Nhân Duyên

Chương 23


Bạn đang đọc Nhân Duyên – Chương 23

Chương 36
“A… Là dị ứng a, không quan trọng, tiểu Lục từ nhỏ còn có tật xấu này, không đáng ngại, không cần phải lo lắng. Bất quá gần sang xuân là thời kỳ tỉ lệ phát bệnh cao, phải cẩn thận một chút.” Bác sĩ trong nhà họ Trương từ khi Tần Tống sinh ra liền bắt đầu chiếu cố anh, thực hiểu rõ tình huống của thân thể anh.
“Cái này hai ngày gần đây có tiếp xúc phấn hoa hay là đi đến nơi nào nhiều bụi đi?”
“Không có… a, tối hôm qua thời điểm xã giao, một vị khách dùng là nước hoa có chút đặc biệt, tôi nghe thấy sau đó liền hắt xì.” Tần Tống bị bác sĩ riêng bày ra bộ mặt nghiêm túc kiểm tra xoang mũi cùng khoang miệng, một bên mồm miệng không rõ nói.
“Vậy xem ra như vậy đại khái là do kia nguyên liệu sử dụng chế ra nước hoa kia vừa vặn bị cậu hít vào nên dị ứng … Bất quá ngửi mùi hương mà bị dị ứng cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy đi, tôi xem a, này phần lớn là do vải lông tơ sợi nhỏ mới là đầu sỏ gây nên chuyện đâu!” Bác sĩ gia đình dùng cái nhíp từ khoang miệng anh ở chỗ sâu bên trong gắp ra một hiện vật rất rất nhỏ, cẩn thận quan sát sau đó thực kinh ngạc hỏi: “ Đây là quần áo sợi ? Như thế nào chạy vào trong miệng của cậu ?”
Ngồi một bên cùng Tần Tống, bánh bao đất nhỏ nghe đến đó, mặt “Oanh” một tiếng biến thành bánh bao hồng … Tần Tống nhìn cô một cái, chậm rì rì “uh” một tiếng, “Có thể là… áo ngủ bằng lông của tôi rơi ra… thời điểm ngủ không cẩn thận hít vào…”
Anh giải thích cổ quái dị thường, Hàn Đình Đình trên mặt lại tràn ngập chữ, qua tuổi năm mươi vị bác sĩ này vừa nhìn qua liền đoán không ra là chuyện gì đã xảy ra, “Được rồi, cũng không có chuyện đại sự gì. Tôi trước kê chút thuốc, cậu đúng hạn dùng vài ngày, lập tức sẽ tốt thôi.”
Nói xong cô hướng về phía Hàn Đình Đình, cười cười trêu ghẹo: “Lần tới phải chú ý, hài tử này bình thường vui vẻ nhìn da chắc nhiều thịt, thế nhưng cái mũi kia thính còn hơn cẩu, trên trần nhà chỉ có một hạt bụi cũng có thể khiến cho cậu ta bị dị ứng, lần tới nếu cậu ta không chọc giận khiến cháu tức giận, cháu cũng đừng mang lông nhung gì đó về nhà .”
Hàn Đình Đình cúi đầu mạnh xuống dưới một chút, đến tận khi rời đi cũng chưa hết xấu hổ giương mắt bắt gặp ánh nhìn của vị bác sĩ.
**
Tần Tống gần đây đặc biệt nổi bật, vừa xuất hiện liền lập tức có trăm ngàn ánh mắt dõi theo anh, cho nên hôm nay đi vào bên trong tạo hình vẫn là khuôn mặt siêu lãnh khốc rất nhanh đã bị truyền đi, công ty cao thấp nghị luận xôn xao, nói cái gì ngạc nhiên cổ quái mọi chuyện đều có, xa xa ở “Lương thị” Ngũ thiếu một đám cũng thực vui đánh điện tới thăm hỏi cùng trào phúng.
“Tần thị” to như vậy trong văn phòng tổng tài, cửa sổ đóng chặt, ánh sáng nhân gian soi rọi người nào đó đối với tấm cửa sổ thủy tinh sát đất thực cẩn thận đoan trang chăm chú nhìn khuôn mặt tuấn tú của chính mình.
Bác sĩ gia đình kê thuốc quả nhiên rất hiệu nghiệm a, thuốc mỡ thoa ngoài da hơi lạnh cảm giác thực thoải mái, không bao lâu vết sưng đỏ lập tức liền tiêu hơn một nửa, còn có một chút khối hồng ban nho nhỏ không đều phân bổ trên mặt, nhan sắc cũng đã muốn khôi phục rõ ràng.
Chính là… khuôn mặt suất như vậy, suất như vậy, suất như vậy hé ra a! Cái này thật sự phá hư bộ dáng hoàn mỹ không chút tỳ vết nào thật sự là khiến cho người ta cực kỳ rất không hài lòng a!
Tự kỷ thành cuồng người nào đó càng nghĩ càng bị đè nén, tròng mắt vừa chuyển, bị điện giật dâng đến não, đăng nhập vào tài khoản trên mạng của bánh bao đất nhỏ nhà anh.
Theo giao dịch ghi lại đi vào, anh phát hiện bánh bao đất nhỏ cơ hồ chỉ ở trong một cửa hàng mạng mua này nọ, lướt qua chỗ kia nhìn xem thử, cái kiện áo ngủ bằng lông chết tiệt kia rõ ràng còn đang nằm trên danh sách hàng nóng bán ra!
Tần Tống híp mắt, giật giật ngón tay, tách tách cách đánh kí tự, không thể nào nương tay cho cái một món hàng kém chất lượng, từ chất lượng cho đến ngoại hình thật quá khoa trương hơn một trăm lần dùng thân cảm thụ thống khổ, châm chọc khiêu khích đến trình độ vô cùng nhuần nhuyễn máu tươi nhỏ giọt, dù sao xem qua bình luận này, liếc mắt một cái về sau tuyệt đối ngay cả tính chất thậm chí kiểu dáng áo ngủ cũng không dám mua lại.
Sau khi đánh chữ xong thành công chuyển biến làm cho anh tâm tình tốt lên, gọi người mang tách cà phê vào, vui vẻ bắt đầu một ngày công tác.

