Đọc truyện [Nhân Mã Harem] Hãy Để Anh Đến Bên Em – Chương 16: Hiểu lầm tai hại
Về đến phòng, Ma Kết tức giận kinh khủng. Tại sao Ma Vũ lại xuất hiện ở đây? Tại sao Nhân Mã lại cho hắn ở chung phòng với anh? Vả lại điều quan trọng nhất là hôm nay là một ngày sỉ nhục của cuộc đời anh, anh nắm tay một thằng con trai trên phố mà y như là đang hẹn hò (Au: TDM, rõ ràng là như vậy mà còn chối *đứng dậy đập bàn rồi đứng lên bàn cmnr* ; Mã: Mẹ bềnh tễnh, con đang chờ ngày “đó” *nham cmn hiểm* ; Au: chấm hỏi men? Ngày…..”đó”? ; Mã: ngày gạo nấu thành cơm ấy *mặt nham hiểm quá Au méo tả được* ; Au:….. con gái tôi bị đầu độc rồi *cạn cơm lời*)
“Ma Vũ” Ma Kết kêu
“Ông anh muốn gì?” Ma Vũ uể oải trả lời, nãy giờ hắn tắm, vừa ra thì nghe ông anh gọi, dù ghét cay ghét đắng ra sao thì hắn cũng phải trả lời.
Cơ thể Ma Vũ do vừa tắm nước nóng xong nên bất chợt trông ướt át, hơi nước bốc lên, hắn lúc này chỉ quấn quanh hông một chiếc khăn tắm nhỏ. Cơ thể rắn chắc sáu múi lúc ẩn lúc hiện sau làn khói mờ ảo, khuôn mặt của những người đàn ông vừa mới trưởng thành nhưng trông quá mức kiêu ngạo. Bắp thịt cuồn cuộn trên người hắn có thể khiến bất kỳ cô gái nào thét lên, mặt ửng hồng hay thậm chí là có thể khiến họ ngất ngây hằng đêm
“Ngày mai em dọn đồ sang phòng khác nằm, rõ chưa?” Ma Kết thở dài ngao ngán với tính ưa không mặc đồ sau khi tắm của Ma Vũ
“Được, tôi đây cũng chả thèm ở đây” chỉ tại muốn thấy anh thua tôi nên tôi mới ở đây. Dĩ nhiên là Ma Vũ không định nói câu phía sau rồi, đùa sao, nói xong là ổng đập chết mịa hắn đấy, Ma Kết trên đời này ghét nhất là hai chữ “thua cuộc” nên anh chưa bao giờ thua một cái gì cả
======
Au xin thông báo, từ lúc này trở về sau có một vài chỗ nhạy cảm không nên cho các bạn trẻ đọc vậy nên đừng đọc nữa nhé!!! >>..
======
Ma Kết hừ một cái nhỏ rồi đứng dậy cởi quần áo ra, vì đều là con trai nên không có ai cảm thấy ngại ngùng gì cả
Cởi hết đồ còn có cái quần nhỏ đủ để che phần nhạy cảm, Ma Kết định bước vô phòng tắm để tắm thì anh sực nhớ là chưa có lấy đồ.
