Bạn đang đọc Nguyện Ước Cuối Cùng – Chương 53
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, vào đầu mùa hè năm Thẩm Tri Du bước qua tuổi hai mươi sáu, các nàng bí mật ra nước ngoài đăng ký kết hôn.
Sau đó cả hai nhà Hàn Thẩm đều nhất trí dù thế nào hai năm sau cũng phải làm hôn lễ.
Hai tháng sau đó, hai người đều ở nước ngoài hưởng tuần trăng mật, ngọt ngọt ngào ngào tận hưởng kỳ nghỉ hiếm có.
– ———————
Trong phòng khách sạn tổng thống cao nhất, Thẩm Tri Du đang thong thả cầm ly trà nhấm nháp, đứng nhìn quang cảnh qua khung cửa sổ thủy tinh sát đất.
Đây là thói quen ngắm cảnh đêm của nàng.
Thẩm Tri Du và Hàn Vũ Thanh đã đi từ Hà Lan, nơi đăng ký kết hôn, rồi bay đến Pháp, nơi ở của cha mẹ Thẩm và cuối cùng hai nàng dừng chân ở London nước Anh.
Hàn Vũ Thanh đã nói nơi đây là nơi cô gặp được nàng, cũng là nơi cô gắn bó trong nhiều năm nên muốn cùng nàng đến đây nghỉ dưỡng.
Thẩm Tri Du cũng rất hứng thú, nàng đã đi London tham dự sự kiện một lần vào năm đó, sau cũng không có cơ hội đến lần hai.
Vì vậy, cả hai đều đồng ý đây là điểm đến cuối cùng trong suốt thời gian trăng mật còn lại.
Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi.
Hôm sau Thẩm Tri Du phải bay đến nơi khác quay quảng cáo, chụp hình tạp chí và chạy các lịch trình trong hai tháng nàng xin nghỉ phép.
Nói chung là bận bận rộn rộn.
Một vòng tay ấm áp khoanh Thẩm Tri Du lại làm nàng dứt khỏi suy nghĩ: “Em đang nghĩ gì vậy?”.
Tay Thẩm Tri Du để lên tay cô: “Đang nghĩ, ngày mai lại tiếp tục bận rộn rồi, có chút đáng tiếc”.
“Ừm, chị cũng cảm thấy thế.
Tuy là chúng ta đã kết hôn rồi nhưng cũng không thể thường xuyên gặp mặt…” Hàn Vũ Thanh len lén thở dài.
Nghe tiếng thở dài, Thẩm Tri Du cười: “Chúng ta còn rất nhiều thời gian, đừng ủ rũ”.
Như chợt nhớ ra điều gì, Thẩm Tri Du hỏi: “Quyển sổ chị để trên bàn trong phòng ngủ là gì thế? Em thấy chị luôn lật xem, là công việc sao?”.
“Không phải, là một danh sách chị lập cho chị.
Em muốn xem không?” Hàn Vũ Thanh cười hôn má nàng, theo sau vào phòng lấy nó đến.
Cô sẽ không giấu nàng bất cứ điều gì.
Thẩm Tri Du hơi tò mò, mở trang đầu ra xem.
Hàng chữ tinh tế đập vào mắt:
Những hàng chữ che kín cả 8 trang và có vẻ như chủ nhân của chúng vẫn còn muốn viết tiếp đến hết cuốn sổ, trong đây có rất nhiều điều đã được đánh dấu là hoàn thành, và cũng còn nhiều điều các nàng chưa thực hiện.
Thẩm Tri Du nhéo trang giấy: “A Thanh, chị viết cái này từ khi nào?”
“Ừm, từ lúc chị quen biết em”
Trong lòng nàng nhức nhối, tâm can nóng hôi hổi.
Giờ phút này Thẩm Tri Du mừng như điên và thầm biết ơn vì nàng may mắn có được cô làm bạn đời.
Chắc có lẽ kiếp trước nàng đã cứu cả vệ ngân hà nên kiếp này mới được ban ơn đến thế.
“Thực ra còn một điều chị không viết, bởi vì chị không biết điều đó có thực hiện được hay không.
Mỗi ngày chị đều viết thêm một ít nhưng vẫn do dự về nó” Hàn Vũ Thanh ôm nàng từ phía sau.
“Mà…! khi viết xuống điều này rồi, chị nghĩ cũng không cần phải viết tiếp nữa, nên là chị sẽ để giành nó đến khi không còn gì để ghi nữa, đó là ước muốn cuối cùng của chị”.
Thẩm Tri Du xoay người nhìn Hàn Vũ Thanh, tò mò hỏi: “Đó là gì?”.
“Ước nguyện cuối cùng của chị là đời này có em”..