Nhất Bổn Nhật Ký Đích Phát Gian Tình

Chương 21


Đọc truyện Nhất Bổn Nhật Ký Đích Phát Gian Tình – Chương 21

: 1VS6

Vì các bé học sinh trường tiểu học XX sắp phải thi giữa kỳ nên nhật ký của bạn Giang Tiểu Vũ tạm dừng, vậy nha.

=====================================================================

Khi Phương Hãn login lại, thế giới trong trò chơi vẫn náo nhiệt như vậy. Kênh thế giới theo lệ tranh giành nhau phát tin tức buôn bán đủ mọi màu sắc, trên đường phố Lạc Dương và Tô Châu vẫn bày đầy sạp hàng đủ loại, nơi làm nhiệm vụ phó bản như cũ một đoàn người đứng đợi.

Thế giới trò chơi cùng hiện thực tương thông, bất luận náo nhiệt gì, sự kiện nào, một khi thời gian trôi qua, cuối cùng vẫn bị người lãng quên.

Sự tình hôm qua còn huyên náo bàn tán xôn xao, hôm nay tựa như chưa từng phát sinh qua, mọi người vẫn cứ chơi đùa vui vẻ, chuyện của người khác xem xong cười xong thì liền như không có gì. Phương Hãn kéo mở thông tin bang hội, nick của mấy người thường onl sáng chói ung dung mà đọng ở mặt trên. Còn chưa có mở miệng đã có người hướng cậu chào hỏi.

[Bang hội] [mễ lạp lạp]: Hồ ly, buổi tối tốt lành ~~

[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: Cậu cũng vậy.

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Đại tẩu, muốn tới giết người giải trí không?

[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: Giết người?

[Bang hội] [cà phê ° ướp lạnh]: =////= Đại tẩu…….. Hồ ly cậu lại có thể không phủ nhận!

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Có cái gì mà phủ nhận, cậu ta tối qua đã gả cho anh của ta thì chính là chị dâu ta, mi có ý kiến?

[Bang hội] [cà phê ° ướp lạnh]: Em làm sao mà dám có ý kiến ạ, ngược lại nha, em cảm thấy là rất đáng yêu… Xưng hô như thế này đầy trìu mến *quỳ bái Nữ vương* xDDDDD

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Ban nãy đám người trong bang của anh tôi ở Liêu Tây thấy con nhỏ Mật Nhi kia, đang đuổi theo giết nhỏ đây, đại tẩu có muốn tới chém vài nhát không?

[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: Mấy người các cậu đánh cô ta?

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Thêm tôi là 4, vờn được một lúc rồi.


[Bang hội] [tạp mị]: Nhỏ đó làm gì ngốc như vậy vẫn đứng cho bọn cậu đánh?

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Trong đội có Nga My, chờ lúc nhỏ đó bị chúng tôi chém còn thừa chút máu thì tăng đầy lại, lại đánh, lại tăng, khiến cho cô nhỏ không thể chết thoải mái, ha ha.

Mọi người đầy mồ hôi, không hổ danh là nhân vật nổi tiếng nhất server, thủ đoạn hành hạ người hạng nhất. Một người kinh khủng như vậy còn thêm đám thành phần bạo lực Sát biên thiên hạ, nghĩ không có cảnh tàn sát cũng khó.

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Đại tẩu có muốn tới góp vui không? Anh đã nói sau này chỉ cần ở ngoại thành thấy mấy cái tên này cứ thoải mái giết.

[Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Còn có cái tên Nhật Thiên nữa, trong bang ai gặp thằng đó thì cứ trực tiếp tới hỏi thăm, dám nhục mạ bản bang, tớ bạo hoa cúc nó 凸 = = 凸! [ngất ~_~]

[Bang hội] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Nguyện lượng thật khí phách nha~ 

[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: Chờ chút, có người tìm tớ.

[Bang hội] [cà phê ° ướp lạnh]: Hí, khẳng định là tân hôn phu quân, aiz… tối qua bị mấy tên thối nát kia quấy rối, ngay cả động phòng còn chưa được xem  !

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Không sai.

Đây là Quỳ xuống gọi nữ vương lần đầu tiên phụ họa ý của Cà phê, nhỏ cảm thấy có điểm thụ sủng nhược kinh [được sủng ái mà lo sợ], có điều đối phương tiếp theo liền không lưu tình mà đâm thủng chút cảm động của nhỏ.

