Đọc truyện Nhân Sinh Kiếp Này Phải Yêu Em – Chương 62– Ngày Thứ Nhất
Trương ký là một nhà hàng nổi tiếng với nhiều món ngon của bốn mùa mà một số nhà hàng khác không có, với lối kiến trúc cung đình trang trọng, quý phái, không gian sang trọng, lộng lẫy mang vẻ đẹp đậm nét Á Đông cùng thực đơn 500 món ăn.
Tất cả đều được thực hiện bởi đầu bếp trứ danh đã có 20 năm kinh nghiệm làm việc, tại các các khách sạn lớn thế giới, chăm chút từ khâu nhào nặn, tạo hình đến chờ đợi từng giây, từng phút để món ăn chín đều, vừa vặn.
Nhà hàng chuyên phục vụ món ăn Trung Quốc, Hồng Kông, như dimsum, há cảo Triều Châu, bánh thịt nướng BBQ,… và những vị khách nước ngoài đến đây, dùng món đặt trưng của Đài Loan như như rượu Mao Đài Bất lão, rượu Du lịch sắc hồng… đặc biệt là các loại lẩu shabu shabu, lẩu Trùng Khánh được chế biến theo bí quyết riêng, vị cay nồng mũi không nơi nào có được.
Xe vừa dừng trước cổng lớn nhà hàng Trương Ký, nhân viên của nhà hàng liền niềm nở chào đón tiếp, cô thư ký đọc số bàn phòng vip đã đặt trước, nhân viên nhẹ cúi đầu đưa tay ra phía trước ý mời rồi dẫn đầu đưa bốn người tới phòng vip.
Chỉ chốc lát, bồi bàn liền dọn món lên một bàn lớn thức ăn, bếp trưởng đích thân cắt thịt cá tươi tại chổ phục vụ cho khách quý, và các món ăn dùng ngay.
Giám đốc Kiều, thịnh tình tiếp đãi Boss lớn, trong lúc ăn cơm, cô thư ký đợi cho bồi bàn khui chai rượu vang đỏ xong, liền cầm chai rượu đứng lên, rót vào ly cho từng người, đến ly của Lục An Kỳ thì bị cô từ chối, nói chỉ muốn dùng nước lọc.
Trong lúc giám đốc Kiều bồi cho Boss lớn, cô thư ký cũng tranh thủ bắt chuyện với trợ lý Lục, vì cô đã làm ở SGC nhiều năm, từng cùng giám đốc tiếp đãi nhiều vị khách, cho nên rất thành thục, cô vừa rót nước vừa gắp thức ăn cho trợ lý Lục, biểu hiện của hai người quả thật hoàn mỹ không chê vào đâu được.
Sau khi rời nhà hàng Trương Ký giám đốc kiều vốn định mời hai người đi giải trí một chút nhưng bị Hàn Chí Dương từ chối, nói muốn đến công ty xem qua, nên giám đốc Kiều liền lái xe trở về công ty, rồi đưa anh xuống xí nghiệp xem từng công đoạn sản xuất vừa giới thiệu cho anh những sản phẩm này được đưa đi nơi nào…
Hàn Chí Dương sau khi xem qua quy trình sản xuất trong xí nghiệp, cùng những lời thuyết trình của giám đốc Kiều, anh khá hài lòng, sau đó nhìn thời gian trên đồng hồ đã gần bốn giờ chiều nên nói sáng ngày mai sẽ mở một cuộc họp, còn nói sẽ suy nghĩ về đề nghị mở rộng thêm chi nhánh của ông.
Giám đốc Kiều mừng như mở cờ, vội vàng đưa Boss lớn cùng trợ lý tới khách sạn đã đặt trước cho hai người hai phòng ở cạnh nhau, để nghỉ ngơi rồi mới rời đi..!
Lục An Kỳ đã xem qua lịch trình những cuộc họp trực tiếp bằng Skype for Business của Hàn Chí Dương tầm một giờ nữa sẽ bắt đầu, cho nên cô sau khi về phòng liền tranh thủ tắm gội, sấy khô tóc xong, cô mới gom tài liệu cho cuộc họp đi tới trước phòng, sau đó gõ nhẹ lên cửa đứng đợi gần mười giây phút đồng hồ, chờ cho bên trong truyền tới chữ “Vào.” của Hàn Chí Dương, cô mới nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa đi vào.
Cô nhìn thấy Hàn Chí Dương đang ngồi trước laptop nghe đối tác thuyết trình, nên nhanh chân đi tới gần anh đưa xấp tài liệu gọi nhỏ.
“Dương tổng, tài liệu đây.”
Hàn Chí Dương đưa tay ra nhận lấy tài liệu đặt lên bàn lật ra nhìn một chút, rồi bắt đầu phần thuyết trình của mình, anh nói được hơn phân nữa, nhìn thấy Lục An Kỳ vẫn còn đứng yên không động, anh nhìn vào màng hình nói một chữ “Đợi.” rồi quay sang chỉ chiếc ghế bên cạnh cho cô nói.
“Không mỏi chân sao? ngồi đi.”
Sau đó đợi cô ngồi xuống hẳn, anh mới quay sang tiếp tục phần thuyết trình của mình.
Lục An Kỳ cũng rất linh hoạt, cô ngồi bên cạnh luôn để ý xem anh cần thứ gì sẽ đưa cho anh, cuộc họp kéo dài hơn một giờ đồng hồ mới xong, Hàn Chí Dương đóng laptop lại nhìn thời gian trên đồng sau đó anh đứng lên đi tới góc phòng ôm vali đặt lên giường, kéo dây kéo ngăn trong của vali ra lấy một bộ đồ vừa hỏi.
“Lục An Kỳ, cô có biết nơi nào ăn ngon không? Tôi đói rồi.”
Lục An Kỳ đang thu gom tài liệu lại, vừa nghe Hàn Chí Dương hỏi tới chuyện ăn thì đúng người rồi, ngày trước cô và Đường Phi Yên hễ nghe nơi nào bán thức ăn mới, hoặc ngon thì dù xa cũng đi, nên vừa nghe anh hỏi, hai mắt cô liền sáng rỡ, cô đặt tài liệu xuống quay sang nhìn anh vừa cười vừa khoe khoang.
“Có chứ, anh may mắn lắm mới được một hướng dẫn viên như tôi chỉ cho nha, ở gần đây nhất có quán ăn Long Đình ở gần địa ốc Tống Ngạn, nơi đó tuy không lớn như ở nhà hàng Trương Ký, nhưng mùi vị thức ăn thì không kém đâu nha.”
Hàn Chí Dương nhìn cô gái nhỏ đang vô tư huyên thuyên không ngừng, khiến anh nhịn không được, cánh môi khẽ giương lên ý cười, sau đó cầm quần áo đi vào phòng tắm bỏ lại câu nói: “Vậy cô thu dọn xong tài liệu thì gọi xuống phòng lễ tân, nói họ chuẩn bị một chiếc xe đi, tôi tắm xong rồi đi nơi đó.” rồi vào trong đóng cửa phòng tắm lại.