Nhà Họ Thang Có 7 O

Chương 1: Ảnh Cả


Bạn đang đọc Nhà Họ Thang Có 7 O – Chương 1: Ảnh Cả


Thang Bá Đặc là tướng quân của đế quốc, bởi vì bị thương nên rời chức vụ về nhà tĩnh dưỡng, dành thời gian cho Omega của mình, thuận tiện hưởng ứng chính sách của đế quốc, nỗ lực sinh con.
Bởi vì tướng quân Thang Bá Đặc rất cố gắng, rất cố gắng, rất cố gắng, vậy nên Omega của ông là Nguyên Thu không ngoài dự đoán mang thai.
Thang Bá Đặc đặc biệt vui vẻ, còn rất đắc ý cùng Nguyên Thu đến bệnh viện sản kiểm tra, kết quả kiểm tra vừa có, tất cả các bác sĩ đều kinh ngạc.
Kết quả kiểm tra cho thấy, Nguyên Thu mang thai tới 7 bào thai, tình huống như vậy đặc biệt hiếm thấy, khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên.
Nguyên Thu cầm kết quả kiểm tra thì ngẩn ngơ, phản ứng đầu tiên của Thang Bá Đặc là rất vui vẻ, nhưng niềm vui chưa kéo dài được bao lâu, bác sĩ bắt đầu nói đến việc thân thể của Omega yếu đuối cỡ nào, có thai nhiều đứa như vậy nguy hiểm cỡ nào, nghe xong tâm can Thang Bá Đặc đều run sợ.
Ở trong lòng ông, không có cái gì quan trọng bằng sức khỏe của Omega của mình, lập tức cố nén đau thương khóc hức hức nói với Nguyên Thu: “Chúng ta không sinh nữa, chúng ta bỏ đứa bé đi được không em?.”
Bác sĩ không nghĩ đến vị tướng quân ngày thường đã quen với chiến trường khói lửa tự dưng bị dọa đến khóc, bắt đầu nghĩ lại xem liệu lời mình nói lúc nãy có quá hù dọa người khác hay không.
Nguyên Thu cầm lấy phiếu xét nghiệm trong tay lập tức đập vào đầu Thang Bá Đặc: “Đây là con của chúng ta, sao có thể nói bỏ là bỏ! Hơn nữa theo quy định của pháp luật tinh tế, không được phép tùy tiện phá thai.”
Omega càng ngày càng ít, số lượng dân cư tinh tế giảm mạnh, cho nên năm trước quốc hội đã ban bố luật lệ, trừ khi thân thể không cho phép hoặc tình huống đặc biệt, không được phép tự tiện phá thai, nếu không sẽ bị phạt nặng.
Thang Bá Đặc giống với Nguyên Thu, đều không nỡ từ bỏ con của mình, nhưng ông cũng chắc chắn không để Omega của mình bất chấp nguy hiểm tính mạng mà sinh con ra, “Có anh ở đây, những lão già ở quốc hội còn dám phạt em sao.”
Bác sĩ nhỏ giọng ho khan một tiếng:  “Ừm.


Xét đến tình trạng thể chất của ngài Nguyên, phá thai vào thời điểm này có thể còn nguy hiểm hơn cả sinh ra.


Thang Bá Đặc vừa nghe càng thấy hối hận không thôi, ông bất lực nắm tay vợ không buông: “Vậy làm sao bây giờ?”
Nguyên Thu sờ bụng, quyết định.
“Sinh!”
Trong lúc Nguyên Thu mang thai.

Mỗi ngày Thang Bá Đặc đều nơm nớp lo sợ cẩn thận chăm sóc, tự mình nấu cơm, bưng trà rót nước, không dám rời đi nửa bước.

Nguyên Thu chỉ đau đầu một chút ông đã vội vã gọi điện thoại cho thuyền cứu thương của tinh tế.

Bác sĩ của tinh tế bị ông lăn qua lăn lại mấy lần, giận nhưng không dám nói gì, chỉ có thể ở trong lòng âm thầm chờ đợi Omega của tướng quân Thang sớm ngày sinh con, bọn họ cũng nhanh chóng được an tâm.
Nguyên Thu đối với sự ồn ào của Thang Bá Đặc cũng rất bất đắc dĩ, khuyên mấy lần đều không có kết quả, Thang Bá Đặc đối với việc này rất kiên trì, Nguyên Thu cũng chỉ có thể tùy ông.