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Bọn tôi còn chưa có giết được mấy người đã bị bức ra khỏi lễ đường, grừ!

Vì vậy mọi người lần thứ hai đầu đầy hắc tuyến, cái cô này cũng quá hung hãn đi!

Phương Hãn bên này nhận được tin của Giang Thiên Mộ Vũ, bình thường tên hảo hữu xanh nhạt lúc này đã biến thành màu tím đỏ, loáng thoáng dẫn theo chút không khí mờ ám. Thấy tên Giang Thiên, trong đầu cậu lập tức hiện lên chiều tối hôm nay ở đối diện cổng trường, nhất thời trong lòng toát ra một dòng cảm xúc nói không rõ, có phần xấu hổ, lại có chút mới lạ.

[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Bà xã, tiến tổ.

Vào đội, Phương Hãn kiểm tra người trong nhóm, phát hiện Quỳ xuống gọi nữ vương cũng ở trong đó, bọn họ hẳn là ở Liêu Tây giết người.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Bà xã, có muốn qua đây chơi chút không?


[Đội ngũ] [T ` Lan đạt na]: Chào bang chủ phu nhân ~~

[Đội ngũ] [KILLER]: Chào đại tẩu, hì hì, tới giết người a~

Nghe vậy Phương Hãn không lộ chút biểu tình nhíu nhíu mày, trả lời.

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Các cậu nhiều người như vậy đi đánh một người người ta?

[Đội ngũ] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Chính cô nhỏ động thủ trước, không phải chúng tôi ức hiếp nhỏ nha.

[Đội ngũ] [T ` Lan đạt na]: Phải a, tớ mới ở Liêu Tây mở Bảo tàng đồ, cô ta không nói tiếng nào đã tới đoạt quái. Tớ với cổ tranh luận mấy câu, cô ta liền động thủ giết tớ.

[Đội ngũ] [KILLER]: Tiểu T bị cô ta giết, thù này nói thế nào chúng tôi đều phải báo thù.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Được rồi, chơi đủ rồi đi, Tiểu T dành lại nhát cuối cho em giết đấy.

[Đội ngũ] [quỳ xuống gọi nữ vương]: A? Em còn chưa chơi đủ…

[Đội ngũ] [T ` Lan đạt na]: Dạ~ Cảm ơn mọi người! Nữ vương, lần sau lại chơi tiếp đi~

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Giang Thiên, về Lạc Dương thì gọi tôi.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Được.

[Đội ngũ] [KILLER]: Đại tẩu phải gọi lão đại là “Chồng” a ~~ còn gọi tên, thật là không thân mật mà.

[Đội ngũ] [T ` Lan đạt na]: Phải a, tớ còn tưởng rằng Hồ ly sẽ gọi bang chủ là chồng cơ, thất vọng…

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Được rồi mấy anh mấy chị, mới ngày đầu đã ức hiếp bà xã em, cẩn thận sau này em cho mấy anh chị đi tiểu hài đấy [ý là gây khó khăn~]


[Đội ngũ] [KILLER]: Ái! Tôi sợ thật a! Lão đại tha mạng !!

[Đội ngũ] [T ` Lan đạt na]: KK anh thật giả dối a… Chân em nhỏ sẵn, không sợ đi tiểu hài, hô hô ~~

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Hai tên con trai kết hôn, mọi người không cảm thấy kỳ quái?

[Đội ngũ] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Có gì kỳ quái, trong game cũng có nhiều nhân yêu, game chính là để mình chơi, liên quan gì đến người khác.

[Đội ngũ] [T ` Lan đạt na]: Phải a, hí hí, nói không chừng là mấy đôi vợ chồng kia cũng toàn là nam nam đó !!

[Đội ngũ] [KILLER]: Tôi ở game khác cũng có hai người bạn thân kết hôn đó thôi, có cái gì kỳ quái chứ, ham vui là tính cách của con người mà.

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Ha ha, cảm ơn các cậu.

