Bạn đang đọc Nguyện Ước Cuối Cùng – Chương 40
Thoáng chốc cũng đã đến lúc Thẩm Tri Du phải ra mắt “cha mẹ chồng”.
Ngày hôm đó là ngày cuối tuần trời nắng đẹp, thời tiết mát mẻ chào đón tháng tư.
Bây giờ đã được nửa năm Thẩm Tri Du và Hàn Vũ Thanh xác nhận quan hệ, tuy có chút sớm để ra mắt người nhà nhưng Thẩm Tri Du thực ra thầm mừng trong lòng, bởi vì nàng biết được Hàn Vũ Thanh vô cùng nghiêm túc với nàng.
Cha Hàn, Hàn Cẩm thì Thẩm Tri Du đã gặp qua vài lần, ông là người hay cười, ôn hòa và dễ nói chuyện, không giống như một người quản lý cả một công ty lớn.
Mẹ Hàn thì nàng chỉ nghe cô nhắc tới, không biết người thật.
Theo lời kể của Hàn Vũ Thanh, mẹ cô Tiêu Y Nhu là tổng biên tập của một tòa soạn báo lớn trong nước.
Công việc của bà nghe rất bận rộn nhưng bây giờ bà tận lực giao cho cấp dưới, giành nhiều thời gian ở nhà hơn, hẳn có thể là một nửa nội trợ rồi.
Cúp điện thoại thúc giục mau về nhà của mẹ, Hàn Vũ Thanh lái xe đến đón Thẩm Tri Du.
Hôm nay muốn gặp trưởng bối, Thẩm Tri Du đặc biệt chọn chiếc váy liền thân màu hồng nhạt nhu thuận, tay áo phồng trong hiền lành, trang nhã.
Nàng vốn có tư tâm khi chọn chiếc váy này.
Đúng như Thẩm Tri Du nghĩ, người khác gặp nàng sẽ khen không ngớt.
Nhưng “người khác” này chưa phải là cha mẹ Hàn thì Hàn đại tiểu thư đã khen lấy khen để.
Các nàng dài dòng một hồi mới cùng nhau về Hàn gia.
Cha mẹ Hàn đã ngồi trước sân chờ đợi.
Nghe tiếng quản gia kêu: “Đại tiểu thư đã về”, Hàn Cẩm liền ngước mắt nhận ra Thẩm Tri Du ngay.
Hàn Cẩm và vợ kinh ngạc.
Mới đầu, khi nghe con gái muốn dẫn bạn gái về, hai ông bà đang ở nước ngoài du lịch cũng lật đật chạy về.
Bây giờ Hàn Cẩm càng ngạc nhiên vì đó là người mà ông rất tán thưởng khi chỉ gặp vài lần.
Con gái ông cũng thực là có bản lĩnh a! Mẹ Hàn cũng bất ngờ vì “con dâu” tương lai của bà là đại ca sĩ của những bài hát bà hay nghe.
Cô gái này cũng là người bà muốn phỏng vấn trong tạp chí hằng tháng của tòa soạn.
Một hồi bỡ ngỡ qua đi chính là vui vẻ vô cùng, Hàn Cẩm cười ha ha rất sảng khoái: “Tri Du a, nhà chúng ta rất có duyên với cháu, cháu cứ tự nhiên đi thôi, bữa cơm này là bữa cơm gia đình mà”.
Nhờ câu nói của cha Hàn, bầu không khí giảm đi ngượng ngùng, đơn giản trò chuyện.
Mẹ Hàn nói chuyện rất hòa hợp với Thẩm Tri Du, ai lại không thích con dâu vừa tri thức vừa xinh đẹp như vậy đây.
Cô gái này trong cảm nhận của bà đã rất ưu tú, hôm nay chứng kiến khí chất ngoài đời của nàng thì càng không có gì để nói, hoàn toàn rất hài lòng.
Không khí bữa ăn vui vẻ làm Thẩm Tri Du cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bây giờ trong lòng Thẩm Tri Du chỉ còn chuyện gia đình của nàng, sau hôm nay nàng quyết định sẽ nói rõ ràng cho ba mẹ biết.
Trước giờ, chuyện tình cảm nàng rất mờ mịt, cũng chẳng biết bản thân thích nam hay nữ, đến bây giờ cũng thế.
Nàng chỉ biết mình yêu Hàn Vũ Thanh người này.
Chỉ đơn giản người này là con gái mà thôi.
– —————–
Một buổi tối nào đó, Thẩm Tri Du như bình thường đang gọi video cùng cha mẹ Thẩm.
Nói được một lúc, Thẩm Trí Hòa muốn đi xem tiếp bản vẽ còn dở, chuẩn bị đi thư phòng, bên Pháp đang là buổi sáng, chẳng trách ông muốn bận bịu.
Chưa kịp đi liền nghe con gái nói: “Ba mẹ, con đang yêu”.
Cha mẹ Thẩm trố mắt nhìn nhau một lúc rồi nhìn con gái, vẻ mặt chờ đợi con gái nói tiếp.
“Con đang cùng một chỗ với một người con gái” Thẩm Tri Du thấp thỏm nhìn mặt ba mẹ.
Ông bà chưa kịp tiêu hóa vấn đề đầu, con gái cưng lại quăng tiếp ra vấn đề khác, hơn nữa lại kinh thiên động địa.
Thấy cha mẹ im lặng, Thẩm Tri Du hồi hộp xoắn ngón tay.
Du Yên – mẹ Thẩm thấy con gái lo lắng, bèn vỗ chân chồng, nói: “Ồ, Tiểu Du có người yêu? Dự định khi nào cho ba mẹ xem mặt đây?”..