Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 13: Linh Tú


Đọc truyện Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung – Chương 13: Linh Tú

Ngự thiện phòng tại hoàng cung, trên trăm tên thái giám xếp thành đội hình nghiêm chỉnh chào đón người quản lí thiện phòng mới. Lý Tiểu Dân bước tới trước mặt bọn họ còn chưa kịp nói gì thì một đám thái giám quỳ xuống hô to: ” Bái kiến Lí công công”.

Lần đầu gặp cảnh như vậy Lý Tiểu Dân chưa kịp thích ứng, tuy nhiên hắn đã từng mong muốn làm quan, nhưng ko thể thành nguyện vọng. Mặc kệ giờ thì nguyện vọng cũng được đền bù. Mặc dù chỉ là một thái giám quản lí ngự thiện phòng nhưng cũng là lục phẩm tuy so với quan triều đình thì ko cao nhưng vẫn có thể đè đầu cưỡi cổ bọn dân đen

Nhìn những tên thái giám trước mặt, Lí công công nhà ta cố gắng trấn an mình trong lòng tự đắc nghĩ: ” Từ trước tới nay ta luôn bị kẻ khác đè đầu cỡi cổ, bỗng trong chốc lát có thể quản lí trên trăm tên thái giám, ta so với tên thái giám ngày trước quản lí còn lợi hại hơn nhìu. Nghĩ tới đây Lí Tiểu Dân lập tức cảm thấy sung sướng nói: “tất cả ko cần đa lễ, đứng lên hết đi.”

Tất cả bọn thái giám đang quỳ tại nơi đó đều đứng lên. Bọn thái giám có chức cao hơn thì tụ tập một đám đến chúc mừng Lí công công thăng quan tiến chức. Lý Tiểu Dân ho nhẹ một tiếng hỏi: “ta đã lên tổng quản ngự thiện phòng chung quy vẫn chưa hiểu rõ nhiệm vụ này lắm. Tên trông coi ngự trù phòng tiền nhiệm bước lên nói:” Bẩm công công Tiểu nhân phụ trách quản lý các đầu bếp của ngự thiện phòng. Xin công công nghe tiểu dân bẩm báo tên các món ăn trước”.

Hắn nhất nhất kể tên các món ăn trong cung đình hiện có cho Lý Liểu Dân nghe, không khỏi khiến cho Lý Tiểu Dân cảm thấy hơi đói trong bụng liền nói: ” đã vậy ta gọi tên các món đồ ăn các ngươi làm cho ta nếm thử để xem tay nghề các ngươi như thế nào!”.

Tên thái giám tự phụ tài nghệ của mình đã nhiều năm kinh nghiệm cộnng với dưới tay đều là những đầu bếp thượng hạng liền tự tin nói:”Thỉnh công công phân phó”. Lý tiểu Dân đảo mắt qua bọn thái giám liền nói:” Được rồi ta muốn các ngươi làm những món mà ta nói”.


Hắn hít một hơi lưu loát nói ra: ” Ta muốn các ngươi làm món Dê sữa hầm cả con, Tay gấu hầm thuốc bắc, Đuôi hươu hầm bảy vị, vịt nướng, gà nướng, lợn sữa quay, gà rút xương; tay gấu; chưng Lộc vĩ nhi; thiêu hoa áp; thiêu sồ kê” thiêu tử nga; lô trư ;lô áp; tương kê; tịch nhục; tùng hoa; tiểu đỗ nhi ;lượng nhục; hương tràng nhi; thập cẩm tô bàn nhi; huân kê bạch đỗ nhi; thanh chưng bát bảo trư; giang mễ nhưỡng áp tử; quán nhi dã kê ;quán nhi am thuần; lỗ thập kiện nhi; lỗ tử nga; sơn kê; thỏ bô; thái mãng; ngân ngư; thanh chưng cáp thập mã; quái áp yêu nhi; khảo áp điều; thanh phan yêu ti nhi; hoàng tâm quản nhi ;muộn bạch thiện; muộn hoàng thiện; đậu cổ niêm ngư; oa thiêu lý ngư; hỏa lạn giáp ngư; trảo sao lý ngư; trảo sao đối hà; nhuyễn tạc lý tích; nhuyễn tạc kê; thập cẩm sáo tràng nhi; ma tô du quyển nhi; lựu tiên ma; lựu ngư bô; lựu ngư đỗ; lựu ngư phiến nhi; thố yên nhục phiến nhi ;yên tam tiên nhi; yên cáp tử đản; lựu bạch ma ;lựu thập kiện nhi; sao ngân ti nhi; yên đao ngư; thanh chưng hỏa thối; sao bạch hà ;sang thanh cáp; sao diện ngư; sang trúc duẩn; phù dong yến thái; thông hát thức ; lựu yêu hoa nhi; quái hải tham; sao đề cân nhi; oa thiêu hải tham; oa thiêu bạch thái; tạc mộc nhĩ ;sao can tiêm nhi; quế hoa sí tử; thanh chưng sí tử; tạc phi cầm; tạc trấp nhi;tạc bài cốt; phan kê ti; phan đỗ ti; thập cẩm đậu hủ; thập cẩm đinh nhi; tao áp; tao lựu ngư phiến; lựu giải nhục; sao giải nhục; quái giải nhục; thanh phan giải nhục; chưng nam qua; nhưỡng uy qua; sao ti qua; nhưỡng đông qua; yên áp chưởng nhi; muộn áp chưởng nhi; muộn duẩn; sang giao bạch; gia tử sái lô nhục; áp canh; giải nhục canh; kê huyết thang; tam tiên mộc tê thang; hồng hoàn tử; bạch hoàn tử; nam tiên hoàn tử; tứ hỉ hoàn tử; tam tiên hoàn tử; thộn hoàn tử ;thị hoàn tử; ngư bô hoàn tử.

