Đọc truyện Nguyên Tôn – Chương 56: Vũ hoàng
Dịch giả: Oa la la
Biên: Xiaooo
-Đúng vậy, chúng ta nhất định phải có được nó.
Nghe Chu Nguyên nói thế, Chu Kình lập tức gật đầu đồng ý. Năm đó cũng do người làm chồng kẻ làm cha như ông vô dụng, không bảo vệ được con mình, khiến Chu Nguyên bị Oán Long Độc hành hạ hơn mười năm qua. Nếu không phải vì thế thì thê tử của ông, Tần Ngọc cũng sẽ không vì cứu Chu Nguyên mà lấy máu tươi của mình truyền cho con, khiến tuổi thọ của bà bị giảm sút như thế.
Mấy năm nay, ông lúc nào cũng tự trách bản thân.
Cho nên lúc nghe tin thiên tài địa bảo có thể gia tăng thêm tuổi thọ, ông lại muốn có nó đến vậy.
-Phụ vương, thông tin này có thể tin được không?
Chu Nguyên nhanh chóng ổn định lại sự xúc động trong lòng, hắn trầm giọng hỏi Chu Kình.
-Tin tức này là thật, có người vô tình tiến vào di tích đó, hắn thấy bên trong có Hỏa Linh Tuệ với Ngọc Anh Quả nhưng mà bên trong có nguyên thú cực kỳ cường đại canh giữ cho nên hắn chỉ còn cách chạy ra khỏi đó.
Chu Kình nói.
-Hiện tại, tin tức đã truyền khắp nơi, chắc hẳn nhóm người Tề vương phủ cũng biết được tin này.
Chu Nguyên nhíu mày, nếu Hỏa Linh Tuệ rơi vào tay bọn chúng, hoàng thất nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Đối với mỗi một thế lực thì đây chính là thứ không thể thiếu trong chiến lược phát triển.
Chỉ cần người nào có thứ này trong tay thì nó nhất định sẽ làm cho kẻ đó có một lợi thế cực lớn,cho dù là xây dựng thế lực của bản thân hay mượn sức từ những cao thủ khác đều rất dễ dàng.
-Ừ.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, sắc mặt Chu Kình cũng trở nên lạnh lẽo nghiêm nghị, ông nói tiếp:
-Ta tính phái Lục Thiết dẫn người vào thăm dò trước.
-Phụ vương, con cũng muốn đi vào di tích tìm kiếm bảo vật.
Chu Nguyên lập tức lên tiếng, hiện bây giờ hắn đã sắp đột phá được bát mạc, tiến vào Dưỡng Khí kì. Chỉ cần hắn có thể tiến vào Dưỡng Khí kì thì có thể xem như hắn đã đứng vào hàng ngũ cao thủ.
Ở vương triều Đại Chu, mạnh nhất chính là cường giả Thái Sơ cảnh, sau đó mới là nhóm Thiên Quan kỳ, mà những người đã tiến vào Dưỡng Khí kì thì sức mạnh bọn họ cũng không hề kém, nếu gia nhập vào quân đội thì cũng có thể nắm giữ chức vụ quan trọng rồi.
Nhìn thấy Chu Nguyên chủ động xin đi cùng Lục Thiết Sơn, Chu Kình cười một tiếng rồi nói:
-Lần này ta gọi con đến chính là muốn con cùng đi với Lục thống lĩnh, ngoài ra ta cũng muốn giao cho con một nhiệm vụ vô cùng hệ trọng.
-Phụ vương muốn con làm gì?
Chu Kình thở dài một hơi rồi nói tiếp:
-Lần này các con đi đến di tích, nhất định sẽ đi qua Thương Lan quận. Thành thật mà nói, ta mong rằng con có thể nghĩ ra cách lôi kéo đại tướng quân, để hắn giúp chúng ta đối phó với Tề vương phủ, ít nhất thì cũng không để cho Tề Hạo có thể làm cho đại tướng quân đứng về phe của bọn chúng.
Nghe lời dặn của Chu Kình, Chu Nguyên gật đầu đồng ý. Dù sao thân phận hắn cũng là hoàng tử Đại Chu, nếu như tự hắn đi đến Thương Lan quận gặp đại tướng quân thì đã thể hiện được thành ý của hoàng thất đối với Vệ Thương Lan rồi.
-Xin phụ vương yên tâm, con nhất định sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.
Giọng nói Chu Nguyên tràn dầy sự quyết tâm.
Sau đó Chu Kình lấy ra một viên ngọc giản đỏ sậm, trên ngọc giản còn xuất hiện quang mang bao phủ xung quanh, ông đưa ngọc giản này cho Chu Nguyên rồi nói:
-Chẳng bao lâu nữa là con có thể tiến vào Dưỡng Khí kì rồi. Đây là công pháp tu luyện Viêm Lôi Quyết của hoàng thất chúng ta, con học xong thì có thể tu luyện nguyên khí tứ phẩm Viêm Lôi Khí. Con cứ xem qua trước, nếu cảm thấy phù hợp thì có thể tu luyện nó.
