Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa

Chương 19: Ma thần Xi Vưu


Bạn đang đọc Nhật Kí Trưởng Thành Của Nữ Oa – Chương 19: Ma thần Xi Vưu

Không bao lâu sau khi cơm nước xong, bưu tá cuối cùng cũng đến, kí nhận xong, vừa xé mở lớp bao bên ngoài đã thấy túi plastic chống thấm nước gói
thật chặt, che một xấp phù triện màu vàng, bên ngoài gói to còn dán một
tờ giấy, chữ cực xấu, nội dung viết cũng không thân thiện là bao.

———Cả nhà ông mau trả nợ!!!!!

“…”

Người anh em này rõ ràng đang bị tiền nợ bao vây–đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Phong Tiểu Tiểu..

Mà cái làm Phong Tiểu Tiểu cảm thấy tò mò thứ hai là, nhân viên gói hàng sẽ có biểu tình gì khi nhìn đến xấp hoàng phù kia?!…

Ba tên quỉ phiêu a phiêu, hưng phấn đảo quanh phù triện:”Chị, mau mau, dùng thử một cái xem.”

Khương Lễ cũng đồng dạng mở to ánh mắt sũng nước đầy chờ mong nhìn Phong Tiểu
Tiểu, chỉ thiếu không có cái đuôi phe phẩy đằng sau.

“Nên chờ Lý
Trường trở về đã.” Phong Tiểu Tiểu nói: “Lần trước dùng xong, tôi trực
tiếp biến thành đuôi rắn rồi ngất, lỡ như lầ này cũng vậy…”

Bên
cạnh có một tên chuẩn mực đạo đức có vẻ vặn vẹo, hơn nữa bản thân lại là người hắn thầm mến, tạm thời còn chưa biết Khương Lễ là truyền thừa vị
thần nào, nhưng Phong Tiểu Tiểu hết sức không có cảm giác an toàn khi
biến thân quần lót sẽ bị hủy.

Ba quỉ thất vọng:”Thật muốn xem một chút…”


Phong Tiểu Tiểu sờ cằm ngẫm lại:”Tôi không được, nhưng mà Khương Lễ có thể thử nghiệm trước.”

Trên mặt tiểu Khương phiêu qua chút đỏ ửng, có chút tò mò cũng có chút khẩn
trương:”Mình thật có thể chứ? Tiểu Tiểu nghĩ mình là vị thần nào?”

“Này…” Đúng là vấn đề rất có chiều sâu.

Phong Tiểu Tiểu xấu hổ ho khan một tiếng: “Hay là thử đi, tôi nhớ chỉ cần trực tiếp vứt đến trước mặt đối phương là được…”

Vừa nói vừa lấy ra một tấm phù triện, không cần làm gì đặc biệt, Phong Tiểu Tiểu đã cảm thấy tấm phù trên tay mình tỏa ra hơi nóng, một cảm giác
nóng ngứa trên mi tâm thong thả truyền ra, thân thể lại bắt đầu muốn
bành trướng, hai chân cũng….Dựa vào!!!

Phong Tiểu Tiểu mắng một tiếng rồi ném phù triện qua hướng Khương Lễ. Người phải biến thân bây giờ không phải cô!!

Khi phù triện sắp chạm được vào da Khương Lễ liền hóa thành một đạo ánh
sáng, nhập vào cơ thể đối phương. Bởi vì người ra tay là Phong Tiểu
Tiểu, cho nên Khương Lễ phản xạ có điều kiện không nâng lên động tác đón đỡ.

Trong sự chờ đợi của một người ba quỉ, ánh mắt của tiểu nam
sinh thanh tú từ thanh minh dần chuyển sang mờ mịt mê mang. Lại từ mờ
mịt mê mang chuyển sang ngoan lệ điên cuồng, nhè nhẹ đỏ thẫm huyết sắc
nhiễm dần đôi mắt, một đôi sừng dê bén nhọn dài ra trên đỉnh đầu.

Khi sừng dê dài được chừng cánh tay, ngút trời lệ khí nháy mắt bộc phát, ba quỉ sắc nhọn kêu một tiếng, thần hồn bị lệ khí chấn một trận rung
chuyển. Nếu bọn họ không đứng sau lưng Phong Tiểu Tiểu thì một cái chớp
mắt lúc nãy đã xong rồi.

Không cần Thông Thiên Nhãn, cho dù là Phong Tiểu Tiểu cùng ba quỉ cũng có thể thấy nồng đậm huyết sắc quấn quanh thân Khương Lễ.

Con ngươi tinh hồng, đôi sừng dê đen tối bén nhọn, xúng với ngũ quan thiên
hướng thanh nhược văn tĩnh của Khương Lễ, tương phản lại tạo ra một loại ma tính yêu dị.

“Người này so với tôi còn hung.” Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng mang theo ba quỉ lui về phía góc tường. Nuốt nước miếng,
thật cẩn thận hạ giọng: “Lúc trước tôi cùng Nhị Lang Thần đều là ngất
ngay lập tức, tên này vậy mà còn đứng được lâu vậy…”

“Chị…” ba
quỉ tâm muốn khóc đều có, hai mắt đẫm lệ gian nan mở miệng: “Bây giờ
không phải lúc nghiên cứu tiểu Khương, nhanh nhanh đánh ngất hắn đi, bọn em sắp chống đỡ không được.”