Tên tiểu thái giám khom người nói: ” Khải bẩm công chúa, hôm nay ngự thiện phòng mang đến trễ, mong công chúa đừng trách tội.”. Từ trong viện giọng nói của một nữ nhân truyền ra một âm thanh nhẹ nhàng:” Thì ra là Trần công công, phiền ngươi ngày nào cũng đem cơm tới. Thật sự là đa tạ ngươi!”. Tên tiểu thái giám tỏ ra cuống quýt hành lễ nói:” Tiểu nhân ko dám, Tiêu phi nương nương nói vậy là hại chết tiểu nhân đó!”.

Bên cạnh công chúa là một mỹ nhân khoảng hai mươi ba, hai mươi tư tuổi dung mạo xinh đẹp phi phàm. Nhìn kĩ thiếu phụ đó gần giống cô gái kia như hai tỷ muội. Lý tiểu Dân há hốc mồm nhìn hai mẹ con. Trên đường tới đây Lý tiểu Dân đã nghe tên tiểu thái giám nói: ” Tiêu Thục Phi vài năm trước là phi tần được sủng ái nhất của hoàng thượng, nàng vốn là tài nữ Giang Nam nổi danh nhưng do ko mê hoặc được quân vương nên cuối cùng bị thất sũng.”. Lý Tiểu Dân nghĩ cung phi thất sủng thì phải già đi nhiều rất đáng thương ai ngờ Tiêu Thục phi, mình nhìn thấy tuổi còn trẻ, vô cùng còn phong vận. Người còn lại là Thanh Lăng công chúa cũng là một nàng công chúa ko được sũng ái. Nàng này bất quá chỉ là theo danh xưng nô tài đối với nàng vì hoàng thượng đã quên người con gái này của mình và cũng chưa từng sắc phong nàng làm công chúa. Lý Tiểu Dân đánh giá Tiêu Thục phi nhũ phong cao vút, thành thục nữ tính, phong vận ko thua gì Tần quý phi.

Mà một thân thể nhu hòa của mỹ nữ đã trải qua phong vận mà người con gái thướng ko có được. Hắn nhìn vào khuôn mặt của tài nữ giang nam thấy linh khí ẩn hàm trong đó khiến hắn như lạc vào rừng đào quên hết mọi việc xung quanh.. Tiêu Thục phi thấy tên tiểu thái giám ko cầm hộp thức ăn cảm giác kinh ngạc lại nhìn thấy tên thái giám đằng sau đang bộ dạng thất hồn lạc phách, buồn cười liến nói: “Vị tiểu công công này chắc mới tới ngự thiện phòng “.

Tên tiểu thái giám liền nói: ” Hồi bẩm nương nương, đây là tổng quản ngự thiện phòng mới của chúng ta, lần này đặc biệt đến bái phỏng nương nương.” Lý Tiểu Dân vội bước tới trước quỳ xuống nói:” Thần Lý Tiểu Dân bái kiến Thục phi nương nương, bái kiến công chúa điện hạ.”


