Đọc truyện Nhật Kí Trưởng Thành Của Tòa Thành Ngầm – Chương 7: Kí kết khế ước thành công
Sự thật chứng minh khi liên quan đến sự an toàn của tính mạng thì quyển sách của tòa thành ngầm sẽ lập tức trở nên lời ít mà ý nhiều cộng thêm co được dãn được.
Cuối cùng bọn họ cũng đã thỏa thuận xong, Tasa giúp quyển sách của tòa thành ngầm tìm kiếm vấn đề của Vực sâu, trừ khi nó bội ước nếu không không thể phá hủy nó, cũng không thể gây nên tổn thương không thể hồi phục đối với nó. Quyển sách của tòa thành ngầm thì phải nói cho Tasa biết những kiến thức thông thường của thế giới này đồng thời đối với vấn đề của Tasa đã biết thì phải nói mà đã nói thì phải nói hết, không được nói dối, không được làm bất kỳ chuyện gì tổn hại đến lợi ích của Tasa. Khế ước mà bọn họ ký kết có hiệu lực một trăm năm, một trăm năm sau Tasa sẽ thả tự do cho quyển sách.
Hiện tại Tasa đã có thể gọi quyển sách của tòa thành ngầm bằng một cái tên, khế ước cần tên thật. Quyển sách này có một cái tên rất dài dòng mà con người khó có thể phát âm nên Tasa quyết định lấy một cái tên có cách đọc tương tự như từ mở đầu tên nó và gọi nó là Victor.
Hoặc có lẽ là “anh ta”, vị khách đang cư ngụ trong quyển sách này là một nam ác ma, hơn bốn trăm năm trước, trong trận chiến giữa Vực sâu và Thiên giới vì không may mắn nên chỉ còn một mảnh tàn hồn bám vào quyển sách.
Khế ước bọn họ đã kí không phải là một hiệp ước bình đẳng mà có một phần chính và một phần phụ, trong đó Tasa là chủ nhân. Cô cảm thấy mình đã rất tốt bụng rồi, lúc đầu quyển sách này còn muốn lừa gạt cô ký kết khế ước nô lệ đấy. Sau khi có được quyền lực của quyển sách, hiển nhiên là Tasa đã học được ngôn ngữ Vực sâu…. Chính là những hình vẽ kì lạ trên trang sách. Lúc trước quyển sách rất xảo trá, nó dùng loại ngôn ngữ này để viết thêm các điều kiện phụ vào bên cạnh, sau khi cô ký tên xong thì linh hồn của cô sẽ dung hợp với quyển sách của tòa thành ngầm rồi dùng loại phương thức này để đạt được quyền lực của tòa thành ngầm. Quả nhiên cái gọi là sẽ có được sức mạnh, quyền lực, tiền tài….. đều là cạm bẫy.
Khế ước này rất giống với hợp đồng làm thuê, mặc dù trong đó có viết là chủ nhân chết thì người làm cũng không sống được nhưng dù sao cũng tốt hơn việc chỉ cần một suy nghĩ là đã có thể phá hủy linh hồn kẻ lệ thuộc trong khế ước nô lệ, đúng không? (Ý là Tasa chết thì Victor cũng không sống được nhưng dù sao vẫn tốt hơn khế ước lúc trước của Victor là Victor có thể tùy ý hủy diệt linh hồn Tasa)
Tiện thể nhắc tới trước đây ngôn ngữ bọn họ dùng để trao đổi là ngôn ngữ U Linh, là loại ngôn ngữ mà tất cả những sinh vật đã chết hay dùng. Tasa cảm thấy phương thức học tập ngôn ngữ ở nơi này quả thật là mau lẹ và thuận tiện vô cùng.
Khi Tasa vừa về tới đại sảnh thì A Hoàng chờ đợi đã lâu lập tức chạy nhanh tới đón cô. Lúc trước cô ra lệnh cho những thợ mỏ khác đào sâu xuống dưới đất nhưng lại bảo A Hoàng ở lại bên trên vì cô không muốn xảy ra tình huống ở phía dưới sẽ có một mối nguy hiểm nào đó giết chết thú cưng không giống người thường này. Nó có vẻ rất lo lắng vì phải chờ đợi lâu nên cứ đi vòng quanh Tasa sau đó tò mò quan sát quyển sách được những con chuột chũi khác mang lên phía sau Tasa.
“Một con Địa Tinh?” Victor kinh ngạc, nói: “Cô chia sức mạnh của trung tâm cho một con Địa Tinh?!”
Giọng điệu lúc Victor nhắc đến hai từ “Địa Tinh” giống như đang nhắc đến một con sên trong cống ngầm hôi thối, lại nói tiếp hình như trước đây anh ta cũng gọi những con chuột chũi này là Địa Tinh. Tasa nhìn A Hoàng vài lần và vẫn cảm thấy nó rất đáng yêu như cũ.
