Đọc truyện Nguyên Tố Khao Thống Sư – Chương 112: Phép thuật quần thể bậc năm
Phép thuật quần thể bậc năm!
Điều chúng khác với các phép thuật quần thể bậc bốn, bậc ba chính là phạm vi ảnh hưởng và hiệu quả ảnh hưởng. Đây chính là điều mà mọi người ấn tượng nhất trong số các dạng phép thuật bậc năm, sau khi nghiên cứu các tài liệu mà trên mạng công bố – bởi vì những phép thuật đơn thể bậc năm không hề khác lắm so với những phép thuật đơn thể bậc ba, bậc bốn, chỉ là được tăng thêm khoảng cách tấn công, thời gian duy trì và lực phép cơ bản, cộng với thương tổn thuộc tính mà thôi…
Đây là điều cơ bản nhất, cũng chính là điều mà ai nấy cũng đều biết!
Còn phép thuật quần thể bậc năm, lại có thêm hiệu quả tấn công từ trước đến giờ chưa từng có!
Những phép thuật loại này đã không chỉ còn là thuần túy tăng lên lực phép cơ bản nữa, mà thậm chí đã có xu hướng đột phá lực phép giới hạn rồi…
Mặc dù trên sự thật thì không thể khiến phạm vi sát thương lan ra quá rộng được, nhưng sự ảnh hưởng của nó đã không chỉ là với những mục tiêu nằm trong phạm vi sát thương!
Chẳng hạn như ở trong đầm lầy Ma Quỷ vào lúc này!
Khi Ma Quỷ Cự Ngạc ngửa mặt lên trời rống giận, triệu hồi Tử Vong Vẫn Tinh, một luồng hào quang mãnh liệt chưa từng thấy đột ngột nổi lên từ nơi sâu trong đầm lầy Ma Quỷ, tựa như một mặt trời thu nhỏ vậy!
Màn đêm chung quanh mặt trời này khoảng trăm mét đều nháy mắt bị nó xua tan, thậm chí bị là đập nát. Đồng thời, ánh sáng cực mạnh của nó cũng khiến mắt của những người chơi nhìn vào bị tổn thương. Ngay cả Tần Nhược đã tiến vào trạng thái hóa nước rồi, lúc đó cũng sinh ra một cảm giác khủng hoảng như bị nhìn chằm chằm vào vậy, ánh mắt thì có cảm giác như đã bị mù. Trán hắn phủ đầy mồ hôi lạnh…
Phút chốc, mọi người đều cùng thực hiện chung một hành động với Tần Nhược:
Nhắm mắt!
Nhưng những thành viên đứng trong phạm vi tấn công của Tử Vong Vẫn Tinh thì lại thê thảm vô cùng. Chúng là những kẻ ở gần nơi Tử Vong Vẫn Tinh bùng nổ nhất, cho nên ánh sáng lóa mắt của Tử Vong Vẫn Tinh đã khiến chúng rơi vào trạng thái mù tạm thời. Chúng nhao nhao hô lên hoảng sợ, trong đó một phần là do bị cảm giác mất đi phương hướng khiến cho sợ hãi, nhưng phần lớn thì là do thứ đang tồn tại trên đỉnh đầu của chúng – một vòng xoáy đồ sộ tựa như những ngôi sao trên bầu trời đêm.
Bên trong vòng xoáy này không ngừng phát ra áp lực mạnh kinh hoàng, cộng với những luồng sóng nhiệt cháy rát, cộng với trường trọng lực nặng tựa núi. Tất cả đều dồn hết lên người của những thành viên Bát Thần Chúng ở trong bán kính ba mươi mét quanh trung tâm.
Hãy thử nghĩ xem, nếu đột nhiên cậu bị người khác ném đạn chói khiến nước mắt chảy ròng ròng, sau đó lại cảm thấy trên người bị một luồng áp lực không thể kháng cự ép cho rạp xuống đất, lại còn bị ngâm mình trong dung nham sôi trào thì là như thế nào chứ – thật là như tận thế tới nơi rồi vậy…
Cảnh tượng này, ngay khi mọi người nhắm mắt, đã in thật sâu vào trong đáy lòng họ.
Một giây sau.
“Ầm!!!”
