Nhãi Con

Chương 68


Đọc truyện Nhãi Con FULL – Chương 68


Đến trưa theo giờ địa phương, làn sóng tranh luận trên mạng hoàn toàn bị đảo ngược.
Lục Tinh Hàn đã được rửa oan, càng ngày càng trở nên nổi tiếng hơn.

Tạ Hàm cũng trở mình thành công.

Những tạo hình thất bại trong quá khứ được các blogger tổng hợp lại tạo thành một sự tương phản mạnh mẽ, càng khiến vẻ đẹp của Tạ Hàm nổi bật hơn.
Trong số toàn bộ các nghệ sĩ trong nước tại buổi lễ khai mạc, hai người trở thành những người nổi tiếng ở hai giới nam, nữ.

Những stylist âm thầm làm việc phía sau đã cố gắng hết sức nhưng vẫn bị chửi vô cớ đương nhiên cũng thu hút được sự chú ý.
Lúc trước fan của Tạ Hàm chịu ảnh hưởng của dư luận chạy đi trách móc Lâm Tri Vi bây giờ đã chủ động lên tiếng xin lỗi, đồng thời thể hiện tình cảm nồng nhiệt.

Fan của Lục Tinh Hàn lại càng không cần phải nói, những người quen cũ đã từng hợp tác tiếp tục tỏa sáng, khiến mọi người nở mày nở mặt, nhất định phải bấm like.
Đối mặt với sự thật, những lời chửi mắng và nghi vấn hoàn toàn biến mất, các blogger cố gắng dùng nhiều tin tức để che đậy sự vô lý.

Các cuộc tranh luận của những người hâm mộ dần trở nên yếu ớt, những kế hoạch xấu xa đủ để đẩy một số người vào đường cùng cũng bị vạch trần dễ dàng.
Thời điểm sóng gió gần lắng xuống là lúc thích hợp nhất để kích nổ thuốc nổ đã được giấu kín.
Lâm Tri Vi nói với Viên Mạnh: “Được rồi.”
Viên Mạnh gật đầu nghiêm túc rồi gọi một cuộc điện thoại đi, một tài khoản mới đăng ký nổi lên, ném ra quả bom nặng ký đầu tiên – ảnh hậu Tạ Hàm bị bày mưu tính kế trên thảm đỏ.
Trang Weibo này lấy tư cách một nhân viên làm việc bên cạnh Tạ Hàm đã kể lại rõ ràng về tình huống nguy hiểm mà Tạ Hàm đã gặp phải.
Bởi vì coi trọng stylist nào đó mà Tạ Hàm đã nhiều lần liên lạc với studio của stylist này nhưng liên tục bị từ chối và bị đổi sang người khác.

Tạ Hàm không muốn thỏa hiệp, cuối cùng stylist và studio cũng chấm dứt hợp đồng để hợp tác với cô ấy.

Kết quả Tạ Hàm bị studio này ghim, những người này định lợi dụng tạo hình trên thảm đỏ để làm mất uy tín của cô ấy.
Tạ Hàm hiểu rõ tình hình nên đã đề phòng từ sớm nhưng vẫn cảm thấy ghê tởm vì những hành vi xấu xa đó.

Trước khi xuất hiện trên thảm đỏ nhìn thấy studio này tung tin đồn ác ý trên mạng, cô ấy tức giận đến mức choáng váng đầu óc, may có Lục Tinh Hàn sẵn lòng thay đổi vị trí để cô có thời gian khôi phục tinh thần, cố gắng chống đỡ.
Ngay khi vừa đăng lên Weibo, cộng đồng mạng bùng nổ.
Chỉ mới mười phút mà tin tức đã phát tán đến mức chóng mặt.
Viên Mạnh gọi cuộc điện thoại thứ hai.
Ngay lập tức văn bản và hình ảnh kèm theo tiếp tục xuất hiện.
Bà chủ họ Trần của studio xuất thân là một stylist nhưng trình độ rất kém cỏi, đã bị các nghệ sĩ từ chối hợp tác nhiều lần.

Bà ta bắt đầu thay đổi, tự mình đứng lên mở một studio riêng, mời chào nhiều người trẻ tuổi có năng lực và ngoại hình tới làm việc cho mình.
Bà chủ họ Trần đã dùng rất nhiều thủ đoạn xấu xa để đi vơ vét tài nguyên.

