không chịu buông tha, từng nụ hôn đều mang theo sự tán dương nồng ấm làm cho cô cảm thấy thân thể của mình tốt đẹp, mê người đến mức nào. Anh quả thực yêu thích từng đường cong trên thân thể của cô.
Tâm tình khẩn trương, lo lắng, tự ti chậm rãi trầm tĩnh lại, khi môi anh dừng lại trên bầu ngực no đủ, cô mẫn cảm kêu lên thành tiếng hết sức yêu kiều.
“Em thật sự lớn hơn rất nhiều.”Anh sợ hãi than thầm. “Nhìn xem, hiện tại tay của anh cầm cũng không đủ nữa.” Nụ cười tà mị từ từ xoa nắn, vuốt ve vùng trắng mịn.
Cô kháng nghị lấy tay đánh anh một cái.
Anh lập tức cúi đầu ngậm hôn khiến cô kinh hô thêm lần nữa.
Bàn tay to tách đôi chân thon dài của cô để nơi tối tư mật hoàn toàn loã lồ trước đôi mắt thèm khát của anh.
“Không cần!” Cô phát hiện anh vẫn đang gắt gao nhìn chằm chằm nơi riêng tư của mình, nơi bí ẩn như vậy đến cả cô cũng không dám xem cứ như vậy sáng ngời dưới ánh sáng của ngọn đèn, hoàn toàn trần trụi hiện ra trước mắt anh, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, dùng sức khép đùi lại, bàn tay đi xuống muốn ngăn trở tầm mắt của anh.
“Anh muốn xem.” Khát vọng lộ liễu trong giọng nói khiến người ta cảm thấy mềm lòng.
“Chán ghét. Nơi đó rất xấu, có cái gì đẹp đâu chứ?” Đôi môi đỏ mọng chu lên, cắn
răng làm nũng, bất đắc dĩ ông xã đại nhân không chịu lùi bước. Hướng Phù Nhã đành buông tay để bản thân hoàn toàn lộ liễu trước mặt anh.
Anh nở nụ cười vừa tà ác vừa mị hoặc, bộ dáng nhu thuận đáng yêu lại nghe lời của cô quả thật khiến người ta yêu thương không dứt, thật sự làm cho anh cảm xúc dâng trào.
Hô hấp dần nặng nề hơn, anh nhịn không được hôn lên nơi đó, trên môi thoáng dùng sức.
Loại kích thích này quá mức mãnh liệt, cô liên tục vặn vẹo thắt lưng muốn né tránh khoái cảm mãnh liệt đang dâng trào không ngừng, lại muốn càng tiếp cận gần hơn để nó được tiếp tục.
Đầu lưỡi của anh mang đến cho cô từng đợt từng đợt sóng mất hồn, thân hình mang thai vốn đã mẫn cảm vô cùng, không quá lâu sau, cô liền đến cao trào.
Anh buông miệng ra, ôm lấy cô cả người vô lực, đổi vị trí để cô quỳ úp sấp.
Cô không vui hừ nhẹ kháng nghị, mông nhỏ đong đưa muốn nằm xuống giường, cô bây giờ không có khí lực phối hợp anh làm cái loại tư thế này.
“Ngoan, hiện tại không thể nằm.” Tay anh kiên định nắm lấy vòng eo cô.
Cô không có khí lực, tính tình bướng bỉnh nhất quyết không chịu phối hợp, xoay đến xoay đi, làm cho anh luôn vào không được, không đến 1 phút sau, người đàn ông cấm dục đã lâu rốt cuộc mất hết tính nhẫn nại!
“Nghiêm túc vào cho anh!” Một bàn tay không khách khí đánh vào mông của cô, “ba” một cái, tiếng kêu thanh thúy vang dội, trên da thịt trắng nõn lập tức hiện lên những dấu tay hồng nhạt, anh đã kiềm nén lực tay của chính mình, một cái đánh này chỉ là để cảnh cáo, kỳ thực cũng không quá đau.
