Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 60


Đọc truyện Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng – Chương 60

Cố Tử Diễm không thể ngờ được là Hoắc Sâm lại đi ăn dấm với cả một con mèo, đột nhiên hắn cảm thấy số tuổi của tên này ngày một thấp dần đi rồi.

[Có thể trưởng thành một chút không hả?]

[Đàn ông phải thành thục thì mới quyến rũ chứ.]

[Hoắc ba tuổi xin chào, Hoắc ba tuổi tạm biệt.]

Lúc Cố Tử Diễm dạy dỗ Hoắc Sâm như thế thì hắn lại phản kích thế này: “Quyến rũ quá để làm gì, chỉ cần thu hút được người mình yêu là đủ rồi, quyến rũ quá lại nhiều người để ý, chẳng khác nào tự mình đi tìm phiền toái.”

[Chân lý.]

[Sâu sắc.]

[Cảm thấy mình thật tuyệt = v =.]

Cố Tử Diễm: “…”

Hoắc ba tuổi nói cực kỳ có lý, người đại diện Cố Tử Diễm không còn lời nào để phản bác, vốn đang định dạy dỗ Hoắc Sâm không nên quản vợ nhiều như vậy, kết quả…hắn cảm thấy bị đồng hóa rồi QAQ.

[Nói nghe rất có lý.]

[Không hổ là người đàn ông cưng chiều yêu vợ điên cuồng mà trên giang hồ mới nghe tên đã sợ mất mật.]

[Tôi xin bái phục.]

Mà sở dĩ Hoắc Sâm được gọi là Hoắc ba tuổi là bởi vì hắn có tính “có thù tất báo” – Nếu Cố Tử Diễm cậu đã để một con mèo đực đóng với vợ tôi, vậy thì tôi cũng sẽ nói cho Mạc Á Y biết chuyện cậu hi vọng mình sẽ trở thành một người đàn ông quyến rũ nhé = v =.

[Có qua có lại mới toại lòng nhau.]

Cố Tử Diễm kể lại chuyện kia cho Bao Tử, ai ngờ Bao Tử lại chỉ an ủi hắn: “Anh thông cảm cho chồng em đi, anh ấy tháng nào cũng có vài ngày như vậy mà.”

Người đại diện Cố Tử Diễm: “→_→”

[Nói đơn giản một câu rồi đuổi tôi đi như vậy đó.]

[Ồ, tôi quên mất.]

[Hai người là vợ chồng, nên đương nhiên phải bênh nhau rồi.]


[Chẳng lẽ nghĩ tôi không có vợ chắc?]

TAT

Thế là Cố Tử Diễm phải đi tìm kiếm sự an ủi từ vợ mình, kết quả Mạc Á Y lại nói: “Anh quyến rũ vậy rồi, em còn biết an ủi anh thế nào?”

“…”

[Không nhận được chút yêu thương nào.]

[Anh chỉ nói đùa thôi mà.]

Bao Tử đã vào đoàn phim, hiện giờ bạn diễn của cô nhiều nhất chính là cái con mèo Garfield béo mập chân ngắn kia, cô sẽ phải diễn cùng nó cho đến khi gặp được nam chính.

Nghe đạo diễn nói chú mèo Garfield này là giống mèo Tây lông ngắn, cực kỳ hiền lành ngoan ngoãn, rất dễ gần gũi.Đừng thấy bên ngoài nó dễ thương yếu đuối mà nhầm, khi ở với con người thì nó sẽ tỏ ra hoạt bát giống như một đứa trẻ chưa lớn, nhưng thực ra tính cách của nó lại rất độc lập và an tĩnh.Đại khái giống với những con mèo bình thường khác, lúc vui thì sẽ quấn người, lúc không vui thì ai gọi cũng mặc kệ.Nhiều người nói nuôi chó là nuôi một người bạn trung thành, còn nuôi mèo thì lại giống như đang tự mình tìm tổ tông vậy, nhưng mèo Garfield thì không như thế, nó cũng giống như một người bạn của con người.

Theo lời của người chủ thì hành vi của nó có thể tự điều chỉnh theo ý mà bạn muốn, lúc bạn buồn chán thì nó sẽ làm mặt hài hước để bạn vui, lúc bạn bận rộn thì nó sẽ chỉ yên lặng nằm cạnh chân bạn, chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của bạn, tuyệt đối sẽ không quấy rầy bạn.Chính bởi vì vậy mà giống mèo thoạt nhìn có phần ngốc nghếch này lại được mệnh danh là giống mèo thích hợp để nuôi trong gia đình, làm thay đổi cách nhìn của mọi người với mèo, khiến người ta nghĩ rằng thì ra mèo cũng rất hoạt bát đáng yêu, cũng rất trung thành với con người.