“Địa Tinh là cái gì?” Cô hỏi.
“Là một con rối nguyên tố đất cấp thấp nhất, là đơn vị trụ cột nhất trong việc xây dựng tòa thành ngầm, nó chỉ có thể đánh thắng được Goblin thôi!” Victor nói: “Trung tâm chính là sinh mệnh của tòa thành ngầm, trung tâm không thể tái sinh, cũng không thể thu hồi về!”
“À.” Tasa nói, vẫn cảm thấy có chút khó hiểu như cũ: “Goblin là cái gì?”
“… Là một yêu tinh cực kì yếu, nhát gan, thường kết bè kết đội cướp bóc, một nông dân loài người cũng có thể đánh chết một con.” Victor thở dài: “Nói như thế có nghĩa là bình thường nhiều nhất người đứng đầu tòa thành ngầm sẽ chỉ chia năng lượng của trung tâm cho một vị trợ thủ mà mình coi trọng nhất, thường là phó thành chủ của tòa thành ngầm hoặc là quản gian. Nó có thể làm cho một Vampire Tử tước trực tiếp vượt cấp trở thành Bá tước, có thể làm cho pháp sư cấp thấp có được tri thức của pháp sư cấp cao, có thể làm cho một con rồng trẻ tuổi chiến thắng một con rồng trưởng thành!” (Cấp bậc quý tộc Châu Âu: Vua, công tước, hầu tước, bá tước, tử tước, nam tước)
“Vậy có thể khiến cho Địa Tinh trở thành cái gì?”
“Trở thành Địa Tinh thông minh hơn một chút.” Victor tức giận, nói: “Con kiến có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là con kiến, ai sẽ chia sức mạnh của mình cho loài vật này? Bản năng của cô dạy cô làm như vậy?”
“Tôi cảm thấy nó rất đáng yêu.” Tasa nói một cách nghiêm túc.
“Vực sâu ơi!” Quyển sách thở dài thườn thượt: “Tại sao tòa thành ngầm lại sinh ra đứa ngốc như vậy?”
Như vậy xem ra “Sào Mẫu” đại khái là ý thức mà tòa thành ngầm tự sinh ra để lấp vào chỗ trống. Tasa dự đoán.
Quyển sách này tự tiện tìm cho cô một nguồn gốc mà cô cũng vui vẻ bị đối phương hiểu lầm để che dấu bí mật xuyên không lớn nhất của mình.
“Tôi và một ác ma đã ký kết kế ước chủ tớ với tôi, ai mới là đứa ngốc?” Cô đáp lễ.
“Đó là một sai lầm, ta không biết cô là Sào Mẫu!” Victor cãi chày cãi cối: “Ta bị thương nghiêm trọng nên mới không thể nhận ra được sự dao động của U Linh và tòa thành ngầm…. Nhưng ngay cả như vậy, ta vẫn có thể cảm nhận được ma quỷ trong phạm vi mấy trăm dặm quanh đây! Ở thời kỳ hùng mạnh nhất, giọng nói của ta có thể khiến Hải Yêu cúi đầu, chỉ một câu nói là có thể chiếm được một vương quốc. Cái lưỡi bạc của ta cất giấu nhiều thứ, một vạn bí mật trong nội tâm của những kẻ ngu ngốc đang chảy trong ta, ta chính là Hoang Ngôn Chi Xà…” (Con rắn nói dối:sofunny:)
“Được rồi, được rồi, được rồi, hiện tại tôi đã biết những thông tin giả tạo như quảng cáo kia đến từ ở đâu rồi.” Tasa nói thầm: “Chúng ta có thể nói chuyện gì đó thực tế một chút hay không?”
Sau khi xuyên không một tháng, rốt cuộc Tasa cũng đã biết được mình xuyên đến nơi nào.
Đây là một đại lục không có khoa học, ngoại trừ các loại sinh vật là vật chủ của vật chất vị diện ( cũng chính là “nhân gian”) thì còn có Thiên giới và Vực sâu. Thiên giới là nơi ở của chư thần, Vực sâu là nơi ở của ác ma, hai bên là kẻ thù một mất một còn, bọn họ đi tới đại lục có tên là Erean này để mở rộng tín đồ của từng bên sau đó tuyên chiến với đối phương.
“Tại sao hai bên không đánh nhau trực tiếp?” Tasa chen miệng nói: “Thông qua nhân gian làm gì?”
“Thiên giới và Vực sâu bài xích nhau cộng thêm hai vị diện của Thiên giới và Vực sâu như hai thái cực âm dương nên phải mượn vị diện này làm trung gian giữa hai bên.” Victor nói: “Loài người quá yếu ớt, Đại ác ma và Thiên thần chưa kịp xuyên qua thì đã bị bài xích về thế giới cũ nhưng quyến tộc và tín đồ thì lại là chuyện khác.”
