Bạn đang đọc Nhật Kí Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng – Chương 186: Địa vẫn
Vô số ma văn trên mặt đất dần dần được thắp sáng, đến cả kiếm khí khắc trên vách đá cũng đã được tính trước, sau khi hai kiện nguyên tố bảo vật vào đúng chỗ, toàn bộ hang đều phát sáng lên.
Kamdiran nghe được lời kêu gọi của ta, phản ứng đầu tiên không phải đồng ý hoặc cảm thán, mà lại là nhìn chằm chằm vào đó, vẻ kinh hoảng trong đó làm ta tức khắc hiểu.
“Yên tâm đi, chúng ta là minh hữu, sao ta lại đi phong ấn ngươi? Hơn nữa, muốn phong ấn ngươi nhất định phải cần tài liệu Thổ nguyên tố Thần cấp, ta đi đâu tìm tài liệu chứ?”
Kamdiran liếc qua bên kia, ý tứ rất rõ ràng, Umdiro trước mắt không phải sao? Hắn chắn chắn được tính là tài liệu Thổ thuộc tính Thần cấp.
“Đồng thời phong ấn hai nguyên tố thần? Ngươi thật quá coi trọng ta. Nếu chúng ta có khả năng làm được thì đã không tìm ngươi hỗ trợ. Ngươi cảm thấy chúng ta ngốc đến mức muốn ngươi hỗ trợ đến phong ấn chính ngươi? Cái này hoàn toàn không hợp Logic.”
Được rồi, nói hết lời, hứa cũng hứa rồi, Kamdiran cân nhắc đây là cơ hội ngàn năm một thuở, rốt cuộc mới chịu gật đầu đáp ứng, mà trong khi chúng ta đang thương lượng làm “lưới đánh cá”, Adam đáng thương đã bị Umdiro cuồng nộ đánh cho sứt đầu mẻ trán.
Đúng hơn là Umdiro cảm thấy không ổn, muốn chạy, vì vậy khiên thịt Adam buộc phải dán sát vào hắn, vừa phải quấy rối không cho hắn đi vừa phải phòng ngừa hắn chống trả, đến nước này rồi thì sao có thể thả hắn đi được.
Mà trên thực tế, khi toàn bộ ma văn trong hang sáng lên, Umdiro đã sớm đi không được nữa.
Kamdiran do dự tạo ra thanh chìa khóa cuối cùng, lúc sấm chớp mưa bão hóa thành giọt nước mắt nhỏ xuống mặt đất, một tiếng tí tách giòn giã vang lên, toàn bộ thế giới bắt đầu phát sinh biến hóa. Dị giới mãnh liệt làm cho mọi người theo bản năng cảm giác hơi khó chịu.
Ba kiện tài liệu Thần cấp cộng minh lẫn nhau, hình thành nên một tam giác hạch tâm, lúc này dù là Umdiro thì cũng không cách nào trốn tránh, nguyên tố tâm của hắn đang tiến hành cộng minh với ba kiện tài liệu, cùng tạo dựng một cái tiểu thế giới nguyên tố liên tục tuần hoàn.
Dựa theo nguyên lý phong ấn trong cổ tịch, cái phong ấn này chỉ là mượn nguyên tố để tạo dựng đặc tính cơ sở thế giới. Đối với nguyên tố sinh mệnh, tạo dựng vật chất là thiên tính, giống như hô hấp là bản năng của nhân loại, căn bản không cách nào né tránh, không cách nào miễn trừ, thậm chí, không cách nào từ chối!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Kamdiran sợ hãi như thế, nếu chúng ta muốn mượn cơ hội phong ấn hắn, thật đúng là không phải hoàn toàn không có khả năng. Chí ít, ta thật sự có dự định đồng thời phong ấn hắn luôn.
Đương nhiên, lúc này trở mặt là hoàn toàn không cần thiết, nếu không nhờ hắn trợ giúp, chúng ta cũng không có khả năng dây dưa Umdiro lâu đến vậy. Tuy nhiên hù dạo Phong nguyên tố thần một chút lại có lợi cho hợp tác tương lai, trước khi hắn định phản bội thêm lần nữa, chí ít sẽ phải ngẫm tới hậu quả.