Bao Tử cẩn thận nhìn con mèo, nó khiến cho người ta có cảm giác là xương cốt của nó rất cường tráng, thân hình cân đối, đầu vừa tròn vừa to, tứ chi và cổ lại ngắn và thô, hai tai nhỏ nghiêng về phía trước, đầu tai tròn tròn, hai mắt rất to và sáng, cái đuôi ngắn ngủn, bộ lông màu xám nhạt sọc trắng rất rậm và mềm…Là giống mèo cỡ lớn.

“Nó tên Wendy, là mèo cái.” Người chủ đứng bên cạnh giới thiệu.

Bao Tử ôm nó vào trong ngực, thấy nó mở to hai mắt tròn nhìn cô, đáng yêu cực kỳ.

“Không phải nói sẽ là mèo đực sao?” Bao Tử xoa đầu Wendy.

Wendy được Bao Tử dịu dàng vuốt ve thì rất thoải mái, mở miệng kêu “meo meo”.

Đạo diễn: “…”

[Chuyện này cô phải hỏi người đại diện của cô ý.]

[Tự nhiên lại giới thiệu cho tôi một con mèo cái.]

[Còn nói mèo đực mèo cái không quan trọng, quan trọng là diễn tốt.]

[Đừng đùa nhau chứ.]

“Tạm thời thay đổi, mèo đực thời gian này đang đến kì động dục, tâm trạng không ổn định, sợ làm ảnh hưởng đến việc quay phim.” Đạo diễn nhìn trời nói.


Sắc nữ Bao Tử: “…”

[Nguyên nhân này rất đặc biệt.]

[Chỉ là tại sao tự nhiên tôi lại nghĩ đến chồng mình nhỉ QAQ.]

[Kì động dục a ~]

Thật ra bộ phim này Cố Tử Diễm đã nhận từ lâu cho Bao Tử rồi, chẳng qua lại đúng lúc cô đang quay “Nạp Lan Dung Nhược”, chờ quay xong rồi chạy tới đây cũng là hơi trễ, cho nên có một số chuyện cô vẫn chưa rõ ràng…

Ví như chuyện mèo đực mèo cái, với cả chuyện nam chính của phim “Người mèo yêu tôi” sẽ do một cô gái đóng.

Bao Tử ngơ ngác… Trời ơi, lại còn chơi kiểu đó được à QAQ. [Đạo diễn, anh tùy hứng như vậy, nhỡ ảnh hưởng đến rating thì sao?] [Sợ.]

Đúng vậy, vai nam chính của phim “Người mèo yêu tôi” sẽ do một cô bé đảm nhận, không phải vì cô bé này có người chống lưng đằng sau, mà là vì lúc casting, biểu hiện của cô bé mạnh mẽ và tốt hơn tất cả những cậu con trai khác.

[Chúng tôi chủ yếu nhìn vào thực lực.]

Đối với chuyện này, Hoắc Sâm tỏ vẻ mình hoàn toàn không biết gì cả, dù hắn có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ với bánh bao thế nào đi nữa thì cũng không đến mức phát rồ như vậy, nhưng rất hiển nhiên, Hoắc ba tuổi vẫn luôn thích nghe ngóng chuyện của vợ.

[Ông trời đối với trẫm tốt quá.]

[Vốn còn sợ mình sẽ chìm trong vại dấm.]

[Nhưng bây giờ thì vui rồi.]

Chẳng qua là…

Hoắc ba tuổi vẫn còn quá ngây thơ rồi, nên biết rằng nếu cô gái kia mà có thể giành được vai nam chính sau khi vượt qua biết bao người con trai, thì chắc hẳn cô gái đó không tầm thường chút nào.

Bao Tử cũng khờ dại cho rằng chồng mình tuyệt đối sẽ không ghen tuông.

Lúc gặp vai nam chính trong phim, là một cô gái cao lớn mạnh mẽ… Bao Tử yên lặng ngẩng đầu, sau đó che mặt.


[Cùng là con gái, sao lại chênh lệch nhiều như vậy?] [Có phải chỉ mỗi chiều cao là khác biệt không?]

Ba vòng… Bao Tử lén nhìn ngực cô gái kia, khá lớn, lại nhìn ngực mình, vẫn còn là bánh bao hấp đang trong tình trạng phát triển.

[Cùng là con gái, bổn bánh bao còn kết hôn rồi, sao vẫn chênh lệch như vậy chứ.]

[Đợi đã!]

[Ngực lớn vậy thì làm sao đóng vai nam được!]

[Trông Bao Tử tôi có vẻ hợp với vai nam chính hơn đấy!]

