Bạn đang đọc Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân – Chương 65: Phản Quốc Hơn Gấp Bội!
Kỷ Miên lần này dính kèo dưới, mà đen đủi hơn kẻ nằm kèo trên chính là Mộ Bạch Chi.
Nhìn con thỏ trà xanh tươi cười dịu dàng kia, Kỷ Miên liền biết cô ta không có thiện ý.
Bất quá, muốn chơi nàng, sợ rằng không dễ xơi vậy đâu.
“Kỷ sư muội chọn cái nào nha, lời thật hay mạo hiểm?”
“Lời thật.” Kỷ Miên nhướn mày, nàng không tin đông người như thế này, Mộ Bạch Chi dám xỏ lá nàng quá đáng.
Phải biết rằng, đám người ở đây cũng không phải dạng ăn chay, lăn lộn được trong giới đều có mắt nhìn cả.
Nếu Mộ Bạch Chi không sợ phá hỏng hình tượng thiên sứ dịu dàng, vậy thì xin mời.
“A, cái đó…” Mộ Bạch Chi chuyển tròng mắt, vờ như lơ đãng hỏi: “Vậy cái đó, Kỷ sư muội bị tiêu kí vào năm bao nhiêu tuổi nha?”
Câu này không phải trước đó không có người hỏi, thậm chí còn có mấy câu sốc tới não như là “nhìn Omega sẽ nhìn bộ phận nào đầu tiên”, “buổi sáng chào cờ trong bao lâu”, “thích Alpha kích cỡ bao nhiêu”, “ổ cứng đen bao nhiêu GB”, “có thích ngủ nude không”.
Nhưng chủ yếu trêu ghẹo lẫn nhau, đối với một Omega xinh đẹp và còn là tân nhân như Kỷ Miên, câu này có hơi riêng tư, bất quá đám người vẫn ồn ào không ngớt.
Hỏi tiêu kí năm bao nhiêu tuổi chẳng thà ám chỉ đang muốn hỏi tiêu kí hay chưa, cũng gián tiếp biết được tình trạng Kỷ Miên còn độc thân hay đã có bạn lữ.
Vậy nên đám người chung quanh rất tò mò háo hức.
Đây là một Omega tuyệt sắc khó tìm nha, nếu còn độc thân không phải vẫn còn có cửa cho bọn họ hay sao.
Mộ Bạch Chi khoa trương như đùa như thật: “Sư muội, trả lời nga.
Ôi chao, sẽ không phải là vị thành niên đi?”
Thực tế Mộ Bạch Chi vẫn luôn ngầm định rằng Kỷ Miên bị bán vào sơn thôn, chắc chắn không sạch sẽ đứng đắn nổi, nói không chừng năm đầu tiên bị bán thì đã bị chơi nát rồi còn đâu.
Hừ, một con khốn đê tiện cũng dám nhảy nhót trước mặt nàng ta, đạo hạnh vẫn còn chưa đủ đâu! Có giỏi thì trả lời thật đi, tấm thân dơ bẩn đó đã bốc mùi bao nhiêu!
“Câu này, vẫn là để phối ngẫu ta sau này đến trả lời đi.
Còn hiện tại, tự phạt ba chung rượu.” Kỷ Miên cười nhạt, bưng rượu lên uống, lựa chọn từ chối trả lời.
Đám người xung quanh không khỏi thất vọng.
Bất quá cả đám đều đã say, vậy nên không khí huyên náo hơn hẳn, nhiều người còn ồn ào đòi Kỷ Miên tiết lộ một chút tiêu chí chọn phối ngẫu.
Lập tức đề tài Mộ Bạch Chi cũng chìm vào quên lãng, nàng ta không cam tâm nghiến răng, con khốn này!
Bất quá, Sơ Mục Kỳ thấy Kỷ Miên từ chối trả lời, trong lòng đã dâng lên nghĩ ngợi.
Một lát sau lại đến phiên Mộ Bạch Chi dính kèo dưới, và đẹp mặt hơn Kỷ Miên lại nằm kèo trên.
Cái này Kỷ Miên cũng tỏ vẻ đừng trách ai cả, nếu không có Sơ Mục Kỳ kế bên đụng tay đụng chân, quả báo không đến nhanh như vậy.