Đối với câu nói này Lý Tiểu Dân là thật tâm thật ý vì hắn thấy Thục phi tư chất chất cao quý khó co người phụ nữ nào có thể so sánh được. Lần này gặp được còn ko bíêt bái lạy. Thục phi nương nương liền nói: “Mời Lý công công chớ đa lễ, thật ko nghĩ ra Lí công công chính là tổng quản của trù phòng, xin thất kính.” Thục phi liền bước tới đỡ hắn lên, hắn thừa cơ chạm khẽ ngọc thủ của nàng. Lý Tiểu dân đứng lên cười nói:” Bẩm nương nương, cũng nhờ hồng phúc của hoàng thượng, thực sự cũng ko có bãn lĩnh gì!”

Thanh Lăng công cháu nghe xong mục quang ko khỏi tò mò nhìn tiểu thái giám nói: “Công công tuổi nhỏ đã nắm giữ ngự thiện phòng vậy mà lại khiêm nhường như thế?”.Tiểu thái giám đứng bên cạnh liền nói xen vào:” Bẩm công chúa, Lý công công đây thân tàng bất lộ, ngày trước dũng cảm xông vào quỹ điện đoạt lấy Minh châu cứu mạng công chúa. Nương nương và công chúa ko bíêt ư?”

Thục phi và công chúa kinh hoàng trừng mắt nhìn hắn ko tưởng người trước mặt mình là thái giám dũng vũ trong truyền thuyết. Sau nửa ngày Thục phi mới thở dài nói:” Tài cao ko đợi tuổi công công quả là thiếu niên anh dũng tài ko đợi tuổi. Khiến cho kẻ khác phải kính nể.” Thanh lăng công cháu vẫn thấy hắn chỉ có nụ cười nhàn nhạt liền tò mò nói:”Bây giờ đã là giữa trưa mời công công dùng bữa với ta và mẫu thân. ta còn một số việc muốn thỉnh giáo công công sự tình ngày đó. “.

Lý tiểu dân mới vừa thưởng thức mấy món ăn hồi nãy xong, nhưng do muốn bồi tiếp 2 nữ nhân đẹp như ngọc này liền liếc mắt ra hiệu cho tên tiểu thái giám ra về. Tên tiểu thái giám làm gì dám làm phật lòng tổng quản liền vội vã ra về. Lí Tiểu Dân bước vào phòng đưa mắt nhìn xung quanh, thấy cách bài trí thật là mộc mạc đơn giản. nhưng trên kệ lại đầy sách, mùi thơm của nữ nhân lưu lại khắp phòng. Trong phòng có 3, 4 cung nữ tiến đến chào lý tiểu dân, khiến cho hắn cảm thán, cung phi thất sủng thật ko ngờ chỉ có vài cung nữ hầu hạ chẳng bù….. ba người bước tới bàn ăn.


Lý Tiểu Dân từ hộp đựng thức ăn lấy ra vài món thức ăn đưa cho bọn cung nữ vài món để họ về phòng của mình mà dùng, còn lại hắn dọn ra bàn ân cần mời Tiêu Thục phi và Thanh Lăng cùng dùng. Tiêu Thục phi mỉm cười mời Lí Tiểu Dân dùng cơm còn Thanh Lăng thì lại tò mò chuyện xảy ra ở quỹ điện ngày đó. Ba người vừa ăn vừa nói chuyện không khí có phần hòa thuận, Lý Tiểu Dân thuận miệng nói khi xưa nhờ mình có học tiên thuật, đến khi vào hoàng cung vẫn siêng năng tập luyện đối với Quỷ mị có thể khống chế được ngày đó, song vào quỷ điện may mắn đoạt được hạt châu giữa chừng có luồng quỷ khí xuất hiện may mắn thoát được. Nói đến đoạn kinh hiểm này cả 2 nữ nhân không khỏi lo lắng.

Khi nghe hắn may mắn thoát khỏi lại cảm thấy nhẹ nhõm cảm thấy may mắn thay cho hắn. Lý Tiểu Dân vào cung lâu vậy vẫn chưa thấy cung phi nào cùng thái giám nguyện ý dùng bữa. Đối với hai nữ tữ này hắn cảm thấy cảm kích nên mặc dù đã ăn no nhưng vẫn ngồi xuống ăn một ít, bồi tiếp 2 nữ tữ này và trò chuyện cùng 2 nữ tữ này.Khi bữa ăn gần xong, Lý Tiểu Dân ngẩng đầu nhìn giá sách liền hỏi: ” Nương nương số sách này nương nương vẫn xem thường ngày sao?”.

