Đọc truyện Nguyên Tố Thao Khống Sư – Chương 157: Hệ thống sủng vật mở ra
Hai ngày cuối tuần, Tần Nhược ở trong bệnh viện lo lắng hết chuyện này đến chuyện khác, sau khi an bài xong xuôi cho Hân Vũ và mẹ của cô bé vừa mới chạy đến, hắn đưa hai người đến Bắc Kinh.
Quá trình này mặc dù mệt mỏi, nhưng vì một chuyện đại sự bấy lâu trong lòng đã được giải quyết, hắn cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng! Trở lại nhà trọ, Tần Nhược lần đầu tiên vào trò chơi với một tâm trạng rất nhàn nhã. Lần này, hắn thật sự chơi trò chơi chỉ vì muốn chơi trò chơi!
Nhưng điều khiến hắn không ngờ được chính là, trong thời gian hai ngày hắn rời khỏi, Vinh Quang đã phát sinh những biến đổi nghiêng trời lệch đất!
Sau khi con sủng vật đầu tiên là sói bạc ba mắt nở ra, Vinh Quang chính thức mở ra hệ thống sủng vật.
Những cửa hàng sủng vật lấp lánh rực rỡ lập tức xuất hiện trong các thành thị lớn một cách nổi bật, các loại trứng sủng vật với đủ loại thuộc tính phong phú được đưa lên quầy, trở thành đối tượng được chú ý của phần đông người chơi.
Tần Nhược vừa mới login đã cảm thấy bầu không khi trong thị trấn Savis khác với ngày xưa rất nhiều! Có một con đường ngày thường hẻo lánh nọ bây giờ đã chật ních những người. Tần Nhược nhìn về phía đám đông thì thấy đó là một cửa hàng sủng vật trông rất khí phái, hình vẽ trên bảng cũng vô cùng bắt mắt. Nơi cửa, dòng người tới lui không dứt, như muốn chen cho bể cả cửa hàng vậy!
Trời ạ!
Cướp tiền sao?
Trong lòng kinh ngạc, Tần Nhược không dằn nổi sự tò mò, cứ thế đi vào.
Theo dòng người bước vào cửa hàng, hắn thấy có mấy tên tiểu nhị ăn mặc sặc sỡ và chủ cửa hàng đang tới tới lui lui giữa những tiếng gọi ồn ào, bận rộn đến quên cả trời đất. Lại nhìn ở quầy hàng, hắn thấy rất khác với những cửa hàng bình thường – trên ấy không có bất cứ món trang bị hay dược phẩm gì hết, mà chỉ bày những quả trứng sủng vật xinh đẹp đủ màu sắc, đủ kích cỡ, đủ loại hoa văn.
Những quả trứng này sắp xếp chỉnh tề trên quầy, chờ người chơi đến mua.
Việc làm ăn có vẻ tốt vô cùng, những người chơi chen ở hàng đầu gần như đều tranh nhau kêu tiểu nhị:
– Quả này, tôi muốn quả này!
– Không đúng, quả tôi muốn là quả kia cơ… Quả lớn nhất đấy!
-…Màu hồng phấn, là quả màu hồng phấn kia đấy. A, quả đó tôi chọn rồi, đừng có cướp!
– Tôi muốn…
Cảnh tượng trông như ở chợ bán thức ăn này khiến Tần Nhược nhất thời choáng váng. Hắn nép qua một bên nhìn đám người điên cuồng này, trong lòng thì thắc mắc:
Rốt cục đã xảy ra chuyện gì thế? Mua thứ gì đó chẳng phải chỉ cần mình chọn xong rồi xác định là được rồi hay sao? NPC trong cửa hàng bao giờ cũng định giá đầy đủ hết rồi mà? Mà điều làm Tần Nhược càng hoang mang hơn chính là, có một số người đã mua được trứng sủng vật rồi nhưng vẫn cứ đứng trong cửa hàng, kêu tiểu nhị đến khóa lại giùm…
Khóa lại!?
Tần Nhược lập tức nghĩ đến chuyện xảy ra hai ngày trước ở hẻm núi Khảo Nghiệm Chiến Thần, lúc đó con báo kia rạch vào tay của mình một cái, sau đó hệ thống nhắc mình đã khóa lại một quả trứng sủng vật. Lẽ nào là…
Rất nhanh, Tần Nhược nhìn thấy cảnh một tên tiểu nhị diện mạo bình thường bước qua, cầm theo một con dao nhỏ cắt một chút xíu vào tay một người chơi nọ cho chảy máu ra. Người chơi này không những không nhăn nhó mà ngược lại còn cầm lấy quả trứng sủng vật giơ lên cao, rất là vênh váo vừa hò hét vừa bước ra khỏi cửa hàng:
– Ha ha ha, khóa lại thành công rồi! Bảo bối tương lai của ra chắc chắn vô cùng mạnh này! Bảo bối, từ nay về sau mi đi theo ta lăn lộn giang hồ đi! Chậc chậc, nhìn cái tên kìa… Trâu tử vong, thật là con bà nó khí thế quá!