Sơ Mục Kỳ hếch mũi, dùng vẻ mặt “thả chó cắn người” mà nói thầm: “Đến, đưa dao cho ngươi rồi, xử đẹp cái trà xanh đó đi!”
Kỷ Miên thật cảm động, đúng là tỷ muội tốt! Về sẽ giúp ngươi cày thêm ván game.
“Sư tỷ, lời thật lòng hay đại mạo hiểm?” Kỷ Miên mỉm cười.
“Đại mạo hiểm đi.” Mộ Bạch Chi sắc mặt hơi cứng.
“A, đúng rồi.
Lần trước ta đi xem bộ [Thế Thân] của sư tỷ, cảnh hôn trong phim thật sự rất nóng bỏng, trước giờ Mộ sư tỷ nổi danh hi sinh vì nghệ thuật, đóng cảnh hôn hay là giường chiếu đều không từ chối, không biết hôm nay sư tỷ có thể biểu diễn mọi người cùng xem được không?” Kỷ Miên vô tội nói.
Mộ Bạch Chi hít sâu một hơi: “Với ai mới được nga?”
“Tùy sư tỷ chọn.” Kỷ Miên híp mắt cười.
Mộ Bạch Chi là Omega, nếu chọn hôn môi thì với Alpha là đẹp nhất, còn nếu chọn Beta, không phải là không được, nhưng còn phải xem nàng ta có mang tư tưởng xem thường Beta thấp kém không đã.
Mộ Bạch Chi còn tưởng Kỷ Miên sẽ chỉ định một người nào đó làm nàng ta xấu mặt, không ngờ con khốn này còn dâng lên cơ hội tốt như vậy.
Ha ha, tiện nhân, nước đi này của ngươi sai lầm rồi!
Mộ Bạch Chi dù sao cũng là ngôi sao hạng A đang hot, tất nhiên một đám tranh nhau vì mỹ nhân hiến nụ hôn, còn giành giật lẫn nhau nữa, nhất thời không khí ồn ào còn gấp hai lần lúc nãy.
Tuy nhiên Mộ Bạch Chi lại ngượng ngùng khước từ “giúp đỡ” của đám người kia, sau đó cắn môi nhìn Sơ Mục Kỳ, lộ liễu quăng một cái ánh mắt.
Alpha mà không phải thần kinh thô thì nhất định sẽ hiểu ngay dụng ý của mỹ nhân.
Nhất thời đám người đang mong muốn hiến hôn đều bi ai, chung quy vẫn không thắng nổi mị lực của Sơ nữ thần nha.
Bất quá thấy Ảnh đế Tiêu Hồng Lâm cũng bị bỏ qua, đám người đạt được chút ít an ủi.
Dù Tiêu Hồng Lâm cũng là một Alpha được chào đón, nhưng chung quy vẫn không có hậu trường cứng như Sơ Mục Kỳ.
Vậy nên mới nói, dù tính khí Sơ Mục Kỳ có tệ thế nào, chỉ cần hậu trường còn và có túi da xinh đẹp, Omega vẫn sẽ đổ rầm rầm.
Chỉ tiếc đáp lại ánh nhìn nóng bỏng của Mộ Bạch Chi, Sơ Mục Kỳ lại buồn bực: “Nhìn ta làm cái gì?”
“Mục Kỳ, giúp ta có được không?” Mộ Bạch Chi cắn môi, hai gò mà không biết có phải vì rượu mà ửng hồng không nữa.
Sơ Mục Kỳ vẻ mặt như nuốt phải bãi nôn, quay lại nhìn Kỷ Miên, đã trông thấy cái tra nữ kia cười đểu giả như những lần chơi khăm khốn nạn mọi khi.
Kỷ Miên là đang cố tình! Mộ Bạch Chi không ít lần kiếm cớ lân la Sơ Mục Kỳ, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế! Con mịa nó, tra nữ này tính kế đã sớm tính tới loại khả năng này!!
Con mịa nó, ta thành thật trao ngươi cơ hội hả giận, ngươi lại thành thật chơi khăm ta!
Sơ Mục Kỳ trợn trắng cả mắt.
Kỷ Miên lại cười vô tội đến phát giận.
