Nhân Lộ Thành Thần

Chương 156Vòng Lặp Vô Hạn


Đọc truyện Nhân Lộ Thành Thần – Chương 156Vòng Lặp Vô Hạn

“Phần mộ huyệt này vô cùng hack não. Đọc chỉ để giải trí”

Tầng ba của mộ huyệt là một quân doanh không lớn, không nhỏ. Lâm Vũ mặc một bộ giáp bạc trên người đầy oai hùng, cầm trong tay một thanh trường sắc bén. Đứng hiên ngang giữa thiên địa. Một thương vừa ra, như có tiếng long ngâm gầm thét. Hắn trở thành một tên lính quèn trong quân doanh. Lâm Vũ im lặng canh gác, nhìn mặt trời đang thiêu đốt rọi xuống, khiến cả người hắn phải đổ mồ hôi như tắm. Lần này không chơi trò đóng vai dân làng nữa, mà hắn chuyển sang đóng vai một tên lính quèn vô danh. Sau nhiều lần tìm hiểu và suy đoán những gì đang diễn ra, Lâm Vũ đã kết luận được một việc vô cùng khó tin, nhưng lại vô cùng chính xác.

Đó là trong mộ huyệt này quá dễ. Chỉ cần đứng im lặng, không làm gì cả là có thể đi lên tầng tiếp theo. Những gì đang diễn ra trong mộ huyệt đơn giản chỉ là những mảnh vụn ký ức của ác ma nữ vương lúc còn sống mà thôi. Đợi những mảnh vụn ký ức này tan biến, thì cánh cửa đến tầng tiếp theo sẽ mở ra. Đợi sau khi đã đi qua hết tất cả các mảnh vụn ký ức của ác ma nữ vương, vậy là có thể đến được nơi chôn cất. Lấy được vô thượng cơ duyên.

Lâm Vũ nhận ra điều này, đương nhiên những lão ma đầu cùng những tu sĩ chính đạo cũng nhận ra. Đây chính xác chỉ là những mảnh vụn ký ức của ác ma nữ vương còn lưu lại trong mộ huyệt. Đợi sau khi nó tan biến, đám người có thể đi đến mảnh vụn ký ức tiếp theo. Cho nên cả đám người không hề nóng vội, mà đợi mộng cảnh tan biến. Nói chính xác hơn bọn hắn đang tồn tại trong những mảnh vụn ký ức của ác ma nữ vương lúc còn sống.

Ngay lúc Lâm Vũ đang gật gù đắc ý vì sự thông minh của mình. Một Lâm Vũ khác lại xuất hiện, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng cùng chán nản. Không do dự vả thẳng mặt hắn mà hét lớn.

“Sai lầm, hoàn toàn sai lầm”

Lâm Vũ bị vả đến choáng váng, sai lầm ở điểm nào. Tầng một ngay sau khi cô bé bị đám ác tặc chém chết. Cánh cửa đến tầng hai liền được tìm thấy. Ở tầng hai, ngay sau khi bé gái cùng ngôi làmg tan biến cánh cổng liền hiện ra. Cả cô bé và bé gái đều là hai hình ảnh cuối cùng trước khi tan biến, hơn nữa cả hai người này đều vô cùng giống nhau. Cho nên chính xác đây là những mảnh vụn ký ức của ác ma nữ vương lúc còn sống không thể nào sai được. Nhưng tại sao tên Lâm Vũ kia lại nói “Sai lầm, hoàn toàn sai lầm”. Rõ ràng mộ huyệt là những mảnh vụn ký ức ác ma nữ vương, điều này chắc chắn đúng, vậy rốt cuộc là sai lầm ở điểm nào.


Cũng theo Lâm Vũ tìm hiểu được, quân doanh này dùng để chống lại man tộc ở phía bắc xâm lược. Lâm Vũ nhìn cảnh binh lính ngày qua ngày lười biếng, buông thả, nhìn tên tướng quân độc quyền, vô dụng. Hắn có thể tưởng tượng được những gì sẽ xảy ra tiếp theo. Cả đám quân doanh này sẽ bị man tộc tập kích, không chịu nổi một đòn mà thua trận thảm bại.

