Nhà Họ Thang Có 7 O

Chương 56: Bắt Đầu Xào Cp


Bạn đang đọc Nhà Họ Thang Có 7 O – Chương 56: Bắt Đầu Xào Cp


Môi của Cố Ngạn rất mỏng, thời điểm nói chuyện khóe môi hơi cong lên, mái tóc bị gió thổi trở nên lộn xộn, nhưng không ảnh hưởng chút nào tới vẻ đẹp trai của anh cả, ngược lại tăng thêm chút ngang ngạnh.
Thang Tam Viên nở nụ cười gật đầu: “Tôi là Thang Tam Viên.”
“Cố Ngạn.” Vẫn là một câu ngắn gọn.
Vẻ mặt Cố Ngạn rất bình thản, giống như Thang Tam Viên chỉ là một người cùng tham gia chương trình mà thôi, nếu không phải lúc nãy Thang Tam Viên gặp Điền Đại Địa, xác định anh ta biết chuyện xào CP, nếu không cậu còn tưởng anh không biết chuyện gì.
Thang Tam Viên lo lắng chuyện xào CP, nhưng lại không biết nên nói tiếp như nào, đành phải xấu hổ xoa nhẹ vành tai, đây là động tác theo thói quen mỗi khi cậu căng thẳng.
Cố Ngạn ngẩng đầu nhìn Thang Tam Viên, trong mắt mang theo ý cười, ánh mắt rơi vào trên vành tai trắng nõn của cậu, hơi lóe lên.
Thang Tam Viên không chú ý tới ánh mắt nóng bỏng của Cố Ngạn, kỳ thật Cố Ngạn như vậy cũng tốt, nếu mới vừa gặp mặt đã thân thiện quá mức ngược lại sẽ khiến người ta nghi ngờ, chuyện xào CP vẫn là từ từ mà làm đi.
Hai người im lặng mặt đối mặt, nhưng phòng phát sóng trực tiếp rất sôi động, cư dân mạng nghe nói Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn đồng thời xuất hiện trong cùng một chương trình tạp kỹ, liền vội vàng đến phát sóng trực tiếp xem Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên xuất hiện cùng với nhau! Thật là một cảnh tượng trăm năm khó gặp!
Lượng fan hâm mộ theo dõi tăng vọt, đạo diễn bên ngoài biệt thự cũng mừng rỡ cười đến không ngậm được mồm, thầm nghĩ không biết vận may từ đâu, có thể để cho hai người họ cùng nhau tham gia một chương trình tạp kỹ.
Sau khi nghe tin cư dân mạng lập tức mở phát sóng trực tiếp ra, nhìn thấy một bức ảnh tĩnh lặng, Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn, một đứng một ngồi, yên tĩnh đối diện, ai cũng không nói gì.
[ Là do video của tôi lag rồi, hay là do hai người họ không cử động vậy]
[Lầu trên, cậu không hiểu, đây chính là xấu hổ không dám mặt đối mặt với đối phương]
[……!Thật có lỗi với thần tượng của mình, fan đối phương ở đâu, tới xé một cái, tôi sẽ cùng thần tượng của mình trở mặt nha.]
[Xé gì xé, ai sợ ai, nhưng mà đợi chút đã, mị phải đi mlem tí nhan sắc của thần tượng nhà mình đã]
[ Người qua đường cảm thấy hai người họ đứng chúng một chỗ giá trị nhan sắc quả thật không thể chê, giống như một bức họa vậy]
[Chà, yên tĩnh như tranh, người qua đường châm một điếu thuốc, để tôi xem tiếp theo ai sẽ nói trước.]
Thang Tam Viên nhẹ nhàng chớp mắt, trong lòng trống rỗng, Cố Ngạn vẫn ngẩng đầu nhìn cậu chăm chú, ánh mắt bình tĩnh sâu thẳm, trong mắt như có ý cười…Đây là làm nền cho việc xào CP?
Vị khách mới phá vỡ bầu không khí im lặng, một thiếu niên tầm mười bảy, mười tám tuổi xách vali, dáng hình cao gầy, trên đầu đội mũ lưỡi trai, nhìn qua thanh tú, là một Alpha.

