Bạn đang đọc Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa – Chương 33: Tượng đất
Phong Tiểu Tiểu đuổi mau, nhưng người ta chạy trốn càng mau hơn.
Vội vội vàng vàng đi theo sự chỉ dẫn nhiệt tình của đảng nhiều chuyện, khi chạy đến chỗ cặp người yêu trong lời đồn đại, cách một con đường, Phong Tiểu Tiểu liếc mắt một cái đã thấy một đầu tóc đỏ quen thuộc đang đứng đóng cửa xe sau, rồi tiếp đó vội vàng lên ghế lái khởi động.
Xuyên qua kính vẫn mơ hồ nhìn thấy một bóng người, nằm im không nhúc nhích, có thể đã mất ý thức.
Ngay lúc xe khởi động, tóc đỏ vô tình liếc mắt một cái, phát hiện được Phong Tiểu Tiểu thì kinh ngạc, sau đó vội vã chạy lấy người.
“Chết tiệt!” Phong Tiểu Tiểu giận, bản thân là thần tiên không phải đặc công, mà cho dù là thần tiên cũng là một thần tiên chỉ biết chơi bùn, đối mặt tình huống như vậy thật sự là trở tay không kịp.
Xem ra hiện tại chỉ có thể trông cậy vào cứu viện.
Nhanh chóng gọi điện thoại, một bên chờ người bắt máy một bên đón taxi, nửa ngày chẳng kiếm ra một chiếc xe trống, thật vất vả đến một chiếc, lại chưa kịp ngồi lên đã nghe tài xế hỏi muốn đi đâu, có vài khu phố đường xa người ta không muốn đi, vì đi phải lái xe trống ngược về đoạn đông người. Lại từ chối đi đến vài khu vực đặc thù, kẻo đụng trúng những kẻ thiếu nhân phẩm.
Phong Tiểu Tiểu không cùng người bàn luận nhân phẩm, trực tiếp bàn luận tiền bạc, cái này thực tế nhất: “Gấp hai lần tiền xe, đuổi kịp…” Ngẩng đầu lại chẳng thấy xe của tóc đỏ đâu nữa, không nói gì nửa phút: “Tóm lại khởi động xe trước.”
Tài xế cũng thống khoái, tiền xe gấp hai thì để ông ta chở cô gái này đi vòng quanh thành phố cũng được, bên khởi động bên bắt đầu nhiều chuyện: “Tiểu thư đuổi người hả?!”
Điện thoại thông, Phong Tiểu không để ý tài xế, vội hỏi: “Anh Hai, anh biết chỗ của thằng nhóc tóc đỏ đúng không? Hắn đưa bạn của em đi…”
“Yêu, tam giác tình yêu?! Bạn trai bị bạn thân hốt?!” Tài xế càng vui vẻ.
…
Trong tay Dương Nghiễn quả thật có một ít tình báo của em trai tóc đỏ. Dù sao Dương lão đầu đã giao chuyện xử lí thằng nhóc này cho hai người Phong Tiểu Tiểu tự phụ trách. Nếu không chuẩn bị một chút nào, vậy thì khi người ta tìm tới cửa gây sự chỉ có thể nói là mình đáng đời.
Dương Nghiễn dùng Thông Thiên Nhãn tìm được một ít tư liệu trên người mấy kẻ thân tín của em trai tóc đỏ, dường như gần đây tóc đỏ có chuyện gì đó khá bận rộn, thường xuyên lui tới biệt thự của nó ở khu XX, có đôi khi thậm chí là ở qua đêm.
Đối với một thanh niên có ý đồ mưu hoa sản nghiệp thỉnh thoảng ôm tay Dương lão đầu để thu hoạch tình báo hoặc cọ cọ giá trị hảo cảm mà nói, đây thật sự là chuyện tình không bình thường. Mà lầ hai người đến nhà họ Dương, bởi vì đối phương vừa lúc ở lại chỗ đó mới không đụng mặt.
Cắt điện thoại, Phong Tiểu Tiểu quyết đoán quay đầu: “Đi biệt thự số XXX khu XXX.”
Lái xe kinh ngạc: “Chỗ đó là khu nhà giàu, bạn trai cô không ít tiền nha.”
Cái gì gọi là khu nhà giàu?! Chính là khu nhà cực đắt tiền.
Phong Tiểu Tiểu lại không nhìn lái xe, gọi tiểu Khương báo cho cậu ta địa chỉ vừa rồi, sau đó nghiến răng nghiến lợi: “Mình đi trước, cậu không có việc gì cũng đến đây, đám con cháu kia dám không hợp tác lập tức làm thịt bọn nó.”
Tiểu Khương ở đầu bên kia nghiêm túc trả lời: “Ừ, như cũ một đồng, Tiểu Tiểu cậu yên tâm, mình chuyên nghiệp lắm…Thuận tiện hỏi một chút, cá nhân cậu muốn chặt ra làm mấy khúc?!”
Cô tin tưởng cậu ta chuyên nghiệp, kì thật bản thân cũng chỉ nói vậy thôi…Phong Tiểu Tiểu không nói gì cúp điện thoại, tài xế bên cạnh lại vui vẻ: “Có cần ác như vậy không em gái.”
Người này hoàn toàn không biết người ở đầu dây điện thoại bên kia thật sự có thể làm được cái loại chuyện chặt người này.
Một đường chạy như bay…Tuy rằng chủ quan thì hi vọng như vậy, nhưng điều kiện khách quan để thực hiện điều này đúng là không thể thành sự thật.