Được rồi, nói quá nhiều, nguyên tố lực đã bắt đầu tự động tạo dựng thế giới mới, mặc dù tổn thất hai kiện kỳ vật cấp bậc Thần khí làm ta rất thương tâm, đã vậy còn chẳng đổi lại được phần thưởng từ boss, ta thật rất muốn khóc. Nhưng chiến quả rất đáng giá, chí ít lúc này, ta nghĩ không ra Umdiro còn thủ đoạn nào để thoát khốn.
Kamdiran tổn thất? Mặc kệ hắn, ai bảo hắn bám đuôi theo dõi.
“Umdiro! Ngươi rốt cuộc cũng có ngày hôm nay! Để ta nhìn xem ngươi bị phong ấn đi.”
Từ tiếng cười đắc ý trên, ta biết mình suy nghĩ nhiều, chỉ cần Umdiro có thể ngã xuống, mặc kệ phải đánh đổi thứ gì, Kamdiran vẫn rất vui lòng.
Nhưng lúc này, Umdiro lại đột nhiên điên cuồng cười.
“…. Các ngươi muốn phong ấn ta? Nằm mơ! Dù phải chết ta cũng không cho các ngươi sống tốt!”
Tiếng cười điên cuồng kia làm ta nhớ tới một vài trường hợp, ví dụ như địa tinh bị thành quản tịch thu đồ chơi, địa tinh bị buộc trả nợ, địa tinh đánh buộc thua hết gia sản.
Thế là, một giây sau, ta liền kéo Adam đến trước mặt, sau đó cả hai chúng núp ở phía sau Kamdiran.
“Ngươi lại định chơi ta?”
Ừm, nên nói là bị hố đến quen rồi, dù ngoài miệng phàn nàn, hắn vẫn không động đậy chút nào, tự giác thực hiện chức trách tanker.
“Ầm ầm!”
Lời còn chưa dứt, tiếng nổ ầm ầm bên kia lập tức khiến toàn bộ mê cung sụp xuống, bão cát và đá vụn do vụ nổ tạo ra cũng đủ khiến Adam kêu thảm!
“Ta đã biết ngươi không có lòng tốt, thứ đồ chuyên hố đồng đội!”
Khục, mặc kệ mấy lời phàn nàn đó, ta tập trung sự chú ý vào cơn bão cát trước mắt.
“Umdiro chết chưa?”
“Dựa theo thuyết pháp nhục thân của các ngươi, nhục thể và linh hồn của hắn đều đã hủy diệt, quả thật xem như chết rồi, nhưng đối với nguyên tố thần, đại khái chỉ tính là quay trở về Thổ nguyên tố vị diện. Lần này Umdiro tự bạo nhục thân, xem như tự vận mà chết, không tu dưỡng một hai trăm năm tuyệt đối không thể nào khôi phục thực lực. Mà chờ hắn khôi phục thì chẳng biết ta đã tiến xa đến đâu rồi.”
Kamdiran hóa thành hình người, mặt mũi tràn đầy vẻ đắc ý, có thể giết chết kẻ thù truyền kiếp, đánh đổi cỡ nào cũng đáng giá, chí ít lúc này, hắn lại bước thêm một bước đến vị trí nguyên tố đỉnh phong.
Ta gật đầu, không nói thêm gì, chỉ là thận trọng thu bốn kiện tài liệu Thần khí kia về.
Bốn kiện? Đúng vậy, ngươi không nhầm, chính là bốn kiện. Ngoại hải dương bình và hỏa diễm ấn, ta tiện tay thu luôn cả lôi đình lệ của Kamdiran và nguyên tố tâm của Umdiro.
Kamdiran nhìn xem mấy loại tài liệu mà ngo ngoe muốn động, nhưng ta lắc lắc ngón tay trước mặt hắn, chỉ vào ma văn đang dần dần ảm đạm, ngụ ý rất rõ ràng.