Thang Tam Viên nhìn thấy cậu thì không khỏi mỉm cười một chút, thiếu niên này tên là Nhạc Lạc Phong, là một võ sư, từ nhỏ đã tập võ, trình độ võ thuật rất cao, mấy tuổi đầu đã tham gia làm khách mời vào các bộ phim nổi tiếng, sau khi lớn lên mới bớt đi vẻ đáng yêu trước đây, trở nên thon dài thanh tú, hiện tại đúng là muốn đổi hình tượng, muốn thoát khỏi hình ảnh “đứa trẻ nhỏ” trong mắt khán giả.
Mặc dù Nhạc Lạc Phong có ít fan hâm mộ, nhưng độ nhận biết lại rất cao, cho dù là người ở lớp tuổi nào cơ bản đều biết cậu.
Khi nhóm fan nhìn thấy Nhạc Lạc Phong đã trưởng thành, không khỏi lộ ra nụ cười của một bà dì.
[Vậy mà Lạc Lạc cũng đến đây, bây giờ những khách mời ở đây đều là những ứng cử viên nặng ký, chương trình tạp kỹ này có vẻ rất hay, rất chờ mong]
[ Có Lạc Lạc đáng yêu ở đây, Cố Ngạn và Thang Tam Viên có lẽ sẽ không đánh nhau đâu.]
[Hình ảnh cuối cùng cũng chuyển động, cảm ơn Lạc Lạc, nếu không tôi cũng phải đi tu sửa lại trí não.]

Phần bình luận trở nên náo nhiệt lạ thường, Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn lần lượt chào hỏi Nhạc Lạc Phong.
Nhạc Lạc Phong lúc không cười thì thanh tú lạnh lùng, lúc cười thì liền lộ ra lúm đồng tiền quen thuộc, lúc trước cậu ta đã từng hợp tác với Thang Tam Viên, lúc này ngọt ngào gọi một tiếng: “Anh Tiểu Tam.”
“…” Thang Tam Viên không muốn trả lời.
Khu bình luận lập tức bật cười
[ Anh Tiểu Tam là cái quỷ gì vậy!]
[Mọi người có thấy sắc mặt của Thang Tam Viên đen như thế nào không? Hahaha, thật sự rất buồn cười]
[Lạc Lạc ngoan, không gọi Tiểu Tam thì vẫn là một người em tốt]
[Nhìn người đối diện mặt đen như vậy, Ngạn Ngạn chúng ta nhìn thấy nhất định sẽ rất là vui vẻ]
[ha ha ha…Ngạn Ngạn, nếu cậu thật sự không nhịn được hãy cười ra tiếng đi, nhịn cười sẽ tổn hại đến thân thể.]
Nhạc Lạc Phong còn cố tình không hiểu, gọi Thang Tam Viên xong thì quay đầu có chút kích động chào Cố Ngạn: “Anh Ngạn, đã lâu không gặp.”
Cậu ta là một fan của Cố Ngạn, vẫn luôn sùng bái anh, đã tham gia concert của anh vài lần, cũng coi như quen thuộc, vậy mà lần này cậu ta có thể cùng tham gia chương trình với anh, trong lòng cậu ta rất phấn khởi.
Cố Ngạn nhìn qua Thang Tam Viên, nói với cậu ta: “Lạc Lạc, về sau không được gọi anh Tiểu Tam.”

“Vì sao?” Nhạc Lạc Phong nghi hoặc chớp mắt.
“Bởi vì.

.

.” Cố Ngạn liếm khóe môi, đôi mắt đen láy chậm rãi nâng lên, nhìn về phía Thang Tam Viên, khóe miệng cong lên: “Về sau chỉ có tôi mới được gọi như vậy.”
Thang Tam Viên ngẩn người liếc mắt nhìn Cố Ngạn…Đây là muốn bắt đầu xào CP rồi?
Nhưng cậu vẫn chưa có chuẩn bị tốt mà…Cậu túm góc áo, vành tai không khỏi có chút ửng đỏ, lần đầu tiên xào CP, không quá thuần thục.
Trong lòng cậu thầm hạ quyết tâm lần sau phải nỗ lực trêu lại.
Lời Cố Ngạn vừa nói ra, khu bình luận lập tức nổ tung, fans đã sớm xoa tay chuẩn bị sẵn sàng xé nhà kia, chỉ cần hai vị nam chính có chút bất mãn gì với nhau thôi, đột nhiên lại như vậy khiến mấy chị em đã chuẩn bị chiến đấu đầy đủ bỗng chốc ngây như phỗng,
[ Nhẹ nhàng hỏi một câu, tình huống gì vậy?]
[…Nhất định là vì mỗi ngày Ngạn Ngạn đều mắng bên kia là tiểu tam, cho nên mới nói như vậy, đúng vậy, nhất định là như vậy.]
[Nhưng tại sao tôi lại ngửi thấy một mùi …!cái câu cậu không được gọi, chỉ có tôi mới có thể gọi này tràn ngập cảm giác của bá đạo tổng tài ấy nhỉ?]
[Lầu trên hãy câm miệng, cơm có thể ăn bậy nhưng lời không thể nói lung tung.]
[Thần tượng của tôi cùng đối phương rất trong sáng, nhà bên kia đừng ăn nói lung tung]
[Mấy người nghĩ Viên Viên của chúng tôi muốn được thần tượng của các người gọi là anh Tiểu Tam sao? Đúng là idol nào fan nấy, đáng ghét như nhau]

