Bạn đang đọc Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân – Chương 78: Một Chiêu Trắng Máu!
Ôn Duyệt Văn trước đó đã được giao cho trọng trách phải trông chừng tẩu tử, mà lúc này Âu Thùy Tiệp Á Luân đã cùng với vài giáo quan, thượng quan đi vào bên trong phòng khách mời quan trọng, để thảo luận tình trạng chiến lực gì đó rồi.
Tạm thời chưa thể quay về ngay được.
Mà gian phòng này thì lúc này lại sắp bùng nổ đến nơi.
Tẩu tử nhà bọn họ muốn đích thân ra tay thu thập tiểu tam rồi!
Ôn Duyệt Văn sứt đầu mẻ trán khuyên nhủ Kỷ Miên: “Miên tỷ, ngươi nhẫn nại một chút có được không? Lão đại trở về cam đoan chủ trì công đạo cho ngươi!”
“Cut! Chuyện này không còn liên quan đến lão đại các ngươi, ok?” Kỷ Miên liếc Ôn Duyệt Văn.
“Rốt cục ngươi đánh hay không đánh?”
Eira bắt đầu không kiên nhẫn, đa phần là vì đám người Ôn Duyệt Văn xúm vào che chở và khuyên nhủ Kỷ Miên, càng giống khuyên nhủ một cái bình hoa không biết trời cao đất dày.
Đã như vậy, nàng ta càng muốn giáo huấn con mèo này một đốn, cho ả ta biết Omega cường đại là như thế nào.
Càng huống hồ trà xanh có ý đồ chen chân vào tình cảm điện hạ và nàng ta, càng nên lãnh giáo huấn.
“Đương nhiên là đánh.
Bất quá, đánh không thì không thú vị.
Nếu ta thắng, ta muốn vị công tử Hòa Khắc đây phải tự vả miệng mình mười cái.”
“Ngươi dám!” Hòa Khắc gắt lên.
Kỷ Miên nhếch môi: “Hòa Khắc công tử, ta không quản ngươi có thân phận gì, ngươi nói ta thế nào, ta không quản.
Nhưng việc ngươi xúc phạm đến song thân của ta, cái giá này ta thấy còn khá nhẹ đấy.”
Eira biết lời của Hòa Khắc lúc nãy cũng hơi quá đáng, nhưng cũng cảm thấy nói mấy câu với cái trà xanh như vậy còn rất tử tế đâu.
Tuy nhiên, việc Kỷ Miên thắng không nằm trong dự tính của Eira, thế nên việc Hòa Khắc tự vả miệng cũng sẽ không xảy ra.
“Được thôi, ta đồng ý.
Còn nếu ta thắng, ta muốn ngươi từ nay về sau cút xa điện hạ, không được giở trò la liếm điện hạ nữa!” Eira quát lạnh.
“Rất sẵn lòng.” Kỷ Miên cười khẽ.
Ôn Duyệt Văn, Sơ Úc Thần và Chử Kiên cứ cảm thấy cái điệu cười này của Kỷ Miên quái quái.
Uy, ngươi vốn dĩ muốn tránh xa lão đại bọn ta rồi phải không? Vậy nên mới sảng khoái đáp ứng như vậy? Tra O!
Kỷ Miên hỏi: “Đấu ở đây?”
“Đi theo ta.” Eira hất hàm, tỏ vẻ đây là địa bàn nhà mình nên không phải sợ gì.
Cả đám người ùn ùn đi ra khỏi đấu trường, theo lối mòn vườn hoa cúc thạch thảo mà đến phía sau, ở đó có bãi trống dùng để các lớp học hoạt động ngoại khóa, hoặc là tiến hành huấn luyện võ thuật.
Vì lúc này học viên trong tháp đa phần đều ở đấu trường tập trung xem thi đấu, bên bãi sau cũng chỉ le que vài người, không khí vắng lặng.
Cây cối trồng chung quanh rất thanh mát, thoải mái.
Bấy giờ Eira quay lại nhìn Kỷ Miên.
Eira mặc đồ thể thao võ phục, tư thái oai hùng, còn Kỷ Miên váy trắng giày cao gót, khả ái lại nhu nhược.
Chênh lệch cơ hồ một trời một vực.
Không thể không khen tạo hình hôm nay của Kỷ Miên quá thành công.
Ai nhìn vào cũng bị nàng đánh lừa rằng nàng chỉ là Omega yếu đuối, mảnh mai cần bảo vệ.
Eira trào phúng nói: “Ta thấy ngươi lúc này nhận thua vẫn còn kịp đấy.”
“Xì, công nương đúng là tốt tính, bây giờ còn cho con ả đó cơ hội, gặp ta là sẽ giáo huấn cho nên thân rồi!”