Trong vài năm qua, các stylist làm việc dưới quyền của bà ta đều phải trải qua đủ loại quy tắc ngầm bất thành văn, nếu từ chối hợp tác, bà ta sẽ bôi xấu danh tiếng của người đó rồi đuổi thẳng ra khỏi cửa.


Chỉ một số ít những người có năng lực rất mạnh mới tiếp tục ở lại được, nhưng bọn họ phải làm thêm giờ, vất vả gấp mấy lần nữa.
Lần này sự thật được vạch trần Lâm Tri Vi cũng không hề biết trước, cô vừa xem xong đã bị sốc, trái tim lạnh lẽo rơi xuống vực: “Cái này…!Làm sao điều tra ra được?”
Cô hoàn toàn không ngờ mọi chuyện lại đào sâu như vậy, cũng không ngờ những tin đồn mà Hà Vãn nói đều là sự thật.
Viên Mạnh thở dài: “Tinh Hàn yêu cầu tôi phải dốc sức điều tra bằng bất cứ giá nào, mặc kệ sâu đến đâu cũng phải đào cho sạch sẽ, chuyện này mới vừa được xác nhận, đã công khai hết rồi.

Thực tế còn nhiều chuyện quá đáng hơn nữa, nhưng hiện tại chứng cứ mà chúng ta đang nắm giữ trong tay không đủ nên tạm thời chưa tung ra.”
Anh ta buồn bã nhìn Lâm Tri Vi: “Cô Tiểu Lâm, càng điều tra càng thấy đáng sợ, người phụ nữ này rất thâm độc, cũng may mắn là cô đủ xuất sắc để cho bà ta không thể không có cô nên cũng không dám làm gì cô, nếu không…” Anh ta lắc đầu: “Có thể không đợi được đến khi Tinh Hàn vào trong giới thì cô đã bị bà ta hãm hại từ lâu rồi.”
Hô hấp của Lâm Tri Vi chậm lại, cô cảm thấy vô cùng sợ hãi, ngón tay bấu chặt vào thành ghế.
Cô nhớ tới Trần Từ lúc đầu, lúc cô bị quấy rối và đưa ra yêu cầu muốn thôi việc.

Trần Lệnh Nghi làm ra vẻ chuyện này bà ta thấy quá nhiều rồi, chê cô suốt ngày chuyện bé xé ra to, hóa ra mọi chuyện không phải ảo giác.
Sau đó công việc chất đống như núi khiến cô làm việc suốt đêm không ngủ, hóa ra đây là cái giá của việc cô không chịu hợp tác!
Cô mỉm cười.
Suốt mấy năm qua, cô làm việc hết lòng hết sức nhưng không ngờ trên đỉnh đầu lại có một đám mây đen lớn như vậy, có thể giáng xuống sấm sét bất cứ lúc nào, cô còn thật lòng nhường nhịn Trần Lệnh Nghi vô số lần.
Thật ngu ngốc, thật nực cười.
Viên Mạnh nhìn thấy khóe mắt cô đỏ lên liền nhanh chóng đứng dậy định rót một ly nước, khi đi đến huyền quan thấy cửa phòng khách sạn khẽ mở ra, Lục Tinh Hàn vừa rời khỏi buổi sự kiện bước vào, tiện tay cởi âu phục khoác lên giá áo, cầm lấy ly nước trong tay Viên Mạnh, rồi bảo anh ta và Hà Vãn đừng lên tiếng.
Lâm Tri Vi ngồi trên ghế bên cửa sổ, cô khom người, tóc rũ xuống rất thấp.
Lục Tinh Hàn đặt ly nước xuống, cởi khuy ống tay áo rồi lập tức tiến lên ôm lấy cô.
Lâm Tri Vi không hề phòng bị nên hoảng sợ ngước mắt lên, nhưng vừa chạm phải ánh mắt của cậu, mũi cô đột nhiên chua xót, toàn thân yếu ớt đến mức muốn vỡ thành từng mảnh.
Lục Tinh Hàn xoay người ngồi xuống, ôm cô ngồi lên đùi, vuốt ve đầu cô áp vào ngực mình, hôn nhẹ lên trán cô, nhẹ nhàng nói: “Vi Vi, em đã quay lại rồi nếu chị muốn khóc thì cứ khóc đi.”
Chỉ cần một câu nói đã khiến nước mắt của cô lập tức rơi xuống.
Lâm Tri khẽ cắn môi, nhưng vẫn nhớ trên người Lục Tinh Hàn là chiếc áo sơ mi của nhà tài trợ, vô cùng đắt tiền, nếu làm bẩn cậu sẽ phải bồi thường nên cô cố gắng tránh không cọ lên trên.
Lục Tinh Hàn ôm cô chặt hơn, nhỏ giọng bên tai cô dỗ dành: “Em cởi ra để chị có thể dựa vào được không?”
Không được!
Cậu mặc kệ trong phòng có người khác hay không, nghiêng đầu hôn lên đôi môi lạnh lẽo của cô: “Không sao đâu, quần áo chị muốn dụi thế nào cũng được, cũng không cần phải trả lại.