Khắp cả đầm lầy Ma Quỷ như bị rung chuyển, sóng xung kích mãnh liệt lan ra khiến mỗi người trên chiến trường đều không khỏi sinh ra ảo giác mình đã bị đánh trúng, sau đó loạng choạng đứng không vững…
Sự giáng xuống của Tử Vong Vẫn Tinh thì không ai có thể hoàn toàn chứng kiến, nhưng chỉ khí thế mạnh mẽ của khúc dạo đầu vừa rồi thôi là đã đủ để mọi người ở đây bị chấn động rồi.
Tần Nhược cũng là một trong số đó.
Mặc dù sóng xung kích của Tử Vong Vẫn Tinh không chứa bất cứ thương tổn nào, nhưng khi bị lan trúng, hệ thống đã nhắc rằng hắn đã bị cưỡng chế giải trừ khỏi trạng thái hóa nước, khiến kế hoạch chia lẻ với đồng sự của hắn bị phá bỏ! Nếu không nhờ cục diện trên chiến trường đang quá hỗn loạn, ánh mắt của mọi người đều bị Ma Quỷ Cự Ngạc thu hút hết thì nói không chừng hắn đã bị thành viên của Bát Thần Chúng phát hiện mất rồi.
Mà người bị cưỡng chế hiện hình không chỉ riêng mỗi Tần Nhược.
MM Hoa Tiễn và một tên tiểu đệ khác của cô bé, cũng tức là một tên đạo tặc khác của Căn Cứ Địa, cũng đều bị hiện hình dưới luồng sóng xung kích mãnh liệt kia.
Tình hình này không phải là dạng mà Tần Nhược có thể hoạch định sẵn được, bởi vì hắn vốn không hiểu biết nhiều về các phép thuật bậc năm, mà trong sự kiện vây trừ lần trước Ma Quỷ Cự Ngạc cũng không dùng ra phép thuật mạnh như vậy.
Thật là xoay sở không kịp.
Những người chơi thừa cơ hội nhảy vào chiến trường vơ vét tiền của bất nghĩa cũng bị hiển lộ dưới ánh mắt gay gắt của đám người đứng ngoài…
Mắt thấy số người chết trận đã vượt khỏi ba trăm, Bát Thần nghiến răng, trong lòng như nhỏ máu. Những thành viên Bát Thần Chúng chung quanh y cũng không dễ chịu gì.
Có điều bây giờ cũng không có phương pháp nào hay hơn, chỉ đành nhắm mắt đánh tiếp mà thôi!
Dù sao thì sau mỗi lần phát uy, Ma Quỷ Cự Ngạc đều phải tích trữ một thời gian dài nữa mới bùng nổ tiếp được, không thể nào có khả năng liên tục dùng ra pháp thuật quần thể mạnh mẽ như vậy…
Các chủng các loại kỹ năng, phép thuật đều ào ào trút xuống người Ma Quỷ Cự Ngạc. Động tác của con cá sấu này đã chậm chạp hơn nhiều lắm.
Nhưng lúc này, đám ‘gà con’ đang khiến Bát Thần Chúng đau đầu lại bắt đầu giở trò quấy rối từ nhiều hướng…
Nào là tường băng, tường đất, rồi vòi rồng, bóng tối, sương mù, đạn chói, v.v… Tóm lại chỉ cần là loại phép thuật nào có khả năng khiến chiến cuộc trở nên hỗn loạn thì đều bị đám ‘gà con’ này trút như điên xuống chiến trường hết, khiến đám chủ lực của Bát Thần Chúng phải sợ đến mất mật, gân xanh nổi đầy đầu. Thực lực của đám ‘gà con’ này không thể nào có khả năng tiêu diệt Ma Quỷ Cự Ngạc nổi, lúc đầu lẽ ra nên chờ cho chúng bị BOSS diệt hết, bỏ hẳn ý định vây BOSS rồi bên mình mới đến thì hay biết mấy. Ai… Bây giờ thì thật là cưỡi hổ khó xuống mà!
Hiện giờ, Bát Thần Chúng không những phải càng cẩn thận khi đối phó với Ma Quỷ Cự Ngạc hơn, mà còn phải phân ra hai nhánh quân để đối phó với người của Căn Cứ Địa nữa. Điều tồi tệ hơn là, bởi vì lý do có người vây xem, cho nên người của Bát Thần Chúng cũng không dám để mình bị đỏ tên… Bát Thần có mấy lần tức đến nỗi muốn hạ lệnh đồ sát cả toàn trường này. Đã hãi tay hãi chân mà còn nhiều lần bị người ta ám hại như thế, đổi lại là người thường thì đã sớm bị tức điên lên rồi.