– Mày thôi đi, con trâu đó của mày có đáng gì, xem của tao này, nhìn dũng mãnh biết chừng nào, là con lớn nhất trong quầy này đó, nói không chừng có thể nở ra rồng chúa đấy à…
Cũng có mấy người chơi nọ khóa trứng sủng vật thành công xong thì vội vàng chạy khỏi cửa hàng:
– Chết tiệt, mong đừng là lợn rừng trắng nha.
– Mày cút đi, có mày mới đi nuôi heo ấy!
Tần Nhược trợn mắt há miệng nhìn cảnh những người chơi này nghênh ngang cầm trứng đi mà trong lòng thầm đổ mồ hôi lạnh. Cửa hàng trứng sủng vật bán trứng, đồng thời còn bày ra kỹ càng để cho chọn như thế sao?
Nghĩ đến đây, hắn lập tức nóng ruột lên, bèn vội vã chạy qua.
Nhưng nào ngờ, tuy rằng cửa hàng này mới mở chưa được bao lâu, nhưng ai nấy cũng như hận không thể lập tức chen đến bên cạnh quầy xem trứng cả, cho nên cái thân bé nhỏ của Tần Nhược thì… Ha ha ha, làm sao chen được qua mấy kẻ trâu bò như nghề chiến sĩ chứ? Ngay cả một ít cô gái có vài phần xinh đẹp hắn cũng chen không nổi nữa là, bởi vì quanh các cô chí ít cũng có mấy vòng “sứ giả hộ hoa” lận. Mà các cô thì cứ đứng bên quầy thì thì thầm thầm, cà kê dê ngỗng, rồi còn vừa bình phẩm từng quả từng quả trứng, vừa tán gẫu say sưa nữa, khiến cho những người phía sau tức đến muốn ói máu…
– Mẹ, có nhanh lên một chút không? Bố mày xếp hàng cả ngày rồi còn chưa nhìn thấy mặt mũi quả trứng là sao đâu này!
– Đúng vậy, thấy thân thể thợ nguyên tố bọn này gầy yếu định khi dễ phải không?
Có mấy tên thợ nguyên tố bậc ba mở miệng xôn xao, nhưng trước mặt có cả một bức tường người, cho nên không thể nào làm gì được cả. Tần Nhược cũng là như thế, thử vài lần rồi mà không nhích được tới phía trước dù nửa mét, cho nên đành buồn bực lui qua một bên, nhận truyền âm từ Vương Đạt.
Lúc này dường như Vương Đạt cũng đang bận rộn lắm, nhưng vẫn cứ tranh thủ cơ hội chửi nhặng lên một hồi, nội dung đơn giản là vì phí giải phẫu cho Hân Vũ thế mà gã không có cơ hội cống hiến ra một xu nào cả, mãi đến sau mới nhận được tin báo rằng Hân Vũ đã đáp máy bay đi rồi, thế là bèn mắng cho Tần Nhược một trận.
Tiếp đó, không hổ với danh hiệu Vua Miệng Rộng, gã cảm khái nói vận khí Tần Nhược khốn kiếp đến mức nào, ngay trang bị chữ vàng và chữ cam mà cũng có thể lấy được đấy – gã đã từ chuyện Tần Nhược đột nhiên gom đủ chi phí giải phẫu suy đoán ra chủ nhân hai món đồ đó là Tần Nhược rồi.
Quanh co nửa ngày, rốt cục gã cũng nhớ tới chuyện mà Tần Nhược hỏi.
– À, chú hỏi về hệ thống sủng vật à? Ngày hôm qua vừa mới mở đấy, tình hình cụ thể thì… Là thế này…
Nghe giải thích hơn nửa ngày, Tần Nhược cũng hiểu được:
Sủng vật tổng cộng được chia làm mấy loại hình: sủng vật loại chiến đấu, loại phụ trợ và loại trưng bày, loại này là loại có lực chiến đấu nhỏ nhất.
Loại chiến đấu thì không cần phải nói rồi, toàn bộ đều phát triển dựa trên cơ cở ban đầu của loại quái vật tương ứng cả, chỉ có điều sủng vật sau khi nở ra thì phải bắt đầu từ cấp 0, mà thực lực của nó cũng bị hạ xuống theo đúng tỷ lệ. Nếu người chơi muốn cho sủng vật của mình trở nên mạnh mẽ như dạng quái vật tương ứng, vậy phải rèn luyện và thăng cấp cho chúng!