Ma Kết quay người lại để lấy nhưng thật không may là anh bị vấp chiếc vali của Ma Vũ đang chắn ngang giữa đường mà té xuống giường, vì bất ngờ nên tay loạng choạng nắm đại một “ai đó” mà té xuống cùng
“Bịch”
“Cạch” Tiếng mở cửa vang lên
“Ma Kết, Ma Vũ, ngày mai….” Nhân Mã bước vào, mặt thì lạnh lùng nhưng khi nhìn cảnh trước mặt thì cô lập tức câm lặng
Gì thế này? Ma Kết thì cơ bắp tay chân to lớn đúng chuẩn của một võ sĩ quyền anh (tập từ bé rồi) đang mặc một chuếc quần nhỏ xíu nằm trên giường, cả người không mặc gì thêm, khuôn mặt hơi hơi ửng hồng còn phía trên là một chàng trai không ai khác là Ma Vũ. Chiếc khăn tắm của hắn đã rớt nhưng may là còn che được chút ít phần nào của vật quý của hắn. Một tay của hắn thì chống kế bên đầu của Ma Kết, tay còn lại thì ôm ngang eo của anh. Ma Kết cũn không đỡ hơn, một tay đang nắm chặt tay hắn chống như sợ đau khi bị………. (Au: Tự hiểu giùm Au ỤvỤ Au còn quá ngây thơ) tay còn lại thì đặt ngay mông của Ma Vũ. Ôi chao, dáng vẻ này thật giống tiểu mỹ thụ được nằm trên còn anh công nằm dưới nhể? (Au: khụ, con gái, bình tĩnh)
Aaaaaaaaaa, sắc xuân đầy phòng nha~
“A! Thật xin lỗi, hai người tiếp tục đi, tôi chỉ muốn nói là mai 5h sáng tập hợp ở phòng thi đấu súng” Nhân Mã nghĩ rằng mình thật kì cục, tự dưng lại phá hoại hạnh phúc của người ta, haizzzz
Chuẩn bị đóng cửa thì Nhân Mã sực nhớ ra một điều gì đó, cô đẩy cửa vô lại, tay cầm điện thoại ấn cái “tách” rồi đóng cửa đi ra
Căn phòng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, Ma Vũ mỏi tay mà bỏ chống. Toàn cơ thể ngã xuống ngực của Ma Kết, vật quý chạm vào nơi đó của Ma Kết làm anh và hắn giật thót mình đứng dậy tách ra
(Au: ỤvỤ Xin lỗi con Ma Kết, xin lỗi con Ma Vũ, xin lỗi đọc giả, truyện tự dưng thành đam mỹ cmn, chương sau ta sẽ sửa a~)
Tròng phòng lúc này thì Ma Kết vừa chửi Ma Vũ vừa lo lắng rằng Nhân Mã sẽ hiểu lầm mặc dù anh chả hiểu tại sao lại quan tâm và nghĩ đến cô như vậy.
Ma Vũ cũng không khác Ma Kết là bao, hắn lấy cái khăn quấn lại rồi chửi rủa Ma Kết, đầu thì lại nghĩ về Nhân Mã. Hắn còn nhớ là cô có một bức hình lúc nãy, chết rồi, chuyện này mà show ra là tiêu hắn a~
Nhưng kệ hai tên đó nghĩ gì thì nghĩ chớ? Mỗ nữ nào đó vốn lạnh lùng nhưng sau khi thấy cảnh xuân thì liền vui vẻ đến doạ người. Miệng không cười nhưng mắt híp lại đầy ẩn ý, tay cầm điệnt thoại coi tấm hình khi này mà tự kỷ hỏi tại sao bản thân làm bà mối tốt như vậy mà lúc trước lại không làm, thật uổng phí tài năng mà…..
Cứ thế rồi qua một đêm, đêm ấy, không biết có bao nhiêu người thức trắng nhưng nhìn chung đều nghĩ về mỗ nữ nào đó……
=====
A hj hj sorry đọc giả
Dạo này Au bị mắc một cơn bệnh kinh điển nhất mọi thời đại là bệnh “lười”:v
Chương này thấy xàm xí quá.-. Tự dưng viết y như viết đam mỹ vậy á
Chương sau sẽ bắt đầu thực thi nhiệm vụ nhé!! Ma Vũ sẽ được tiến hành nhập team luôn
:))))))
Nếu ai mún có nhà trên wattpad thì đừng ngần ngại đến với team của Au nhé! Au vừa tạo team trên wattpad á
MauMeTeam
Mong các nàng tham gia nhiệt tình!!
#Au:)
#Boss