Bọn họ sắp ra bộ sưu tập mới, em là người đại diện thương hiệu, hôm nay cả bộ này là của chị, chị muốn giày vò thế nào cũng được.”
Lâm Tri Vi không kìm được mở to hai mắt: “Người đại diện thương hiệu? Sao chị không biết?”
“Mới bàn bạc thôi.” Cậu cười: “Tất cả còn không phải đều là công lao của chị sao, trang điểm cho em quá đẹp.”
Lần này Lâm Tri Vi khóc khôi nổi nữa.
Thật là…!Cô đắc ý chết mất! Khóc cái gì mà khóc chứ! Trần Lệnh Nghi mới là người phải khóc!
Cô lau mặt: “Không khóc nữa.”
Lông mày Lục Tinh Hàn giãn ra, cúi người ôm cô vào lòng: “Thật là ngoan.”
Hà Vãn và Viên Mạnh nhìn nhau vì cùng bị coi như người tàng hình, cả hai cùng thở dài.

Được lắm, em không muốn khóc nhưng chúng tôi chịu kích thích này muốn khóc chết đi được.
Trên mạng nhanh chóng trở nên ồn ào, một nửa thì giận dữ mắng chửi, một nửa lại đang nghi ngờ, vô cùng ầm ĩ.


Tạ Hàm đăng nhập nick chính, chia sẻ bài viết đầu tiên của tài khoản Weibo kia chứng minh mọi chuyện là sự thật.
Cư dân mạng rần rần.
Tạ Hàm từ khi nổi tiếng đến nay vẫn giữ vững hình tượng dám nói dám làm, lần này cô vẫn thẳng thắn như vậy: “Tôi chắc chắn những chuyện này là thật, tôi cảm thấy đau lòng thay cho stylist vô cùng ưu tú @ Lâm Tri Vi, nếu không phải cô ấy kịp thời phát hiện ra vấn đề và vất vả chuẩn bị từ trước thì hôm nay người bị mọi người chửi bới chính là chúng tôi.”
Tài khoản Weibo kia chớp lấy thời cơ, nhanh chóng tung ra thông tin chấn động thứ ba.
Lâm Tri Vi, stylist được Tạ Hàm nhận xét là xuất sắc, từ khi vào nghề đến nay vẫn luôn làm việc ở studio dưới trướng của bà chủ họ Trần.

Từ khách hàng đầu tiên đến nay cô đã có danh tiếng rất lớn, cũng là nhờ thực lực cá nhân của cô rất tốt nên cô mới được bà chủ họ Trần đối xử rất khoan dung.

Nhưng cái gọi là khoan dung ấy nghĩa là không cần lấy lòng khách hàng chỉ cần tăng ca không giới hạn là đủ.
Hơn ba năm qua, số lượng khách hàng Lâm Tri Vi nhận hơn cả tổng số khách hàng mà những người khác trong studio cộng lại.

