Nhắm Mắt Lại Tôi Sẽ Dẫn Em Đi

Chương 4: Tuy Nghèo Nhưng Gái Vẫn Theo


Đọc truyện Nhắm Mắt Lại Tôi Sẽ Dẫn Em Đi – Chương 4: Tuy Nghèo Nhưng Gái Vẫn Theo

: Hôm sau
Tại trường The Best cấp Golden lớp A1
*Đoàng…Đoàng*
Tiếng vỗ tay nổ đôm đốp như tiếng súng của cả lớp khi Vic và Key bước vào. Phong thái lãng tử khiến lũ nữ sinh chết mê chết mệt.
-Xin chào, tôi là Vic. Gia thế mẹ bán vé số bố lái xe thuê – Vic nhoẻn miệng cười
-Tôi là Key, cha mẹ là đồng nghiệp của cha mẹ Vic. Khi nào rảnh rỗi mọi người ủng hộ gia đình tôi phát nha – Key nháy mắt.
-Ò ò…ò ò…
Những cái thở dài thườn thượt. Hàng loạt câu bàn tán nổ lên như ngày đầu Mark vào đây
-Đẹp trai như vậy mà tương lai mù mịt quá.
-Hai cậu là học sinh nhận được học bổng luôn hả?
-Đúng vậy.
Phía dưới lớp. Sarah kịp nhận ra một tên đứng trên bục giảng liền quay sang nói với Sam
-Tên chết tiệt kia thì ra tên là Vic, cái tên mà hôm tao đụng ở bar đó
-Tên bên cạnh kia chính là thủ phạm làm tao ra nông nỗi này đây – Sam chỉ tay lên trán
-Mà gia thế nghèo vậy sao đi bar được, lạ nhỉ? – Sam đăm chiêu nhìn lên trên
-Ừ nhỉ, giờ tao mới để ý
-Hai em xuống bàn sau Sarah và Sam nhé – Cô giáo chỉ về phía cuối lớp. Sarah và Sam đang ngơ thì giật mình. Vic và Key nhận ra cô gái đụng vào mình hôm đó liền nhếch mép cười đểu.
-Ở lớp này nam sẽ ngồi với nữ nên các em đổi chỗ cho nhau nhé, Key ngồi cùng Sam còn Sarah chuyển xuống cuối ngồi cùng Vic. Như vậy sẽ hòa đồng hơn
Cô giáo vừa dứt lên, cả Sarah và Sam cùng đồng thanh
-Có mà bất đồng thì đúng hơn.

Vic và Key an tọa tại vị trí của mình. Sarah và Sam cũng đã an tọa. Vốn dĩ không ưa gì nhau mà phải ngồi chung bàn thật là xui xẻo.
-Hừ, thật là đen đủi, sáng nay quên đốt vía nên mới phải ngồi cùng tên xấu trai này – Sarah lẩm bẩm

-Đồ con lợn nhà cô biết đốt vía ư? Giỏi nhề, tôi cứ tưởng chỉ biết ăn cám thôi chứ – Vic chọc ngoáy và tự vỗ tay trong lòng tán thưởng cho câu nói của mình khi thấy Sarah bốc khói đầu nghi ngút.

Bàn trên. Sam đang đá đểu Key
-Kể ra gia thế cậu như vậy mà lại là học sinh nhận được học bổng vào lớp này cũng không vừa. Chắc tôi sai khi nói cậu vô đạo đức, xin lỗi nhé
-Tôi chẳng có lỗi đâu mà cô muốn xin, xin người khác đi nhé – Key nhấn mạnh từ “nhé” giọng hệt giọng điệu của Sam
-Ồ kề, nhưng tôi có thắc mắc tại sao gia đình cậu như vậy mà cậu lại đi bar, ăn mặc như đại thiếu gia vậy hả?
Nghe Sam nói vậy, ở bàn dưới Sarah cũng chõ mũi lên nghe ngóng câu trả lời .
-Không giấu gì cô, tôi với Vic làm nhân viên ở đó kiếm tiền đỡ bố mẹ, quần áo là do ông chủ phát, người tôi đẹp thì tất nhiên mặc đồ nào mà chẳng đẹp như công tử, mà tôi hi vọng lần sau cô đừng đến đó nữa, tôi không muốn đứng dưới hầu hạ cô bạn cùng bàn đâu – Key nở nụ cười tao nhã. – Mà cô không hợp đến mấy chỗ đó chút nào, đi bar gì mà mặc kín như cô, ma nào thèm
-Hứ, chủ yếu tôi đến chơi chứ không phải kiếm “khách”. Ok tôi sẽ không đến đó, còn nhiều quán khác mà, đâu chỉ có King’s Max – Sam suýt tí nữa thì quát lên
-Cứ như vậy đi…
Bốn người luyến thoắng bằng tiếng Anh vì nghĩ tất cả đều là người Anh cho đến khi hỏi Sarah và Sam bằng tiếng Việt
-Hai chị yêu tinh, quen nhau sẵn hả?
-Quen gì, chả quen – Đồng thanh
-Vậy hả, nói chuyện với nhau như đúng rồi ế – cười khúc khích
Lúc bấy giờ, Vic và Key mới biết Sarah và Sam đều là người Việt , cả cô gái ngồi cạnh Mark nữa. Key hất hàm nhìn Mark và liếc mắt đưa tình Alice
-Mark, xinh thế
-Cậu đi khám mắt ngay lập tức đi, xấu như con gấu mà kêu xinh – Mark lãnh đạm nói
-Này, có cần cậu phải nói toẹt cái câu “nói dối” đó ra không, tôi biết tôi đẹp mà cậu ghen à?
-Con nhỏ này điên à, tôi là con trai ghen gì với vẻ đẹp vớ vẩn của cô
-Lịch sự chút coi, bằng tuổi mà kêu tôi bằng con nhỏ là không được
-Ai bằng tuổi cô
-Ấm đầu à, không bằng tuổi thì cậu kém tôi chắc
-Này, tôi…- Mark định nói thêm gì đó nhưng Vic cản lại

