Nhà Họ Thang Có 7 O

Chương 61: Dị Ứng


Bạn đang đọc Nhà Họ Thang Có 7 O – Chương 61: Dị Ứng


Mọi người lần lượt thay quần áo ra ngoài hái củ sen, chỉ có Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên nhàn rỗi vô sự.
Cơm tối không cần phải chuẩn bị ngay lập tức, Cố Ngạn nằm phơi nắng trên ghế, lười biếng lấy tay gối đầu.
Thang Tam Viên chạy đi chơi cùng với chó, Thái Khả Khả nói không sai, đúng là cậu rất thích động vật nhỏ.
Cậu nghe đạo diễn nói tên con chó trong sân là bé ngốc, đã được Thái Khả Khả tắm rửa sạch sẽ, một thân lông nâu óng mượt dưới nắng, nhìn qua hoạt bát đáng yêu, cậu vừa nhìn đã thích.
Thang Tam Viên đút cho bé ngốc một chút đồ ăn vặt cho chó, sau một thời gian nó đã trở nên thân thiết với cậu, vây quanh cậu đi tới đi lui.
Thang Tam Viên bị nó chọc đến không khỏi cười khanh khách vui vẻ, bé ngốc quẫy đuôi, xông tới muốn liếm Thang Tam Viên, cậu cười lớn né tránh, bị nó đẩy ngã nhào xuống đất.
Động tác Thang Tam Viên đột nhiên dừng lại, cậu sờ đầu bé ngốc trấn an, sau đó ngẩng đầu ngó nghiêng bốn phía, cậu luôn cảm thấy có một ánh mắt đang dõi theo mình.

Mỗi người trong tổ đạo diễn đều làm việc riêng, xem ra đều bận rộn, không có người nhìn cậu.
Cố Ngạn đeo kính râm nằm trên ghế tựa ở bậc thềm, không khí quanh người lành lạnh, Thang Tam Viên không thấy rõ nét mặt của anh, nhưng hẳn là anh đang ngủ.
Có thể chỉ là ảo giác, Thang Tam Viên thu lại tầm mắt, tiếp tục chơi đùa với bé ngốc.
Dưới kính râm, Cố Ngạn khẽ híp mắt, ánh mắt ấm áp, khóe miệng lại khẽ cong lên.
Thẳng đến khi sắc trời tối dần, Thang Tam Viên mới lưu luyến không rời tách khỏi bé ngốc, vào nhà tắm rửa, sau đó giúp Cố Ngạn nấu cơm…À, thật ra là nếm thử.
Thang Tam Viên ăn hết cái này đến cái khác, phát hiện món Cố Ngạn làm đều là món cậu thích ăn, không biết có phải là trùng hợp hay không.

Cậu cẩn thận nhớ lại, đồ ăn Cố Ngạn làm lúc trưa kia hình như cũng là món cậu thích ăn, xem ra không phải là trùng hợp.

Cố Ngạn quả thật nấu nhưng món ăn này là vì cậu.


Câu không khỏi có chút cảm động, không thể không nói….!Cố Ngạn vì xào CP mà nỗ lực rất nhiều!
Cậu cũng phải làm việc chăm chỉ hơn mới được.