Ma quỷ bò lên trên mặt đất thông qua tòa thành ngầm, thiên thần thì thông qua thần điện, Đại ác ma và Thiên thần giống như đang đánh cờ cách không tại quê hương của mình (đánh cờ cách không là không ngồi đánh trực tiếp với nhau). Liên tục có những chủng tộc được thiên thần hoặc ác ma để ý đến xuất hiện nhưng cũng có vô số chủng tộc bị hủy diệt trong chiến tranh. Erean cực kì huy hoàng xinh đẹp nhưng cũng cực kì tàn khốc, lạnh lùng.
“Trước khi ta chìm vào giấc ngủ say thì những chủng tộc trên mặt đất đã nổi điên.” Victor phẫn nộ, nói: “Thần rừng đã thuyết phục một số tộc rồng và rất nhiều tinh linh rừng rậm ngu xuẩn tham chiến, không biết vì sao người lùn lại rút ra khỏi cuộc chiến, cũng không ai có thể nghĩ tới người thú lại có thể hợp tác với các chủng tộc khác. Diễn đàn . Vài tộc nhân ngư không có đầu óc lại bí mật hợp tác với đám tín đồ ở phía Tây Vực sâu và Nữ Vu ở phía Bắc, người cầm đầu của bọn chúng đã lừa gạt bọn ta để bọn chúng không cần hiến tế cho Vực sâu cũng có thể sử dụng ma pháp… Tóm lại bởi vì có một số chuyện ngoài ý muốn đồng thời phát sinh trước khi tòa thành ngầm này bị tấn công nên tình thế không được lạc quan cho lắm.”
“Vì vậy bên anh binh bại như núi đổ.” Tasa nói thẳng.
“Tình thế bên kia cũng không hề tốt….” Victor vui sướng khi thấy người gặp họa, nói: “Trước khi ta bị tập kích phải chìm vào giấc ngủ sâu thì đã có một bộ phận loài người xúc phạm thiên thần, họ tìm được cách sử dụng thần thuật thông qua ý chí mà không phải là cầu nguyện. Cô cũng biết con người rất thích tìm lợi tránh hại, bội bạc vô nghĩa đúng không? Ngẫm lại thử xem, nếu như không cần kính dâng thể xác và tinh thần cũng có thể có được sức mạnh của thần thì còn ai làm nô lệ cho thiên thần nữa?”
“Nô lệ?”
“Khi còn sống thì phải trả giá tất cả, phải nhìn tâm trạng của chư thần để xin bố thí, sau khi chết linh hồn cũng thuộc về thiên thần, như vậy có khác gì nô lệ?” Victor hừ một tiếng: “Ít nhất thời điểm kí khế ước bọn ta còn nói rõ nội dung đấy.”
Xét thấy trước đây tên này còn muốn gạt cô trả giá bằng linh hồn nên Tasa vẫn luôn giữ thái độ hoài nghi đối với đánh giá của anh ta về Thần tộc.
“Nhưng bây giờ anh lại không cảm giác được Vực sâu.” Tasa nói: “Có phải là sau khi thắng lợi Thiên giới đã cắt đứt con đường thông giữa Vực sâu với nhân gian rồi không?”
“Cắt đứt? Cô cho rằng con đường đó là cái gì?” Victor cười nhạt: “Bọn ta không phải là lần đầu tiên thắng lợi, cũng không phải là lần đầu tiên thất bại, mặc kệ bên nào là người thắng thì vẫn luôn có những quân cờ có thể lén lút đi lại trên mặt đất. Gió có thể đổi hướng, cuối cùng cũng sẽ đến lúc khai chiến lần nữa. Cho dù cả hai bên bọn ta đều án binh bất động thì vật chủ của vật chất vị diện này vẫn tự gây nên chiến tranh trong chủng tộc của chính mình đấy. Sức hấp dẫn của Erean là ở sự hỗn loạn, chờ sau khi cô lên được mặt đất thì cô sẽ thấy được sự tuyệt vời của chiến trường.”
“Thật là tồi tệ.” Tasa nói, trong đầu xuất hiện cảnh tượng đất đai hoang tàn, vết thương chồng chất.
“Chỉ khi cô là kẻ yếu mà thôi.” Victor nói: “Nhưng cô là tòa thành ngầm hơn nữa chủ nhân thân ái, cô còn có ta!”
Trang sách cong lên giống như đang hành lễ.