Đô thị ngày nay không chỗ nào không kẹt xe, phong Tiểu Tiểu cho dù trảo tâm cong phế lo lắng như thế nào, đèn đỏ không cho đi, cô cũng chỉ có thể giương mắt nhìn. May mắn, theo một cái góc độ khác mà nói, cô kẹt xe tóc đỏ cũng kẹt xe, nếu đích đến là một chỗ như cô đoán, thì khoảng cách giữa hai xe hẳn là không quá xa, không chừng ra khỏi đoạn tắc đường này chính mình còn có cơ hội xuống xe trực tiếp bắt người cũng nên.
Miên man suy nghĩ rốt cuộc cũng đến khu biệt thự, Phong Tiểu Tiểu tính tiền nhưng cũng không vội xuống xe, trước nhìn hồi lâu chiếc xe quen mắt đậu bên ngoài kia, quay đầu cho tài xế 100 đồng: “Đậu xe ở bên tường, mượn đạp một chút.”
“Gì?!” Tài xế nghe theo dù có chút khó hiểu, nhưng rất nhanh ông ta liền sáng tỏ.
Phong Tiểu Tiểu xuống xe, đến trước mui xe lại trèo lên nóc xe, nhảy lên, cả người đứng trên tường——-Tường biệt thự mang ý nghĩa trang trí nhiều hơn là ý nghĩa thực tế, tổng cộng cùng lắm chỉ cao hai mét, cũng không giăng lưới điện cái gì. Dù sao các nhà biệt thự đều có cửa, bình thường trong phòng cũng có mấy người quét dọn vệ sinh, nói thật, giá trị cái sân cũng không bao nhiêu.
Lái xe xem hoàn toàn há hốc mồm, cái này nhìn thế nào cũng không giống bạn gái bắt ghen, ngược lại như ăn trộm đột nhập. Sợ bị người bắt được cho mình là đồng lõa , lái xe nhìn bóng người biến mất ở đầu tường xong lập tức khởi động xe bỏ chạy.
Nhảy vào trong sân, tây trang đen hay đi theo phía sau em trai tóc đỏ xuất hiện, chỉ có một, nhìn thấy Phong Tiểu Tiểu thì lộ ra biểu tình kinh ngạc do dự, ra vẻ bị gợi lên kí ức đau đớn, nhưng vẫn dũng cảm đi tới: “Tiểu thư, chỗ này là biệt thự tư nhân, không được phép tự ý tiến vào.”
Tâm tình Phong Tiểu Tiểu thật không tốt: “Tóc đỏ cùng cô gái cậu ta đưa về đều ở bên trong?”
“…Thật có lỗi, nếu ngài muốn đến thăm, xin hãy ấn chuông cửa ngoài biệt thự.”
Dưới tình huống không có mệnh lệnh của tóc đỏ, tây trang đen cũng không tùy tiện ra tay công kích.
“Ấn cái len sợi!” Phong Tiểu Tiểu giận. Thân là bạn của người bị bắt cóc, cô thấy mình có quyền tức giận.
Không nói hai lời siết nắm đấm đánh thẳng đến huyệt thái dương của tây trang đen, đối phương sửng sốt , căn bản không ngờ tiểu nữ sinh này nói trở mặt là trở mặt, phản xạ có điều kiện bật ngửa ra đằng sau tránh thoát. Phong Tiểu tiểu thuận thế, túm người, đá chân, tây trang đen không giữ vững trọng tâm rốt cuộc trúng chiêu, cả người bị nhấc lên quăng xuống đất.
Tại quán bar đêm đó là Dương Nghiễn, Khương lễ hai kẻ hung hăng này chủ công, đấu lực của Phong Tiểu Tiểu trong trận chiến này hoàn toàn không được tính ở bên trong, tây trang đen quá mức khinh địch, bị quật nằm có chút ngoài ý muốn.
Phong Tiểu Tiểu bỏ lại người, trực tiếp đi thẳng đến biệt thự, từ trong cửa biệt thự lại rầm rập dũng mãnh tiến ra một đoàn tây trang đen. Vị bị quật nằm phía sau kia dùng tốc độ nhanh nhất bò lên, tức giận trầm giọng: “Tiểu thư, tôi khuyên cô tốt nhất học lại một chút lễ tiết làm khách, thiếu gia cũng không chào đón người tự tiện tiến vào biệt thự.”
Một người dễ đối phó, một đám người thì khó nói. Phong Tiểu Tiểu bị Lý Trường túm đến kiếm sư phụ học qua vài năm, nhưng nói lại dù sao cũng chỉ là nghiệp dư, đừng nói so ra kém Xi Vưu, ngay cả anh Hai Dương cũng thoải mái quăng cô mấy con phố.
Nhưng mà nữ sinh khả ái còn ở bên trong…
Phong Tiểu Tiểu cũng nổi giận, tức giận ngồi xuống vỗ mạnh vào mặt đất: “Cút ngay!”
Đàn tây trang đen xem tư thế này có chút mạc danh kì diệu, nhưng mạc danh kì diệu rất nhanh bị biến thành kinh hãi.
Người đang trong kích động rất khó khống chế được bản thân, có khả năng giết người, cũng có khả năng bùng nổ tiểu vũ trụ(*). Mặt cỏ từ im lặng mà dần dần mấp máy quáy cuồng, một đám bùn hình người giãy dụa bò lên, tuy rằng động tác có chút cứng ngắc, lại rất chính xác đánh về phía đàn tây trang đen.
(*) Tiểu vũ trụ: Quan niệm của con người thời xưa là con người sống phải hòa hợp với thiên nhiên, cho nên bản thân của mỗi con người đều được cho là một vũ trụ thu nhỏ.
Sức chiến đấu của đối phương không đáng sợ, nhưng cách đối phương xuất hiện rất đáng sợ.
Đàn tây trang đen kinh hãi muốn chết.