Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 653: Vừa Lạ Vừa Quen


Đọc truyện Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu – Chương 653: Vừa Lạ Vừa Quen


“…!Sếp Khoa?” Thùy Linh không đáp lại Tiến ngay, thay vào đó cô hơi nhíu mày hướng về phía Dương Khoa xin chỉ thị.

Cứ việc trong giai đoạn đôi bên hợp tác mật thiết người cố vấn phía Navigame có quyền sai sử cô thật, nhưng động đến tư liệu quan trọng dạng này vẫn là phải hỏi qua ý kiến cấp trên.

Tưởng Tiến muốn nghe lại cuộc trò chuyện nhằm tóm lược đúc kết mọi thứ cho cẩn thận, Dương Khoa gật nhẹ đầu biểu thị Thùy Linh cứ làm theo lời đối phương.

Kế đến, nhân lúc cô nàng thư ký thao tác hắn quay ra thắc mắc: “Này mà cũng phải nghe lại để tổng kết á anh Tiến? Nói chuyện viển vông thì nhiều chứ chuyện chính có bao nhiêu đâu, nghe lại chỉ tổ tốn thời gian.”
“Ừ… không phải là để tổng kết.

Tiến muốn xin đoạn ghi lại cuộc trò chuyện để làm căn cứ xác thực thông tin thu thập được.

Báo lên cho các sếp bên Tiến ấy mà, với cả chỉ cần mấy câu nói cuối cùng thôi sếp Khoa cứ yên tâm.

Tiến sẽ cắt hết toàn bộ đoạn nói chuyện liên quan đến Ninja Entertainment đi, cả những đoạn tán gẫu dông dài nữa.

Nhé, cho Tiến xin phép.”
“…!Có phải là thông tin liên quan đến GETA?” Vốn chưa hết cơn bàng hoàng vì đầu tin tức nặng cân mới được nghe, nay lại thêm phản ứng lạ thường nơi Tiến nữa khiến Dương Khoa cảm thấy hoang mang tợn, phải mất tới gần chục giây mới hiểu ra ý tứ người cố vấn Navigame.
“Đúng vậy.”
Một cái gật đầu khẳng định chắc nịch nhanh chóng rơi thẳng vào mắt Dương Khoa.

Chốc lát sau, Tiến trở tay mở hòm thư điện tử tiếp nhận đoạn clip ghi lại cuộc trò chuyện được Thùy Linh gửi tới, một mặt thao tác chỉnh sửa một mặt lẩm bẩm không ngừng: “Tên GETA nghe to và rõ lắm.

Hay thật, tự dưng lại vớ được quả tin tình báo từ trên trời rơi xuống.

Không biết người ở nhà đã thăm dò được chưa, thôi cứ gửi đi cho nó chắc ăn.

Cẩn thận không bao giờ là thừa.”
“Nghe anh nói thế tức là anh cũng không biết GETA họ đang chuẩn bị dự án trò chơi từ trước?”
“Đương nhiên, Tiến mà biết trước thì Tiến đã chả mạo muội hòi xin clip làm căn cứ thế này….


Khà khà, chiến thuật thời gian thực giống “Đế chế” à.

Hay, hay lắm, đường đường là công ty hàng đầu nội địa mà cũng ngã ngửa theo chiều gió tranh cơm ăn.

Này thì khác gì những tầng lớp chụp giật ở đáy xã hội? Quả này tụi bay chết chắc với ông.”
Không nhắc đến cái tên GETA thì thôi, nhắc đến một cái là người của Navigame hình như ai cũng nhảy dựng lên như bị chạm nọc hết hay sao ấy.

Chứng kiến ông anh cố vấn trầm tính nho nhã thường ngày bỗng dưng thốt ra mấy lời đao to búa lớn Dương Khoa chỉ còn biết lắc đầu cảm thán, rằng thù hận giữa các đơn vị làm trò chơi nước nhà thật là sâu quá thể đáng.

Chớp lấy từng cơ hội một để tìm đường xuống tay, chả biết mấy kẻ này mệnh cách gì mà dai dẳng thế không biết nữa.