Quả đúng như Lâm Vũ dự đoán. Không bao lâu sau, cả đám quân doanh chìm trong khói lửa, xác chết nằm la liệt khắp nơi. Man tộc dẫn theo đại quân xuống cướp phá, cả đám binh lính suốt ngày chỉ biết riệu chè, cờ bạc đâu chịu nổi một kích, còn tên tướng quân đã sớm mang theo đám thân tín bỏ trốn, cả quân doanh cũng dần tan biến theo từng xác người nằm trên mặt đất, hình ảnh cuối cùng Lâm Vũ nhìn thấy là một vị thiếu nữ nô lệ bị nhốt trong cũi sắt, hai mắt vô hồn, cả người là máu nằm trong chiếc cũi sắt lạnh lẽo, được đám man tộc mang đi cùng những nô lệ khác. Sau khi tất cả quân doanh đã tan biến, đúng như đám người dự đoán, cánh cổng đến tầng thứ tư đã hiện ra.

Lâm Vũ bước qua cánh cổng đến tầng thư tư của mộ huyệt. Lần này hắn cùng 57 người khác đang đi trên xa mạc khô nóng. Từ khi bước vào mộ huyệt đến nay vẫn chưa có bất kỳ một ai phải chết. Điều này khiến Lâm Vũ cảm thấy vô cùng kỳ lạ, chẳng lẽ mộ huyệt này chính xác là không có một chút nguy hiểm nào sao. Đến bây giờ hắn vẫn không thể giải thích được vì sao trước mặt hắn sẽ thường xuyên xuất hiện những Lâm Vũ khác, tóm lại những Lâm Vũ đó muốn nói điều gì với hắn chứ.

“Đống xương…Dòng suối…Không gian…Thời Gian…Chết…Phá vỡ…Độc…Thay đổi…Sai lầm…hoàn toàn sai lầm”

Những từ này rốt cuộc là có ý gì. Chưa kịp để Lâm Vũ tỉnh hồn, trước mặt Lâm Vũ lại xuất hiện một Lâm Vũ khác, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng nhìn hắn cố gắng nói.

“Tự sát…vòng lặp…”

Lâm Vũ lần này hắn càng không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, tại sao tên Lâm Vũ này lại khuyên hắn tự sát, và vòng lặp có ý gì chứ.


Tầng thứ tư của mộ huyệt là một xa mạc đầy khô nóng, còn bọn hắn nhập vai một đám thương nhân buôn bán nô lệ đang bị lạc đường ở nơi đây. Đã bốn ngày qua đi, lượng nước của đám thương nhân đã cạn kiệt. Khiên cả đám đều rất tuyệt vọng. Còn Lâm Vũ cùng 49 kẻ khác đều là tu sĩ cho nên những điều này không hề làm ảnh hưởng tới bọn hắn quá nhiều. Lão Ma Đầu lúc này cũng triệu tập đám người lại với nhau nói ra kế hoạch của hắn.

“Như các ngươi đã thấy, cả đám người này sớm muộn cũng phải chết, đây cũng chỉ là những kẻ chỉ tồn tại trong ký ức mà thôi, chi bằng chúng ta giết chết tất cả bọn chúng. Biết đâu cánh cổng dẫn tới tầng tiếp theo sẽ ngay lập tức hiện ra”

Một tên tu sĩ chính đạo lúc này cũng lên tiếng.

“Như vậy rất nguy hiểm, nếu chúng ta làm thay đổi những mảnh ký ức này, biết đâu sẽ dẫn đến một chuyện đáng sợ khác thì sao. Đằng nào chỉ cần chờ đợi một đoạn thời gian. Tất cả chúng ta đều có thể sống sót rời đi. Vậy việc gì cần phải tìm thêm phiền phức cho bản thân.”

Cả đám người đều đồng ý với cách làm của tên tu sĩ chính đạo kia, chính là đợi đám người nơi đây chết hết, cánh cổng dẫn đến tầng tiếp theo đương nhiên sẽ được mở ra. Lão Ma đầu dù trong lòng khó chịu nhưng vẫn chỉ có cách làm theo.