-Mark, bình tĩnh
-Cậu là Alice hả? – Key hỏi
-Uhm, hai cậu là người Việt hả
-Đúng rồi, ở đây cả sáu đều là người Việt hết – Key hơi cười
-Đâu, tui là con lai mà, hihi –

Hôm sau, hôm sau nữa…Mark liên tục nghỉ học, không biết lý do. Còn Vic và Key ban đầu cứ muốn nghỉ học giờ lại thành đi học chăm chỉ. Mặc dù hôm nào cũng đau đầu vì cãi nhau với bạn cùng bàn. Hôm nay im lặng lạ thường, không biết đang suy nghĩ cái gì nữa.
Độ đẹp trai của Mark, Vic, Key kèm theo độ “nghèo” của cả ba vang xa lẫy lừng, khắp các cấp ban A,B,C,D đều biết đến ba người. Có người nghĩ nghèo như vậy mà đẹp trai cũng không có tương lai sáng lạng, có người nghĩ nghèo như vậy mà được học bổng vào lớp A1 Golden thì chỉ có thiên tài mới làm nổi. Bla…bla
Giờ giải lao, không ít sinh viên kéo nhau đến để chiêm ngưỡng vẻ đẹp ấy, dù giả nghèo giả khổ đi chăng nữa thì độ đẹp trai như nam thần vậy đi đến đâu cũng có rừng fan. Không biết đám nữ sinh lấy đâu ra lắm hoa và thiệp thế không biết. Key và Vic khổ sở vác một đống, cũng may cho Mark nghỉ học không thì hôm nay cũng chết vì lũ con gái các cấp khác.
-Mai tui nghỉ học – Vic nhăn nhó
-Mark ơi là Mark, cậu hại đời tôi rồi – Key than
Aish, bắt đầu đổ hết lỗi lầm lên người không có mặt đấy. Mark mà biết thì cậu chết chắc rồi Key ơi.
Đúng như lời Vic nói, hôm sau Key và Vic không dám bén mảng đến trường. Vài ngày sau cũng thế, cả ba đều bốc hơi mà không báo trước. Tất cả trở về như ban đầu, Sarah vui vẻ lên ngồi chung với Sam như mọi khi.
Sam chính thức cặp với hotboy nổi tiếng ở trường Royal, ngay bên cạnh trường The Best, cậu ta tên John, một người gốc Anh, được rất nhiều nữ sinh mến mộ, thầm thương trộm nhớ. John chính là tay sát gái nhất trường Royal, rất kiêu ngạo và đào hoa. Nay rất mê mẩn vẻ đẹp cá tính của Sam.
Sam cũng biết đến danh tiếng làm điên đảo các cô gái của John, một tên đào hoa như John chỉ làm khổ con gái người ta mà thôi, Sam bằng lòng làm bạn gái John cũng chỉ vì lý do cho John một bài học nhớ đời.
Tin tức lan thật nhanh chóng, chẳng mấy chốc cái tên Sam đã nổi khắp trường Royal.
Chiều, các lớp phải đến trường để học bổ sung chính trị. Chục đứa con gái tóc đủ màu kéo nhau từ trường Royal sang The Best. Có đứa mặt non choẹt lên giọng đàn chị
-Tụi bây gọi cho chị con bé tên Sam A1 xuống đây
Trùng hợp thay, Sam, Sarah và vừa đến trường, thấy ở đây đông đúc cũng tò mò chạy ra xem.
-Sao vậy, muốn gì ở nó à các bạn? – Sam chen vào đám đông, Sarah và Alice cũng chen vào theo.
-Uhm, tụi đây muốn dạy cho nó bài học. Hơn một tháng nay anh John không yêu ai rồi, đùng một phát tuyên bố cặp với con nhỏ đó, ai mà chịu được cơ chứ – Nhỏ cầm đầu tức anh ách nói.