Thần tượng lên tiếng, Nhạc Lạc Phong lập tức thỏa hiệp vui vẻ, sửa tên Thang Tam Viên Thành “Anh Tam Viên.”
…So với tên anh Tiểu Tam dễ nghe hơn một chút, Thang Tam Viên miễn cưỡng chấp nhận.

Ba người cùng nhau đi xuống tầng, một cặp chị em xinh đẹp bước vào, hai người đều là Omega hiếm có trong làng giải trí, bây giờ tinh tế đã hiếm Omega, lại còn rất ít người bước chân vào làng giải trí, nên họ đi đâu cũng là đối tượng được săn đón và bảo vệ.
Cô chị Quý Mai gợi cảm phóng khoáng với mái tóc xoăn mượt mà, mặc váy ngắn đe, đi giày cao gót đính kim cương sáng chói khiến mắt người khác sáng ngời.
Em gái Quý Lê ngọt ngào đáng yêu, xinh xắn ngọt ngào, buộc tóc đuôi ngựa để lộ vầng trán căng đầy trơn bóng, diện áo phông và quần yếm trông đầy sức sống thanh xuân.
Dù kỹ năng diễn xuất của hai người đều ở mức trung bình, nhưng họ lại là con cưng của giới thời trang, tạp chí, đồ trang sức, đại ngôn cho trang phục đến không ngừng.
Mọi người chào hỏi xong xuôi, lần lượt ngồi xuống ghế sô pha, Cố Ngạn rất tự nhiên ngồi ở bên cạnh Thang Tam Viên, bàn tay cố ý vòng qua phía sau Thang Tam Viên.
Hơi thở của Cố Ngạn như quẩn quanh khắp người cậu, Thang Tam Viên có chút cứng ngắc.
Quý Mai dường như có ý kiến gì đó với Cố Ngạn, mặc dù cô không thể hiện ra, nhưng ngay khi cô nhìn thấy Cố Ngạn, trong mắt cô đã xuất hiện hai ngọn lửa nhỏ, ánh mắt cứ lén lút nhìn chằm chằm Cố Ngạn.
Cố Ngạn rất bình tĩnh, như thể anh hoàn toàn không nhận thấy sự tức giận trong mắt cô, hoặc là căn bản không quan tâm chút nào.
Quý Mai nhìn chằm chằm hồi lâu, nhưng thấy Cố Ngạn không đáp lại, cô đành thất vọng rút lại ánh mắt, chớp chớp đôi mắt khô khốc.
Nhạc Lạc Phong đến phòng bếp cắt chút hoa quả, đặt lên bàn, Quý Lê đã sớm khát nước, cầm lấy một miếng dưa hấu lên ăn, Quý Mai kìm lại một lúc, không cưỡng lại được sự cám dỗ mà vươn tay hướng tới quả dâu tây to nhất, còn không đợi cô chạm được, quả dâu tây kia đã bị Cố Ngạn giành lấy trước.
Cô giận dữ nhìn Cố Ngạn, nhưng Cố Ngạn thậm chí còn không nhìn cô.
Cố Ngạn tự nhiên đưa quả dâu tới trước mặt Thang Tam Viên, Thang Tam Viên nhìn quả dâu đỏ mọng đột nhiên xuất hiện, cậu do dự nhận lấy, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn …”
Cố Ngạn không nói gì, quay đầu lại.
Thang Tam Viên đưa quả dâu vào miệng cắn một miếng, nước quả ngọt ngào trong miệng, cậu không khỏi híp mắt vui sướng, ăn nhanh hơn, trong số các loại trái cây, cậu thích nhất là dâu tây, loại này đặc biệt ngọt, ăn rất ngon.
Bên môi Cố Ngạn lại khẽ nhếch lên nở một nụ cười như có như không, nhưng chưa để người khác nhận ra, anh đã nhanh chóng thu lại.
Thang Tam Viên vừa ăn dâu tây vừa nghĩ, người đối diện xào CP thật là tự nhiên, cậu tự ti, nếu không phải mấy năm nay chưa từng nghe qua chuyện xấu của Cố Ngạn, cậu quả thực nghi ngờ Cố Ngạn thường xuyên xào CP, cho nên mới có thể thuận buồm xuôi gió như vậy.
Cậu tự kiểm điểm một chút, không thể cứ tiếp tục như thế này, cậu phải chủ động, ăn dâu xong, cậu lau tay, chọn từ trái qua phải trong đĩa hoa quả, cuối cùng chọn một quả vải rồi bóc vỏ, để bên môi Cố Ngạn, có chút khẩn trương nói: “Cho cậu.”
Cố Ngạn có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua quả vải tươi ngon mọng nước trên tay Thang Tam Viên, lại ngẩng đầu nhìn thật sâu vào hai má ửng đỏ của cậu, vẻ mặt có chút khác lạ.
Thang Tam Viên bị Cố Ngạn nhìn có chút ngượng ngùng, có phải cậu quá thân mật hay không?
Vừa muốn rút tay về, Cố Ngạn chậm rãi cúi đầu ăn quả vải vào miệng, đôi môi mát lạnh quét qua ngón tay Thang Tam Viên, mang đến cảm giác tê dại nhè nhẹ.
Thang Tam Viên nhanh chóng rút tay về, tim đập bất thường, Cố Ngạn mỉm cười ăn vải.