-Trong đây chứa Viêm Lôi Quyết ư?
Ánh mắt Chu Nguyên lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Ở thế giới này, nguyên pháp được chia làm chín cấp bậc, nguyên pháp có thể luyện ra nguyên khí cho nên nguyên khí cũng phân thành chín cấp bậc.
Công pháp càng cao thì cấp bậc nguyên khí sau khi luyện thành cũng càng cao, nhưng mà ở Đại Chu bọn họ, cao nhất chỉ có nguyên khí tứ phẩm, đa số mọi người chỉ có thể luyện ra nguyên khí nhất phẩm nhị phẩm.
“ Lúc trước, sư phụ không kịp truyền công pháp khác cho ta, không biết chỗ Yêu Yêu tỷ có hay không.” Chu Nguyên liếm môi thầm nghĩ, sư phụ Thương Uyên của hắn vừa thần bí lại mạnh mẽ như thế, công pháp của ông nhất định sẽ mạnh hơn cả Viêm Lôi khí của hoàng thất bọn họ.
Tuy nghĩ thế nhưng Chu Nguyên vẫn nhận lấy ngọc giản chứa Viêm Lôi Quyết, nếu như Yêu Yêu không có công pháp khác thì hắn cũng có thể tu luyện cái này.
-Dưỡng Khí kì…
Chu Nguyên nắm chặt ngọc giản trong tay, trong mắt tràn đầy mong chờ, bởi vì, Khai Mạch kỳ chỉ là nền tảng cơ bản trên đường tu hành, còn Dưỡng Khí kì mới là chính thức bước vào cánh cửa tu luyện.
Chỉ cần đạt đến cảnh giới đó thì người tu hành mới có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ, huyền diệu của nguyên khí.
Trong hoàng cung Đại Vũ.
Hoàng thành, Trấn Tuần thành.
Năm đó khi Vũ gia phản bội Đại Chu, họ đồng thời đoạt lấy quốc thổ Đại Chu, sau đó đổi tên thành Đại Vũ thành. Có thể thấy ý định muốn hoàn toàn lật đổ Đại Chu khiến cho Đại Chu không thể chuyển mình.
Bên trong hoàng cung Đại Vũ, từ đại diện kéo dài phía sau.
Trên mỗi tòa tháp cao chót vót, nguyên khí dao động mãnh liệt, bao phủ khắp ngõ ngách bên trong hoàng cung.
Hoàng cung Đại Vũ so với hoàng cung Đại Chu thì to lớn hơn, đồng thời cũng canh chừng nghiêm ngặt hơn rất nhiều. Từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy sức mạnh của hoàng thất Đại Vũ cực kỳ lớn mạnh.
Mà lúc này, ở trong nội điện hoàng cung, một thiếu niên mặc áo bào màu vàng đang ngồi xem tấu chương đặt trên bàn. Gương mặt hắn cực kỳ khôi ngô tuấn tú, làn da trắng như ngọc, mày kiếm như vẽ.
Tuy rằng hắn chỉ ngồi yên một chỗ nhưng trên người lại tản ra hơi thở tôn quý, cao cao tại thượng, giống như thiên chi kiêu tử (con cưng của ông trời).
Trong khi đó, ở sau lưng hắn giống như xuất hiện bóng dáng của một con rồng đang gào thét.
Kỳ lạ nhất là chấm đỏ ngay giữ mi tâm của hắn, đôi khi lại lóe lên một cái.
Người này chính là thái tử của vương triều Đại Vũ, Vũ Hoàng.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng nhìn chăm chú vào nội dung bên trong tấu sớ. Nhìn bên ngoài hắn còn rất trẻ tuổi nhưng do thân phận của hắn ở Đại Vũ rất đặc biệt vì thế Vũ vương cho phép hắn tham gia giải quyết việc trong nước từ nhỏ.
Ngay lúc này, một bóng người từ bên ngoài đi vào, cung kính quỳ trước bàn hắn rồi nâng một ống trúc lên nói:
-Bẩm thái tử điện hạ, bên kia có người truyền tin tới.
Vũ Hoàng nhướng mày, hắn vươn tay cầm lấy ống trúc từ tay người kia, sau đó mở tờ giấy được cuộn lại ở bên trong, hắn lướt mắt nhìn sơ qua nội dung được viết trên đó.
-Hử?
Sắc mặt Vũ Hoàng có chút thay đổi. Trên gương mặt anh tuấn lộ ra vẻ kỳ quái, giọng nói lạnh nhạt vang lên:
-Thật thú vị, thì ra là chuyện của “thánh long” bên Chu gia.