Thang Tam Viên cúi đầu suy tư trong chốc lát, đứng lên học bộ dạng trước đó của Cố Ngạn, gắp một con tôm cuộn phô mai vừa mới ra lò đưa tới bên miệng Cố Ngạn, gương mặt hơi đỏ, nói: “Em nếm thử đi…”
Cố Ngạn khựng lại, nhìn Thang Tam Viên một lúc, sau đó há mồm ăn tôm cuộn phô mai, liếm khóe môi, cười nói: “Thật ngọt”
Thang Tam Viên ngạc nhiên, tôm này không phải vị phô mai sao? Sao lại ngọt được?
[Mọi người mau đến xem, Viên Viên bị chọc ghẹo mà không biết, đôi mắt tròn xoe ngơ ngác, bộ dáng ngây thơ thật sự quá đáng yêu!!! Thật muốn bỏ cậu ấy vô túi cướp đi!]
[Hu hu hu, bị ngược cẩu, đây có phải là hương vị tình yêu trong truyền thuyết không vậy ? Ghen tị quá đi! Hôm nay cũng là yêu tinh chanh”
(*)yêu tinh chanh: ý là chua, ghen tị
[Vì sao live stream của người khác đều gây cười, mở của hai vị này thì đều là bong bóng màu hồng vậy, đây chẳng lẽ là chương trình yêu đương sao?]
[Fan couple “Khả Viên” đâu hết rồi? Đây mới thực sự là đường hiểu không?]
[Ồ…Lầu trên thì hiểu cái gì, đây là vì Tam Viên bảo vệ Khả Khả, mới cố ý xào CP với người khác, đánh lạc hướng, đây là có ý tốt.]
[Đúng vậy, mấy người không thấy Khả Khả vừa nói trong chương trình phát sóng trực tiếp rằng cậu ấy muốn tìm củ sen lớn nhất, to nhất mang về cho Tam Viên ăn sao? Lặng lẽ âm thầm mới chính là đường, còn những thứ bày ra trước mặt đều là giả, vì nhiệt độ chương trình mà thôi.]
[Lầu trên có độc sao? “Khả Viên” của mấy người mới là giả, có thể đừng lừa mình dối người nữa được hay không.]
Bên trên phần bình luận thì ầm ĩ, những người khác cuối cùng cũng hái củ sen mang về, mang theo giỏ tre, người nào cũng mệt mỏi thân đầy bùn đất, nhìn thấy một bàn lớn đồ ăn mới lên tinh thần, nhảy cẫng lên hoan hô bắt đầu nịnh bợ Cố Ngạn.
Còn gì cảm động hơn khi trải qua một ngày vất vả, sau khi trở về nhà được ăn những món ăn nóng hầm hập!
Bọn họ thiếu điều muốn òa khóc, từng người một nóng lòng chạy lên lầu tắm rửa, cố gắng xuống ăn càng nhanh càng tốt.
Thái Khả Khả đang mang giỏ tre, mặc dù muốn vội vàng đi tắm ngay, nhưng không quên công việc xào CP cao cả, cậu ta thả giỏ trúc xuống, như dâng vật quý đưa củ sen tới trước mặt Thang Tam Viên: “Anh Tam Viên, đây là thứ em đặc biệt lấy cho anh, rất lớn, nhất định ăn ngon.”

Cố Ngạn nhàn nhạt liếc nhìn củ sen trong tay cậu ta, nhỏ giọng bật cười một tiếng.
Thái Khả Khả không khỏi chột dạ một trận: “Cậu cười cái gì?”
Cố Ngạn cong môi, ngẩng đầu nhìn cậu ta, giọng điệu không nhanh không chậm: “Anh Tiểu Tam bị dị ứng củ sen, cậu không biết sao?”
Thang Tam Viên có chút ngạc nhiên nhìn Cố Ngạn, chuyện cậu di ứng chưa từng nói ra bên ngoài, cơ bản là chỉ có người bên cạnh biết, làm sao Cố Ngạn biết?
Động tác của Thái Khả Khả bỗng nhiên cứng đờ, tay cầm củ sen muốn tiếp tục giơ lên cũng không được, muốn rút lại cũng không được, cậu ta ngoài mạnh trong yếu nhìn Cố Ngạn, sau đó quay đầu nhìn về phía Thang Tam Viên chứng thực: “Anh Tam Viên, cậu ta nói thật sao?”
Thang Tam Viên thu lại ánh mắt, lạnh lùng gật đầu với Thái Khả khả: “Ừm, tôi không thể ăn củ sen, sẽ nổi mẩn đỏ.”
Thái Khả Khả lúng túng thả củ sen lại vào bên trong giỏ tre, xế chiều hôm nay cậu ta còn nói ở buổi phát sóng trực tiếp là Thang Tam Viên thích ăn củ sen nhất, cho nên muốn hái củ sen cho Thang Tam Viên, kết quả hiện tại …Còn có cái gì mất mặt hơn nữa sao?
Bên trong khu trực tiếp cũng sớm đầy những lời châm chọc chê cười, mà fan CP “Khả Viên” lại im như thóc, chỉ có thể nằm im nghe lời chế nhạo.
[Chậc chậc, tự làm mất mặt, đổi trắng thay đen, Thái Khả Khả có chút liêm sỉ được không?]
[Tôi xem còn ai dám nói Khả Viên là chân ái, ngay cả việc Viên Viên bị dị ứng củ sen còn không biết, chẳng lẽ muốn hạ độc Viên Viên của tôi?]
[ Cái gọi là “Chân ái”, còn không hiểu Viên Viên bằng nhà đối thủ.