Sau nhiều tháng Thang Bá Đặc căng thẳng như vậy, cuối cùng Nguyên Thu cũng đã đến ngày sinh, lăn lộn một đêm cuối cùng các nhóc tỳ cũng theo thứ tự ra đời.

Trong số bảy nhóc, ngoại trừ bé bảy gầy hơn so với những bé khác cần phải sống trong lồng ấp một thời gian, còn lại tất cả đều khỏe mạnh.

Hơn nữa bảy nhóc đều là Omega!
Loạt sự kiện có xác suất hiếm hoi này đủ để đưa tin trên tinh tế
Thang Bá Đặc vui đến không ngậm được miệng, hết nhìn nhóc này lại đến nhóc kia, cuối cùng nhẹ nhàng hôn một cái trên trán vợ nhỏ
Trong mắt Nguyên Thu chứa đầy ý cười nhìn bảy nhóc Omega, thật sự không phân biệt nổi ai với ai.

Ngày xuất viện, bé bảy cuối cùng cũng có thể rời khỏi lồng ấp, tuy rằng cậu so với các anh yếu hơn một chút, nhưng chỉ cần chăm sóc thật tốt, cậu vẫn có thể lớn lên khỏe mạnh.
Thang Bá Đặc phấn khích đến mức hận không thể ôm hết tất cả các con trai của mình vào lòng, nhưng tiếc là sau vài lần cố gắng, thật sự quá nhiều con trai khiến ông không ôm hết được, quả là một phiền não ngọt ngào.
Nguyên Thu véo véo lỗ tai của ông, buồn cười nói: “Cẩn thận làm mấy nhóc con bị thương.”
Thang Bá Đặc không cam lòng nhìn tới nhìn lui, cuối cùng lựa chọn ôm Nguyên Thu, bọn trẻ thì được quản gia và hầu gái bế.
Các phóng viên nghe nói tướng quân Thang sinh ra bảy bé con Omega, họ dồn dập đứng đợi ở cửa, dù sao hiếm khi có bảy bé con Omega cùng một lúc được sinh ra ở tinh tế, Thang Bá Đặc còn là một vị tướng quân nổi tiếng, vậy nên sự quan tâm của dân chúng tinh tế đối với tin tức này đều rất nhiệt tình mong đợi.
Thang Bá Đặc che chở Nguyên Thu đi khỏi bệnh viện, toàn bộ hành trình không nói một lời, nhưng vẻ mặt của ông không giấu được niềm kiêu ngạo và vui sướng.

Bảo an cũng vây quanh thành một vòng, bảy Omega nhỏ được che kín chặt chẽ, các phóng viên cũng không chụp được khuôn mặt, nhưng chỉ là hình ảnh ở xa cũng để cho dân chúng thảo luận sôi nổi.
Sau khi tin tức được phát sóng, Thang Bá Đặc trở thành người bố vợ quốc dân được người người mong ước.

Hai mươi hai năm sau, bảy Omega của Thang gia đều trưởng thành, mỗi người đều rất xinh đẹp, tuy cùng một bào thai, nhưng vẻ ngoài không quá giống nhau, tính cách cũng có sự khác biệt.
———————————————————————————-
Tác giả có lời muốn nói: Tung hoa ~ Đột nhiên quyết định viết bộ này, chương sau là vào chính văn, nội dung về tinh tế rất ít, vẫn là thiết lập ABO, cũng có một số thiết lập của bản thân tôi nữa, nội dung nhẹ nhàng thoải mái, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Xin chào mọi người, bộ truyện thứ hai nhà mình dịch đã ra lò rồi đây.

Bộ này cùng tác giả với cả “Lư cục cưng quá kiêu ngạo”, trong lúc đi tìm truyện để dịch thì tui phát hiện ra bộ này, cảm thấy thiết lập đều rất hợp gu của tôi ahuhu.

Cũng chưa thấy ai dịch nên mang bộ này về mần.

Chúc mọi người đọc truyện zui zẻ hen


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.