Đọc truyện Nhân Tổ – Chương 69: Đan đạo
Tôn Kỳ lúc này có trong tay rất nhiều ma thạch, thảo dược, đan phương và thời gian.
Vậy là Tôn Kỳ thoải mái thí nghiệm các loại ý tưởng luyện đan kỳ lạ.
Từ khi luyện thành tinh dược hoàn mỹ, Tôn Kỳ luôn muốn tiến lên một bước luyện được đan dược hoàn mỹ, tiếc rằng một bước này khó như lên trời.
Trong dược thư cũng ghi lại không ít trường hợp luyện thành đan dược hoàn mỹ nhưng mà các trường hợp này chỉ có một điểm chung đó là may mắn luyện được.
Không ai có thể tìm ra được quy tắc luyện đan hoàn mỹ dù là trên lý thuyết.
Thường là những luyện linh sư cao cấp trong lúc vô tình luyện được đan dược hoàn mỹ cấp thấp.
Đan dược hoàn mỹ cao nhất từng được ghi lại là đan dược tứ hoàn do một vị ma dược sư luyện thành.
Ghi chép về sự khó khăn khi luyện đan dược hoàn mỹ đủ giết chết tất cả những ý tưởng từ trong trứng nước của các luyện linh sư.
Trong tâm trí của phần lớn luyện linh sư thì cao giai đan chính là cực hạn.
Tôn Kỳ từ lâu đã luyện được đan dược tiếp cận hoàn mỹ dường như chỉ cách hoàn mỹ nửa bước chân nhưng nửa bước này hắn mãi vẫn không thể bước ra.
Lần này Tôn Kỳ tự tin có đủ thời gian, tài nguyên cùng kiến thức để hoàn thành một bước cuối cùng này.
Nhưng mà sự thật thì luôn phũ phàng, suốt mấy tháng trời, Tôn Kỳ dùng đủ mọi cách, đủ mọi loại ý tưởng nhưng vẫn không thể đạt tới hoàn mỹ.
Đến lúc này Tôn Kỳ tạm dừng luyện đan lại, hắn cần suy nghĩ tìm hiểu nguyên do.
Hắn bắt tay tìm manh mối từ tinh dược hoàn mỹ.
Tôn Kỳ luyện vài lọ tinh dược hoàn mỹ rồi tập trung thần thức quan sát.
Một ngày, hai ngày, ba ngày…
Một tháng, hai tháng….
Thời gian cứ chậm rãi qua đi.
Tôn Kỳ cầm trong tay một lọ tinh dược hoàn mỹ lắc lắc, tinh dược bên trong đã hơi ngả màu, sóng sánh hơn lúc đầu.
Thần thức quét tinh dược bên trong, tạp chất bên trong đã xuất hiện khá nhiều, vón thành cục nhỏ.
Nếu như chỉ dùng hồn lực dò xét thì tuyệt đối sẽ không thấy được những điểm này.
Tôn Kỳ tiếp tục tập trung thần thức, muốn nhìn sâu hơn vào bên trong bản chất.
Tôn Kỳ thấy được từng điểm nhỏ, mỗi điểm đều có kích thước màu sắc khác nhau, các điểm chuyển động không ngừng va đập hỗn loạn.
Những điểm tạp chất va chạm kết dính với nhau thành từng khối, các khối tạp chất lại va chạm vào điểm tinh dược, biến các điểm tinh dược thành tạp chất.
Các điểm tinh dược cũng va chạm vào nhau, có một vài vụ va chạm sẽ biến đổi tính chất của tinh dược.
Các điểm tinh dược cũng có thể va chạm với các điểm trong không khí, tự biến đổi tính chất.
Tôn Kỳ thu lại thần thức, thở ra một hơi trọng khí. Hắn đã bị tiểu hao không ít.
Thì ra là như vậy!
Các điểm tinh dược theo thời gian sẽ tự biến đổi dẫn đến tạp chất xuất hiện.
Khám phá này của hắn đã giải quyết được câu hỏi: Tại sao tinh dược theo thời gian sẽ biến thành phế dược?