“Nhìn cái thân thể mảnh mai của cô ta, công nương còn là đai đen nhất đẳng, một quyền tiễn cô ta bay màu dễ như ăn cháo luôn!”
“Ta thấy không cần tới một quyền đâu, không biết gió thổi qua cô ta có té ngã luôn không kìa!”
Kỷ Miên quay về phía Sơ Úc Thần ngoắc ngoắc tay, Sơ Úc Thần vội vàng chân chó chạy đến.
Nàng lột túi xách và đồng hồ đeo tay xuống nhờ hắn giữ, nhẹ giọng: “Làm phiền rồi.”
Sau đó quay về phía Eira nói: “Công nương yên tâm, con người ta trước giờ không có chuyện chưa đánh mà hàng.”
“Cũng lớn lối lắm.
Coi như ngươi còn có chút khí phách.
Ta cũng không thể ỷ vào sức mạnh tộc nhân bẩm sinh mà ức hiếp ngươi, nhường ngươi trước ba chiêu.”
Kỷ Miên có hơi buồn cười, xua tay: “Công nương không cần khách sáo như vậy.
Tộc nhân ta cũng không thua kém tộc nhân công nương bao nhiêu đâu.
Cứ công bằng mà đánh, tránh một lát nữa lại thua quá khó coi.”
Lập tức ai cũng nhìn Kỷ Miên như nhìn con ngu.
Ai cũng biết Eira là tộc sư tử, chiến lực cực kỳ cao, bây giờ Kỷ Miên dám nói mình không thua kém bao nhiêu, đúng là nói khoác mà không biết ngại miệng! Cái gì mà thua quá khó coi, người thua quá khó coi nên là ả ta đi!
Quả nhiên Hòa Khắc xì một tiếng: “Cái gì mà không cần nhường ba chiêu, ta thấy ngươi là biết đường nào cũng thua, sợ nhường ba chiêu vẫn thua lại càng mất mặt, cho nên thổi phồng da trâu hả?”
“Oh, so với chuyện đó, Hòa Khắc công tử nên nghĩ về chuyện lát nữa mình tự vả mặt mình như thế nào đi.” Kỷ Miên ngữ khí vô cùng lãnh đạm.
“Ngươi!” Hòa Khắc quay về phía Eira: “Công nương, ngươi phải dạy dỗ cô ta một trận nên trò mới được! Ỷ có chút nhan sắc lại không biết trời cao đất dày như vậy!”
Eira liễm mắt, lần này đã dâng lên sát ý thật sự.
Dù rằng điện hạ rất được Omega ái mộ, nhưng tác phong của điện hạ tộc rồng trước giờ là lãnh đạm như nước, kính chi viễn chi đối đãi với Omega, cơ hồ không hề có va chạm nào.
Thế mà con ả này hôm nay lại được đích thân điện hạ mời, còn được vào phòng riêng của điện hạ.
Việc một Alpha tiếp nhận Omega vào lãnh địa của mình, không phải ruột thịt thì chỉ có thể là phối ngẫu!
Điều này làm Eira rung lên hồi chuông cảnh báo.
Tuyệt không thể để một cái Omega vô danh tiểu tốt này cướp mất điện hạ được!
Eira tiến ra giữa sân trống, thực hiện vài thế võ khởi động hâm nóng cơ thể.
Tung quyền, đá thấp, lộn vòng,…!đám Omega hầu cận cô ta liền reo hò vỗ tay không ngớt.
Thầm than quả nhiên là Omega phái thực lực có khác.
Eira vô cùng hài lòng, hướng Kỷ Miên ném cho ánh mắt thách thức.
Kỷ Miên giẫm giày cao gót lộp cộp, bình tĩnh đưa hai tay ra sau gáy, dùng tay phải kéo dây buộc tóc ở cổ tay trái, chậm rãi buộc tóc mình lại.
Chỉ ngắn ngủi là hành động buộc tóc, không hiểu sao khí tràng trên người nàng thay đổi hoàn toàn khác.
Khi làn tóc trắng xám được buộc gọn, ánh mắt nàng cũng tiêu tan vẻ lười nhác lúc nãy, dâng nên lạnh lẽo và thị huyết.
Tựa như dã thú thoát khỏi cơn ngáy ngủ, triệt để thức tỉnh vậy.
Sơ Úc Thần lẩm bẩm: “Có phải ta hoa mắt không? Tẩu tử con mịa nó chỉ buộc tóc, thế nào ta lại thấy tẩu tử ngầu nhũn cả chân thế này!”
Chử Kiên và Ôn Duyệt Văn không nói ra nhưng đều gật đầu tán đồng với Sơ Úc Thần.