Hết Navigame – GETA rồi đến BFG – SmileIndie đang trên đường thâu tóm tới đây, bộ làm ăn cạnh tranh một cách hòa bình văn minh thì chết cả đám hay sao.
Suy nghĩ rất chi là hồn nhiên vô tư, không thèm tính đến Ninja Entertainment của bản thân hắn cũng chẳng khác gì người ta với kẻ thù không đội chung trời Thiên Không.

May mà chỉ là nghĩ thầm trong lòng, chứ nói ra kiểu gì Dương Khoa cũng chuốc ngay lấy cái tiếng chó chê mèo dài đuôi.
“…!Khoan, dừng khoảng chừng là hai giây.

Sao GETA lại làm trò chơi giống “Đế chế”? Phải là Hoasgame chứ, ông anh này phán đoán nhầm?”
Thế rồi, đang định mở miệng khen suông ông anh cố vấn chăm chỉ thu thập tình báo thì, đột nhiên Dương Khoa giật nảy mình khi đầu óc xâu chuỗi được hết dữ liệu câu chuyện.

Mặc dù vị quan chức Hiệp hội vừa trao đổi trực tuyến cùng cả đám không nói rõ ràng, song có thể chắc chắn rằng trò chơi tung ra tại hội chợ GamExpo sắp tới và trò chơi cùng thể loại với “Đế chế” là hai trò khác nhau.

Nếu chỉ có hai đơn vị GETA Hoasgame được nhắc đến ở đây, vậy thì trò chơi tung ra tại hội chợ GamExpo sắp tới hẳn phải là sản phẩm của GETA, bởi vì đó cũng chính là sản phẩm của đối tượng đã sớm hẹn so tài cao thấp cùng hắn một phen.

Thu Thảo.
Hay còn được biết đến với danh hiệu “cô gái mùa đông”, sở hữu màu tóc mộng mơ ấn tượng và cũng là nhà chế tác trò chơi tài ba duy nhất mà hắn biết ở thế giới này, tính cho đến thời điểm hiện tại.

Thi thoảng nhắc lại một lần cho đỡ quên.
Cứ việc dạo gần đây Dương Khoa hắn cùng cô nàng tóc tím vì bận rộn không chuyện trò gì với nhau, song như thế thì cũng đồng nghĩa những thông tin, thỏa thuận đôi bên thống nhất từ trước không có gì thay đổi cả.


Mười phần chắc chín đối thủ của “GunBound” sẽ xuất hiện đúng giờ, và với tư cách hậu bản của “Dòng cát thời gian” nó khó có thể rẽ sang thể loại nào khác ngoài hành động tiết tấu nhanh.

Càng không cần phải bàn đến việc chuyển hình sang thể loại không ăn nhập gì với hành động là chiến thuật, chơi canh bạc này tương đương với vứt hết sạch những lợi thế mà sản phẩm đi đầu khó khăn lắm mới tạo dựng nên.

Kẻ liều lĩnh nhất thế giới cũng không dám tự buộc đá vào chân mình như thế, huống chi những con hùng sư tỉnh táo mang tên GETA.
Trò chơi chiến thuật thời gian thực kia trăm phần trăm là của Hoasgame.

Ông anh cố vấn này phán đoán nhầm rồi.
Bất quá, nghĩ đi cũng phải nghĩ lại nếu không biết trước một vài thông tin mấu chốt giống như hắn thì nhất thời phán đoán nhầm cũng là bình thường.

Con ngươi đảo nhanh một vòng, Dương Khoa hơi cúi đầu đưa ra ý kiến: “Nhưng anh Tiến này, em thấy trò chơi chiến thuật thời gian thực mới kia cũng có thể là của Hoasgame mà.

Chắc gì đã là của GETA?”
“…!Vì sao?” Tiến chợt ngừng thao tác trong thoáng chốc, ánh mắt mờ mịt nhìn sang Dương Khoa.
“Anh để ý, “ông chú” kia chỉ nói là hai công ty có hai trò chơi mũi nhọn đánh động Hiệp hội thôi, chứ đâu có nói cụ thể công ty nào làm ra trò chơi nào đâu.