Sam khẽ cười nửa miệng, tên này không yêu ai trong một tháng tán cô, đúng thật chuyện lạ. Tình cảm của John dành cho cô không đơn giản như cô nghĩ hay sao, thôi bỏ qua đi, dù sao cô cũng không quan tâm.
-Mày biết con nhỏ đó không, gọi ra đây cho tao – Nhỏ đó hống hách
-Tao chính…- Sam chưa kịp nói thì có đứa khác nhảy vào
-Chị ơi, chính là con nhỏ này – Con nhỏ chỉ vào Alice, nó đang ngơ ngác nhìn Sam thì bị cả lũ con gái nhảy vào úp.
-Ách, lũ chết tiệt này! – Sarah nhổ bã casu xuống đất, xông lên đạp cho tụi con gái loi nhoi kia vài phát ngã túi tụi đè lên nhau ăn vạ
-Mấy đứa tụi mày bị ngộ điện à, tao mới chính là Sam đây này, ngon xông vào đánh đi – Sam tức giận nhìn nhỏ cầm đầu
-Đứng dậy, đánh cả ba con – Nhỏ đó ức chế và quát to. Hàng chục nhỏ khác hùng hổ nhảy vào. Alice chỉ né chứ không đánh lại, còn Sam và Sarah cứ thế mà đập lên xuống như chày giã cối. Tụi kia thua thảm thiết, ôm nhau khóc ròng.
-Các người nhớ là các người gây sự trước, tôi chưa hề động đến bài vị tổ tiên nhà các người đâu, các người đừng đó ở đây mà ăn vạ, dơ bẩn trường The Best, biến đi – Sam vừa phủi bụi ở quần áo với quát lớn.
-Có sao không? – Sam và Sarah đồng thanh hỏi Alice , hai người vẫn chưa biết có võ.
-Không sao – lắc đầu cười rõ tươi.
Tất cả giải tán trước khi vào giờ học. Vụ xích mích đến tai Mark, Vic và Key. Cả ba không ai bảo ai tự dưng lại đi học.
Mấy ngày tiếp đấy, Sam luôn bị khủng bố tin nhắn bởi những lời đe dọa từ những vệ tinh của John đến nỗi cô nàng phải đổi số liên tục. Thầm chí ngày nào đến trường cũng bị một đám con gái chặn và gây sự.
Nhiều giờ giải lao, Key vô tình thấy Sam bị chặn. Tự tay cô giải quyết được mọi chuyện nên Key chả cần nhúng tay vào. Nhưng nhiều điều khiến Key rất bực bội và khó chịu.
Giờ lên lớp, Key còn vô cớ quát mắng Sam, gắt gỏng với cô. Vì ức quá nên Sam bỏ tiết và đi lung tung ở khuôn viên trường. Tan học, nhận được tin nhắn đe dọa nữa, Sam đang tức lên hẹn luôn địa điểm. Cuối cùng một mình cô ra đó với hàng chục đứa con gái đối đầu. Cô không thể nhịn được hơn mà cứ lao vào lấy đám con gái đó làm bao cát trút giận. Xong, tất nhiên cô có võ giỏi thì cô thắng, lũ kia bẹp dí dưới đất. Đã nói nhiều lần rồi còn không nghe, lúc nào cũng lôi hơn chục đứa đi mà có bao giờ nguyên vẹn trở về đâu mà cứ cố. Đúng là con gái khi ghen làm nhiều điều không suy nghĩ thật…