“Ta có đầy đủ tri thức và kinh nghiệm hơn nữa còn kế ước trói buộc phải nằm trong tay cô nên ngoại trừ Victor ta thì cô còn có thể tin tưởng ai trong thế giới đáng sợ này được đây? Đối với cô mà nói, ta vừa là chó săn giống trung thành vừa là cừu non vô hại! Chỉ cần cô chia cho ta một ít năng lượng của trung tâm…”
“Không được.” Tasa nói.
“Tại sao?” Victor mắc nghẹn tại chỗ.
“Tôi đã phân ra một phần rồi.” Tasa thuật lại lời quyển sách vừa nói: “Năng lượng trung tâm không thể tái sinh.”
“Nhưng thậm chí cô còn phân nó cho một con Địa Tinh!” Victor khiến trang sách lật rột roạt: “Một con Địa Tinh đấy! Còn ta là một Đại ác ma hơn một ngàn tuổi!”
Đúng vậy, Tasa nghĩ, có kẻ ngốc mới đưa thứ quan trọng như vậy cho một ác ma cực kì khả nghi.
Vì vậy cô nói: “Bởi vì A Hoàng rất đáng yêu.”
Quyển sách lập tức khép lại.
“Không cáu kỉnh, ngang bướng.” Tasa gõ gõ bìa sách cứng ngắc: “Nói tiếp những chuyện về tòa thành ngầm đi.”
“Hỏi Địa Tinh đi.” Victor khó chịu, hờn dỗi nói.
Tasa không để ý tới anh ta, tiếp tục hỏi: “Trước tiên anh hãy nói cho tôi biết tòa thành ngầm giống như tiền tiêu của Vực sâu đúng không, như vậy binh lính từ đâu mà đến?”
“Phần lớn đến từ Vực sâu.” Quyển sách không tình nguyện mở ra.
Tuy rằng trong khế ước của bọn họ không có nói Victor phải phục tùng mọi mệnh lệnh của Tasa nhưng yêu cầu anh ta phải trả lời tất cả các vấn đề của cô, còn về phần cách nhìn của hai người về nhau? Anh ta không thể quẳng gánh mặc kệ, Tasa cũng không có ý định kết bạn với Victor nên không cần để ý quá chi tiết.
“Tòa thành ngầm vốn nên nối liền với Vực sâu.” Victor nói: “Trung tâm của tòa thành ngầm, cũng chính là viên đá màu đỏ kia đến từ tầng dưới cùng của Vực sâu, do ý chí của Vực sâu bồi đắp. Lúc mỗi một tòa thành ngầm thức tỉnh thì chủ nhân của tòa thành ngầm có thể cảm nhận được điểm kết nối giữa tòa thành ngầm trong phạm vi chủ vật chất vị diện và Vực sâu. coki LQĐ. Sau khi hiến tế đầy đủ thì có thể mở ra cánh cửa truyền tống giữa hai bên, từ đó các chủng tộc ở Vực sâu có thể đến tòa thành ngầm…. Vực sâu cực kì lớn, ma quỷ cấp thấp đông như kiến.”
*Cửa truyền tống, không biết giải thích thế nào nhưng ai chơi gameonl thì biết. Đứng ở đó nó sẽ chuyển mình đến các khu vực khác nhau trên bản đồ trong game. Nói chung là một phương thức đi lại.
“Tôi không cảm nhận được điểm kết nối.” Tasa nói.
“Đây chính là vấn đề… Khoan đã, cô vẫn chưa kích hoạt ký hiệu ngọn lửa sao? Mau kích hoạt nó! Ký hiệu đó có thể triệu hồi tiểu ác ma đến từ Vực sâu, có lẽ làm vậy có thể mở ra con đường thông với Vực sâu.”
Giọng nói của Victor rất vui vẻ nhưng Tasa lại lắc đầu lần nữa.
“Cô phải giúp ta tìm được vấn đề của Vực sâu, trong khế ước đã viết như vậy rồi!” Victor nói một cách bất mãn.
“Đúng, trong vòng một trăm năm.” Tasa trả lời: “Tôi sẽ không đến quê hương đầy nguy hiểm của anh trước khi có thể tự bảo vệ mình, còn có biện pháp nào khác không?”
“Vậy cũng chỉ có thể lên trên mặt đất để bắt.” Quyển sách nói: “Bắt được một số lượng nhất định, giải cấu* chúng nó từ đó cô có thể tạo ra một đội quân. Ừ! Cô đúng là rất may mắn.”
*Giải cấu – Deconstruction: sự phân tích, bình giải. Thấy không hợp nên để nguyên từ cũ:-D
“Tại sao?”
“Ta cảm nhận được trên mặt đất có một ma lực đang dao động, rất… rất yếu ớt, với trình độ của cô vừa khéo có thể thắng được nó.” Đôi mắt màu vàng của quyển sách nhìn lên phía trên: “Đi thôi, mang theo mấy con chuột của cô, để xem thử chúng ta có thể bắt được vài con Goblin hay không.”