[Ở tập 1 nam chính sẽ bị tai nạn rồi hôn mê bất tỉnh, đúng sở trường của tôi rồi aaa!!]

Lúc Bao Tử còn đang ngây người nghĩ về vấn đề ngực thì cô gái đứng đối diện có vẻ đã nhìn thấu được điều gì, từ từ đi tới bên cạnh Bao Tử, cúi người, nhếch môi nói: “Em đi giày tăng chiều cao, cho nên chị không cần ngước nhìn em, em cũng chỉ có 1m67 thôi.Với lại lúc quay phim em sẽ bó ngực, chị không phải lo.”

“Hả?”

[1m67, vẫn cao hơn mình QAQ.]

“Xì, trên mạng nói không sai, chị đúng là ngốc mà.Chào chị, em là Bùi Mẫn.” Bùi Mẫn giơ tay ra.

Bùi Mẫn khá xinh đẹp, lúc cười lên còn đẹp hơn, làm Bao Tử nhìn mà ngây cả người. Bao Tử: “(☆_☆)”

[Thật không ngờ có một ngày mình sẽ đỏ mặt với một người phụ nữ khác ngoài Mạc Á Y.]

[Trời ạ, sao mình lại có thể như vậy chứ.]

[Không đứng đắn chút nào.]

“Xin chào, chị là Bao Tử.” Bao Tử cũng đưa tay ra bắt.

Hai tay nắm chặt, xác nhận quen biết nhau.

Đạo diễn vốn còn muốn để hai người này làm thân với nhau một chút trước khi quay, không ngờ →_→

“Wow, Mẫn Mẫn em biết đánh đàn Không Hầu(1) hả?”

(1) Đàn Không Hầu: là loại đàn gảy cổ xưa của Trung Quốc, có lịch sử lâu đời, thường sử dụng trong giàn nhạc cung đình, ít nhất 5 dây, nhiều nhất 25 dây.

Mới quen nhau thôi mà, Bao Tử, cô tỏ ra thân thiết với người ta như vậy, tiết tháo rơi đâu mất rồi? Bùi Mẫn gật đầu, ánh mắt nhìn về nơi xa, như đang suy ngẫm điều gì: “Trước kia em có học qua.”

“Chị có biết mấy bài đánh bằng đàn Không Hầu rất hay, “Khổng tước đông nam phi” này, “Tiêu song dạ vũ” này, “Tương phi trúc” vân vân.”

“Ồ, chị biết cũng nhiều đấy Bao Tử.”

“= v =”


[Được khen kìa.]

[Hơi xấu hổ cũng hơi rạo rực.]

[Khiêm tốn nào khiêm tốn nào (●°u°●)​.]

Là một cái bánh bao tò mò ham học hỏi, đối mặt với một người đầy bụng học thức như Bùi Mẫn, cô cứ thế mà bị đắm chìm QAQ.

[Không phải lực phòng ngự của tôi quá kém đâu.]

[Mà là đối phương thật sự khiến người ta ngưỡng mộ đó.]

Lúc nhận được điện thoại của Bao Tử, Hoắc Sâm vô cùng mừng rỡ, bạn không hiểu được tâm trạng của một người chồng khi không phải lo lắng vợ mình sẽ diễn cảnh tình cảm với đàn ông nó thế nào đâu = v =.

Nhưng tâm trạng này… Không kéo dài được bao lâu.

“Chồng ơi, em…Hình như em bị say nắng rồi thì phải.” Bao Tử lắp bắp bày tỏ cảm xúc của mình lúc này.

“Hmm?” Hoắc Sâm ngơ ngác.

“Ừ thì…Là người đóng vai nam chính trong phim của em ý, tốt cực kỳ.” Bao Tử đỏ mặt ing.

“Ý em là em đã nảy sinh tình cảm không nên có với một con mèo hả →_→?”

[Tình yêu nhân thú là không thể đâu vợ.]

“Không phải, là cô gái đóng vai nam chính cơ, người ta lợi hại lắm, biết rất nhiều thứ đó.Chồng à, anh cũng biết là em rất mê mấy người đẹp mà.”

“…” QAQ.

[Đoán được mở đầu nhưng lại không đoán được kết thúc.]

[Đúng vậy, với cái tính của vợ tôi.]

[Chỉ cần thấy ai đẹp và giỏi giang là sẽ thích ngay.]

Hoắc ba tuổi khổ tâm lắm, nhưng Hoắc ba tuổi không nói ra.

Đấy là Bùi Mẫn vẫn còn mặc đồ con gái đấy nhé, nếu Bùi Mẫn mà mặc đồ nam thì…

[Hình ảnh quá đẹp, không dám tưởng tượng.]

[Hoắc ảnh đế, xin hãy nén bi thương.]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.