Khu bình luận im lặng trong chốc lát, sau đó bắt đầu điên cuồng càn quét màn hình.
[Ah ah ah ah tôi vừa nhìn thấy gì?]
[Ngạn Ngạn, cậu tỉnh lại đi! Đó là nhà đối thủ mà! Đó là đối thủ luôn chìm trong bóng tối mỗi khi bỏ phiếu đó! Đôi tay quý giá của cậu là để chơi piano, không phải để đút dâu cho đối thủ đâu!]
[ Viên bé cưng, con phải là một đứa bé ngoan, tránh xa đối thủ của con! Có nghe thấy tiếng khóc trong lòng mẹ già không! Con hãy ngoan ngoãn nghe lời, đừng để bề ngoài đối phương lừa gạt, cậu ta không có gì ngoài khuôn mặt đẹp trai đâu …!Tuy rằng cậu ta rất lợi hại nhưng con không thể chỉ vì một quả dâu mà bị bắt cóc aaa!]
[Người qua đường cảm thấy cảnh đút cho nhau ngọt quá, sao trước giờ chưa phát hiện bọn họ có cảm giác CP như vậy, quả nhiên người đẹp trai nên ở bên người đẹp trai.

]
[Ngọt ngào, ngọt ngào cái gì! Súng! ! !]
[Lầu trên nói thêm một chữ ngọt, ta sẽ liều mạng với mi!!]

Khu bình luận trở nên ồn ào, nhưng biệt thự rất yên tĩnh, mọi người đang dùng bữa trong khi chờ đợi sự xuất hiện của vị khách cuối cùng.
Ngoại trừ những người hâm mộ đang xé nhau, những khán giả còn lại theo dõi buổi truyền hình trực tiếp đều tràn đầy kỳ vọng vào vị khách cuối cùng, vị khách trước danh tiếng không thấp, vị khách cuối cùng còn khoan thai đến muộn, chắc chắn sẽ không kém cạnh, có rất nhiều người suy đoán rằng vị khách cuối cùng đến muộn như vậy có khả năng là một lão tiền bối.
Thang Tam Viên cũng cảm thấy vị khách cuối cùng có lẽ là một vị tiền bối đức cao trọng vọng, cậu đã sẵn sàng đứng ra nghênh đón.
(*)đức cao trọng vọng : đạo đức uy tín rất cao
Mọi người yên lặng chờ một lúc, ngoài cửa có tiếng kéo vali, mọi người cùng nhau ngẩng đầu nhìn.
Đầu tiên Thang Tam Viên nhìn thấy một đôi giày thể thao mới nhất, cậu nghĩ hình như mình đã suy đoán nhầm, vị khách cuối cùng không phải là một lão tiền bối, ánh mắt cậu dần hướng lên trên …!và sau đó cậu nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Thái Khả Khả bắt gặp ánh mắt của Thang Tam Viên, ánh mắt nhất thời sáng lên, vẻ mặt giống như nhìn thấy một cái bánh bao thịt, hai mắt sáng ngời suy nghĩ nên bắt đầu cắn một miếng từ chỗ nào.
“…” Thang Tam Viên quyết định rút lại những gì vừa nói, chuyện xào CP nhất định không thể chờ thêm nữa, phải đẩy nhanh tốc độ!
——————————————————————–
Có ai đoán được tại sao Quý Mai lại như vậy với Cố Ngạn không  =)))
btw khu bình luận nó như này á mngimg.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.