Nhưng do nhiều “yếu tố đặc biệt” mà tiền lương của cô liên tục bị giảm trừ, bị ngăn cản mọi sự thăng tiến cá nhân.
Trong hoàn cảnh như vậy, Lâm Tri Vi vẫn dựa vào năng lực của mình gây dựng danh tiếng vang dội, bà chủ họ Trần từ chuyển từ chèn ép sang ghen ghét, không cam lòng nên liên tục dùng những chiêu trò hèn hạ để hãm hại cô.
Tin tức bùng nổ tràn lan, ban đầu bà ta tranh giành các tạp chí phụ nữ đầy cẩn thận, trên Weibo thì cố ý nói vòng vo sai người để chiếm đoạt công lao và còn cấy ghép chương trình giám sát vào máy tính, nhiều lần muốn đánh cắp kết quả thiết kế và đã đánh cắp tạo hình ở sự kiện thảm đỏ của Tạ Hàm.
Cư dân mạng bị những sự thật này làm cho không khép được miệng, năm nay cũng có không ít phốt lớn nhưng lớn đến mức này vẫn là hiếm thấy!
Sau đó, rất nhanh có người phát hiện ra hàng loạt các blogger tung tin đồn nhảm Tạ Hàm đụng tạo hình lúc trước đã bị khóa, tài khoản Weibo kia tiếp tục để lộ bằng chứng chi tiết những người này đều bị Trần Lệnh Nghi mua chuộc, cầm tiền để làm việc cho bà ta, đồng thời lấy danh nghĩa của Tạ Hàm công khai thư mời luật sư, sẽ truy cứu trách nhiệm đến cùng.
Mạch lạc rõ ràng, ai xem cũng hiểu.
Nếu không tình cờ phát hiện ra chuyện này từ trước thì âm mưu ngày hôm nay rất khó bị lật tẩy.

Kể cả là Tạ Hàm, Lâm Tri Vi hay những người khác có liên quan khác đều bị hại đến mức không thể trở mình được nữa, còn mỗi cư dân mạng tùy tiện chia sẻ thông tin trên mạng đều đang tiếp tay cho những kẻ xấu xa.
Đứng đầu là nhóm fan hâm mộ hùng hậu của Tạ Hàm, hàng chục nghìn người hóng chuyện bị lợi dụng khác cũng theo sát, lao vào trang chủ studio của Trần Lệnh Nghi chửi bới, ép bà ta ra mặt xin lỗi bồi thường và phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Các nhóm lớn nhỏ của Tạ Hàm trong giới, một số nghệ sĩ từng tiếp xúc với Trần Lệnh Nghi và cả các đồng nghiệp khác trong giới stylist đã liên tiếp thể hiện thái độ, mạnh mẽ chống lại những thành phần xấu độc trong giới.
Lần này không cần tài khoản Weibo kia tung tin ra nữa, cư dân mạng đã bắt đầu tự đào mộ thông tin về bà chủ họ Trần đã làm vô số chuyện ác kia.
Lục Tinh Hàn hỏi Viên Mạnh: “Hai chuyện còn lại kia điều tra đến đâu rồi?”
Viên Mạnh lắc đầu: “Vẫn chưa tìm được bằng chứng nào quan trọng nên tạm thời không thể nói, nhưng phía cô ngôi sao mạng kia sắp có phản ứng rồi, đợi thêm…”
Tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên.
Vẻ mặt Viên Mạnh nghiêm túc, anh ta bước nhanh tới gần mắt mèo rồi quay đầu lại, sắc mặt kỳ dị: “…!Tần Tư Tư?”
Lâm Tri Vi và Lục Tinh Hàn nhìn nhau rồi đứng lên: “Bảo cô ta vào đi.”
Tần Tư Tư cho dù ở trong tình huống nào thì giày cao gót cũng không rời chân, giẫm lên sàn nhà tạo ra tiếng kêu, cô ta cầm một cái USB trong tay rồi ném về phía Lâm Tri Vi: “Bắt đầu lột da Trần Lệnh Nghi đi? Đây là tất cả những chuyện bên trong liên quan đến hot girl mặt rắn kia, tôi đã thu thập được và sắp xếp lại rồi, cầm đi rồi chúng ta cùng nhau vạch trần!”
Lâm Tri Vi giơ tay cầm lấy rồi đưa cho Viên Mạnh, Viên Mạnh nhanh chóng kết nối với máy tính để kiểm tra, ánh mắt anh ta lập tức sáng lên, liên tục gật đầu với cô.
“Cô đã sớm phát hiện ra rồi sao?”
Sắc mặt Tần Tư Tư khó coi, hừ một tiếng: “Là cảm thấy có gì đó không ổn lắm, nhưng đến khi xem xong tin tức mấy người tung lên tôi mới biết được sự thật những chuyện đã xảy ra.” Cô ta nói tục hai câu: “Mụ phù thủy đó lấy tôi ra làm bia đỡ đạn cho bà ta hai lần! Muốn tôi đỡ kiếm cho bà ta rồi thân bại danh liệt sao? Nằm mơ đi!”
Cho nên ngày hôm đó gặp nhau trong thang máy, đúng là Tần Tư Tư có ý tốt muốn nhắc nhở cô.
Lâm Tri Vi bình tĩnh lại, tò mò hỏi cô ta: “Không phải Trần Lệnh Nghi đối xử với cô như khách quý sao? Bà ta lấy đâu ra cái gan đó?”