[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Bà xã, cảm ơn bọn họ làm gì, muốn thì phải cảm ơn anh nè, gọi một tiếng ông xã nghe chút đi~

[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Biến

Một bọn cười cười nói nói trở lại Lạc Dương, nghĩ vẫn cảm thấy chưa đã ghiền, tức thì lôi kéo trong bang thêm hai người đi giết Ác Tặc Kính Hồ. Trong Thiên Long Bát Bộ, Ác Tặc Tạo Phản là phó bản phổ biến nhất, mỗi ngày tại thời gian cố định đều có xuất hiện lượt mới, chỉ cần một tổ đội cấp 30 trở lên là có thể đánh. Mà Giang Thiên này là một đội ngũ trâu bò nắm giữ các trang bị cấp cao, đánh mấy tên Ác Tặc có phần dao trâu mổ gà, nhưng ý định của bọn họ chủ yếu là tám chuyện, quái có thách thức hay không không quan trọng.

Mới vừa vào phó bản, Phương Hãn liền nhận được mật ngữ, một chuỗi chữ dài dài đỏ như máu chiếm đầy khung tán gẫu cá nhân của cậu. Ban đầu cậu tưởng là mấy tên cày thuê buồn chán quảng cáo, nhìn lại mới phát hiện là đến từ Thấm Nguyệt.

[Nói thầm] [Thấm Nguyệt] nói với các hạ: Cậu thắng, Giang Thiên ca ca đã đá tôi ra khỏi bang, lại bảo trong bang truy sát tôi trên toàn server, tôi M anh ấy cũng không trả lời. Hiện tại cậu nhất định rất vui vẻ đi, một người giả nữ lại thắng một đứa con gái chân chính, cậu có phải đang cảm thấy rất tự hào không? Nếu cậu còn có chút thể diện đàn ông thì giờ hãy đến cửa Kính Hồ.

Phương Hãn liếc mắt một cái liền hiểu đại khái ý tứ, nhấp chuột nhẹ nhàng tiếp tục đánh quái, cơ bản không để ý đến lời của cô ta. Nhưng đối phương tựa hồ không từ bỏ ý định, đem nguyên câu phát lại mấy lần. Phương Hãn đối với hành động spam của cô ta có chút phiền, đang định kéo khung tán gẫu xuống cho rồi, lúc này câu nói tiếp theo của đối phương ngăn lại hành động của cậu.

[Nói thầm] [Thấm Nguyệt] nói với các hạ: Cậu không muốn cùng tôi kết thúc mọi chuyện sao? Bây giờ cậu đến cửa khẩu Kính Hồ, chúng ta nói cho rõ ràng, tôi đảm bảo sau này sẽ không bao giờ tới quấy rầy các cậu nữa.

[Nói thầm] các hạ nói với [Thấm Nguyệt]: Vậy thì, mong cô nhớ rõ làm theo những lời mình đã nói.

[Nói thầm] [Thấm Nguyệt] nói với các hạ: Cậu yên tâm, mau đến.

Thực ra trong lòng Phương Hãn rất rõ, đối phương chả phải tốt lành gì. Theo lý mà nói, nếu muốn nói chuyện, bọn họ có thể ở trong thành tìm một góc mà đàm đạo, hoặc cũng có thể trực tiếp tiến hành ở mật tán gẫu, dù sao thì hiện tại hệ thông thư tín chẳng phải rất phát triển sao, nhưng cô ta lại lựa chọn ở Kính Hồ, một nơi mẫn cảm [Kính Hồ là nơi pk tự do, không tăng sát khí], tám chín phần là có âm mưu. Nghĩ tới đây, cậu thở dài, thật khâm phục cô gái này, chơi game mà cứ như đóng phim Hollywood. Được rồi, tốt xấu gì cái này cũng là game kiếm hiệp, đã thế cậu sẽ chiều cô một lần.

Cùng đội ngũ nói một tiếng, không đợi Giang Thiên hỏi, Phương Hãn liền lui đội. Cậu vừa rời đi, Giang Thiên Mộ Vũ lập tức theo sau, lại bị một cái tin của đối phương ngăn tại chỗ.