Sơ Úc Thần đã từ bỏ khuyên nhủ, bắt đầu hưng phấn tiến hành cổ vũ: “Miên tỷ cố lên! Miên tỷ bất khả chiến bại! Miên tỷ, một quyền thu thiên hạ, một cước bình giang sơn!!”
Chử Kiên cũng gia nhập hàng ngũ với Sơ Úc Thần nhanh chóng: “Miên tỷ bán hành cho bọn chúng đi! Cho bọn chúng biết thế nào là lễ hội! Miên tỷ là không lòng vòng! Đánh thắng ôm mỹ nhân về!”
Ôn Duyệt Văn: “…” Uy, các ngươi trở mặt có phải hơi nhanh?
Kỷ Miên dừng trước mặt Eira cách năm bước, thản nhiên nói: “Bắt đầu đi.”
Ngắn gọn ba chữ, so với phát động tin tức tố tấn công còn có tính công kích hơn.
Bốn phía không hiểu sao nuốt nước bọt, thấp thỏm nhìn theo bóng lưng kia, cảm giác không rời mắt được.
Eira đề khí vào chân, lợi dụng ưu thế là sức bật, xé gió lao về phía Kỷ Miên, một quyền tung ra nhắm ngay mũi Kỷ Miên.
Một quyền này cơ hồ ma sát với không khí nghe được cả tiếng vun vút, không chỉ lực và tốc độ đều cực kì ngoan chuẩn.
Nếu chiêu này Kỷ Miên không phá được, nhất định sẽ bị hủy dung là cái chắc.
Vừa bắt đầu Eira đã sử dụng độc chiêu rồi!
Kỷ Miên vẫn bất động.
Mãi khi nắm đấm Eira còn cách nàng năm centimet, nàng chậm rãi đưa tay ra trước mặt
Bá—
Chuyện diễn ra chỉ trong nháy mắt, nắm đấm của Eira nằm gọn trong tay Kỷ Miên, không nhúc nhích được một phân.
Kỷ Miên hơi nghiêng đầu, dùng đôi mắt lam với con ngươi đã dựng thành đường thẳng nhìn vào mắt Eira, chậm rãi cong môi cười chế nhạo: “Quá chậm rồi.
Làm lại đi.”
Nói xong chỉ đưa tay còn lại đẩy nhẹ vào vai Eira, thế nhưng Eira lại như mất cương, lùi về sau cả sáu bước mới giữ được thăng bằng.
Chung quanh hít khí lạnh.
Eira nhanh, nhưng Kỷ Miên còn nhanh hơn.
Eira mạnh, nhưng Kỷ Miên còn mạnh hơn.
Eira lúc này sắc mặt thoáng đổi.
Con mèo trà xanh này cư nhiên cũng có học qua võ thuật!
Nhưng không sao, Eira càng thêm khinh thường những Omega vì muốn vẽ vời mà đi học một chút công phu mèo cào nửa mùa, chỉ học được vài thế đẹp mắt chứ không được tích sự gì, như vậy càng sỉ nhục giới võ thuật.
Vừa rồi là nàng ta quá khinh suất chưa xuất toàn lực, nhưng tiếp theo sẽ không!
Eira lần nữa dồn khí vào chân, bật lao về phía Kỷ Miên, tốc độ như thể nhanh đến cực hạn, khi còn cách một bước liền lao lên, tung một cú đá bay ngang.
Đòn này mà trúng vào đầu Kỷ Miên, bất tỉnh là chuyện bình thường, có khi hôn mê còn phải đi chụp CT xem có bị xuất huyết não hay không.
Kỷ Miên vẫn đứng tại chỗ.
Thầm nghĩ, lão nương hôm nay mặc váy, quá không thuận tiện cho chạy nhảy nha.
Vậy nên nàng đưa tay, dùng bắp tay thủ phía bên trái, cú đá của Eira va vào tay nàng như rơi vào một thanh sắc, phản lực khiến nàng ta biến sắc.
Nhưng cơ hồ chỉ trong 0.1s, Kỷ Miên tay bên kia vung quyền, nhắm vào ngay đan điền Eira mà xuất kích.
Một chiêu này hạ xuống, Eira như con diều đứt dây bay khỏi vòng đấu, lăn mấy vòng chật vật trên đất, không đứng dậy nổi, triệt để lâm vào hôn mê!
Chung quanh vẻ mặt kinh hoàng rồi!
Một chiêu K.O! Một chiêu trắng máu!!
Một chiêu một đã cho đai đen nhất đẳng đo ván!
Cái này không phải lừa người chứ! Không có khả năng!
“Gào, Miên tỷ quá ngầu!” Sơ Úc Thần hưng phấn gào rú.
….