Đọc truyện Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng – Chương 271
[Cho dù có là thần tượng thì cũng không nên nuông chiều.]
Hoắc Sâm nhẫn nại nở nụ cười với cái bánh bao đang giả bộ kiêu ngạo kia, đúng là không biết sống chết mà, hắn đã tỏ tình một cách nghiêm túc như thế, vậy mà cô lại dám đùa bỡn hắn, chẳng qua nghĩ lại những ngày trước hắn cũng trêu chọc cô rất nhiều, thôi thì người lớn không chấp nhặt trẻ con, hắn chẳng thèm so đo với cái bánh bao ngốc này đâu.
Hoắc Sâm giơ tay véo nhẹ mặt cô: “Sau này anh sẽ không bắt nạt em nữa.” “Thật không?” Bao Tử nghiêng đầu hỏi.
Sau đó chỉ thấy Hoắc Sâm trầm ngâm một chút rồi đáp: “Chậc, thật ra thì anh vẫn muốn bắt nạt em.”
Mỗ Bao xù lông trong nháy mắt, mở to mắt nhìn chằm chằm mỗ Hoắc, làm như đang lên án hắn – Hừ, anh dám không giữ lời!!!
Nhìn cô gái lúc thì tươi cười lúc lại nổi giận với mình, trong lòng Hoắc Sâm như có một dòng nước ấm chảy qua.
Cô gái ngốc này xuất hiện trong đời hắn hơi muộn đấy nhé, bây giờ cưới về nhà luôn cũng được rồi =3=.
Hoắc Sâm mỉm cười, trong ánh mắt hàm chứa những ý nghĩ không rõ ràng, có lẽ sau khi gặp được cô gái mà mình thích, đàn ông luôn tự động nảy sinh những tư tưởng xấu trong đầu: “Ừm, là một kiểu bắt nạt khác, sau này em sẽ biết.”
“TAT”
[Hình như mình hơi hiểu rồi.]
[Nam thần à, không ngờ anh lại là người như vậy đấy.]
[Cơ mà, anh cứ yên tâm mà bắt nạt em thoải mái đi, bổn bánh bao em đã nói từ trước là sẽ không phản kháng rồi mà = v =.]
…!
Hai người cũng coi như đã xác lập quan hệ rồi, nhưng sau đó thì làm gì nữa đây, hai vị này đều là người mới yêu đương, chỉ biết hai mặt nhìn nhau không nói một lời mà thôi.
Còn yên lặng nữa thì sẽ lúng túng lắm.
Hoắc Husky: = v =
[Bạn gái về tay, có cả thiên hạ.]
[Tâm trạng vui đến mức không giải thích được.]
Hiện giờ trạng thái của hai người là – Lúc không đáng căng thẳng thì lại cứ căng thẳng, ngượng ngập lúng túng mãi thôi, thật sự không đành lòng nhìn vào, làm cho mẹ Hoắc núp ở gần đó phải sốt ruột thay.
“Vậy em đi về trước đây, dù sao cũng không còn việc gì nữa.”
Bao Tử vẫy tay chuẩn bị rời đi, chắc hôm nay cô sẽ ở trong phòng cười ngu cả đêm mất, bỗng tay bị người ta bắt lấy: “Đợi đã, anh hôn em một cái được không?”
“= v =”
[Rạo rực quá rạo rực quá rạo rực quá!]
[Không cho anh hôn không cho anh hôn không cho anh hôn!]
“Không ổn lắm đâu, em nghĩ chúng ta cứ làm từng bước đi, đầu tiên là nắm tay…ưm…”
Nhìn bạn Bao xấu hổ mà bạn Hoắc cứ ngứa ngáy trong lòng, dù gì cũng đã là bạn gái của mình rồi, sao mà không hôn được chứ?
Bóng đêm rất đẹp, những vì sao lấp lánh trên trời cao, một cặp tình nhân mới yêu đứng hôn nhau dưới ánh trăng, cô gái mặt đỏ hồng, chàng trai rất nghiêm túc, không cợt nhã như những lúc quay phim.Hôn xong, cô gái cúi đầu không lên tiếng, chàng trai thì rất vui vẻ, như thể mới nhận được một món quà gì rất lớn vậy.
“Đây là Lục Hoài hôn Tiết Sở, không phải Hoắc Sâm hôn Bao Tử.Đi thôi, anh đưa em về.”
“!!!!!!!”
[Anh thật gian trá, bổn bánh bao em đã nhìn lầm anh rồi.]
“Lấy nụ hôn làm chứng, hứa yêu em đến hết đời.” Hoắc Sâm nhẹ nhàng nói, ngữ điệu có phần vui vẻ cùng kiên định.Những người trong gia đình hắn đều rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, đã không yêu thì thôi, một khi đã yêu thì sẽ xác định là cả đời.
“o(*////▽////*)q”.