Đọc truyện Nhà Minh Chủ Ngày Đêm Bị Trộm Viếng Thăm – Chương 10
46.
Nhạc Diểu đem mọi chuyện dò hỏi được từ phía tiểu sư muội đều nói cho Tư Mộc.
Hắn suy đoán là trong Thiên Sơn có người muốn làm việc ác, trùng hợp gặp gỡ Ma Giáo, liền đem việc này vu oan cho Ma Giáo.
Tư Mộc nghĩ nghĩ, nhíu mày, nói: “Không giống.”
Nhạc Diểu hỏi: “Cái gì không giống?”
“Hôm nay sư muội ngươi mặc váy dài màu hồng phấn.” Tư Mộc nói, “Như vậy, góc áo màu vàng nhạt trên gốc cây đó là của ai ?”
Nhạc Diểu ngẩn ra.
Tư Mộc hỏi: “Trong môn các ngươi còn có đệ tử chưa trở về?”
…
Môn quy Thiên Sơn nghiêm ngặt, đệ tử ra ngoài nhất định sớm đăng báo, không có chuyện thì phải trở về đúng hạn, bằng không sẽ bị xử lý theo môn quy.
Hồi lâu chưa về còn chưa xảy ra nháo loạn, đại để nếu là có chuyện ra ngoài, cho dù là mất tích nhất thời cũng sẽ không có ai phát hiện.
Nhạc Diểu sau khi làm minh chủ, đối nội vụ Thiên Sơn không hiểu lắm, việc này chỉ sợ còn phải trở về hỏi đại sư huynh một chút mới rõ ràng.
Tư Mộc lại hỏi: “Người bắt sư muội ngươi là ai?”
Nhạc Diểu cười khổ một tiếng: “Là đệ tử môn hạ của Tứ sư thúc, cũng là sư đệ, xem ra, tám chín phần là Tứ sư thúc sai sử.”
Tư Mộc: “Để ta đoán xem, Tứ sư thúc ngươi ở trong môn đức cao vọng trọng?”
Nhạc Diểu gật đầu.
Tư Mộc: “Vậy khi tiểu sư muội ngươi đối chất với Tứ sư thúc nhất định là không có phần thắng, sẽ không ai tin nàng, chỉ sợ còn dẫn đến họa sát thân.”
Nhạc Diểu thở dài.
Tư Mộc trầm ngâm một lát: “Ta cùng ngươi trở về núi, chơi đùa với bọn họ.”
47.
Nhạc Diểu vốn tưởng rằng trên người Tư Mộc đang bị thương lại gặp Tả Hữu hộ pháp Ma Giáo, sẽ tạm thời trở về với bọn họ.
Một câu Ta cùng ngươi trở về núi kia từ trong miệng Tư Mộc nói ra, hắn cảm thấy trong lòng run lên cảm giác khó hiểu, giống như nghe thấy lời nói ngon tiếng ngọt khó lường gì đó, tâm tình thoáng chốc rõ ràng, nhưng biết rõ những lời này của Tư Mộc, cũng không phải ý hắn suy nghĩ, một bên vui sướng nhưng cũng khó tránh khỏi có vài phần suy sụp.
Nhạc Diểu hỏi: “Ngươi không ở lại dưỡng thương sao?”
Tư Mộc lắc đầu: “Ta đột nhiên xuất hiện lại đột nhiên mất tích, không khỏi quá khả nghi, cùng ngươi trở về diễn kịch vài ngày cũng không tệ.”
Nhạc Diểu trong lòng lại là vui vẻ.
Diễn kịch vài ngày, diễn kịch lưỡng tình tương duyệt vài ngày sao !
Hắn rất vui vẻ nha !!
Tư Mộc lại nói: “Sư huynh ngươi cuối cùng sẽ hỏi xuất thân của ta, ngươi chỉ cần nói ta xuất thân thương hộ, tập võ hai năm, quen biết ngươi ở trong võ lâm minh.”
Nhạc Diểu vội vàng gật đầu.
Tư Mộc khoát tay: “Đi thôi, trở về.”
48.
Náo loạn xảy ra, hai người trở lại Thiên Sơn đã là giờ ngọ ngày hôm sau.
Những đệ tử khác đã sớm lục tục trở về, chỉ có hai người bọn họ không thấy tung tích.
Đại sư huynh cơ hồ gấp muốn điên, thời khắc này nắm tay Nhạc Diểu kích động, nói: “Ta cho rằng ngươi cũng bị Ma Giáo bắt đi.”
Nhạc Diểu kêu đệ tử lui xuống trước, nơi này liền dư Tư Mộc, đại sư huynh cùng hắn ba người, hắn liền đem việc này nói cho đại sư huynh, bất quá bộ phận Ma Giáo biến mất, chỉ nói tiểu sư muội là được vài vị đại hiệp cứu trên đường.
Đại sư huynh khiếp sợ không dám tin tưởng.
Đại sư huynh: “Tứ sư thúc sao lại làm ra loại chuyện này?”
Nhạc Diểu nói: “Chỉ là suy đoán mà thôi.”
Một mặt hỏi trong môn nhưng còn có nữ đệ tử ra ngoài chưa về.
Đại sư huynh nói, còn có ba người, xuống núi làm việc.
…
Từ chỗ đại sư huynh đi ra, Tư Mộc cuối cùng nhịn không được hỏi: “Nói cho hắn nghe thật sự không sao chứ?”
Nhạc Diểu đáp: “Yên tâm đi.”
Hai người trở về phòng, ăn cơm xong.
Tư Mộc hỏi: “Chuẩn bị khách phòng chưa?”
Nhạc Diểu ngẩn ra: “Không phải ngươi muốn diễn lưỡng tình tương duyệt sao.”
Tư Mộc: “…”
Nhạc Diểu cười: “Chấp nhận hai ngày đi.”
Tư Mộc: “…”
49.
Tư Mộc an tâm dưỡng thương vài ngày.
Có Nhạc Diểu tương trợ, hắn khôi phục rất nhanh. Đại sư huynh cực kỳ quan tâm đến hắn, chỉ hận không dưỡng hắn béo một vòng.
Ngày hôm nay, Tư Mộc điều tức xong, cảm thấy nội tức đã có xu hướng bình ổn, ngẩng đầu liền trông thấy Nhạc Diểu đang đọc sách.
Cha mẹ Nhạc Diểu sanh hắn thật khéo, vừa nhìn liền thấy được khí độ đại hiệp chính phái, mày kiếm mắt sáng chỉ hận không thể viết lên trên mặt bốn chữ to – CHÍNH KHÍ LẪM LIỆT.
Tư Mộc ma xui quỷ khiến nhìn chằm chằm Nhạc Diểu một hồi.
Hắn cảm thấy chính mình hẳn là không được bình thường .
50.
Tư Mộc hiếu kỳ hỏi: “Ngươi đang xem gì vậy?”
Nhạc Diểu mỉm cười: “Tiểu thoại bản.”
Tư Mộc: “…”