Không tin anh cứ tua lại đoạn cuối mà xem, em nghe rõ lắm.”
“…!Ừm, cũng có khả năng nhỉ.”
Như sực tỉnh khỏi cơn mê, Tiến vội vàng tua trở lại đoạn “ông chú” Hiệp hội công bố thông tin mấu chốt, vẻ mặt không ngừng biến đối từ chưng hửng sang thấp thỏm nửa tin nửa ngờ rồi cuối cùng là gật gù công nhận.

Chỉ có điều, kể cả khi đã đồng ý Dương Khoa nói đúng anh vẫn cố gắng duy trì phán đoán của cá nhân mình: “Nhưng Tiến vẫn cảm thấy xác suất trò chơi chiến thuật giống “Đế chế” kia là của GETA cao hơn là của Hoasgame.

Nghe giọng của “ông chú” vừa nói chuyện thì có vẻ Hiệp hội coi trọng nó ngang với “Đế chế” thậm chí là hơn, trong khi chất lượng trò chơi bên mình như nào chắc không cần phải bàn cãi nữa rồi.

Luận trình độ làm ra sản phẩm cỡ này thì GETA rõ ràng là đối tượng đáng nghi hơn.”
“Huống hồ từ lúc “Đế chế” ra mắt đến giờ mới được bao lâu chứ? Tốc độ cho ra sản phẩm va chạm trực diện ngay từ thể loại thế khó có thể là của cái phường lù đù Hoasgame cho được, chấp cả đưa dữ liệu gốc cho mà sao chép y xì đúc luôn.


Tóm lại là trước mắt cứ ghim trò chơi với GETA đi, có gì xem xét sau.”
“Khó có thể là của Hoasgame cho được? Vậy mà nó lại là của Hoasgame đấy chứ, chuyện đời cái quái gì chẳng có thể xảy ra.”
Cứ việc rất muốn dập gạt phăng cái mớ câu từ không chính xác ấy đi, nhưng rồi sau tất cả Dương Khoa lựa chọn tôn trọng nhận định của người cố vấn Navigame, không nói thêm gì nữa mà chỉ gật đầu âm thầm suy tư tiếp.

Đối phương có chút cố chấp như thế, muốn cải biến tư tưởng thì chỉ có nước ném tin tức kiếm được từ nơi cô nàng cao lạnh tóc tím ra.

Này thì không nghi ngờ gì sẽ làm ảnh hưởng đến kèo so tài cao thấp cuối năm, gây phát sinh thêm phiền toái không đáng có nữa và hắn thì không muốn mấy điều đó xảy ra một chút nào.

Thôi thì cứ giả vờ không biết gì đi cho trời đất bình yên.
Có tâm tư lo nghĩ hộ người ta chẳng bằng lo nghĩ phối hợp cùng Hiệp hội phá vỡ triệt để cục diện bế tắc nơi đất khách quê người ấy.

Đấy mới là chuyện nên làm lúc này.
“Cơ mà, trò chơi chiến thuật thời gian thực vừa có bối cảnh lịch sử, lại vừa lồng ghép tương lai giả tưởng? Sao nghe cứ có cảm giác vừa lạ vừa quen nhỉ, khó hiểu.” Khoảnh khắc đợi chờ Tiến xử lý nốt tình báo thu thập được rồi cùng nhau quay lại làm việc chính, nghĩ đến nội dung sản phẩm đối trọng sửa soạn trình làng Dương Khoa không khỏi cảm thấy lăn tăn.

Nghe sáng ý thì cũng tàm tạm thôi chưa thấy đặc biệt hay hoành tráng ở đâu cả, song chả hiểu sao nó lại có một chút gì đó quen quen.

Mơ hồ lắm, đến độ lướt đi lướt lại câu chuyện mấy lần mà hắn vẫn chưa thể nhận ra là quen ở đâu.

Cùng lúc đó.
“80 chỉ như gãi ngứa dàn cao xạ, 90 thì lại dồn sát thương nổ nhà nhanh quá.

Không bằng để 85?”
“85 nổ nhà vẫn nhanh.

Chốt 80 đi, chấp nhận gãi ngứa dàn cao xạ thôi.