Lão bản cửa hàng trên mạng cũng rất nhanh chóng đằng đằng sát khí đáp trả qua đây, chỉ nghe một tiếng “Leng keng”, một cái khung đối thoại bắn ra ——
Tư Đồ không gọi chíp bông: “? ? ? ! ! !”
Đình bảo tối nghe lời: “Nói ngươi bán hàng giả kém chất lượng! Vậy đó!” Tức giận đi? Tần Tống cười lạnh một tiếng, trong lòng vô cùng vui sướng.
Tư Đồ không gọi chíp bông: “…”
Đình bảo tối nghe lời: “Còn không chạy nhanh đi đem cái đống áo ngủ lông nhung kia phá đi! Không phải mỗi người đều giống như tôi, tâm rộng rãi như vậy đâu, không truy cứu trách nhiệm pháp luật của ngươi!” Tần Tống bưng cà phê hưởng thụ mùi vị lượn lờ, vô cùng đắc ý hừ lạnh.
Tư Đồ không gọi chíp bông: “Phải nói là, không phải mỗi người đều giống ngươi như vậy, mua áo ngủ chỉ dùng đến để liếm đi?” Người đầu bên kia tạm dừng một lát, cuối cùng không phải là dấu chấm câu mà là một câu.
Tần Tống lơ đãng nhìn thấy, nhất thời thiếu chút nữa một ngụm cà phê phun hết tới, “? ? ? ! ! !”
Tư Đồ không gọi chíp bông: “áo ngủ có giá đặc biệt 199 đồng, chẳng lẽ ngươi còn chờ mong nó là làm từ lông nhung của thiên nga hay sao o′!
Biết chính mình có cái mũi cẩu dễ dàng bị dị ứng thì nên trốn xa một chút đi, làm chi còn đứng đó đùa giỡn giống như bọn lưu manh

(

_

)

còn không biết xấu hổ vội vàng cáo trạng tới hang của tôi kém chất lượng! Chạy nhanh sửa trở về cho tôi, bằng không ngay cả tin nhắn lần trước cũng tính sổ cùng ngươi!”