“Nhãi con, pháp trận đang có sẵn đây, muốn thử bị phong ấn một lần sao? Hoặc là, ngươi có ham muốn tự bạo như Umdiro.”
Ừm, những lời này chỉ nghĩ trong lòng thôi, nhưng sắc mặt Kamdiran càng ngày càng lạnh cho thấy hắn hiểu rõ ý uy hiếp của ta.
Kẻ phản bội vĩnh viễn không được tín nhiệm, hắn có thể vì lợi ích mà phản bội lần thứ nhất, vậy tự nhiên có thể bởi vì lợi ích lớn hơn nữa mà phản bội lần thứ hai, từ lúc vừa mới bắt đầu, ta đã chuẩn bị kỹ càng đối phó Kamdiran.
“Được rồi, Kamdiran đại nhân. Có thể mang bọn ta rời khỏi sao?”
Có đôi khi, dù trong lòng hiểu rõ, nhưng da mặt vẫn không nên xé rách mới tốt, như vậy, tình cảm minh hữu vãn còn. Như hai quốc gia nào đó trong truyền thuyết luôn dùng vũ khí hủy diệt nhắm chuẩn thủ đô đối phương, nhưng khi nguyên thủ hai nước gặp mặt không phải luôn giữ nét mặt tươi cười à.
“Đương nhiên, ta chưa từng hẹp hòi với minh hữu, lên đây đi, bằng hữu của ta.”
Thế là, Kamdiran hóa thành gió bão rất dễ dàng đưa chúng ta ra ngoài mê cung. Ở lối ra vào trên mặt đất, chúng ta trông thấy Margaret chờ đã lâu, nhìn thấy chúng ta ra, nàng mới dám thở phào nhẹ nhãm.
“Điện hạ, Margaret đại nhân truyền tống chúng ta ra ngoài. Đáng tiếc mãi vẫn không cách nào định vị tọa độ của các người, không cách nào triển khai trợ giúp, may mà ngài đã thuận lợi ra, vậy hẳn là chúng ta đã thắng?”
Ta nhẹ gật đầu, móc ra viên Thổ nguyên tố tâm kia, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc của các kỵ sĩ lập tức, dù thổ nguyên tố mê cung tan rã báo trước Umdiro đã ngã xuống, nhưng khi được ta chứng thực, sức ép đè nặng trong lòng mọi người mới được giải tỏa.
“Làm tốt, nếu không có các ngươi đóng cánh cửa thổ nguyên tố, thì chúng ta cũng không có khả năng thắng lợi. Đợi trở về rồi, ta sẽ luận công ban thưởng sau.”
Nhưng khích lệ của ta lại đổi lấy phản ứng kì lạ, đám người trợn mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, dường như có chuyện muốn nói, mà nửa ngày trời vẫn không ai lên tiếng, cuối cùng, Margaret đành phải thú nhận.
“Cửa nguyên tố kia đâu có dễ đóng như vậy, nếu sơ sẩy thì rất có thể sẽ nổ nát tan toàn bộ mê cung hoặc chúng ta bị dịch chuyển đến dị giới, ta chỉ tạm thời ngăn cách cửa một thoáng, may mà thành công.”
Nghe vậy, ta chợt sững sờ, sau đó liền cười khổ.
“Umdiro chết thật oan, nếu hắn như tỉnh táo hơn thì rất có thể đã nhận ra, và cũng không cần tự bạo. Được rồi, chuyện ở đây đã kết thúc, không cần suy nghĩ nhiều. Như vậy, chúng ta còn phải đi xuống một lần để đóng cửa nguyên tố lại sao?”
Margaret cười lắc đầu.
“Không cần, thứ duy trì cửa là thần lực của Umdiro, hắn đã chết đi, cánh cửa sẽ mau chóng hoàn toàn sụp đổ.”
Ta gật đầu, vừa định giới thiệu Kamdiran thì phong nguyên tố thần đã đi trước.
“Nhân loại minh hữu, chờ giải quyết hết thảy, chúng ta mới từ từ nói chuyện.”
