Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 13: Điểm luyện cấp chiếm hữu nội bộ


Đọc truyện Nguyên Tố Thao Khống Sư – Chương 13: Điểm luyện cấp chiếm hữu nội bộ

Trong rừng Cain, tình huống quái vật tụ tập rất ít khi xuất hiện, thậm chí cơ hội một lần gặp trên 3 con quái thú cũng rất rất hiếm, bởi vậy sau khi 3 con bò cạp thân rắn Bóng Tối kia gõ cho tiểu đội Tần Nhược một hồi chuông cảnh báo xong, một phần cả đội trở nên dè dặt hơn, một phần cũng đi đường thông suốt, không bị ngăn trở nữa, coi như không kinh không hiểm đến được địa điểm đích – khu di chỉ dưới lòng đất Alex.

Khu di chỉ dưới lòng đất Alex nằm ở vị trí mười cây số sâu trong lòng rừng Cain, bởi vì quái thú nơi này đã có tính công kích rất dũng mãnh, cho nên trong số những tiểu đội đến nơi này đã rất hiếm thấy bóng dáng của những người chơi bậc ba. Cho dù là người chơi bậc bốn, thì trang bị trên thân cũng không phải là hàng rẻ hàng vừa gì, ai nấy đều mặc toàn thân màu tím cả, trông có vẻ ‘phong độ cao thủ’ vô cùng; ngẫu nhiên còn trông thấy được một ít cao thủ có một, hai món đồ vàng nữa.

Cho nên khi tiểu đội của Tần Nhược bước vào vành ngoài của khu di chỉ này, các đoàn đội đang chờ ở nơi đây đều nhao nhao lộ ra thần sắc vừa kinh ngạc vừa kỳ quái.

Tần Nhược cũng rất hiểu rằng cấp bậc của mình có phần không hợp với tình cảnh trước mắt đây, cho nên chỉ bĩu bĩu môi, không hề lên tiếng mà dời ánh mắt về phía cửa vào của di chỉ, rất có khí chất của một ‘em bé ngoan’.

* * * * * *

Khu di chỉ dưới lòng đất Alex, nghe nói rất lâu trước kia từng là một trong những cửa vào của một tòa thành khổng lồ dưới lòng đất.

Thành ngầm!

Đây là một thành thị từng có nền văn minh mấy trăm năm phồn vinh, trải qua cả ngàn năm lịch sử, tương truyền khi đó có rất nhiều chủng tộc chung sống vui vẻ nơi đây, nó không hề kém chút nào so với thủ đô của đại lục Thần – Ma to lớn bên trên chút nào. Mãi cho đến một ngày trước khi cuộc đại chiến Thần – Ma bùng nổ, hai loại tín ngưỡng bất đồng đã triệt để phá hủy sự an tĩnh của vùng đất lành dưới lòng đất này!

Cuối cùng, chủ thành là Aricages vốn ghét cay ghét đắng chiến tranh vì tránh cho thành ngầm bị phá hủy đã dứt khoát hạ lệnh cho các thân vệ ngăn lại tám lối thông lên mặt đất, triệt để thoát ly khỏi sự liên hệ với bên ngoài!

Mãi đến khi cuộc chiến Thần – Ma kết thúc rồi, thành ngầm này vẫn không hề có chút liên lạc nào với bên trên…


Đã rất nhiều năm từ đó đến nay, những kẻ mạo hiểm, những tên đạo tặc mơ ước sự phồn vinh và số của cải trong thành ngầm đều không hề ngừng nghỉ việc nghiên cứu các loại tài liệu lịch sử, thông qua việc hỏi han và thăm dò con đường tiến vào trong ấy… Nhưng vẫn chưa có bất cứ thành quả nào. Dần dà lâu ngày, con đường thông đến thành ngầm này bị người ta quên lãng đi, và trở thành một ‘di chỉ’ trong miệng người đời.

Một truyền thuyết đẹp đẽ có liên quan đến tài phú!

Tần Nhược một bên hồi tưởng lại những tài liệu có liên quan đến truyền thuyết này, một bên lại đứng ở trước lối vào di chỉ, nhìn mặt nổi lên bên ngoài này và những cái đầu của những bức tượng ác ma lòng đất khổng lồ cao đến năm mét rải rác khắp nơi, v.v… sau đó âm thầm so sánh cái lối vào với chiều cao của bản thân mình… Rồi trong lòng buồn bực tới cực điểm.

Lối vào thế mà là một cái miệng của một con ác ma huyệt động!