“Tôi có việc riêng cần xử lý, anh cứ chơi đi. Đúng rồi, cấm có lén lút theo qua đây.” Tên tiểu Hồ ly này phía sau nhất định có gắn con mắt, nếu không chính là có thuật đọc tâm, không thì ý nghĩ muốn theo đuôi của mình thế nào lại bị cậu ta lột trần không còn một mảnh? Giang Thiên Dự chỉ có thể bất đắc dĩ mà ở lại tiếp tục đánh Ác Tặc, thuận tiện mang toàn bộ nghi vấn của đội hữu chặn lại.

“Sao mình lại quên không cùng cậu ta học kỹ năng phu thê nhỉ, sai lầm a sai lầm…” Giang lão đại câm nín nhìn trời lẩm bẩm. Phải biết rằng kỹ năng phu thê của Thiên Long Bát Bộ có một cái gọi là ‘Hình ảnh bất ly’, trong cùng một bản đồ có khả năng truyền tống đến bên cạnh đối phương. Nếu như bọn họ có học qua, anh có thể lén lút đi theo cậu ta, đáng tiếc…

Phương Hãn đúng lời hướng cổng Tô Châu bay thẳng ra Kính Hồ, xa xa nhìn thấy, thân ảnh phấn lam của Thấm Nguyệt vẫn không nhúc nhích đứng một bên, chung quanh mặc dù có người chơi khác, nhưng đa số đều là những người người qua đường vội vàng. Bay đến phía sau cô ta, Phương Hãn xuống tọa kỵ, đang chuẩn bị nói, đối phương nhanh hơn một bước trước đã mở miệng.

[Nói thầm] [Thấm Nguyệt] nói với các hạ: Hôm nay chúng ta chấm dứt mọi chuyện.

[Nói thầm] các hạ nói với [Thấm Nguyệt]: Chị hai à, chị xem tiểu thuyết võ hiệp hơi nhiều rồi đó.

[Nói thầm] [Thấm Nguyệt] nói với các hạ: Bớt vớ vẩn đi, cậu ngày hôm nay tại đây để chúng tôi lần lượt giết một lần thì chuyện này xóa bỏ toàn bộ.

Vừa dứt lời, ở truyền tống trận đi ra vài người, hơn nữa còn toàn mấy tên quen thuộc. Muah ` Mật Nhi cùng chồng cô ta, Nhật Thiên, Sát biến thiên hạ là cẩu, thêm mấy người không quen nữa, đoán chừng cũng là bạn bè của Thấm Nguyệt. Muah ` Mật Nhi vừa ra liền hướng Phương Hãn phóng Chiêu Quân Xuất Tái + Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, nhưng hệ thống lại biểu thị ‘Miễn dịch’. Thì ra Phương Hãn vừa nhìn thấy cô ta động thủ liền mở Ngai Như Mộc Kê, 10 giây miễn dịch bất luận là công kích cùng trạng thái gì, đương nhiên ngoài trừ có thể di chuyển ra cũng không thể đánh ra bất cứ kỹ năng nào.

[Nói thầm] các hạ nói với [Thấm Nguyệt]: Đến đây đi, ai giết ai vẫn còn chưa biết được, có điều nhắc cho cô rõ, nhớ lời mình đã nói.

Nói xong cậu lánh đến truyền tống trận trở về Tô Châu, tăng đầy máu, thêm trạng thái, thả BB PK một lần nữa xuất hiện tại Kính Hồ. Vừa chuyển cảnh xong, Phương Hãn liền thấy mấy người hướng cậu dồn sức chém, tiếng kỹ năng bên tai không dứt. Thế nhưng bởi vì sau khi chuyển cảnh, người chơi chỉ cần không di chuyển là có thể hưởng hệ thống bảo hộ trong thời gian nhất định, cho nên mọi công kích đều bị miễn dịch. Vậy nên cậu cũng không động, thong thả nhìn bọn họ làm chuyện thừa.

Trong đó có một người thấy chém Phương Hãn không được, quay sang BB của cậu phóng kỹ năng, do hệ thống bảo hộ chỉ giới giạn cho người chơi, không bao gồm BB, vì vậy người chơi khác hoặc là quái vật có thể công kích BB. Màn hình game Phương Hãn nhấp nháy màu đỏ của máu, liếm liếm khóe miệng, cậu hiểu rằng bản thân sẽ phải trải qua một trận đấu ác liệt. Hội đồng? Sợ cái gì, chết cùng lắm là uống chén canh thôi, truyền tống trận qua thì như cũ vẫn là một hảo hán.