Tần Tư Tư nhìn xung quanh mấy người trong phòng, khuôn mặt lạnh lùng, không mở miệng.
Lâm Tri Vi nói: “Tất cả đều là người của tôi.”
Tần Tư Tư đắn đo hồi lâu cuối cùng mới thở dài, ánh mắt liếc qua Lâm Tri Vi và Lục Tinh Hàn rồi nhìn sang nơi khác nói: “Phải cảm ơn cậu em trai tốt bụng thích ghi thù kia của cô, sau khi chương trình giải trí ở Miêu trại được ghi hình xong, anh trai tôi bắt tôi trở về, tôi cãi nhau to tiếng với anh ấy rồi mới biết được…”
Cô ta dừng lại một chút, thấp giọng: “Tôi mới biết cậu ấy đã sớm biết được thân phận của tôi rồi, hai chúng tôi đúng là kẻ ngốc, trước ngày hôm đó tôi còn cho rằng đối phương đều không biết gì…!Tôi nói rất nhiều lời anh ấy không muốn nghe, anh ấy không muốn nhìn thấy tôi nữa nhưng sau đó tôi lại biết cô bị em trai mình mê hoặc, anh ấy không làm được gì nữa, dứt khoát bỏ đi ra nước ngoài.

Tôi rất tức giận nên đã lấy tiền trở về cái studio rách của mấy người, định thể hiện trước mặt cô.”
“Ban đầu Trần Lệnh Nghi cưng chiều tôi hết mực vì nghĩ rằng tôi có thể cung cấp được nhiều tài nguyên, sau đó bà ta phát hiện ra tôi không có gì trong tay, anh trai tôi đã đi rồi, tôi lấy đâu ra tài nguyên cho bà ta?” Tần Tư Tư buông tay: “Cho đến một hôm, tôi gọi điện thoại cho anh trai ở trong hành lang của studio, lại cãi nhau ầm ĩ, tôi đã kích động nói một câu: Hai chúng ta không cùng huyết thống, em cũng không phải họ Tần, sau này em với anh cắt đứt mọi quan hệ. bị người ta nghe được, lúc đó tôi không biết là ai nhưng bây giờ xem ra…”
Cô ta mím môi, vẻ mặt lạnh lẽo.
Lâm Tri Vi nói tiếp: “Chính là Trần Lệnh Nghi, cho nên trong mắt bà ta cô từ một đại tiểu thư chỉ tay năm ngón lại biến thành đối thủ cạnh tranh với thân phận giả dối và không chút lai lịch, dù sao cô cũng góp nhiều cổ phần như vậy, chuyện này tương đương với việc sẽ lấy đi quyền kiểm soát của bà ta ở studio.”
Tần Tư Tư cười lạnh: “Đúng vậy, cũng giống như cô đã trở thành một chướng ngại vật trong mắt bà ta.”
Vì vậy, chúng ta nhất định phải bắt hết tất cả bọn họ.
Lúc này Viên Mạnh đứng lên, ra hiệu OK, Lâm Tri Vi vội vàng làm mới trang chủ, lại nhìn thấy một hàng loạt những thông tin nóng khác.
Sau khi hot girl mặt rắn đu bám được một người đàn ông đã có gia đình, cô ta luôn muốn bước vào giới giải trí, mơ ước trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm nên đã không tiếc tiền mua suất đi thảm đỏ.