Đây là một khám phá vô cùng quan trọng không chỉ đối với Tôn Kỳ mà có thể cả với giới luyện linh sư, nếu khám phá này được công bố thì chắc chắn sẽ gây chấn động, có thể thay đổi hoàn toàn nhiều quan niệm về luyện đan.
Nhưng Tôn Kỳ chắc chắn sẽ không công bố điều này.
Nên nhớ đây là Ma giới, sẽ không ai nhớ đến công lao của ngươi bọn họ sẽ chỉ bắt giữ ngươi, tra tấn ngươi để ngươi nói ra tất cả bí mật.
Ma tộc bản chất là ích kỷ, tham lam.
Bọn họ sẽ chỉ tôn sùng ngươi nếu như thực lực ngươi quá mạnh, bọn họ không thể cướp đoạt, lúc đó bọn họ sẽ nịnh hót ngươi để vớt chỗ tốt.
Tôn Kỳ đã khám phá ra bản chất của tinh dược và tạp chất.
Các loại tinh dược khác nhau thì các điểm tinh dược có kích thước, màu sắc, tốc độ va chạm khác nhau.
Độc dược, tạp chất cũng thế.
Tất cả bọn chúng đều chỉ là những điểm khác nhau mà thôi.
Là tinh dược, độc dược, tạp chất… đều hoàn toàn do luyện linh sư tự phân chia mà thôi.
Là tinh dược đối với loài này nhưng có thể là độc dược đối với loài khác.
Suy nghĩ của Tôn Kỳ lúc này đã mở rộng, không còn bị bó buộc vào những quan niệm về đan dược trước đây.
Hắn cảm thấy mình đã khám phá ra một chân trời mới, bản chất của luyện đan và cũng có thể là bản chất của nhiều vật chất.
Càng nghiên cứu Tôn Kỳ càng chìm đắm say mê.
Tôn Kỳ phát hiện đan dược thực chất chỉ là các điểm tinh dược của các loại tinh dược kết hợp, kết tinh lại với nhau tạo thành.
Trong quá trình kết hợp này sẽ lẫn vào tạp chất làm cho đan dược không thể đạt tới hoàn mỹ.
Những tạp chất này có sẵn từ trong chính tinh dược, hoặc trong quá trình kết hợp tinh dược với nhau sinh ra. Vậy nên tạp chất có trong đan là điều không thể tránh khỏi.
Tôn Kỳ còn phát hiện các điểm tinh dược dễ kết hợp với nhau nhất là khi được đun nóng. Đó là lý do vì sao luyện đan cần đốt đan lô mà không phải trộn chung các loại tinh dược với nhau rồi chờ chúng kết thành đan.
Luyện đan cũng chỉ có một cách là dùng nhiệt mà không thể dùng nước, băng, gió, sét… luyện đan.
Tinh dược dễ kết hợp nhất là khi chúng vừa được đề luyện ra từ thảo dược.
Trước đây theo quy tắc luyện đan thông thường thì sẽ luyện tất cả các loại tinh dược cần thiết. Sau đó lại trộn tất cả đun nóng rồi chờ chúng kết hợp lại.
Cách này không sai nhưng sẽ tạo ra nhiều tạp chất trong suốt quá trình luyện đan.
Tinh dược để nguội sau đó lại đun nóng thì cũng không còn linh động, dễ kết hợp với nhau như lúc ban đầu.
Nếu như hắn có thể luyện đan dược ngay khi vừa chiết xuất được tinh dược thì tinh dược sẽ dễ kết hợp thành đan dược và cũng sẽ hạn chế được một lượng không nhỏ tạp chất.
Đan đạo bản chất đang dần mở ra trước mắt Tôn Kỳ.
Tôn Kỳ đun nóng ba lò đan, hai lò luyện tinh dược. Khi hai loại tinh dược vừa được chiết xuất thì lập tức nhập vào đan lô thứ ba để luyện đan.
Thất bại… thất bại… thất bại… thất bại….
