Nhất Định Tớ Sẽ Lấy Cậu

Chương 8


Bạn đang đọc Nhất Định Tớ Sẽ Lấy Cậu – Chương 8

***
-Là cậu…hồi sáng… đó hả??? – Nó vẫn chưa hết ngạc nhiên. Mà nói ra cũng hơi…ngại, nó hỏi vô..duyên thật. Đáng nhẽ nó phải đoán ra từ trước rồi chứ. Học sinh mới cơ mà, trời ạ…
-Ừm… Tớ tên Nhật. Nguyễn Minh Nhật. – Anh chàng vui vẻ. Rồi quay sang phía em gái:
-Còn đây là Uyên, em gái tớ. Em song sinh mà tớ có nói với cậu rồi ý.
-Ừ… ừ, chào cậu. – Nó tươi cười với cô bạn nhưng đáp lại chỉ là ánh mắt khinh khỉnh… đến phát ghét.
-Mà cậu tên gì nhỉ? – Nhật hỏi.
-À, Quên mất…hìhì…Tớ tên là Hà Linh. Mọi người vẫn gọi tớ là Ong, nên cậu cứ gọi thế nhé !!!- Nó nói rồi cười..rõ là..duyên…
-Ong hả ? Mà sao lại là Ong ? – Cậu bạn mới tò mò.
-Ui dào, bạn bè gọi thế quen rồi. Mà tớ cũng chả biết tại sao nữa. Hay cậu hỏi kái Trang đây này….
Nó quay sang TRang. Trời ạ. Cô nàng cứ như bị đơ điện nghìn vôn vậy. Đứng im, mắt vẫn cứ dán chặt vào Nhật. Có lẽ vì điều này mà Nhật trở nên bối rối chút đỉnh.
-Này…mày làm sao thế hả ? Trở lại trạng thái ban đầu cho tao nhờ. Ngại quá Trang ơi !!!
-Ơ…hả, mày nói gì ? – Trang giật mình hỏi lại.

-Ờ, giới thiệu với cậu nhớ, đây là Khánh Trang, bạn thân của tớ. Cứ gọi nó là Trang Xù cũng được, hè hè…
Trang lừ nó, ánh mắt toé lửa như muốn nói : « Con Ong kia, mày có im mồm đi không hả ? Làm ơn đừng nói trong vòng 1 phút cho tao nhờ !!! »
-Xin chào, cậu học cùng lớp với Ong hả ? – Nhật tươi cười.
-Ừ… ừ… 11B8. hì hì….( Rõ vô duyên, đúng là bạn con Ong có khác, nhận dạng được ngay.)
-Thế trước đây cậu sống ở Hàn Quốc hả ? – Nó vui vẻ bắt chuyện.
-Cũng không hẳn. 15 tuổi tớ đi, bây giờ…17 tuổi trở về. Mới 2 năm thôi.
-À, ra là vậy..Thế..
-Hai người quen nhau rồi hả ?
Huy từ đâu lù lù bước tới, nói giọng hơi khó chịu.
-Mới quen thôi !!!
Nó và Nhật cùng đồng thanh trả lời. Nhận thấy sự trùng hợp , cả hai đứ cùng phá lên cười.

– Bọn tớ mới quen sáng nay thôi. Nhờ cậu ý mà tớ lọt qua mắt của ông bảo vệ già đấy. Nếu không thì bây giờ chắc tớ vẫn đang ngồi ở phòng giám thị uống
nước chè mất… Mà này, tớ đến cũng để hỏi tội cậu đây. Tại sao sáng nay cậu không đợi tớ hả ?
-Sáng nay rõ ràng tớ đã gọi cho cậu rồi mà !!! Cậu còn nghe máy rồi bảo tớ cứ đi trước. Cậu sẽ tự đi, chẳng nhẽ cậu quên rồi ???
Cậu bạn thanh minh.
-Ớ…cậu có gọi cho tớ á, lúc nào nhỉ, sao tớ lại không nhớ gì hết thế ??/
-Phải, tớ đã gọi cho cậu, cuộc gọi lúc 6h35 đây này.
Huy rút điện thoại ra, lấy hẳn bằng chứng cho nó xem. Rốt cuộc là sáng nay nó đã làm gì mà lại không nhớ gì hết thế nhỉ.
****
« Em ơi đừng tin nó lừa đấy. Nó ở nhà quê có vợ rồi…
Nhạc chuông nó kêu.
-A..lô… – Nó nhấc máy, giọng ngái ngủ thấy rõ.
-Ong hả, hôm nay tớ có việc, phải đi học sớm, cậu đi luôn không ?
-Huy hả ? Thôi, cậu cứ đi đi, tớ sẽ tự đến trường được mà, không bị lạc đâu mà lo.
-Vậy cậu dậy luôn đi nhớ. Chuẩn bị đi học là vừa đấy. Tớ đi đây.
-Ừ được. Tớ dậy ngay đây, bái bai….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.