Cô ta lại không muốn mờ nhạt trước mặt mọi người nên đã đi khắp nơi ra giá cao để có được một tạo hình trên thảm đỏ, Trần Lệnh Nghi chú ý tới cô ta, bà ta lại đang thiếu người để thực hiện kế hoạch của mình.
Hai người phối hợp với nhau rất ăn ý, ngay cả scandal ngoại tình cũng cố ý khêu ra trước khi đi thảm đỏ khiêu khích bà vợ cả, cố tình làm lớn chuyện.
Với tính cách của Tần Tư Tư, đây là lần đầu tiên cô ta học được cách chờ thời cơ hành động sau khi phát hiện ra vấn đề.
Cô ta im lặng kiềm chế, đồng thời thu thập được rất nhiều cuộc nói chuyện và một số văn bản ghi chép giữa Trần Lệnh Nghi và cô hot girl kia.

Những hot girl nổi tiếng trên mạng kia không phải là người thông minh, bằng chứng về những lần giao dịch ngầm đó nhiều không kể hết.
Một khi được công khai thì đừng hòng ngẩng đầu lên nữa.
Kể cả không thể dùng những cách đào mộ đó thì với sự tức giận của cư dân mạng thì bọn họ làm sao có thể tha cho hai người này? Bộ mặt thật của Trần Lệnh Nghi và cô hot girl mạng kia sẽ nhanh chóng được sáng tỏ.

Chưa tới vài phút sau, đã có cư dân mạng chụp được ảnh nói công ty của người này nằm ngay cạnh studio của Trần Lệnh Nghi, vừa tận mắt nhìn thấy qua cửa sổ xe cứu thương đến chở bà ta đi rồi.
Bức ảnh không đánh mã, có thể nhìn thấy góc mặt nghiêng của người phụ nữ đó, Viên Mạnh phóng bức ảnh lên hết cỡ cho Lâm Tri Vi xem, cô liếc mắt nhìn qua đã xác định được: “Đó là Trần Lệnh Nghi.”
Trên bức ảnh tóc người đó rối bù, sắc mặt trắng bệnh, bị người ta đưa lên xe cứu thương.
Tức đến phát điên? Nôn nóng đến mức phát bệnh? Hay là đang giả bộ?
Cho dù bà ta ra sao, dù có ở trong bệnh viện đi chăng nữa thì cũng không thoát khỏi tội xâm phạm quyền riêng tư và tung tin đồn thất thiệt.
Viên Mạnh vỗ bàn phím “bụp” một tiếng: “Thành công rồi!”
Hà Vãn nhanh chóng tải lại trang chủ để xác nhận lại lần nữa rồi mới ôm ngực hài lòng: “Thật sự đã thành công rồi!”
Lâm Tri Vi nhắm mắt lại, bàn tay vừa siết chặt đã bị Lục Tinh Hàn nắm lấy: “Không sao rồi.”
Cô gật đầu thật mạnh, buông lỏng bàn tay rồi đan tay vào tay cậu.
Tần Tư Tư trừng mắt nhìn đôi bàn tay thân mật không chút kẽ hở, trong lòng cảm thấy xót xa, một lúc sau không thể nhịn được nữa, cô ta không quan tâm có đúng lúc hay không tức giận hỏi: “Lục Tinh Hàn, cậu không phải là em trai của Lâm Tri Vi sao? Với loại khó chơi như chị cậu thì làm sao cậu cưa được vậy?”
Dạy cô ta được không?
Toàn bộ căn phòng im lặng.
Viên Mạnh cùng Hà Vãn hít thở không thông, vừa rồi họ còn là đồng minh, sao đến khi xong chuyện lại tan tành thế này?
Không đợi Lâm Tri Vi lên tiếng, Lục Tinh Hàn đã hiểu: “Hâm mộ sao?”
Tần Tư Tư bị hai chữ đó làm cho ngẩn ra.
Khóe môi Lục Tinh Hàn lạnh lùng cong lên: “Không thể trả lời, cũng đừng lấy tôi ra so sánh với cô, cô ngay cả làm em gái người ta cũng không đủ tiêu chuẩn nữa là.”
Tần Tư Tư tức giận nhất là khi nhìn thấy Lục Tinh Hàn khoe khoang ôm Lâm Tri Vi vào lòng, cô ta giận sôi máu, dậm chân bỏ đi: “Tôi đi đây!”
Lâm Tri Vi tránh ra, ý bảo Lục Tinh Hàn đừng làm loạn rồi đuổi theo cô ta: “Cô đi đâu vậy?”
“Về nước!” Tần Tư Tư nghiêm mặt: “Các chị còn một đống hoạt động phải thực hiện còn tôi chẳng còn việc gì nữa.