Hỏng… hỏng… hỏng… hỏng…
Không biết trải qua bao nhiêu thất bại, bao nhiêu lần hỏng đan, bao nhiêu lần nổ lô.
Tôn Kỳ không hề nản chí mà hắn cảm thấy con đường phía trước càng lúc càng rõ ràng. Hắn đã lờ mờ thấy được cái đích đan dược hoàn mỹ.
Chỉ cần mở ra được bức màn che cuối cùng này, hắn có thể nắm giữ quy tắc luyện đan, hắn có thể tuỳ ý luyện mọi loại đan, hắn có thể tuỳ ý điều chỉnh phẩm chất đan.
Hắn muốn luyện đan hoàn mỹ thì đan sẽ ra hoàn mỹ.
Quang, Ám luân chuyển, thời gian như không hề trôi qua trong căn phòng luyện đan của Tôn Kỳ.
Hắn vẫn đang say mê luyện đan, hắn đã không còn quan tâm đến thứ gì khác ngoài luyện đan.
Và rồi sau bao vất vả, khoảnh khắc lịch sử cũng đã đến.
Một viên Trích Hồn Đan hoàn mỹ ra đời dù chỉ là một viên đan nhất hoàn nhưng lại có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Nó giúp Tôn Kỳ khẳng định một điều: suy nghĩ của Tôn Kỳ không sai, con đường đi của hắn là chính xác và hắn đã chạm được đích.
Nhưng như thế vẫn còn chưa thoả mãn được Tôn Kỳ vì tỷ lệ luyện thành đan dược hoàn mỹ vô cùng thấp mà nên nhớ đây mới chỉ là đan dược nhất hoàn, mới chỉ có hai loại tinh dược kết hợp.
Nếu như lại thêm một hai loại tinh dược chỉ sợ tỷ lệ thành đan là không phần trăm.
Tất cả là do Tôn Kỳ phải phân tâm luyện tinh dược hai lò cùng lúc rồi phải canh chuẩn thời gian để hai loại tinh dược vào đan lô thứ ba để tiếp tục luyện thành đan.
Nói thì chỉ đơn giản hai khâu luyện tinh dược cùng luyện đan nhưng mà cần tinh thần tập trung cao độ, thần thức mạnh mẽ, dẻo dai.
Tôn Kỳ cũng cảm thấy vô cùng khó khăn để hoàn thành các bước một cách chuẩn xác, chỉ cần có chút sai lầm là không thể ra đan dược hoàn mỹ.
Cho nên dù đã nắm được bản chất cùng quy tắc nhưng tỷ lệ luyện thành đan dược hoàn mỹ của Tôn Kỳ là một phần một ngàn.
Khác xa tỷ lệ luyện thành đan dược cao giai.
Chỉ cách nhau một tiểu phẩm cấp mà lại như rạch trời không thể qua được.
Tôn Kỳ ngồi suy tư không ngừng.
Mục đích của hắn không phải là đan dược nhất hoàn hoàn mỹ mà là tam hoàn, tứ hoàn hoàn mỹ.
Hắn muốn luyện được đan dược hoàn mỹ tương đương với cấp đan sư của hắn.
Nhưng mà nếu như áp dụng cách luyện đan này thì luyện tứ hoàn đan, hắn phải mở sáu đan lô cùng lúc, nhưng mà hắn chỉ tập trung vô ba đan lô cùng lúc đã cố hết sức nếu như nhiều hơn hắn chắc chắn sẽ không làm được.
Phải nghĩ ra một cách giải quyết vấn đề.
Khó! Thật sự quá khó!
Rồi đột nhiên Tôn Kỳ nảy ra ý tưởng nếu như bỏ các loại thảo dược vào chung một đan lô rồi luyện.
Cách này trước đây cũng từng được áp dụng, ghi chép trong dược thư nhưng mà cách luyện đan này quá khó cần điều khiển hồn lực một cách vô cùng tinh tế mà hồn lực thì quá thô.
Cách luyện đan này tỷ lệ thành đan cao nhưng phần lớn là phế đan và một ít là đan dược bình giai, tuyệt nhiên chưa bao giờ xuất hiện đan dược cao giai.
