Đọc truyện Nhân Sinh Kiếp Này Phải Yêu Em – Chương 33– Thuê Nhà
Sau khi ăn cơm xong, Lục An Kỳ nhanh chóng quay lại phòng làm việc, làm theo lời Hàn Chí Dương đã dặn, mang 1 chòng văn kiện cao tới ngang ngực giao cho thư ký điều hành sau đó mới quay trở lại.
Lúc cô quay lại đã thấy Dương tổng trở về từ lúc nào rồi, cô đi vào trong chào 1 tiếng: “Dương tổng” rồi ngồi xuống bàn làm việc của mình.
Hàn Chí Dương không đáp lại cô tiếp tục đánh máy tính.
Cả 2 bắt đầu việc ai nấy làm, Lục An Kỳ củng dần bận rộn với các cuộc gọi và sắp xếp những phần văn kiện còn đang dở 1 nữa khi sáng Phùng Tịch Nhiên đưa cho cô.
Trong phòng làm việc, ngoài tiếng chuông điện thoại, và giọng nói ngọt ngào của Lục An Kỳ đối thoại với khách hàng, âm thanh “lách tách” của bàn phím vang lên thì chẳng có tiếng động gì.
Qua 1 lúc lâu, mới bắt đầu có những bộ phận ở các phòng nhân sự, bộ phận kế toán, vào phòng làm việc Dương tổng xin xét duyệt, ký tên để tiến hành công việc.
Còn có những đối tác đã hẹn trước vào phòng Hàn Chí Dương để làm giao dịch hợp đồng.
Lục An Kỳ củng rất tập trung không để cho bản thân mình phạm phải sai lầm tương tự, như là lúc có đối tác đến cô sẽ mời họ ngồi trước, sau đó đi pha trà mang tới cho đối tác.
Lúc anh bàn việc với đối tác, cô cũng rất để ý cử chỉ của anh để biết anh sắp cần cái gì rồi lập tức đưa tới cho anh.
Trước khi tiễn đối tác ra ngoài, cô củng sẽ tặng cho đối tác 1 nụ cười rất ngọt, 1 loạt hành động này của cô khiến cho Hàn Chí Dương cả buổi chiều tâm trạng rất tốt….
Hôm nay lượng công việc không nhiều lắm nên cô không phải tăng ca, hết giờ làm việc Lục An Kỳ liền nhận được tin nhắn của Phùng Tịch Nhiên nói đợi cô ở trước Cty.
Lục An Kỳ cầm di động lên nhắn lại 1 chữ “Ok” rồi nhanh chóng thu dọn lại bàn làm việc, liếc nhìn thấy đại BOSS vẫn còn đang làm việc, cô đứng lên đi tới gần bàn làm việc nhẹ giọng hỏi Hàn Chí Dương.
“Dương tổng, anh không định về sao? ”
Hàn Chí Dương tay đang lật văn kiện xem không có nhìn cô “Ừ” 1 tiếng.
Lục An Kỳ củng “À” 1 tiếng sau đó im lặng đứng nhìn anh không động đậy.
Hàn Chí Dương xem văn kiện dư quang khóe mắt nhìn thấy Lục An Kỳ vẫn đứng ở bàn làm việc, anh ngước lên nhìn thời gian trên đồng hồ sau mới nói với Lục An Kỳ.
“Cô về trước đi.” rồi cầm cây bút ký vào văn kiện tiếp tục công việc.
Lục An Kỳ như mở cờ trong bụng, liền nói: “Vậy tôi đi trước nha.” sau đó nghe được tiếng “Ừ ” của anh mới rời đi…
—oOo—-
Vừa đi ra khỏi cửa đại sảnh Lục An Kỳ đã nghe thấy tiếng Phùng Tịch Nhiên gọi.
“An Kỳ, bên này.”
Lục An Kỳ theo hướng phát ra âm thanh, nhìn thấy Phùng Tịch Nhiên đang đứng tựa lưng bên cánh cửa ghế lái phụ vẫy tay cười.
Cô củng mỉm cười rồi bước tới trước mặt Phùng Tịch Nhiên vừa hỏi: “Anh Tịch Nhiên chờ có lâu không? em vì có chút việc nên tan tầm hơi muộn.”
“Không sao, anh củng vừa mới lái xe ra đây thôi.”
“Nào lên xe đi, anh đưa e đi tìm nhà trọ.” Phùng Tịch Nhiên nói xong liền kéo cửa bên ghế lái phụ mời Lục An Kỳ.