Vài tháng sau, cả đám người nhìn từng xác chết của những tên thương nhân cùng những tên nô lệ bị chết khô trên xa mạc, cả người khô héo, nàn da như biến thành màu của đất nằm ngổn ngang trên xa mạc đang từ từ tan biến. Hình ảnh cuối cùng Lâm Vũ nhìn thấy là một cô gái nô lệ đang chết dần chết mòn vì khát nước. Lâm Vũ bước qua cánh cổng dẫn tới tầng thứ năm.


Lần này, thiên băng địa liệt, trời đất vỡ vụn, Lâm Vũ chỉ kịp nhìn thấy một vị tuyệt sắc giai nhân đang chém giết cùng hàng vạn vị cường giả. Nhưng chưa kịp để Lâm Vũ hiểu chuyện gì đang xảy ra. Một dư chấn của một vị cường giả đã đánh hắn hồn phi phách tán, chết không kịp phản ứng.

Lâm Vũ mở mắt, xung quanh hắn là 39 người khác, bọn hắn đang đứng ở một cánh đồng bằng trù phú xinh đẹp. Lâm Vũ hắn dường như quên điều gì đó rất quan trọng. Hắn đến đây để hái Âm Dương sinh tử hoa. Hắn không quên gì cả.

Lão Ma đầu ép bọn hắn tiến lên, đi được một lúc Lâm Vũ bọn hắn bắt gặp một con điểu kê, điểu kê nở một nụ cười khinh thường truy sát hắn. May mắn có vài tên tu sĩ đã giết chết điểu kê. Đám người bọn hắn dừng lại bên bờ suối, sau khi đã ăn xong. Lâm Vũ gom đống xương điểu kê vứt xuống dòng suối. Dưới dòng suối là hơn một nghìn bộ xương điểu kê khác đang được dòng nước cuốn đi. Lâm Vũ hắn cũng không chú ý tới điều này.

Đang lúc lâm Vũ định quay đầu đi, hắn thấy một Lâm Vũ khác bỗng xuất hiện trước mặt hắn, hai mắt tuyệt vọng cố gắng nói. “Đống xương…dòng suối” sau đó liền biến mất.

Lâm Vũ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, quay sang nhìn tên nam tử ở bên cạnh hỏi hắn có nhìn thấy gì không. Nhưng hắn là người duy nhất vừa nhìn thấy chính mình. Lâm Vũ quay đầu nhìn đống xương, dòng suối. Bên dưới dòng suối là hàng nghìn bộ xương điểu kê khác. Lâm Vũ nhíu mày khó hiểu, tại sao bên dưới dòng suối lại có nhiều bộ xương điểu kê đến vậy. Là kẻ nào ném xuống đó.

Sau khi cô bé cùng căn nhà tranh biến mất. Lâm Vũ lần nữa bước qua cánh cổng. Hai Lâm Vũ khác liền xuất hiện, tuyệt vọng cố gắng nói với hắn.

“Không gian…Thời gian”

Lâm Vũ đến tầng thứ năm của mộ huyệt, sau khi tuyệt vọng cầu sinh dưới trận chiến của hàng vạn vị cường giả, hắn đã tận mắt thấy ác ma nữ vương bị giết chết, tất cả đều bắt đầu tan biến. Lâm Vũ cả người hắn cũng dần tan biến theo những gì đang diễn ra.


Lâm Vũ mở mắt, trước mắt hắn là 28 người tất cả. Lâm Vũ cảm thấy dường như hắn quên điều gì đó. Hắn đến đây để hái âm dương sinh tử hoa. Hắn không quên gì cả. Hắn tiếp tục bước đi về phía trước.