Thật là mất vệ sinh mà!

* * * * * *

“Bộ dạng Nhược Nhược thật là ngố đó…”

“Đừng ngẩn người ra đó nữa, vào mau nào.”

Trái Tim Giết Chóc, Ngả Tiểu Tiễn trước sau bước vào trong di chỉ, trông thấy Tần Nhược lắc lắc đầu ngây ngô nhìn bức tượng ác ma huyệt động loang lổ mà ngẩn người, bèn không khỏi cùng bật cười.


Tần Nhược cũng cười, có điều là cười khổ. Không ngờ lại có một ngày ở trong trò chơi cũng bị người ta gọi là Nhược Nhược (yếu đuối) đấy, mặc dù cái chữ Nhược – nếu như – của mình không phải là chữ Nhược – yếu đuối – kia, nhưng âm đọc lại tương đồng, bởi vậy khiến cho người ta dễ liên tưởng đến một cô gái thanh tú nhã nhặn…

Cười khổ một tiếng, rồi Tần Nhược cũng không kháng nghị mà lắc lắc đầu ra vẻ đã quen với việc ấy lắm rồi, sau đó khom người bước vào trong. Hắn đột nhiên lưu ý là mấy đội người chơi ngoài kia vẫn cứ đứng ở chỗ cũ chứ không động đậy, bèn không khỏi hiếu kỳ hỏi:

“Bọn họ đang đợi cái gì thế?”

“Hử? À, Sứ giả lòng đất.”

Hoa Hồng Lửa đi đằng sau hắn giải thích:

“Một loại quái bậc bốn dạng tinh anh, có xác suất nhất định sẽ rớt ra chìa khóa đi vào tầng thứ ba của di chỉ Alex.”

Tần Nhược ngẩn người ra, dè dặt nói:

“Chìa khóa, tầng thứ ba… Alex không phải là một tòa thành nhỏ sao?” Bây giờ hắn phát hiện ra rằng so với những người chơi thực sự, mình thật giống như là một tên ‘thất học’ vậy.

“Đần… Thành thị dưới lòng đất khác với các thành thị trên mặt đất của chúng ta. Tầng thứ nhất của các thành thị dưới lòng đất thường chỉ là nơi buôn bán với bên ngoài. Anh xem này, mấy kiến trúc kia không khác biệt lắm so với trên đại lục của chúng ta, nhưng tầng thứ nhất chỉ cung cấp cho các thương nhân tới lui buôn bán mà thôi…” Trong khi Hoa Hồng Lửa nói chuyện, năm người đã đi hết thực quản của bức tượng ác ma huyệt động này, đập ngay vào mắt là một con đường rộng mở. Nhìn lại từ phía này, lối vào không khác gì một cửa hàng bình thường cả.


Đây là lần đầu tiên Tần Nhược đến di chỉ Alex, cho nên hắn tức thì nhìn quanh quẩn khắp nơi một vòng, sau đó lòng thầm kinh ngạc tán thán:

Cho dù bây giờ đã bị lũ quái thú bậc cao chiếm cứ, Alex vẫn được bảo tồn khá là hoàn chỉnh, nhìn không khác gì so với các thành thị trên mặt đất cả, điều duy nhất bất đồng chính là trên đỉnh đầu mình chính là trần hang chứ không phải bầu trời và mặt trời. Có điều ánh sáng từ những vách đá màu vàng bao phủ mọi nơi chiếu xuống vẫn khiến di chỉ Alex có vẻ sáng sủa vô cùng.

“Nơi này… Yên tĩnh ghê nha.” Tần Nhược có chút thắc mắc, cả cái tòa thành này nhìn tuy không lớn thật đấy, nhưng trên đường thế mà cả một cái bóng quái thú con con cũng không thấy đây này, thật không giống một nơi luyện cấp tốt chút nào hết cả.

Hoa Hồng Lửa lúc này đã nghiễm nhiên trở thành ‘hướng dẫn viên chuyên nghiệp’ cho Tần Nhược, cô một bên thì thúc giục Tần Nhược đuổi theo kịp đội ngũ, còn một bên thì giảng giải:

“Tầng thứ nhất quái vật ít, chỉ có một ít điểm đánh là có quái vật thôi. Chúng ta đi tầng thứ hai, nơi đó mới chính là nơi sinh sống của cư dân hang động, phải lớn hơn nơi này gấp mười, và có mấy điểm đánh không tệ nữa.”