Từ côn trùng nhân loại yếu đuối, đến người tí hơn, tại đến nhân loại minh hữu, ngay cả tự xưng bản thân cũng đang liên tục thay đổi. Có thể nói, kết cục của Umdiro phần nào làm Kamdiran cảm thấy sợ hãi.
Mọi chuyện thuận lợi, chúng ta hoàn toàn chiếm thượng phong, bởi vậy ta không cần lo lắng hắn sẽ ngầm chơi thủ đoạn.
Ngay lúc ta vừa thở phào, chiếc nhẫn bạc trên tay đột nhiên chấn động, tin tức chiến trường mới nhất được truyền đến.
“Roland, đột nhiên phát sinh một trận địa chấn cực kỳ kịch liệt cục bộ, tường thành Hồng Phong phòng tuyến sụp đổ, toàn tuyến báo nguy, có thể lập tức suy nghĩ biện pháp hay không!”
Vừa nghe được âm thanh dồn dập cầu viện này, ta liền biết tình thế hiện giờ đã vô cùng nguy ngập.
“… Các ngươi muốn phong ấn ta? Nằm mơ! Dù phải chết ta cũng không cho các ngươi sống tốt!”
Tiếng kêu gào điên cuồng của Umdiro trước khi chết văng vẳng bên tai, hiển nhiên đây mới là đòn trả thù chân chính của hắn.
“Margaret, ngươi chắc là có tọa độ Hồng Phong thành chứ? Có thể truyền tống ta qua đó không? Chỉ đưa một mình ta qua là đủ rồi.”
………..
Thời điểm nhục thân của Umdiro vừa mới sụp đổ, một khối đá vụn trong lều vải của Eamon. Huyết Phủ đột nhiên biến hóa, hư thể của người đá khổng lồ xuất hiện.
Hư thể đang nhanh chóng tiêu tán, Kamdiran phán đoán không sai, Umdiro đã thực sự tử vong, hư thể này chỉ là một luồng tàn hồn sau cùng của hắn.
Từ khi vừa bắt đầu, Thổ nguyên tố đã luôn là minh hữu của bộ lạc Huyết Phủ, bởi vậy, vì ứng phó với những tình huống bất ngờ, Umdiro đã tự chặt một phần cánh tay mình, hóa thành một khối đá vụn, giao cho Eamon làm át chủ bài cuối cùng.
“Đến thời khắc cuối cùng mới được phép kêu gọi lực lượng của ta, nhớ kỹ, nhất định phải đến thời khắc cuối cùng mới sử dụng, nếu không ta trước hết sẽ bắt ngươi trút giận!”
Lúc này, Umdiro nhìn thần lực đang nhanh chóng tiêu tán, hắn biết thời gian mình mượn xác hoàn không còn nhiều lắm.
“Nhân loại đáng chết, dù phải chết, ta cũng muốn kéo các ngươi cùng đi!”
“Ầm ầm!” “Ầm ầm!”
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, người thú chung quanh tổn thất nặng nề, Umdiro lại lần nữa tự bạo nhục thân, bất chấp đánh đổi hết thảy để tung đòn trả thù sau cùng.
“…. Nhân loại ngu xuẩn, ta Umdiro muốn các ngươi diệt vong. Bạo động đi đại địa, ta là chủ nhân của các ngươi, tận trung lần cuối cùng vì ta đi, để bức tường thành đáng chết kia hóa thành đá vụn dưới cơn phẫn nộ của ta đi!”
Thế là, lúc Umdiro mất đi toàn bộ nhục thân, toàn thân thương tích quay trở về Thổ nguyên tố vị diện, thời gian ngủ đông của hắn thậm chí có thể kéo dài đến lần Thánh chiến sau, tuy nhiên cơn địa chấn hắn tạo ra đã mang đến sự hủy diệt đáng sợ nhất.
Mà đây mới chỉ là bắt đầu, vô số Thổ nguyên tố từ trong lòng đất chui ra, mục tiêu của bọn chúng là hủy diệt kẻ thù của chủ nhân đại địa.
“Hồng Phong phòng tuyến toàn diện báo nguy!”