Ai bảo ngươi là bạn thân ta làm chi, chơi khăm ngươi đã thành một phần cuộc sống rồi a, hảo tỷ muội:3
“Không! Tìm người khác đi!” Sơ Mục Kỳ lạnh lùng khước từ.
Không hề có nửa phân ý định đứng ra làm người hùng giải cứu mỹ nhân.
Sắc mặt Mộ Bạch Chi lập tức cứng đờ.
Nàng ta thấy Sơ Mục Kỳ đối đãi với Kỷ Miên tốt như vậy, cứ tưởng sẽ coi trọng mặt mũi mình, không ngờ trước sau Sơ Mục Kỳ vẫn là tính khí ương ngạnh như cũ mà thôi.
Bị từ chối thẳng mặt như vậy, mặt mũi nàng ta cũng không còn một mống!
Tức chết mất! Con tiện nhân kia có cái gì hay! Cũng chỉ là một kẻ bị vạn người cưỡi!
Mộ Bạch Chi trước đó đã từ chối cả đám người, sau đó lại bị Sơ Mục Kỳ không nể mặt từ chối, nhất thời vô cùng lúng túng.
Nếu mà quay lại bảo đám người lúc nãy giúp đỡ, không phải là kiểu lật mật tiểu nhân, trèo cành cao không nổi mới nghĩ tới cành thấp hay sao?
Vậy nên nàng ta chỉ có thể cắn răng uống xuống ba chung rượu.
Kỷ Miên dâng lên cười lạnh, ta đã uống ba chung, ngươi cũng nên đáp lễ tương đương a.
Một lát sau không khí vẫn còn rất náo nhiệt, nhưng không may khi cánh cửa phòng mở ra lần nữa, không khí đột nhiên ngưng trọng.
Nguyên nhân không phải vì Tô Manh và quản lý cô ta đã đến, mà đi sau còn có một nữ nhân nữa.
Nữ nhân này lại chính là vị Sơ tổng của Thiên Kiêu trong truyền thuyết, nữ Alpha trẻ tuổi nắm trong tay quyền sinh sát của nửa cái giới giải trí, đám phái yếu muốn bò lên giường nàng ta phải nói là xếp hàng không đếm kịp, mà thậm trí dung mạo của nàng ta cũng không thua kém minh tinh nào.
Một điển hình chói lòa của phái thực lực là đây.
Trương đạo diễn hết hồn, vội vàng tiến đến tiếp khách quý: “Ngọn gió nào đem Sơ tổng thổi đến nha! Đến, đến, Sơ tổng mời vào!” Phải biết đây là vị đầu tư cực lớn của đoàn phim, nhất định phải đón tiếp thần tài thật tốt nha!
Sơ Mục Tranh hôm nay vận một vest váy bó cắt may theo phong cách Retro màu đen, áo sơ mi lót trong lại màu trắng thuần, trang sức trên người vừa đủ, như mọi khi búi tóc sau đầu, để lộ vầng trán tri thức.
Làn da vô cùng trắng nõn tinh xảo.
Sơ Mục Tranh cười khẽ lễ độ: “Trương đạo diễn không cần khách khí, ta chỉ là bàn việc ở gần đây, sẵn tiện ghé ngang xem Mục Kỳ chút thôi.”
Chuyện Sơ Mục Kỳ là muội muội Sơ tổng trước giờ vẫn chưa công khai báo giới, chỉ có phong phanh một vài người trong ngành biết, mà cho dù biết thì ai cũng rất thức thời, người ta đã không công khai tốt nhất thì đừng leo lẻo cái mồm nói bậy với paparazzi.
Không khéo đắc tội không chỉ là hai tỷ muội Thiên Kiêu, mà cả vị Vũ Ảnh hậu đã giải nghệ cũng sẽ không vui vẻ.
Điển hình rõ ràng nhất chính là thất bại ê chề của Tần Tiểu Lộ, cô ta muốn đào Sơ Mục Kỳ về Thịnh Đức nhưng lại ngu xuẩn không biết rằng chủ Thiên Kiêu là tỷ tỷ của người ta, ai lại phát rồ chạy đi theo công ty đối thủ tuyên chiến với ruột thịt bao giờ? Vậy mới nói, thiếu hiểu biết cũng là một tai hại lớn.