Tôi còn thấy xấu hổ thay anh ta.

Còn dám hút máu Viên Viên nhà tôi nữa, tôi sẽ đập anh ta nát bét như đập con muỗi vậy”
[Nhưng làm sao Cố Ngạn biết Viên Viên bị dị ứng? Tôi là người hâm mộ của Viên Viên từ lúc Viên Viên ra mắt cũng không biết, mà lén lút nói cho mọi người biết, tất cả các món mà Cố Ngạn nấu hôm nay đều là những món Viên Viên thích ăn đó.]
[Tôi thực sự nghi ngờ, sở dĩ Cố Ngạn chịu làm cơm là vì Viên Viên.]
[Lầu trên lại bắt đầu, nói lại lần nữa, từ chối CP, tất cả mọi người đều là bạn bè, chuyện quan trọng phải nói 3 lần ba lần, chuyên chú vào nhà mình, chuyên chú vào nhà mình, chuyên chú vào nhà mình!”

….
Khu bình luận càng ngày càng náo nhiệt, Thái Khả Khả ngẩn ra hồi lâu, cuối cùng cũng có phản ứng.
Cậu ta vội vàng cố ý nói: “Anh Tam Viên, thời điểm chúng ta cùng nhau ăn cơm, mỗi lần em chọn món ăn, đều phải gọi một phần gạo nếp và củ sen.

Sao anh không nói với em là anh bị dị ứng với củ sen, nếu như em sớm biết anh Tam Viên không ăn được củ sen, em nhất định cũng không ăn.”
Thang Tam Viên: “…” Thái Khả Khả luôn có biện pháp làm cho mọi chuyện trở nên mập mờ hơn, khiến mọi người hiểu lầm.
Thời điểm cậu mới quen Thái Khả Khả, còn không biết cậu ta tính tình xảo trá như vậy, chỉ coi Thái Khả Khả như một đàn em bình thường, cho nên có vài bữa ăn với Thái Khả Khả.
Lúc đó đúng thật là Thái Khả Khả có gọi gạo nếp và củ sen, nhưng trên bàn nhiều món quá, cậu ăn được món khác nên không nói là dị ứng với củ sen, nhưng bây giờ Thái Khả Khả nói mập mờ giống như là vì cậu đau lòng Thái Khả Khả mới không nói ra vậy.
Nghe Thái Khả Khả nói, nhóm fan CP “Khả Viên” lập tức sinh động hẳn lên:
[Tam Viên ngay cả việc dị ứng đều có thể chịu đựng, đây không phải chân ái thì là gì? Quả nhiên cơm CP của tôi là ngọt nhất!”
[Suỵt, chúng ta vụиɠ ŧяộʍ ăn đường là được rồi, chỉ có chúng ta mới hiểu Khả Viên ngọt ngào như thế nào, chúng ta không cần người khác thừa nhận, chứ đừng nói là công bố rộng rãi.

Chúng ta phải bảo vệ Khả Viên để công ty không tiếp tục chèn ép bọn họ, không để bọn họ cùng khung hình.]
[Hôm nay cũng là một ngày được phát đường, để đường đến thêm nữa đi! Khả Viên Khả Viên! Nhất định có thể viên mãn! 】
[Lầu trên có thể ngậm miệng không? Có biết thế nào là tự high trong nhà mình thôi không?]
[Mấy người làm cụt hứng có thể im miệng không? Chúng tôi nói chuyện của chúng tôi, liên quan gì đến mấy người.]
….
Thang Tam Viên nhất thời không nói nên lời, sắc mặt lạnh lùng mở miệng giải thích: “Lúc đấy tôi cũng gọi rất nhiều món ăn tôi thích, những món ăn kia đủ cho tôi ăn, cho nên tôi mới không có nói, cậu đừng suy nghĩ nhiều.”
“Em hiểu….Anh Tam Viên, anh không cần giải thích…” Thái Khả Khả ngọt ngào nói xong, tươi phơi phới nhìn Thang Tam Viên, một bộ dáng lặng lẽ nhưng lại chứa đầy tâm ý.