Tối hôm đó, John hẹn Sam đi chơi, cô nàng đồng ý và cũng để John đến tận nơi đón. John mê mẩn nhìn Sam trong bộ váy trắng tinh, tóc xõa và trang điểm nhẹ.
-Nhìn gì nữa, đi thôi – Sam giục
John gật đầu đồng ý, vừa đi hai người vừa nói chuyện rất vui vẻ. Mọi người nhìn vào thấy họ là cặp tình nhân rất đẹp đôi.
Sau khi đi ăn, rồi đi ngắm cảnh ở Tháp đồng hồ, dạo chơi công viên thì John cũng đưa Sam về.
Xe dừng lại trước cổng, Sam mở cửa xe bước xuống, John cũng xuống theo. Toan vào trong thì John kéo tay Sam lại, nhìn cô một cách âu yếm. Từ từ nhắm mắt, tiến môi đến gần môi Sam thì bị câu nói của cô cản lại:
-Phía trên có người nhìn
John khẽ đưa mắt nhìn lên trên tầng, và Sarah tỉnh bơ nhìn chằm chằm vào John, hắn quay đi và chào tạm biệt Sam.
Sam vừa vào trong nhà, Alice và Sarah chạy xuống hỏi đủ điều như tra tấn phạm nhân. Để vừa lòng hai đứa bạn, Sam trả lời bằng hết.
Tiết học cuối cùng trong ngày, tất cả trong trạng thái mệt mỏi khác thường. Bụng ai nấy cũng sôi sùng sục. Đến giờ về, chẳng ai về nhà luôn mà kéo nhau xuống căn-teen ăn lót dạ. Sarah kéo theo cả Vic vì biết cậu ta cũng đang đói, Vic thì nhiệt tình đồng ý nên Mark và Key cũng đi theo luôn. Sáu người ngồi cùng một bàn, Alice nói chuyện luyến thoắng mà không ăn là bao, ngược lại là Sarah và Sam chỉ ăn và ăn.
-Không ăn đi nói nhiều đau hết cả đầu – Mark gõ vào đầu
-Nói vẫn quan trọng hơn đói – Nói vậy nhưng nó hành động kiểu không ai ngờ tới, nó gọi lớn – Cô ơi cho em năm cốc trà sữa khoai môn

-Này, có sáu người sao lại gọi năm – Vic ngớ ngẩn hỏi
-Tôi gọi cho tôi thôi mà – Mắt Alice long lanh nhìn Vic. Câu trả lời khiến cả ba người con trai té ngửa.
-Sax. Cô uống cả năm cốc để bội thực à? – Mark shock
-Cậu bị ngộ sao, bội thực ra đó thì tôi đã không gọi nhiều như vậy, sắp tới tôi sẽ bay sang Seoul uống trà sữa, nghe nói trà sữa ở đó ngon lắm – chắp tay nghĩ ngợi.
-Nó có thói quen năm cốc trà sữa một lần mà, đã thấy bội thực lần nào đâu, kể ra ông trời tốt thật, xấu một lần cũng có sao đâu nhỉ? – Sarah châm chọc
-Còn hơn Hồ Ly Tinh suốt ngày chỉ ăn với ăn, như con lợn ế – Alice đốp lại
-Đấy cô thấy gì chưa, đến cả cũng ví cô là con lợn nhé – Vic phá lên cười. Sarah cáu kính túm tóc Vic đập cho tới tấp. Hai người lại cãi nhau vang cả căn-teen.
-Mà sao lại gọi Sarah là Hồ Ly Tinh, thành tích đáng gờm lắm hả? – Key thắc mắc
-Gờm gờm cái gì, con nhỏ này nó thấy tui họ Hồ nó xỉ nhục tui thế đó, còn Sam này, họ Bạch mà bị gọi là Bạch Cốt Tinh luôn – Sarah giải thích
-À ra thế, thế cô họ gì – Key hỏi
-Ha ha, ta họ Nguyễn, chả liên quan đến con yêu tinh nào ha ha – Alice cười nắc nẻ – Mà mấy người giới thiệu tên Việt của mình đi – chớp chớp mắt
-Vương Hy Chung đẹp trai – Vic vỗ vỗ ngực
-Tên tôi đẹp lắm, Lưu Triệu Huy – Key
-Thái Anh Thiên – Mark kiệm lời
-Ờ, Ngưu Ma Vương, Lưu manh tóc tím, còn cậu là Thái Giám
-Này, cô nói ai là Thái Giám đấy – Mark sừng cổ lên quát
Alice định phản pháo lại thì có chuông điện thoại reo
Nó đi ra ngoài nghe máy rồi chạy vào trong báo là nó về trước. Mark khẽ nhìn theo dáng nó chạy, nụ cười nó nở trên môi, không biết có chuyện vui gì.
Mark định đứng dậy và kéo bọn kéo bọn kia về nhưng sững lại vì một bó hoa đáp thẳng mặt kèm theo lời nói
-Mark em tặng an đó, anh thật đẹp trai!!
Mark ngẩn người. Nữ sinh đó chạy đi. Vic đập bàn cười
-Thời đại này tặng hoa cầu kì ghê nhở?
Mark đá chân Vic rồi đáp thẳng bó hoa ấy vào mặt Vic
-Cho cậu
Key tặc lưỡi, nghèo như vậy mà con gái vẫn thích, nếu biết mấy người giàu thì chắc hôm nào cũng bị khủng bố mất =]]]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.