“Ô!” Cô ủy khuất chu chu môi, trong khóe mắt đã ngân ngấn nước nhưng cũng bị anh quát cho không dám động đậy nữa.
Cô nhóc này, anh thiếu chút nữa vô lực phải nằm úp xuống đến nơi rồi, thật là biết cách dày vò người khác mà, sớm muộn cũng có một ngày anh bị cô ép cho vô lực mất.
Ánh mắt dời đến nơi thần bí cực lạc giữa hai chân cô kia, anh lập tức đi vào, hơi chút kích thích một chút, hít vào một hơi –
Đã lâu chưa hưởng thụ cảm giác kết hợp khiến hai người đồng thời kêu ra tiếng.
Quả nhiên, cảm giác này chết tiệt quá mức tốt đẹp!
Cô cau mày, chịu đựng đau đớn dưới thân, một lúc đầu khó có thể thừa nhận anh, hô hấp có chút khó khăn. May mắn, không đến một phút sau, khoái cảm mãnh liệt truyền tới khiến cô mở mắt, hé môi, yêu kiều rên rỉ.
Đại khái 10 phút sau, cao trào tuyệt mĩ lại một lần nữa đến với mình, cô gắt gao nắm chặt bàn tay nho nhỏ, răng nanh cắn sâu vào cái gối đầu, toàn thân buộc chặt.
Hít vào một hơi thật sâu, khoái cảm tê dại từ dưới thân khiến anh không thể khống chế được, bắt đầu đong đưa theo luật động mà mình ưa thích.
Cô bị dọa sợ, bị người đàn ông đang điên cuồng phía sau làm cho sợ hãi, bàn tay vươn ra vỗ về bụng, ai oán cầu anh chậm một chút. Lực của anh quá mạnh, quá lớn, cánh tay của cô căn bản không thể chống đỡ được, không ngừng mềm nhũn xuống đệm giường, nhưng anh vẫn kiên trì ôm lấy, không cho cô nằm xuống.
Anh làm sao có thể chậm lại? Cô càng chặt, khoái cảm mang đến cho anh càng mãnh liệt hơn, động tác dưới hông càng thêm mạnh mẽ.
“Cục cưng!” Cô kinh hô, nước mắt cũng chảy ra, sợ hãi loại kích tình quá mức cường đại này.
Anh vươn tay xoay cằm cô lại, hôn lên môi cô, dùng đầu lưỡi nuốt hết tiếng la trong miệng, hương vị tình dục nồng đậm bên trong khiến cô mất hết lí trí.
Hướng Phù Nhã chỉ có thể phát ra những tiếng kêu rên không rõ lời, khoái cảm dưới thân không ngừng tăng lên, sợ hãi trong lòng càng lớn, hai loại cảm giác mâu thuẫn liên tục va chạm trong cơ thể khiến thần trí cô dần dần trở nên hoảng hốt, ánh mắt cũng trắng bệch.
Anh nhắm mắt lại hưởng thụ, khi cô một lần nữa đạt tới cao trào, cực lạc của anh cũng theo đó mà đến.
Mất đi bàn tay to chống đỡ, cô vỗ về bụng, mềm nhũn nằm xuống giường, đáng thương hề hề thở gấp, gương mặt ửng hồng toàn bộ ướt nhẹp nước mắt, chật vật đến tột cùng.
Trên giường một đống hỗn độn, dấu vệt sâu nhạt khắp nơi, trong không khí cũng tràn ngập hơi thở tanh ngọt hòa lẫn mùi xạ hương thơm ngát.
Cuộc sống của cô ấy trở nên bận rộn và phong phú vì công tác cùng việc học, còn cô thì sao, cả ngày không ăn thì ngủ, đến bây giờ đi vài bước đã thở dốc không ngừng, mỗi ngày bụng đều nặng nề đến mức đòi mạng, ngủ cũng ngủ không được.