Nhật Kí Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 4444


Đọc truyện Nhật Kí Nuôi Con Hằng Ngày – Chương 4444


Thời gian sau khi kết thúc việc học của Qủa Táo Nhỏ tại nhà trẻ dẫn đến thời gian bé rảnh rỗi không có việc gì làm rất nhiều, sau khi lên mạng tìm thấy một số lớp học năng khiếu phát triển khả năng của bé ngay trong hè, cô liền nhanh chóng tìm hiểu, có nhiều lớp năng khiếu khác nhau phù hợp với sở thích của từng bé, cũng như độ tuổi khác nhau của mỗi bé.
Có nhiều trung tâm khác nhau nhưng cô lại rất hài lòng với chuổi các lớp mở tại nhà trẻ Tương Lai, là một nhà trẻ nổi tiếng với sự tận tâm cũng như trình độ ở đây.
Nhiều người cho con theo học rất hài lòng với môi trường ở đây cũng như cách dạy khác biệt theo hướng giảng dạy của giáo dục phương tây.


Sau khi ghi nhớ một loạt các lớp năng khiếu mở ra tại đây, Đường Tống dành chút thời gian sau khi dùng bữa tối thảo luận cùng Qủa Táo Nhỏ tự chọn cho bé một vài lớp năng khiếu phù hợp.


– Qủa Táo Nhỏ có hứng thú với lớp năng khiếu nào không nè, lớp vẽ tranh, lớp đánh đàn, có cả lớp bơi lội mùa hè nóng bơi trong hồ nước thì rất thoải mái đó, hơn nữa còn có thể học được một cách tự bảo vệ bản thân.
Hay là lớp học võ vừa mạnh mẽ vừa rèn luyện cơ thể.
Con có hứng thú với môn nào nè.


– Vậy nếu đi học thì con không được đi chơi vưới mẹ hả.

– Không đâu, lớp năng khiếu chỉ học hai ngày một tuần, coi như giết thời gian, những ngày còn lại con có thể chơi với mẹ nè, vậy nên con không cần lo đâu.
Hơn nữa ở đây có nói sẽ có những ngày nhà trường sẽ tạo điều kiện để mẹ con ta cùng nhau học tập, vậy nên Qủa Táo Nhỏ cứ yên tâm mà học nhé.


Vừa nghe cô nói xong, tính hiếu kỳ của bé lại nhanh chóng bị mấy video dạy học thu hút, nhìn tầm ba bốn video Qủa Táo Nhỏ liền bị thu hút bởi một lớp năng khiếu chăm sóc động vật nhỏ, như chăm chúng nó ăn cơm uống nước chơi cùng với chúng nó.


– Mẹ ơi con có thể chơi với cún con, mèo con không?

Biết rằng thằng bé bị thu hút bởi mấy con thú đáng yêu kia rồi, Đường Tống nhanh chóng đồng ý, khó lắm mới dỗ bé có chút hứng thú với mấy môn học kia, cô cũng không thể làm tụt cảm xúc được, hơn nữa chính cô cũng yêu thích cún con, mèo con, nhìn tụi nó đáng yêu như vậy sao cô không thích được.
Nhưng yêu cầu của lớp học này là học sinh phải mang theo thú cưng của mình đến lớp.
Nhưng không thể để nhóc con nhà cô ôm cái bể cá đi được, một ý tưởng lóe lên trong đầu.


– Được nha, bây giờ đăng kí lớp trước nè.
Rồi đó.
Vậy ngày mai chúng ta cùng đi lựa một chú cún con để nó cùng đi học với con nhé.


– Hoan hô, con muốn nuôi cún con.


Thằng bé vui sướng nhảy lên nhảy xuống trên ghế, Đường Tống sợ bé ngã liền nhanh tay ôm bé vào người, vừa cụng trán vào trán bé.


– Muốn nuôi cún con cũng được nhưng giờ con phải đi ngủ đã, trễ lắm rồi, phải ngủ sớm mai còn đi lựa cún con nữa chứ.


– Vâng ạ


Sáng hôm sau, hai mẹ con liền đến trung tâm bảo trợ thú nuôi.
Nhìn thấy rất nhiều giống chó mèo ở đây, nhưng cô muốn nuôi một giống chó thông minh một chút, phù hợp sống chung với trẻ nhỏ, tốt nhất là hiền lành một chút.
Sau khi được nhân viên ở đây giới thiệu kĩ càng, cả hai mẹ con liền chọn một em Golden Retriever vì sựu thông minh hiền lành của nó.
Chọn ngay một em lông vàng mới vừa tròn 7 tuần tuổi, lại mua một vài vật dụng cần thiets và thức ăn cho nó, liền dẫn em nó về nhà thôi.


Đã mất công ra ngoài thì nên đi chơi cho đã rồi về, nào ngờ vừa đi dạo một vòng đang hi hi ha ha cười đến sảng khoái thì lại đụng trúng một đoàn mềm nhũn gì đó, chỉ kịp nghe một tiếng ôi, khiến cô nhận ra giọng nói quen tai đó.
Đường Tống rùng mình một cái, cúi đầu nhìn thấy vị nữ chính đang ngồi dưới đất, khóe mắt phiếm lệ, miệng hô đau.
Lâm Thư Thư hai tay ôm ngược, hai má phiếm hồng, lông tơ trên người Đường Tống dựng lên, kéo Qủa Táo Nhỏ vào gần mình rồi cất giọng hỏi cô ta;

– Cô không sao chứ.


– Qủa nhiên lại là chị, chúng ta thật có duyên, à em không sao.


Nói xong liền đưa tay hướng về phía cô, chính là hành động cấp một bậc thang cho cô xuống, chứng minh cô ta không vì bị cô đụng trúng mà tức giận.
Hành động này nếu thể hiện ntruowcs mặt cô bé hồn nhiên sẽ gây được hảo cảm vang dội, nhưng đáng tiếc trước mặt người sống như Đường Tống thể loại người nào cô cũng đã từng gặp qua thì căn bản không có tác dụng gì.


– Nếu như cô đã không có việc gì thì mẹ con tôi xin phép đi trước.

Tình huống khác hoàn toàn với tưởng tượng của Lâm Thư Thư khiến cô ta hoàn toàn sững sốt, thấy cô thực sự rời đi liền nhanh chóng đứng dậy đuổi theo nhưng lại bị một tên đàn ông giữa lại.


– Chị gái.


Giọng nói có chút thê lương, bây giờ là giữa trưa người qua lại không mấy đông đúc nhưng bọn họ cũng không dám nhiều chuyện sợ rước họa vào thân.
Theo hướng phát ra âm thanh, Đường Tống nhìn thấy Lâm Thư Thư đang bị một người đàn ông dáng người thấp, có chút mập tròn giữ chặt, cô ta vùng vẫy muốn chạy về phía cô.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.