Tư Đồ thở than! Tần Tống ngẩn người, trong đầu nháy mắt hiện lên đoạn đối thoại lần trước mà bánh bao đất nhỏ nhà anh trao đổi qua di động kia, phản ứng nhanh nhạy trở lại sau đó anh liền thống khổ kêu rên một tiếng: “Ngươi là Tư Đồ tiểu tiện? !”
Tư Đồ không gọi chíp bông: “(^o^)/~ tiểu cầm thú đầu heo mặt dài ~ hi ~ “
A a a a… A a a a a a!
Trong văn phòng tổng tài “Tần thị”, truyền ra một trận lại một trận tiếng sói tru thê lương…
**
Người kia ai oán tiếng rống giận dữ làm cho Uyển Phi Phi cách cửa rất xa liền dừng lại cước bộ, cô nghi hoặc nhìn về phía trợ lý dẫn đường cho cô kia, trợ lý khó xử khuôn mặt đau khổ, hướng thư ký đánh cái thủ thế.
Vị thư ký kia từ “Lương thị” theo Tần Tống sang đây, lúc này vẻ mặt tập mãi thành thói quen vô cùng bình tĩnh, tay ấn xuống đường dây nội bộ: “Lục thiếu, Uyển tổng đến đây.”
Một trận lặng im, sau đó Tần Tống bình tĩnh lý trí thâm trầm mê người thanh âm không nhanh không chậm truyền đến, cùng vừa rồi hét thất thanh tựa như là hai người không liên quan: “Mời cô ấy vào đi.”
Khi cửa bị đẩy ra, Tần Tống đã sớm chững chạc đàng hoàng ngồi ở chỗ kia, hai tay tao nhã đặt lên bàn, đối với Uyển Phi Phi mỉm cười tiêu chuẩn khách khí gật đầu, “Uyển tổng, đến sớm vậy.”
“Chê tôi đến sớm sao?” Uyển Phi Phi cười trêu ghẹo anh.
Cô hôm nay mặc thực đoan chính, áo khoác tây trang màu trắng ôm thắt lưng, lộ ra bộ áo ngực màu đen có một chút dụ hoặc, áo khoác buộc hai nút thắt ghìm chặt thắt lưng trong suốt, bộ váy cũng là màu trắng tinh tế, gắt gao buộc vòng quanh cặp mông tròn vểnh hoàn mỹ của cô, hai chân thẳng tắp thon dài, bên dưới là một đôi giày cao gót vô cùng đơn giản nhạt màu.
Nữ nhân này cả người đều tản ra một loại hơi nước hoa quả no đủ hơi thở mê người.
Cô vừa bước tới liền khiến cho văn phòng nhộn nhạo này bao phủ một cỗ hơi thở mê người, Tần Tống cũng không tự chủ phát hiện được bản thân nhích lại gần phía sau này, trong lòng nghĩ nữ nhân này hôm nay sẽ không lại dùng kia nước hoa đáng chết khiến cho anh bị dị ứng kia chứ…
Uyển Phi Phi đem động tác rất nhỏ lui về sau của anh này thu hết vào đáy mắt, mỉm cười ở trên bàn công tác rộng thùng thình đối diện anh ngồi xuống, “Vừa rồi kêu to cái gì vậy ? Tôi cách cánh cửa còn nghe được.”
“A… Sáng sớm rèn luyện, vận động cơ bắp, luyện cổ họng.” Tần Tống thuận miệng thoải mái phun bậy bạ, khóe mắt vừa liếc sang máy tính, khung đối thoại kia đang lóe ——
Tư Đồ không gọi chíp bông: “Nha! Đừng cho là trong cửa hàng của tôi chỉ có chút tiện nghi, đợi tôi gửi bảo vật trong cửa hàng tới để cho ngươi mở rộng tầm mắt!”