Lần này tôi trở về, mụ phù thủy Trần Lệnh Nghi đừng tưởng rằng tôi sẽ để yên, tôi không phải họ Tần thì cũng không đến lượt bà ta đến chà đạp!”

Lâm Tri Vi dặn dò: “Đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Tần Tư Tư quay đầu lại tức giận nhìn cô: “Tôi cũng không phải trẻ con! Làm tốt việc của chị đi, khó khăn lắm mới được nổi tiếng một lần, đừng phá vỡ danh tiếng của mình!”
Lâm Tri Vi biết cô ta không còn ngây thơ, xốc nổi như lúc mới quen biết, hơn nữa dù sao cô ta cũng có liên quan đến chuyện này, cô ta cũng có quyền tự do giải quyết theo cách của mình, cô cũng không nên quản nhiều.
Cô cũng không còn sức để quản nhiều.
Trong những ngày còn lại ở trên hòn đảo này, hãy để cô chỉ đơn thuần là tận hưởng.
Sau chín giờ tối hôm đó, Lục Tinh Hàn và Tạ Hàm vừa hay đều không có hoạt động gì nữa, Tạ Hàm đề nghị tổ chức tiệc nướng trên bãi biển, hai đội đã trải qua trận chiến này đều là bạn bè của nhau, nhất định phải cùng tụ tập ăn mừng chiến thắng lần này.
Lâm Tri Vi vui vẻ đồng ý.
Tạ Hàm làm việc rất hào phóng, bỏ ra một số tiền lớn bao các gian hàng, vị trí trên bãi biển có thể so sánh với hiện trường quay phim của phim thần tượng.

Người ngoài không được ở lại đó nữa, những người đứng bên cạnh khay nướng rắc thì là đều là trợ lý của họ.
Gió đêm thổi nhẹ lướt qua làn váy.
Tạ Hàm tựa vào ghế trên bãi biển, cầm nước trái cây lên: “Tri Vi, cụng ly một cái đi.” Cô ấy suy nghĩ một chút, hơi nghiêm mặt: “Nhưng mà chúc mừng thì vẫn chúc mừng, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở, loại người như Trần Lệnh Nghi, e rằng sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu, cô đừng chủ quan khinh địch quá.”
“Tôi hiểu mà.” Lâm Tri Vi cụng ly với cô ấy, nhẹ nhàng nói: “Ngày hôm nay rất cảm ơn cô.”
Nói một cái nghiêm túc trong toàn bộ sự việc này, Tạ Hàm là nạn nhân bị liên lụy, một ảnh hậu ở vị trí cao như vậy chẳng những không kén chọn mà ngược lại còn giúp đỡ cô rất nhiều.”
“Cám ơn cái gì, tôi cũng đâu chịu thiệt.” Tạ Hàm thoải mái nằm xuống giơ ngón tay tính toán: “Thật ra tôi đăng lên Weibo làm chứng đơn giản là để thu nhận cô, một stylist phù hợp nhất với tôi.

Để hôm nay tôi có một cú trở mình không thể hoàn hảo hơn, cùng một tạo hình nhưng tôi nhận được quá nhiều sự chú ý nếu so sánh với việc chỉ đi thảm đỏ một cách đơn giản.