Lâm Vũ nằm trong một ngôi mộ, hắn chỉ muốn vả mặt hắn trong quá khứ, trước mặt hắn là vô số hình ảnh khác nhau, hàng trăm hình ảnh hắn ném xương điểu kê xuống dòng suối, hàng nghìn hình ảnh hắn ở trong ngôi làng, hàng vạn hình ảnh hắn là một tên binh lính, hàng triệu hình ảnh hắn đi trên xa mạc. Lâm Vũ nhìn vào hình ảnh hắn bị lão ma đầu giết chết rồi lại xuất hiện trên một cánh đồng bằng trù phú. Hắn nhìn thấy mình đang nằm chết đói, hắn nhìn thấy mình bị đám man tộc giết chết, hắn nhìn thấy cảnh hắn chết khô trên sa mạc.

Hắn nhìn thấy mình dãy dụa cầu sinh trong trận chiến giết chết ác ma nữ vương. Hắn đã chết hàng nghìn lần, hàng vạn lần, nhiều đến mức hắn không nhớ. Ác Ma Nữ Vương mộ huyệt không phải chia thành các tầng khác nhau, mà là từ vô số không gian, thời gian xen kẽ, chồng nên nhau, kết hợp với những mảnh vụn ký ức của ác ma nữ vương lúc còn sống mà tạo thành mộng cảnh, liên tục tan biến rồi tái tạo lại từ đầu. Từ đó gây nên một vòng lặp vô hạn. Chết quay về từ đầu. Rồi lại chết. Rồi lại quay về từ đầu.

Từ lúc bọn hắn bước vào trong mộ huyệt. Bọn hắn đã trở thành một phần ký ức nơi đây, chết rồi lại quay về điểm xuất phát, mãi mãi không có điểm dừng lại, mãi mãi không cuối. mãi mãi sống trong vòng lặp vô hạn không có hồi kết. Mãi mãi không thể thoát ra được. Mãi mãi sống trong vòng lặp vô hạn đó. Một địa ngục lặp đi lặp lại không lối thoát, không bao giờ kết thúc, nhốt con mồi sống mãi trong vòng lặp vô hạn.

Khi tên nam tử dẫn theo con hắc hổ, và con kỳ lân phát hiện ra điều này. Hắn đã nói cho mọi người cùng biết, cuối cùng hàng vạn vị cường giả đã hợp lực xé rách không gian trong mộng cảnh, đi thẳng đến nơi chôn cất ác ma nữ vương, nhưng lúc đó bọn hắn mới phát hiện, địa ngục càng đáng sợ hơn đang đợi bọn hắn. Khi bọn hắn thoát khỏi vòng lặp vô hạn, bọn hắn mới nhận ra vòng lặp vô hạn đó mới là đường sống duy nhất để phá giải mộ huyệt. Nhưng bọn hắn không thể quay trở về quá khứ. Và quá khứ cũng không thể biết những gì đang xảy ra trong tương lai để thay đổi quá khứ.

Hiện giờ, xung quanh Lâm Vũ là hàng vạn xác chết của những vị cường giả từng làm mưa làm gió trong thiên hạ. Bị ác niệm của ác ma nữ vương giết chết. Chỉ một cái phẩy tay, cũng khiến một vị đại đạo cảnh cường giả chết ngay lập tức. Muốn giết chết ác niệm của ác ma nữ vương là không thể nào.

Mộng cảnh không tan, ác niệm không mất, mộng cảnh trường tồn, ác niệm bất diệt.

Muốn sống, muốn rời đi, muốn lấy được vô thượng cơ duyên, phải tiêu diệt được ác niệm của ác ma nữ vương, muốn tiêu diệt được ác niệm của ác ma nữ vương chỉ có một cách là phá giải mộng cảnh. Nhưng bọn hắn không thể quay trở về mộng cảnh, từ đó không thể tiêu diệt ác niệm này. Không thể tiêu diệt ác niệm bọn hắn đều sẽ chết. Từ đây lại tạo thành một vòng lặp vô hạn mới. Nhưng chỉ có một điểm khác biệt duy nhất. Đó là nếu bọn hắn chết rồi, cũng sẽ không thể sống lại được nữa, và cũng bị loại khỏi mảnh vụn ký ức của ác ma nữ vương như chưa hề có chuyện gì xảy ra.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.