Ngay sau đó cô gửi đến đây liên tiếp như máy phát thanh, Tần Tống lơ đễnh nhìn qua, thế nhưng đủ loại kiểu dáng áo ngủ cùng nội y tình thú … Một bộ so với một bộ khác càng khinh bạc trêu người, Tần Tống nhìn thoáng qua vội vàng dời mắt.
“Anh đang ở đó nhìn cái gì?” Uyển Phi Phi nghiêng đầu qua, kỳ quái hỏi anh: “Như thế nào mặt cũng đỏ?”
Tần Tống che dấu nhẹ nhàng khụ một tiếng, pha trò cùng cô: “Không có gì… À, hôm nay chúng ta tiếp tục mấy khoản mục trong nội dung lần trước gác lại đi! Đấu thầu sẽ rất nhanh chóng được tiến hành, trước đó tôi nghĩ chúng ta tốt nhất có thể đạt tới bước đầu của hiệp nghị.” Anh thu lại tâm tư, chuyển hướng công tác, bên kia lại “Leng keng” một tiếng ——
Tần Tống liền di chuyển mắt, thuận tiện nhìn qua, một cái liếc mắt này làm cho ánh mắt anh đều thiếu chút nữa rớt đi ra —— Tư Đồ Trì Trì thế nhưng dùng PS đem bánh bao đất nhỏ khuôn mặt đính trên người mẫu, chỉ thấy trên ảnh bánh bao đất nhỏ nhà anh vẻ mặt vô tội nhìn anh, làn váy nữ giúp việc quá ngắn có thể xuyên qua đem thân hình cô phô ra triệt để, bên cạnh còn trang bị một câu trêu ngươi bộc bạch: “Chủ nhân công tác thật vất vả nha ~ Đêm nay liền để cho tôi tới vì ngài phục vụ đi ~ “
Này quả thực là… Làm cho người ta máu đều phải chảy ngược !
“Ba!” Tần Tống đỏ mặt hô hấp dồn dập, nghiến răng nghiến lợi mãnh lực khép lại máy tính.
**
Internet đầu bên kia, tin nhắn “Leng keng” không ngừng, người mua quen biết tới đều hỏi: “Chủ quán! Như thế nào số lẻ trên mác giá bỗng nhiên thay đổi gấp đôi a? !”
“Có thể do Internet bị trục trặc ! Ngươi trực tiếp chụp lại đi, tôi tới sửa giá gốc cho ngươi ha!” Tư Đồ Trì Trì một bên vui vẻ tung tăng, một bên ngồi chờ cá lớn mắc câu.
Nhưng là cá lớn lại bỗng nhiên logout !
“Hả ?” Cô thì thào tự nói, “Chẳng lẽ anh không thích loại hình này sao?”
Haiz… Đại khái là còn chưa đủ lực đánh vào đi! Tư Đồ Trì Trì suy tư một lát, sau lại lấy ra bộ váy voan mỏng khẩu vị nặng cực kỳ dụ hoặc, bắt đầu hộc hộc hộc hộc đính lên trên mặt Hàn Đình Đình …
**
Internet đầu này, Tần Tống còn đang đắm chìm ở trong bộ dáng nữ giúp việc bánh bao đất nhỏ tuyệt vời đến khiếp sợ.
Thiếu niên tuấn tú ánh mắt ngơ ngác trống rỗng, trên mặt trừ bỏ nốt hồng lốm đốm đáng yêu ở bên ngoài, còn hiện lên vẻ mặt ngây thơ ngon miệng, Uyển Phi Phi đã rất nhiều năm đều không có gặp qua nam nhân có ý tứ đáng yêu như vậy, cô “Phốc” cười rộ lên, cúi người tay ở trước mặt anh quơ quơ, nhẹ giọng gọi anh tỉnh lại : “Tần Tống?”
Tần Tống bị cổ tay cô phất phơ trong làn gió thơm thúc giục lập tức lại đánh cái hắt xì, “Hắt xì… Thật có lỗi!”
Uyển Phi Phi ngồi trở lại vị trí cũ, rộng lượng buông tay tỏ vẻ cô cũng không ngại, “Anh dị ứng với tôi?” Cô rất có hứng thú dõi theo anh, cười dài .
Tần Tống rốt cục cũng hoàn toàn phục hồi lại tinh thần, vội vàng xua tay, cười uyển chuyển nói:  “Nước hoa của cô thực đặc biệt, làm cho tôi ấn tượng khắc sâu.”
“Tôi không ngại vì anh đổi một loại khác.” Uyển Phi Phi rút khăn giấy trên bàn đưa cho anh, “Còn có cái mũi hồng hồng của anh rất đáng yêu.”
Tần Tống làm bộ như một chút cũng không có thấy lời cô nói ra có một chút ý tứ khiêu khích, tiếp nhận khăn tay, anh đường đường chính chính cúi đầu mở ra bản hợp đồng, “Như vậy chúng ta tiếp tục nội dung lần trước, về việc Uyển tổng gia nhập liên minh dự án hợp tác lần này điều kiện tiên quyết …Cô có để ý tôi hỏi thẳng hỏi một câu không Uyển tổng? Cô là cảm thấy hứng thú với dự án hợp tác phát triển trong tương lai này, hay là tư cách gia nhập trong ‘Lương thị’?”