Đứng trước mặt Phương Hãn chính là một tổ đội đầy người, cậu trước thả Nguyệt Lạc Tây Sơn, tiếp tục nhắm vào Muah ` Mật Nhi dồn sức đánh, đối phương chưa kịp phản kháng, trong nháy mắt đã bị rút mất nửa thanh máu, thế nhưng người bên cạnh cô ta phản ứng nhanh chóng điểm huyệt cậu, độc công, hư nhược [giảm công kích], phá triền [giảm phòng thủ], suất bạn [giảm tốc độ] đủ loại trạng thái bất lợi thoáng cái đầy thanh trạng thái của Phương Hãn. Nhưng mà bọ họ ai cũng không biết, kết hôn ngày đó Giang Thiên Mộ Vũ nhõng nhẽo kiên quyết đưa cho cậu một cực phẩm BB PK có Cao Tịnh Hóa. Cao Tịnh Hóa phóng xuất, chí ít cũng có thể hóa giải hai loại hiệu ứng xấu trên người cậu.

Thao tác chuẩn xác cùng năng lực suy xét lúc này chứng tỏ ưu thế của Phương Hãn, cậu hiện tại đã được hóa giải hai trạng thái bất lợi liền nhanh chóng chạy ra xa, tiếp tục đem mũi dùi nhắm thẳng Muah ` Mật Nhi. Đại đa số đều biết rằng, lúc Pk tổ đội, nguyên tắc là trước tiên phải đem Nga My của phía địch tiêu diệt. Rất nhanh đối phương với kỹ thuật PK loại kém liền mang tặng cậu cái mạng nhỏ.

OK, 1VS5, Phương Hãn phát huy kỹ năng PK của mình đến trình độ cao nhất, thời gian tăng máu, thêm BUFF, phóng kỹ năng BB cơ bản đều kiểm soát chặt chẽ, cuối cùng cũng vắt khô Minh Giáo của đối phương. Có điều lúc này thức ăn BB trên người cậu đã không còn nhiều, mà bọn họ còn tới bốn người, mắt thấy cây máu của mình đã giảm xuống nhiều, cậu vừa định động thủ tăng lên thì đã thấy trên người một trận hồng quang, máu tăng thêm 10%. Sau khi sửng sốt liền hiểu rõ đưa mắt dời về Thấm Nguyệt nãy giờ vẫn đứng một bên không tấn công, cậu nở nụ cười, ra là vậy, muốn dùng cách này để dày vò cậu sao? Vậy xem cậu thế nào giết sạch sẽ bọn họ đây.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, xung quanh không biết từ lúc nào đã đứng đầy những người không quen biết, phân không rõ là địch hay bạn, nhìn thấy Phương Hãn vừa phóng ngã một Tiêu Dao liền tuôn ra câu “Khiếp, cô nàng này thật lợi hại !!”. Phương Hãn buồn cười ngó bọn họ vài lần, tiếp tục đem lực chú ý đặt trên người đối thủ. Mấy tên vừa chết sống lại lập tức chạy qua, Thấm Nguyệt dường như đã mất kiên nhẫn, không tiếp tục tăng máu cho Phương nữa, trực tiếp gia nhập vào hỗn chiến.

Không ai thêm máu, Phương Hãn một khó địch lại sáu, thầm nghĩ dù sao cũng giết ba bốn người bọn họ, cũng kiếm đủ vốn rồi, cứ để bọn họ giết một lần đi, hơn nữa cậu đánh cũng đã mỏi tay. Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, mấy người xung quanh xem náo nhiệt liền di chuyển, bọn họ xông lên hướng tổ đội Thấm Nguyệt một trận chặt chém, trực tiếp đem người tiễn xuống Địa Phủ. Phương Hãn ngây ngốc nhìn, nhất thời không phản ứng lại. Lúc này trong đám đó một người đi tới mở miệng.

[Lân cận] [thử nãi hậu kỳ]: Xin chào, tôi là Đại địa ngưng thần ở server XXX, sau này xin được chỉ giáo.

Phương Hãn 囧 tại chỗ, cậu là ai chứ? Còn nữa, rốt cuộc là muốn tôi chỉ giáo cái gì a?

———————————————————————————


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.