Tôi còn được…”
Cô cảm nhận được một ánh mắt không thân thiện lắm, cố ý không quay đầu lại: “Cô xem, còn lấy được sự lạnh nhạt của em trai Tinh Hàn.”
Lâm Tri mỉm cười lên tiếng, cô đã sớm nhận ra Lục Tinh Hàn đang lang thang trên bãi biển, không thể tới đây nên vẻ mặt cậu thấy rõ sự hờn giận.
Tạ Hàm thở dài: “Ai, tôi đã nói rồi, em trai Tinh Hàn tuyệt vời này ấy à, làm gì có chuyện không hiểu chuyện nam nữ, lãnh đạm hay chỉ biết nói chuyện phiếm đơn thuần, cậu ấy biết hết đấy nhé, lại còn có một đối tượng riêng.”
Lâm Tri Vi yên lặng uống nước trái cây.
“Đừng giấu, không giấu được đâu.” Tạ Hàm cười lớn trêu chọc cô: “Bạn trai của cô là cậu ấy từ lâu rồi đúng không, thảo nào cô luôn nói cậu ấy rất bận, về nhà muộn! Thế nào, nhìn đại minh tinh trước ống kính phong độ như vậy nhưng đến khi trở về bên cạnh cô lại lập tức vẫy đuôi vui vẻ, có phải ngọt ngào muốn chết không?”
Mặt Lâm Tri Vi bị gió biển thổi đỏ lên: “Ảnh hậu, cô quá nhiều chuyện rồi đấy.”
“Cuộc sống mà không nhiều chuyện thì thật là nhàm chán.” Tạ Hàm đắc ý: “Nhưng nói vậy, tôi lại nghĩ ra một chuyện tốt, để gây ấn tượng tốt với em trai Tinh Hàn, để cậu ấy không coi tôi là kẻ thù nữa.”
Chuyện tốt mà Tạ Hàm nghĩ đến chính là tìm một nhiếp ảnh gia tới chụp ảnh.
Hai đội tụ tập lại với nhau gần hai mươi người, chụp được rất nhiều ảnh nhóm, Tạ Hàm cố ý chọn ra mấy tấm đăng lên Weibo.
Trong đó có một tấm ảnh chụp chung của riêng Lục Tinh Hàn và Lâm Tri Vi.
Ánh sao ven biển cùng với ánh đèn rực rỡ, hai người không đứng quá gần nhưng ánh sáng trong đôi mắt cong cong của hai người dường như đang hòa vào nhau.
Lục Tinh Hàn muốn đăng ảnh, cậu còn chọn ra tám tấm nữa, tất cả đều là ảnh của một nhóm mấy nhân viên, chỉ có ảnh chụp chung với Lâm Tri Vi được đăng ở giữa.
Cậu chỉ viết một câu: “Đêm nay được ở cùng những người ngọt ngào nhất.”
Hơn mười giờ, Lục Tinh Hàn có một cuộc phỏng vấn trực tuyến đột xuất, Viên Mạnh và cậu về trước, Lâm Tri Vi bị Tạ Hàm giữ không buông, mọi người chơi đến hơn mười một giờ mới kết thúc.
Mệt mỏi cả một ngày, người cô hơi đau nhức, lúc ra khỏi thang máy đi vào phòng, cô buông mái tóc dài xuống lười biếng mở cửa phòng.
“Tít” một tiếng.
Cô bước vào tiện tay đóng cửa lại, còn chưa kịp bình tĩnh đã bị một cơ thể nóng bỏng chờ cô từ lâu đè lên, cô giật mình bước chân cũng loạng choạng theo.

Cô dựa lưng vào cửa, eo cô bị siết chặt, hơi thở nóng rực bao phủ lấy cô, môi lưỡi cũng không còn thuộc về cô nữa mà tùy ý bị cậu mạnh mẽ xâm nhập, vội vàng dây dưa.
Sức lực tay chân nhanh chóng mất hết, cô hoàn toàn xụi lơ, tan thành nước trong lòng anh.
Cậu khẽ cắn khóe môi cô rồi trượt thẳng đến tai rồi xuống cổ, cọ xát trên làn da mềm mại ở cổ của cô.
Lâm Tri Vi theo bản năng ngẩng đầu lên, yếu ớt đẩy cậu ra: “Em… Làm sao em vào được đây? Không phải có cuộc phỏng vấn sao…”
Giọng nói của Lục Tinh Hàn khàn khàn: “Em đến đây để cung cấp dịch vụ phòng đặc biệt cho người ngọt ngào nhất tối nay.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.