Uyển Phi Phi nhíu mày, “Vấn đề này, thật sự là hỏi ngoài dự kiến của tôi, quá trực tiếp.”
“A, cá nhân tôi tôn trọng trực tiếp nhanh chóng giải quyết vấn đề, việc này cũng là nguyên nhân chính mà lần này tôi trong số nhiều đối tượng hợp tác lựa chọn Uyển tổng —— phong cách hành sự của cô so với các nhà tài phiệt khác mà nói càng thêm quyết đoán.
Tôi nghĩ chúng ta trên hai phương diện này thực sự rất hợp ý.” Tần Tống đem bộ dạng tốt đẹp của nữ giúp việc tạm thời áp chế xuống dưới, tinh thần phấn chấn thay đổi vì cuộc đàm phán với cao thủ.
Do đó có thể tan tầm trở về, sớm biến thân thành cầm thú ăn bánh bao nhỏ ngon miệng, ban ngày cũng phải có hiệu suất công tác nha!
“Anh nói đúng, tôi quả thật là một người quyết đoán lại trực tiếp. Như vậy tôi cũng nghĩ muốn thực trực tiếp hỏi anh một câu ——” Uyển Phi Phi tươi cười càng thêm xinh đẹp hơn.
“Nếu tôi buông tha cho điều ước hợp tác trên giấy tờ lần này, không cần điều kiện tiên quyết gì, cũng không dùng tài chính gì để bảo đảm nguyện ý gia nhập liên minh dự án của anh, chúng ta trong lúc đó… Một chút cũng không cần điều khoản quy ước trong hợp đồng, lòng hiểu nhưng không nói ra, như thế nào?” Cô đọc nhấn rõ từng chữ rõ ràng mà tao nhã, không chút nào kiêng dè nhìn anh, giống như chính là đang hỏi “Chúng ta cùng nhau uống chén cà phê, thế nào?” .
“Vấn đề này, cũng thật sự là ra ngoài dự kiến của tôi, thật quá trực tiếp.” Tần Tống giơ tay trái lên, chỉ chỉ mặt trên nhẫn cưới, tươi cười thực ấm áp cũng thực bình tĩnh, “Tôi rất yêu phu nhân của tôi.”
Uyển Phi Phi tươi cười không có một chút biến hóa, vẫn như cũ dùng cái loại này “Đôi giày cao gót này tôi cảm thấy có chút hứng thú, không bằng mua về thử xem một hồi” ánh mắt nhìn anh, “rất tuyệt a!”
Giọng nói của cô nhẹ nhàng sung sướng, “Đối với anh, tôi và anh trong tay chỉ phô một chút ý đồ hợp tác đứng sau lưng là ‘Tần thị’ trong lúc đó có một ít chuyện, cái đó và chuyện anh yêu phu nhân của anh lại có cái gì quan hệ gì đâu?”
Tần Tống trầm mặc, ánh mắt bình thản xem kỹ khuôn mặt cô.
Anh xuất thân cùng hoàn cảnh quyết định tính cách anh tồn tại rất ngây thơ, nhưng càng bồi dưỡng anh càng lộ rõ nét tầm mắt cùng với phán đoán tinh anh chuẩn xác, cho nên anh có thể theo bản năng liếc mắt một cái tựa như chuyện anh thích hợp với bánh bao đất nhỏ, cũng vậy, anh cũng có thể đủ khả năng phán đoán ra hiện nay Uyển Phi Phi đối với anh làm phép thử, mặc kệ đó là do cố ý hoặc là ngẫu nhiên chỉ là vô tình mà thôi.
“Uyển tổng” anh rốt cục cũng mở miệng, “Chuyện này đùa không hay.”
Uyển Phi Phi biểu tình bị kiềm hãm, cuộc đời này lần thứ hai ở trước mặt một người nam nhân do dự, “A?” Cô bất động thanh sắc
( ung dung, thản nhiên )
hỏi lại.
Tần Tống thế nhưng không có như cô sở liệu, tiếp tục nói tiếp chọc thủng hoặc là chất vấn, hai loại kia cô đều đã chuẩn bị tốt đáp án ứng đối hoàn mỹ, thế nhưng anh trực tiếp bỏ qua, giống như cũ thời điểm bắt đầu bình thường đối với cô khách khí mỉm cười: “Tốt, chúng ta tiếp tục đi!”
Anh vẫn là trên mặt vươn lốm đốm nốt hồng chấm nhỏ đáng yêu của thiếu niên, Uyển Phi Phi lại không dám vô ý khiêu khích hoặc là đùa giỡn thêm đối với anh, cô hồi phục hoàn toàn tinh thần cùng anh trao đổi vấn đề thương mại.
Chậc, cô dưới sự chuyên nghiệp cũng như cấp bậc giảo hoạt đàm phán của Tần Tống không ngừng khẽ nhíu mày, trong lòng âm thầm cảm khái: Giống như là, có chút khó giải quyết đi…
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.