Trương đạo diễn cười ha hả: “Sơ tổng đúng là có tấm lòng rồi.
Bất quá, ngươi yên tâm, biểu hiện của Mục Kỳ trong bộ phim lần này vô cùng tốt, ta có lòng tin chắc chắn sẽ lọt được vào đề cử Ức Kim đấy!”
Sơ Mục Tranh cười cười: “Nếu vậy cũng là nhờ Trương đạo diễn đã chiếu cố.”
Trương đạo diễn rất thích cách làm người của Sơ Mục Tranh, bất luận thân phận địa vị gì, nàng đều đối đãi rất khách khí và lễ độ, chả trách trẻ tuổi nhưng đã đạt được chức vị tinh anh như thế.
Sau khi thỉnh được tổng tài vào chỗ, đám người cũng bớt đi không khí thác lạc ăn chơi, có phần nghiêm cẩn hơn.
Mà đám Omega thì đều mắt phát sáng rồi, bọn họ đâu mấy khi được tiếp xúc với một đại nhân vật như vậy, cơ hội trở mình bay cành cao làm Sơ phu nhân đang bày ra trước mắt nha, có ngu mới không nắm lấy.
Bất quá, Sơ Mục Tranh cũng không phải là người cứ nhào đến tùy tiện bắt chuyện, không khéo biến thành vụng về, sẽ chọc chê cười, thế nên đám Omega đành lén lút sửa soạn lại trang dung, cười ôn nhu khéo léo chờ đạo diễn giới thiệu.
Vì sự xuất hiện của Sơ Mục Tranh thế nên việc Tô Manh và quản lý cô ta đến không ai ngó ngàng đến, chỉ có thể tùy tiện ngồi một góc, Kỷ Miên quan sát thấy sắc mặt hai người đều không tốt, nhất là Tô Manh, dù dặm phấn rất đậm nhưng một bên mặt sưng bất thường so với bên kia vẫn rất rõ ràng.
Kỷ Miên rũ mắt cười nhạt, nhấp rượu nhẹ nghĩ ngợi, đạp đổ Lý Nhị để trèo cành cao, cái giá bỏ ra cũng không nhỏ nga.
“Hôm nay mọi người đông vui như vậy, hóa đơn cứ để ta tính đi.” Sơ Mục Tranh mỉm cười.
Đúng là tác phong thần tài, một lời cao hứng liền vung tiền như rác.
Kỷ Miên tặc lưỡi.
Đám người liền nhao nhao cả lên.
Trương đạo diễn bất đắc dĩ, giả vờ hờn giận: “Bình thường đối với đạo diễn ta còn chưa được hưởng nhiệt tình vậy đâu! Đám tiểu lang sói này, thấy Sơ tổng là sáng mắt!”
Lập tức cả đoàn đều bị bộ dạng già mà còn tranh đoạt của đạo diễn chọc cười lớn.
Mộ Bạch Chi lại vờ lơ đãng chen mồm: “E rằng không được rồi, vì hôm nay Mục Kỳ vừa nói sẽ vì Kỷ sư muội mà bao bữa này nga!”
Tức thì không khí có hơi không đúng.
Câu này không hiểu sao đẩy Sơ Mục Kỳ và Kỷ Miên vào tình thế hơi mờ ám.
Ai cũng biết Kỷ Miên là người Thịnh Đức, Sơ Mục Kỳ là người Thiên Kiêu.
Nay, ngay trước mặt tổng tài Thiên Kiêu lại nói như thể vạch trần Kỷ Miên và Sơ Mục Kỳ quan hệ không bình thường, thân làm gia trưởng mắt thấy muội muội mình não úng nước đi “phản quốc”, chắc chắn sẽ không vui vẻ.
Từ đó nếu sinh ra ác cảm với Kỷ Miên thì hoàn toàn có khả năng.
Sơ Mục Kỳ dù IQ không cao nhưng EQ cũng đủ xài, lập tức biết được trò bẩn của Mộ Bạch Chi.
Chỉ tiếc trà xanh này ngực to não ngắn, hoàn toàn không biết rằng so với nàng thì tỷ tỷ của nàng còn “phản quốc” hơn gấp bội!
….