Tỷ lệ thành đan cao nhưng là phế đan thì ích gì còn không bằng một viên đan cao giai vậy nên cách luyện đan này dần bị lãng quên bị cho là dị loại, không chính thống.
Tôn Kỳ cũng đọc biết những điều này nhưng hắn thấy mình vẫn có hy vọng vì thần thức của hắn lợi hại hơn hồn lực gấp trăm lần.
Thần thức của hắn đủ mảnh, mạnh, linh động, dẻo dai lại tiêu hao ít.
Tôn Kỳ lập tức bắt tay vào thử nghiệm.
Nổ lô!
Thất bại… thất bại… thất bại… gần trăm lần thất bại.
Thành công! Là đan dược bình giai…
Lại luyện thêm trăm lần nữa, Tôn Kỳ bắt đầu quen dần với cách luyện đan mới.
Trong đan lô lúc này, Trích Tinh Thảo đang nóng lên, tinh dược bên trong đang bị dẫn ra.
Sau đó Âm Linh Thảo được chiết xuất tinh dược.
Hai loại tinh dược được thần thức dẫn động quấn lại với nhau.
Cả hai đang dần hoà thành một.
Sau đó lại được cô đọng hoá thành viên đan tròn.
Tôn Kỳ hét lên một tiếng: “Xuất!”
Một viên đan dược bay ra ngoài.
Tôn Kỳ cầm viên đan dược còn nóng hổi trong tay, ngoài mặt còn toả hơi nóng nhè nhẹ.
Tôn Kỳ bóc lớp vỏ đan cho vào miệng.
Đan dược hoàn mỹ!
Hắn đã luyện được đan dược hoàn mỹ theo cách mới.
Tôn Kỳ mừng rỡ không thôi, hắn cảm thấy cách luyện đan này hoàn toàn phù hợp với mình.
Tôn Kỳ xử lý đan lô, tiếp tục luyện tập cách luyện đan này.
Khi hắn trút bỏ đan lô thì thấy trong đan lô hai cây thảo dược vẫn chưa bị cháy hoàn toàn thành than, vẫn còn dược lực bên trong.
Thì ra luyện một viên đan dược không cần dùng hết tinh dược trong một cây thảo dược.
Tôn Kỳ lại tiếp tục luyện đan.
Sau gần trăm lần luyện đan nữa, Tôn Kỳ trút trong đan lô ra hai viên đan dược.
Đúng là hai viên! Hai viên đan dược hoàn mỹ được luyện cùng lúc trong cùng đan lô.
Theo thường thức bình thường trước đây thì một đan lô chỉ luyện được một viên đan dược.
Tôn Kỳ luyện đan lại một lần nữa đánh vỡ thường thức.
Tôn Kỳ ngẩn ra. Thành công! Thật sự thành công!
Hắn không nghĩ mình lại thật sự thành công.
Tôn Kỳ chỉ nghĩ một lò đan chỉ luyện ra một viên đan dược thì quá phí phạm số thảo dược còn lại. Vậy là hắn thử dẫn động nhiều hơn tinh dược ngưng tụ hai viên đan.
Không ngờ lại thành công.
Tôn Kỳ lại tiếp tục luyện đan trong say mê.
Vậy là qua gần ngàn lần luyện đan, hắn có thể kết luận:
Một cây Trích Tinh Thảo cùng một cây Âm Linh Thảo có thể luyện tối đa năm viên Trích Hồn Đan nhất hoàn hoàn mỹ.
Kết quả này khiến trí tưởng tượng của hắn cũng không với tới, khi mới có ý nghĩ tìm con đường luyện đan hoàn mỹ.
Xuất phát chỉ là câu hỏi vì sao tinh dược hoàn mỹ lại biến chất theo thời gian, đi đến cuối con đường thì là một lô năm viên đan được hoàn mỹ.
Đan đạo của Tôn Kỳ đã được xác lập.
Một con đường mà trước đây chưa từng có và sau này sẽ trở thành chuẩn mực của mọi chuẩn mực.