Tiếp đó trên đường đi Hoa Hồng Lửa giải thích một chút về tình hình phân bố và thực lực cụ thể của quái vật nơi tầng hai cho Tần Nhược, để hắn có chút hiểu biết về nơi này.

Nhưng có một điều khiến Tần Nhược phải chấn kinh, đó là nơi này lại chính là một trong những địa điểm luyện cấp chiếm hữu nội bộ của chiến minh Hoa Tử Kinh!

Địa điểm luyện cấp chiếm hữu nội bộ…

Là một số ít nơi luyện cấp bí ẩn loại vừa vừa mà các chiến minh có phần coi trọng, những nơi này thường có tỷ lệ rớt đồ khá cao, hoặc là quái nảy mới nhanh, hay là có thể rớt ra được một số ít trang bị, vật phẩm có chút đặc thù, tóm lại nhất định đều là nơi tốt cả!

Bảy chiến minh cũng không muốn đứng ở phía đối lập với hàng tỉ người chơi còn lại, cho nên sẽ không hình thành việc lũng đoạn tuyệt đối, chỉ đến khi cần thiết phải đánh gấp, mới thông báo đến các đoàn đội ngoài chiến minh ở trong các khu vực này mà thôi: rời khỏi, hoặc là chuẩn bị chiến đấu.


Lúc này, những đoàn đội biết thức thời sẽ tạm thời rời khỏi nơi đây, đợi đến khi có vị trí trống mới quay lại, nếu không thì… Các đoàn đội của bảy chiến minh sẽ triển khai một sự kiện ‘dẹp sân’ nghiêng về một phía!

Lời tự thuật của Hoa Hồng Lửa khiến Tần Nhược nhìn đến một mặt khác ngoài cái thực lực tuyệt đối của các chiến minh: ngang ngược, bá đạo!

Dù cho có hai cái chữ ‘thông báo’ kia che giấu, nhưng vẫn cứ lộ ra một vẻ cường quyền và xấc xược vô cùng, thế mà các người chơi lại vẫn cứ quen thuộc với việc ấy, thật không thể phủ nhận địa vị tuyệt đối và thủ đoạn của bảy chiến minh kia được.

Nếu đổi là một số gia tộc bình thường khác, vì những điểm đánh này, có lẽ mỗi ngày đều phải đánh đến bươu đầu sứt trán đấy, thậm chí còn có thể khiến một gia tộc đang mạnh mẽ sụp đổ nữa kìa…

* * * * * *

Ánh sáng nơi tầng thứ hai của khu di chỉ Alex phải mờ hơn so với tầng thứ nhất nhiều, xem ra người hang động cũng không thích ánh sáng mặt trời là mấy. Từ xa nhìn lại không thấy bất cứ kiến trúc nào, cũng không thấy sự quy hoạch đồ sộ mà đẹp đẽ như ở trên đại lục Thần – Ma… Thứ tràn ngập trên nền đất rộng rãi nơi đây chính là vô số những tảng đá kỳ quái màu đen, là một dòng suối không được trong cho lắm, và những hang nhỏ không đủ một mét vuông nằm trên vách tường lởm chởm.

Nghe nói những cái hang này vốn chính là nhà của những người hang động, đáng tiếc là bây giờ chúng đã biến thành nơi cư trú của bộ tộc nhền nhện Huyết Ma.

“Tốt rồi, thời gian nói chuyện phiếm đến đây là hết.” Trái Tim Giết Chóc nghiêm nghị nói:

“Bắt đầu từ bây giờ phải tập trung tinh thần 120% đấy, chú ý mỗi một cái hang động, mỗi một cái vũng nước bên cạnh các cô cậu, cùng với trên đỉnh đầu nữa… Những nơi đấy đều có thể có nhền nhện Huyết Ma xuất hiện hết, tôi không hy vọng có bất cứ ai tắt máy giữa đường đâu.”

Tần Nhược thầm run trong lòng, sau đó theo phản xạ ngẩng đầu lên nhìn trên trần hang. Vừa nhìn một cái, hắn đã thấy ngay có một con nhện màu đen với một cái mông cực kỳ béo đang treo ngược ở trên không trung, chuyển động chi trước và cái miệng một cách cực kỳ kinh tởm. Nó đang bám trên một sợi dây tơ và nhanh chóng trượt xuống!

Nhìn thấy thế, Tần Nhược không nhịn được mà phải hít vào thật mạnh một luồng hơi lạnh, một cảm giác vô cùng mãnh liệt xông lên khiến hắn phải nổi cả da gà…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.