-Ta nhớ rõ hơn mười năm trước phụ vương đã rót Oán Long Độc vào trong cơ thể hắn, không ngờ mạng hắn lại dai đến vậy, vẫn còn sống đến ngày hôm nay.
-Điện hạ, có cần cho người đi diệt trừ hắn hay không?
Người đang quỳ lạnh lùng hỏi.
Nghe vậy, Vũ Hoàng chỉ cười giễu một cái rồi nói:
-Đừng manh động, hiện tại chúng ta đang giao tranh với vương triều Vạn Thú, không cần để ý đến Đại Chu đang kéo dài hơi tàn kia.
Âm thanh của người mặc áo đen lại vang lên:
-Nhưng tên Chu Nguyên kia.. Dù sao hắn cũng từng là người mang thánh long chi khí, hơn nữa còn được mọi người gọi là thánh long Chu gia.
Ngay khi gã vừa dứt lời thì thấy Vũ Hoàng lạnh lùng nhìn qua, gã lập tức im lặng khộng dám nói thêm gì nữa.
Chỉ thấy vẻ mặt Vũ Hoàng vẫn hờ hững như cũ nhưng long khí phía sau lưng hắn đang bốc lên, dáng vẻ cực kỳ cao quý, hắn bình thản nói:
-Ngươi nói sai rồi, Chu Nguyên không phải là thánh long chân chính. Nếu hắn thật sự là thánh long, vậy Vũ gia chúng ta làm sao có thể giành được từ trong tay bọn hắn?
-Số mệnh thánh long vốn là của ta, còn hắn chẳng qua chỉ là một sai số mà thôi. Hiện tại thì quỹ đạo khôi phục lại trạng thái trước đây, sai lầm cũng đã sửa lại cho nên..
-Tên đó chỉ là thánh long giả mạo thôi, bởi vì hắn lấy số mệnh không thuộc về bản thân khiến cho hắn và cả Đại Chu phải trả giá đắt.
-Mà bản thái tử mới chính là thánh long thật sự, cho nên thánh long khí mới có thể trở về trên người của ta.
Sau đó hắn nhìn bóng đen đang quỳ phía dưới một lát rồi nói tiếp:
-Cho nên ngươi đừng có nhầm lẫn thêm lần nào nữa, không phải ta cướp đoạt số mệnh thánh long của hắn mà do hắn cầm đồ của ta, ta chỉ lấy lại thôi. Cái này gọi là vật quy nguyên chủ, ngươi đã hiểu rồi chứ?
Nhìn vẻ mặt tươi cười của Vũ Hoàng, gã run hết cả người, lập tức cung kính hô vâng.
Sau khi nói xong, Vũ Hoàng ném ống trúc trong tay, hắn hờ hững nói:
-Tên thánh long giả mạo này đang làm gì thế nhỉ? Đả thông lục mạch… Ngươi có biết không? Chỉ với chút sức mạnh nhỏ bé ấy thì hắn còn không có tư cách đứng trước mặt ta đâu.
Nghe vậy, gã áo đen cung kính hùa theo lời hắn:
-Đúng vậy, điện hạ ngài mới chính là thánh long, so với ngài thì tên Chu Nguyên giống như con sâu cái kiến không đáng nhắc tới.
Lúc này Vũ Hoàng mới hài lòng mà cầm những tấu sớ khác lên xem, hắn nói tiếp:
-Mấy ngày sau ta sẽ bắt đầu chuyên tâm tu luyện, chuẩn bị cho cuộc đấu thánh tử của đại lục Thương Mang sắp tới. Đây mới thật sự là đại khí vận, sự may mắn hiếm có. Còn chuyện của tên thánh long giả này, sau này không cần báo cáo nữa.
-Vâng!
Gã đáp.
Vũ Hoàng nhìn tấu chương trong tay một chút rồi nói:
-Có điều, bây giờ ta đã biết chuyện này cũng không thể xem như không có gì xảy ra. Ngươi cho người chuyển lời đến Tề gia, đồng thời trợ giúp Tề gia một chút. Nếu bọn họ có thể lật đổ được Chu gia thì chúng ta đỡ phí sức lực, tránh cho lời thề năm xưa mà phụ vượng lập ra làm vướng bận tay chân.
Hắn cười một tiếng:
-Xem như cho tên đó một bài học để sau này, hắn cứ thành thật làm một tên tàn phế là được rồi.
Một lời lạnh lùng từ trong miệng Vũ Hoàng thốt ra giống như có thể quyết định vận mệnh sống còn của Đại Chu vậy.
Do đó hắn nhìn gã áo đen phía dưới, cười nói:
-Ngươi có thấy không? Đây mới là chân long thật sự.
Một lời quyết định sinh tử đồng thời cũng quyết định sự hưng vong của một quốc gia.