“Làm kiểu gì?! Tôi cũng biến sao?!” Phong Tiểu Tiểu còn tự hỏi…là sinh mệnh quan trọng hay quần lót quan trọng?!

Mẹ nó! Vì sao người khác biến thân cô cũng biến thân, nhưng người ta sẽ biến sẽ không nhiều băn khoăn như cô vậy.

Sau này nếu đụng tới Phuc Hi, nhất định phải tìm cơ hội kéo hắn ra bên
ngoài biến thử, nhìn Thiên Hoàng trần truồng cũng có thể cân bằng chút
oán niệm trong lòng.


Nhưng cũng phải nói trở lại, tạo hình như vây, rốt cuộc pháp thân tàn hồn của Khương Lễ là ai?! Phong Tiểu Tiểu trầm tư rối rắm.

Bả quỉ thật sự đã khóc:”Chị!! Nể mặt mọi người ở chung mấy ngày qua, chị
cũng không thể trơ mắt mà nhìn tên kia giết chết bọn em chứ!!”

Được rồi, vẫn là sinh mệnh có vẻ quan trọng, dù sao hôm nay mình mặc váy,
đến lúc đó phỏng chừng Khương Lễ cùng cô ngất, ba quỉ ở hiện trường cũng không làm được chuyện xấu gì…Phong Tiểu Tiểu cắn răng, rút một trương
phù dán lên mặt mình.

Một cái đuôi rắn trắng dài hai mét xuất
hiện sau luồng ánh sáng, ba quỉ cả kinh, Phong Tiểu Tiểu cũng cả kinh,
trong phút chốc có cảm giác mất thăng bằng, tâm niệm chợt lóe, đem đuôi
rắn giữ tốt, cuối cùng đứng vững vàng.

“Không ngất này!!” Phong
Tiểu Tiểu vui vẻ hô lớn, sau đó cười làm dấu tay hình chữ V, thử kéo
đuôi rắn trườn là trườn, cũng rất mau thích ứng kiểu hành động mới này.
Lại trườn nhanh vào phòng lấy máy chụp hình, tự chụp một tấm lưu niệm,
thuận tiện giúp tiểu Khương thêm mấy tấm…

Ba quỉ chịu không nổi, phát điên kêu lên:”Đừng chơi nữa!!”

Huyết khí trên người Khương Lễ càng lúc càng đậm, ngưng tụ đến mức muốn phá
vỡ phòng. Phong Tiểu Tiểu nhìn, thật không biết nên giải quyết chuyện
này thế nào, ngẫm lại sau này tiểu Khương cũng sẽ không đến mức tính
toán sổ sách với mình, vì thế dứt khoác vung đuôi rắn kéo người, trực
tiếp đem người đập lên vách tường, hôn mê.

“Thu phục!” Phong Tiểu Tiểu cười.

“Ách…” Huyết khí đầy trời mạnh mẽ tiêu tán, ba quỉ trơ mắt nhìn cặp sừng trên
trán Khương Lễ chậm rãi lùi về, thật sự không biết nói cái gì.

Phương pháp…đúng là phương pháp tốt, nhưng có phải hay không bạo lực chút?!


Thời điểm Lý Trường cùng Dương Nghiễn trở về, nhìn thấy là Phong Tiểu Tiểu
kéo đuôi rắn ngồi trên sô pha xem TV, còn dưới thảm là Khương Lễ nằm
ngay đơ, cùng với ba quỉ biểu tình không biết nên miêu tả thế nào phất
phơ xung quanh.

“Này, biến đổi sao?!” Lý Trường bình tĩnh nhìn
đuôi rắn chiếm cả cái sô pha, chào Phong Tiểu Tiểu một cái liền chuẩn bị vào phòng thay đồ.

Dương Nghiễn đồng dạng lập tức chuyển tầm mắt, trái phải nhìn xung quanh:”Alice đâu?”

Ba quỉ sùng bái nhìn hai người đàn ông——quả nhiên thần tiên đều không giống người thường, xem tố chất tâm lí của người ta này….

Phong Tiểu Tiểu bĩu môi, đem đuôi rắn từ trên sô pha xuống, chỗng đỡ thăng
bằng đứng lên:”Mấy chuyện đó không vội, hai người trước đến xem, Khương
Lễ rốt cuộc là cái gì?!” Nói xong đem máy chụp hình chọn chọn mấy tấm
chụp Khương Lễ.

“Ô, có ảnh?!” Lý Trường quả nhiên có hứng thú sáp lại, miệng nói:”Để ta xem xem. Kẻ nào gan lớn như vậy, dám cùng Phục Hi tranh nữ nhân…ách…”

Nhìn ảnh chụp sắc mặt Lý Trường nháy mắt
xanh mét, Dương Nghiễn cũng xem ảnh chụp, tò mò hỏi:”Làm sao vậy? Thằng
nhãi này là ai?!”

“…”

Lý Trương mấp máy môi vài cái, cuối cùng dưới ánh mắt chờ mong của hai người ba quỉ mới yếu ớt phát ra âm thanh:”Xi Vưu…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.