Cô gật đầu 1 cái rồi ngồi vào bên trong xe, trên đường đi Phùng Tịch Nhiên quan tâm hỏi thăm.
“An Kỳ, ngày đầu đi làm như thế nào? có vui không?”
Lục An Kỳ như tìm được người bạn thân lâu năm, liền kể cho anh nghe những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay.
Phùng Tịch Nhiên sau khi nghe cô kể đến chuyện cô làm cho Dương tổng tức giận, rồi kể chuyện cô hối lộ trà Kỷ Tử bị Hàn Chí Dương dạy cho 9 Kỹ năng làm trợ lý, làm cho Phùng Tịch Nhiên cười muốn xỉu.
Sau đó thấy cô giận vì kể chuyện buồn mà anh lại cười sang sảng, anh liền giải thích.
“An kỳ anh không phải cười nhạo em, mà là bởi vì từ trước đến giờ chưa có nhân viên nào trong tập đoàn Dương thị, trong 1 ngày phạm nhiều lỗi như thế lại không bị sa thải.”
Rồi anh kể cho cô nghe những tình huống mà nhân viên trước đây phạm phải bị cho thôi việc, điều là những sai phạm nhỏ tới mức không đáng nói.
Mà cô lại là chọc cho CEO Dương thị giận tới mặt trắng mặt xanh, khiến cho ai nghe được điều không nhịn cười được.
Lúc này Lục An Kỳ mới không giận anh nữa.
Phùng Tịch Nhiên đưa cô tới 1 căn nhà cho thuê của 1 người bạn anh liên lạc lúc trưa đã giới thiệu.
Cô và Phùng Tịch Nhiên được 1 cô gái đưa vào trong để xem.
Lục An Kỳ đi tham quan 1 lượt căn nhà, tuy hơi nhỏ 1 chút, nhưng 1 mình cô ở củng khá thoải mái, lại còn có 1 sân thượng ở phía trên mái nhà, điều này khiến cho Lục An Kỳ rất hài lòng.
Phùng Tịch Nhiên sau khi thấy Lục An Kỳ đã được cô gái đó vừa đi vừa giới thiệu về căn nhà, liền quan tâm hỏi cô.
“An Kỳ em cảm thấy thế nào? Nếu không vừa ý căn nhà này thì vẫn còn vài nơi nữa.”
“Không cần đâu anh Tịch Nhiên, em cảm thấy nơi này tốt rồi a..”
nói rồi cô liền hỏi cô gái đó giá cả như thế nào?
Sau khi thương lượng, giá cả không quá cao, Lục An Kỳ liền đặt thuê 8 tháng.
Ký hợp đồng thuê nhà xong, Phùng Tịch Nhiên đưa Lục An Kỳ về khách sạn gần Cty hôm qua cô thuê để trả phòng rồi giúp cô mang số hành lý sang căn nhà vừa thuê.
Lúc trên đường về lại căn hộ, Lục An Kỳ đề nghị mời Phùng Tịch Nhiên ăn cơm, anh vui vẻ đồng ý.
Đi đến 1 đoạn anh nhìn thấy có quán ăn củng khá đông người, hỏi Lục An Kỳ có muốn vào không, đợi cô đồng ý mới xuống xe đi vào trong.
Người nữ phục vụ mỉm cười giọng trong trẻo hỏi ân cần: “Xin hỏi 2 vị dùng gì?”
“Anh Tịch Nhiên ăn gì gọi đi, hôm nay em khao nha.” Lục An Kỳ nói rồi đưa menu cho anh.
“Anh ăn gì củng được, em gọi đi.”
“Vậy để e gọi.” nói rồi cô quay sang nữ phục vụ gọi 8 món khác nhau rồi trả menu lại cho cô gái đó.
Nữ phục vụ nói “Chờ” rồi đi vào trong rất nhanh các món ăn được dọn ra bàn.
Lục An Kỳ chủ động gắp 1 miếng há cảo cho Phùng Tịch Nhiên vui vẻ nói: “ăn nhiều 1 chút” sau mới gắp 1 miếng khác cho mình.
Tới lúc tính tiền, Phùng Tịch Nhiên vốn tranh phần thanh toán, nhưng Lục An Kỳ 1 mực không chịu, còn nói sẽ còn dịp khác, nên anh mới đồng ý cho cô thanh toán phần hôm nay.