Tiêu Thục phi lắc đầu cười nói:” Điều là của Thanh Lăng cả, thường ngày y thích nhất là xem sách và luyện chữ!”. Lý Tiểu Dân buông đũa xuống bước đến giá sách toàn thấy sách thi từ, bỗng nhiên trong lòng suy nghĩ: ” ta đi vào thế giới này, cũng phải biết chút thi từ để người ta khỏi chê mình là kẻ thô lậu, ta dù gì ở thế giới trước cũng đã qua vài năm đại học tính ra dối với mấy thi từ này cũng ko khó khăn gì.”

Nghĩ tới đây hắn liền cúi qua hai nữ nhân mà bái lạy. Tiêu Thục phi kinh ngạc muốn tiến lên đỡ hắn nhưng tị hiệm vì quy củ trong cung nên đứng kế bên nói: ” Lý công công mau đứng dậy, có gì thì từ từ nói.”. Hắn ráng nặn ra vài gọt nước mắt nói: ” tiểu dân vốn nhà nghèo nàn mặc dù có học tiên pháp tổ truyền nhưng về thi pháp thì hoàn toàn mù tịt. Nay thấy công chúa tài cao học rộng thì mong công chúa dạy nô tài ca từ thi phú, tiểu nhân nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp đại ân đại đức của công chúa.”.

Thanh Lăng lúc này cũng đã đứng sang 1 bên tránh lễ bái của hắn, thấy hắn vì học thi sách mà can đảm bái lạy người khác thì ôn nhu nói: ” Thanh Lăng vốn thích đọc sách nay Lý công công có hứng thú thì Thanh Lăng đây xin giúp đỡ.”.

Tiêu Thục phi mỉm cười nói: “Thanh Lăng thích nhất những người hiếu học, công công ko cần phải đa lễ như vậy. Nếu công công muốn học thì ngày ngày hãy tới đây Thanh Lăng nhất định sẽ truyền thụ cho công công.”.


Lý Tiểu Dân liền mừng rỡ quỳ xuống bài tạ nói:” đa tạ nương nương, đa tạ công chúa, sau này đừng gọi hạ quan là lí công công nữa mà gọi là Tiểu Dân Tử là được rồi.”. Hai nàng không khỏi mĩm cười, phải gọi hắn là Tiểu Dân Tử hắn mới chịu đứng lên.

Các cung nữ tiến đến dọn dẹp bàn ăn, Lý Tiểu Dân liền hướng tới Thanh Lăng nhờ dạy mình ca từ thi phú. Thanh Lăng thấy hắn ham học hỏi vậy cũng ko nỡ cự tuyệt liền lấy vài quyễn sách xuống và bắt đầu kể về lai lịch của thi từ cùng quá trình phát triển của nó.

Lý Tiểu Dân cảm thấy kinh ngạc sau vài biến cố, thi từ ca phú trải qua nhìu giai đoạn hình thành nên thi từ ca phú bây giờ có nhiều bài hát được biên chế, những năm gần đây do những người nổi danh truyền lại. Bạn đang đọc chuyện tại

Lý Tiểu Dân nghe hơn nửa ngày nhịn không được liền hỏi:”Chẵng lẽ không có Đường thi?”.

Thanh Lăng nghe xong kinh ngạc nói:”Đường thi? Đại dường ta quả có nhiều văn sĩ nhưng chỉ tả từ ko tả thi ca. “. Lý Tiểu Dân mới nhớ lại mình hiện nay đang ở vào đời Đường, vào thời điểm hiện tại thời kì ca từ thi phú còn chưa phát triển mạnh.

Hắn ko khỏi cảm thấy ngậm ngùi, Đường thi có nhiều cái tuyệt diệu như vậy nhưng vẫn đã thất truyền thật là một mất mát lớn cho văn học Trung Hoa. Liền quyết tâm nếu có cơ hội quay lại thời hiện đại hắn nhất định phải học vài tủ Đường thi để cứu lấy nền văn học Trung Hoa. Nhưng thật ra hắn chỉ thích cùng thanh lăng ở một chỗ mà thôi.Tiêu Thục phi bên cạnh lẳng lặng nhìn con gái của mình dạy cho tên tiểu thái giám kia học không khỏi thầm than nhìn hắn tuấn nam như vậy nếu ko phải là tiểu thái giám thì với con gái mình thật xứng đôi. Nhưng nàng biết tại cung đình này nàng không có một chút quyền lực nào. Chính mình đã sớm bị thất sủng, gia tộc thì sớm đã bị bại lạc, nghĩ tới tương lai số phận con gái mình ko khỏi cảm thán bùi ngùi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.