Dù sao cũng là chủng quân bị khắc chế, yếu cũng không sao chấp nhận được.”
“Ê Ngạn, code để chỉnh khoảng cách truy đuổi trong chế độ Full aggro như nào ấy nhỉ? Tôi thấy đám xe tăng chậm rì mà Full aggro đuổi như bộ binh nghe vô lý vờ lờ.”
“Ông vào file Units, kéo xuống mục Stance, dò phần Aggro rồi code Distance mới theo ý ông muốn.

Nhớ để ý khoản chia trường hợp, category xe tăng lằng nhằng lắm không cẩn thận là sót ngay.”.

Truyện Tổng Tài
“Anh em êi, studio báo tối nay “hàng” không về kịp đâu.


Ai xong việc rồi thì xong đi, đừng ngồi đợi nữa mất thời gian.”
“**, chán studio vãi có dăm ba câu lồng tiếng mà làm mãi không xong.

Chả bù cho anh em đây.”
Gian phòng làm việc quen thuộc tại Hoasgame, giờ phút này những thành phần ưa gây gổ, hục hặc lẫn nhau vẫn đang yên vị tại chỗ công tác, cứ việc bầu trời bên ngoài đã là một mảnh đen kịt.

Để ý kỹ thì có thể thấy bầu không khí trong phòng cũng có vẻ bình lặng hơn thường ngày, công việc trôi đi êm ả còn nhân viên ai nấy trao đổi hết sức tự nhiên, những lời cãi cọ xung đột chả hiểu biến đi đâu mất hết.
Tập thể tự nhiên đổi tính?
Không phải đâu, chẳng qua là công việc bận bịu quá không còn thời gian, công sức nào để gây gổ lẫn nhau nữa mà thôi.

Thêm cái nữa là trải qua một thời gian dài triển khai dự án đoàn đội đã làm ra những thành quả đầu tiên, thoạt trông rất chi là tuyệt vời trong mắt thành viên Hoasgame nói chung nên tinh thần ai nấy tự nhiên cũng trở nên khá hơn.

Chép miệng đóng lại phần mềm thiết kế trên máy tính, thanh niên cộc cằn từng là tâm điểm của không biết bao vụ cãi vã trước đó quay ra truy vấn người vừa lên tiếng: “Thật là tối nay “hàng” không về được?”
“Thật, không tin ông cứ gọi sang studio mà hỏi.

Mà tôi cũng đố ông gọi được, giờ này bên đấy mà còn người tiếp điện thoại tôi đi bằng tay cho cả phòng xem.”
“Hừm.”
Bỏ lại một cái khịt mũi, thanh niên cộc cằn vội vàng đứng lên hướng về phía những người còn lại vỗ tay: “Thôi đã về thì về cả, tầm này muộn rồi anh em thu xếp nghỉ tay đi.

Lưu công việc mai làm tiếp cũng được, vội thì vội nhưng mình cũng phải đặt bản thân lên hàng đầu.

Giờ cố quá chẳng may mai ngã lăn ra đấy lại quá tội.”
“Ô sờ kê, đợi tý.”
“Nghỉ à? Nghỉ thì nghỉ, đơn giản.”
“Kinh, ** hôm nay được câu mát ruột thế.

Về thì về cả cơ đấy.” Bè cánh a dua theo thanh niên cộc cằn đua nhau biểu thị tán đồng.

Số còn lại thì trầm giọng móc mỉa đôi câu, song cũng nghe theo đối phương thu dọn đồ đạc kết thúc một ngày dài làm việc.

Chẳng mấy chốc đoàn đội đã kéo nhau ra hết khỏi phòng, vừa túm năm tụm ba thảo luận sự vụ trong ngày vừa tranh thủ lan truyền tin tức trên giời dưới bể cho nhau hay.
“Mà anh em biết tin gì chưa? Nghe dân tình kháo nhau trò “Đế chế” sáng cửa ăn đề danh Video Game Awards năm nay lắm đấy.” Trong số những tin tức được lan truyền có một đầu tỏ ra cực kỳ đặc biệt, vừa nêu lên một cái là thu hút sự chú ý của cả nhóm ngay: “Láo nháo có khi còn giật cả giải chuyên môn, năm nay thị trường đếch có tựa game cùng thể loại nào hay để cạnh tranh.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.