Thang Tam Viên: “…” Cậu hiểu cái gì?
Cố Ngạn ngồi ở bên cạnh nhìn bọn họ, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thái Khả Khả: “Một bàn đồ ăn mà thôi, anh Tiểu Tam cũng không nghèo đến mức ngăn cản cậu gọi món mà anh ấy không ăn được, dù sao tiền bối cũng nên hào phóng một chút với hậu bối.”

Cố Ngạn nói cứ như Thang Tam Viên đang bố thí cho Thái Khả Khả vậy.

Cậu ta giận đến mức mặt đỏ bừng, không nhịn được mà tức giận trừng mắt nhìn Cố Ngạn.
Cậu ta dừng một chút, sắc mặt đột nhiên thay đổi, nhìn Thang Tam Viên với vẻ đáng thương, nói: “Thế nhưng người ta không biết anh Tam Viên không thích ăn củ sen mà, hôm nay người ta vì hái củ sen cho anh Tam Viên mà tay đều sưng lên, anh Tam Viên, anh nhìn nè, đau quá….”
Thang Tam Viên cúi đầu nhìn qua tay của cậu ta, chỉ là lòng bàn tay có chút ửng đỏ, một chút cũng không thấy sưng tấy.

Dù cậu không phải vì tôi thì cũng phải đi hái củ sen theo yêu cầu của tổ chương trình được chưa!
Thang Tam Viên còn chưa kịp phản bác, lần này Cố Ngạn đã không nhịn được trực tiếp bật cười.

Tiếng cười của anh quá lớn, khó mà bỏ qua được, bầu không khí đau khổ Thái Khả Khả vất vả tạo nên cũng không còn sót lại chút gì trong chốc lát.
Sắc mặt cậu ta tối sầm lại, nhìn Cố Ngạn rồi nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Cậu lại cười cái gì?” Có thể yên tĩnh một lúc hay không?
Cố Ngạn nhìn cậu ta, nói chậm rãi: “Cậu vừa mới nói trước kia cùng ăn cơm với anh Tiểu Tam rất nhiều lần, hai người cùng ăn nhiều lần như vậy tại sao cậu lại không có phát hiện anh Tiểu Tam không ăn củ sen? Hoặc là số lần hai người cùng nhau ăn cơm quá ít, hoặc căn bản là cậu cũng không quan tâm anh Tiểu Tam, cho nên mới không có phát hiện.”
Sắc mặt Thái Khả Khả nhất thời tái nhợt, há miệng thật lâu không lên tiếng, bị Cố Ngạn nói như vậy, cậu ta giải thích rằng mình thường xuyên ăn cơm cùng Thang Tam Viên cũng không đúng, nói không có thường xuyên ăn cơm cùng Thang Tam Viên cũng không đúng, cuối cùng cậu ta cũng biết cái gì gọi là tự vả, hết đường chối cãi!
Nhóm fan CP “Khả Viên” bi thương: Xin hãy trả lại đường cho chúng tôi!
Một viên đường ngon, Cố Ngạn cứ thế biến nó thành mảnh thủy tinh, đâm vào tim chúng tôi rồi đấy có biết không hả???
Làm sao về sau chúng tôi có thể ăn viên đường trộn thủy tinh này nữa! Anh có phải có thù với chúng tôi không!
Thái Khả Khả miễn cưỡng chỉnh trang biểu cảm muốn sụp đổ, đang muốn giải thích hai câu, Cố Ngạn liền vẫy tay với Thang Tam Viên, lần nữa đóng vai bạch liên hoa: “Anh Tiểu Tam, anh mau tới đây, cách cái người vốn không quan tâm anh kia xa một chút, miễn cho cậu ta lại cho anh thứ đồ ăn kỳ quái gì đó, nói không chừng cậu ta còn cố ý muốn hạ độc anh.”
Thái Khả Khả: “…” Tôi không có! Đừng nói bậy!
———————————————————————–
=))) Nghe Cố Ngạn vặn lại lời Thái Khả Khả đã cái nư ghê á


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.