Sau khi thăng cấp, thuộc tính của sủng vật sẽ được tăng lên một mức tương ứng, lực chiến đấu sẽ được tăng lên, hơn nữa còn không ngừng khai phá ra các kỹ năng chiến đấu mới nữa…
Sủng vật loại phụ trợ phần lớn đều có năng lực chữa thương, tăng thuộc tính, hoặc tăng thương tổn các dạng thuộc tính cho người chơi, cũng có con có thể tăng phòng ngự tăng tấn công, thậm chí có khả năng hồi sinh nữa, tóm lại là năng lực đa dạng lắm!
Sủng vật dạng trưng bày tuy bề ngoài đẹp mắt, nhưng thuộc tính lại rất kém. Có điều, thông qua việc rèn luyện, chúng cũng có thể thăng cấp và cường hóa, thậm chí thông qua một ít điều kiện riêng biệt, chúng có thể biến dị, khiến lực chiến đấu được tăng lên rất nhiều.
Nói trắng ra thì hệ thống sủng vật mở ra rõ ràng là để tăng thực lực của người chơi lên, khiến cho người chơi có thể thông qua việc phối hợp với sủng vật để phát triển hướng chiến đấu đa dạng hơn – bất cứ người chơi nào cũng đều có thể trang bị được một sủng vật.
Phương thức để lấy được trứng sủng vật cũng có rất nhiều loại, trong đó phổ biến nhất là mua trứng trong cửa hàng sủng vật, sau đó khóa lại, chờ bảy ngày sau trứng nở ra.
Đây là phương thức mau lẹ nhất, đồng thời cũng phổ biến nhất!
Đương nhiên, người chơi cũng có thể thông qua việc trực tiếp giết quái vật ở nơi hoang dã để có trứng, mặc dù tỷ lệ rớt cực thấp, nhưng lại có thể có được những loại sủng vật mà trong cửa hàng không bán, thậm chí là trứng của một số loại boss mạnh mẽ nữa. Những loại trứng sủng vật lấy được dựa vào phương thức này thì sau khi nở ra thường sẽ mạnh hơn sủng vật bán trong cửa hàng một ít – có điều cũng không phải là tuyệt đối, nghe nói việc trưởng thành của sủng vật có liên quan rất lớn đến quá trình chăm sóc nó, mà trứng trong cửa hàng cũng có khả năng vượt qua trứng hoang dã, thậm chí thông qua việc biến dị, chúng có thể vượt hơn trứng của boss cùng cấp rất nhiều…
Mặt khác, sủng vật mạnh hay yếu, cũng có liên quan rất lớn đến việc ra lệnh của người chơi.
Ngoài ra còn có một số phương pháp nữa như phần thưởng của nhiệm vụ, kích phát tình tiết đặc thù, v.v…
Nghe đến đây, Tần Nhược nhịn không được thở phào một hơi.
Từ ngữ khí của Vương Đạt, hắn cảm nhận được rằng có vẻ như trứng sủng vật ngoài hoang dã thường là mạnh hơn trứng trong cửa hàng bán… Như thế là yên tâm rồi! Vừa rồi hắn quả thật có chút lo sợ, lo rằng trong cửa hàng sẽ xuất hiện một loạt các loại trứng sủng vật cực mạnh mẽ, nào ngờ lại là thế này đây… Như thế xem ra, quả trứng của con báo kia cho mình có lẽ thuộc dạng quý hiếm đấy – dù sao cũng là loại quái thú có thể một mình chống lại hai tên kiếm sĩ đỉnh điểm bậc bốn cơ mà.
Nghĩ đến đây, Tần Nhược nhịn không được sự kích động, suýt chút đã chạy ào về ngân hàng lấy quả trứng ra xem rồi – nếu không phải thời hạn trứng nở còn đến cả 5 ngày nữa.
Sau khi hàn huyên một hồi với Vương Đạt, Tần Nhược đột nhiên phát hiện có một đám người chơi nọ đang rời khỏi của hàng, bèn lập tức thừa cơ vọt đến ngay!
Nào ngờ cũng có người có cùng ý tưởng với hắn, cho nên hắn bị người ta đụng ngã trúng ngay vào một cô nàng đang cúi đầu lựa chọn sủng vật.
– A, xin lỗi.
Theo phản xạ, Tần Nhược vội vàng xin lỗi.
Kết quả là cô nàng kia ngẩng đầu lên, sau đó đồng thanh cùng với một tên kiếm sĩ đứng phía sau:
– Anh Tần Nhược?
– Là anh à?
Giọng điệu của tên kiếm sĩ đứng phía sau cô có phần bất thiện.
Tần Nhược kinh ngạc nhìn hai người một cái, sau đó tự động phớt lờ Hiên Long, cười hỏi Tử Nguyệt Tiểu Yêu:
– Cô cũng tới chọn trứng sủng vật à?
o O o