Đọc truyện Nguyệt Long Thiên – Chương 33: Khởi động long thức
Sau khi hạ hình nhân kia hắn liền bị các hình nhân khác hợp lại tấn công hắn nhanh chóng di chuyển sang vị trí khác nhưng không may là một hình nhân trong số bảy hình nhân đã đoán được hướng di chuyển của hắn và liền lao về phía trước mặt hắn, tay hóa thành trảo quét hướng ngang ngực của hắn quét đến, hắn lặp tức lùi lại tránh né nhưng không biết từ khi nào một hình nhân khác đã trấn giữ ở vị trí sau lưng của hắn lúc hắn vừa lùi lại đến phạm vi tấn công của hình nhân thì gần như ngay lặp tức hình nhần tung một cước cực nhanh và mạnh vào hông trái của hắn khiến hắn bay về phía bên phải, và dường như có tính toán trước một hình khác cũng đã đến trấn giữ vị trí hắn bay tới để chờ cơ hội tấn công.
Hắn nghi hoặc:
– Ta nhớ không nhầm thì loại hình nhân gỗ này làm quái gì có linh trí nhỉ, sao chúng lại biết chặn đường đánh trước thế kia, mà thôi không nghĩ nhiều thoát trước tính sau, nếu không nói không chừng lát nữa sẽ như Tam Thúc nói, chết ở nơi này a.
Sau thoáng suy nghỉ hắn ngay lập tức ổn định thân thể rồi phi thân lên không trung và lần nữa dùng “Sát Tử” để quay lại tấn công các hình nhân nhưng không khác mấy lần trước lần này hắn lại không thành công, trái lại trông lúc thu kiếm hắn lại bị một hình nhân gần đó vung quyền đấm đến, hắn né đi sau đó phi thân ra một khoản trống cách cái hố mà tên hình nhân trước đây đã tạo chừng hai bước chân.
Hắn thắc mắc với hình nhân:
– Này các ngươi có biết dùng võ kỹ không thế, mà quên mất đám hình nhân này không thể nào nói chuyện được, sao đột nhiên ta lại hỏi thế nhỉ, bọn chúng không dùng võ kỹ đáng lý ra phải là lợi thế chứ có gì đâu mà ta lại thấy tức giận chứ.
Như là để đáp lại thắc mắc của hắn liền có hai hình nhân một cái thì phát ra linh khí hóa hình long bao phủ cả tay phải cái còn lại thì phát ra linh khí hóa hình hổ bao bọc lại chân trái.
Hắn thiếu chút nữa nổi khùng nói:
– Các ngươi đang đùa với ta sao “Long Quyền” “Hổ Cước” lại không đánh đi đọ sức chịu đựng cùng quyền cước với ta làm gì rãnh lắm sao….bỏ đi có chiêi gì đánh ra hết đi.
Và sau câu nói kia thì mắt củanăm hình nhân còn lại bắt đầu chuyển sang màu đỏ và tăng tốc độ tấn công kèm theo cả võ kỹ qua khoản nữa nén nhang hắn đã bị “Long Quyền” “Hổ Cước” đánh đến nằm bẹp trên sàn, trên người y phục đã là màu đen nay nhuộm máu lại càng đen hơn.
Hắn cố gượng dậy nhưng mấy hình nhân có thể để hắn đứng lên sao, một hình nhan tiến đến tung thêm cước vào người hắn khiến hắn lần nữa gục xuống.
Bên ngoài Mỹ Nhi nhìn vào linh kính mếu máo nói:
– Mẫu thân mau kêu phụ thân cứu ca ca đi, huynh ấy dường đã bị trọng thương rồi kìa.
Liễu Ngọc Hà thều thào:
– Ngươi biết tính cách phụ thân cùng ca ca ngươi mà, hắn không lên tiếng thì ông ấy sẽ chẳng chịu cứu đâu, ca ca ngươi hắn là kẻ cứng đầu đồng thời rất liều lĩnh nếu không đến tuyệt lộ hắn sẽ chẳng bao giờ mở miệng cầu cứu đâu.
Trên đài Nguyệt Long Thiên hắn đã dùng đến lá bài cuối cùng “Long Thức”, sau khi khởi động, toàn thân hắn mọc một lớp long phiến màu xám còn phần đầu hoàn toàn biến thành một cái đầu rồng còn tay và chân điều mọc ra móng vuốt vị trí gần thắc lưng mọc ra một chiếc đuôi, nhìn hình dáng của hắn bây giờ chính xác là một nhân long, sức mạnh cùng sức chịu đựng cũng đã được đề thăng gấp đôi, hắn bắt đầu lao đến tấn công bảy hình nhân còn lại.
Mỹ Nhi hỏi:
– Mẫu thân ca hắn…..
Chỉ bấy nhiêu đó thôi đã đủ để Liễu Ngọc Hà hiểu nữ nhi muốn hỏi gì bà đáp:
– Đúng vậy, ca ngươi hắn vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được “Long Thức” nên trạng thái của hắn hiện tại đã hoàn toàn mất kiểm soát rồi, và không có cách nakf ngăn lại trừ phi hắn hết linh lực mà bất tỉnh mà thôi, nhưng hậu quả của việc hết linh lực thì ngươi cũng đã biết rồi đấy.
Linh Nhi lại hỏi:
– Mẫu thân không còn cách khác để dừng ca ca lại sao.
Liễu Ngọc Hà lắc đầu:
– Không có.