Có điều, chiến thuật của Căn Cứ Địa cũng đã quá cũ.
Sau khi Bát Thần Chúng thi hành một ít bố trí chuyên biệt xong, tình hình dần dần bình ổn trở lại.
Một bộ phận thành viên Bát Thần Chúng đứng ở hàng ngoài cùng sau khi bị ác ý tấn công lập tức phản kích – phái các nguyên tố sư nước, sét, đất, gió dùng hai lớp phép thuật phòng ngự chống đỡ lại, ngăn chặn những kẻ gây rối, đồng thời cũng dùng những phép thuật gây thuộc tính đánh trả, không đụng đến mạng người, cứ thế mà một chọi một!
Về mặt PK, rõ ràng là phe Căn Cứ Địa ở vào hoàn cảnh xấu.
Mà muốn thực sự sống mái với nhau thì không những hao tốn thời gian mà cũng hao tốn MP lẫn trang bị nữa, cho nên kế hoạch quấy rối đợt hai của Căn Cứ Địa cũng không thể triển khai được…
Mắt thấy đám huynh đệ đã khống chế lại được cục diện, chưa kịp vui thì Bát Thần lại trông thấy có một đám vô sỉ nọ ào ào lao tới chiến trường chỗ Ma Quỷ Cự Ngạc.
Bọn này hoàn toàn không quan tâm đến tình hình chiến đấu dầu sôi lửa bỏng chung quanh, chỉ dùng tốc độ nhanh nhất vơ vét trang bị trên mặt đất cho vào trong ba lô, bộ dạng quả là ‘thà chết cũng phải lấy được tiền’ đấy.
“Mẹ!” Bát Thần nhìn mà hàng mi run run, nhịn không được phải mắng một câu thô tục ra:
“Ngăn bọn nó lại! Mau nhặt lại trang bị của các anh em chết trận đi!” Thấy hơn chục tên người chơi kia vẫn còn không biết liêm sỉ tiếp tục nhặt trang bị, rất nhiều thành viên của Bát Thần Chúng suýt chút nữa đã ngửa mặt lên trời hộc máu…
“
Tuy nói hành động lần này của chúng thì Ma Quỷ Cự Ngạc mới là mục tiêu quan trọng nhất, nhưng những người đến đây ai cũng đều là người chơi bậc bốn cả, hầu hết còn là thành viên tinh anh nữa, cho nên trang bị rớt xuống đều là hàng loại tốt, tổng hợp lại sẽ là một con số cực khá.
Nếu mất đi số trang bị đó rồi, vậy cho dù có giết được Ma Quỷ Cự Ngạc thì đã sao chứ? Thành viên của Bát Thần Chúng sẽ có ai vui vẻ được sao?
Sau khi Tần Nhược bị thoát khỏi trạng thái hóa nước, cũng đi theo đội này vọt vào nơi nguy hiểm nhất và hỗn loạn nhất, nhưng hắn chỉ dừng ở ven rìa, nhặt từng món từng món mà tay mình có thể với tới được cho vào trong ba lô mà thôi – dù sao thì cho dù có bị lên thớt đi chăng nữa, cũng chỉ rớt mấy món đồ bậc ba chẳng đáng bao nhiêu tiền trên người mà thôi, lo gì chứ? Có điều mới lấy được vài món, hắn đã cảm thấy có một luồng khí vô cùng lạnh lẽo từ bên cạnh đánh úp lại…
Có người đánh lén!
Tần Nhược gần như là vô thức, ngay lập tức khống chế nguyên tố nước trong phần đầm lầy dưới chân mình lên, tụ thành một lá chắn nước thật dày chắc ở hướng bị tấn công.
“Phụp!”
Đòn tấn công xuyên thủng lá chắn nước, sau đó đâm vào Thủy Chi Kết Giới của Tần Nhược. Ngay lập tức, Tần Nhược biết được thân phận của kẻ đánh lén mình: Đã bị người chơi Băng Tâm Ma Đầu tấn công ác ý, tiến vào trạng thái phòng ngự phản kích với người này…
Đồng thời, hắn cũng biết đòn vừa đánh lén mình chính là một phép thuật bậc hai hệ băng – Băng Đạn, nghĩa là kẻ đánh lén cũng là đồng nghiệp với mình – khống nước!
Trong lòng thầm giật mình, Tần Nhược cấp tốc nhìn lại hướng vừa bị đánh lén. Kết quả có thể đoán được, dưới trạng thái bình thường, hắn làm sao có thể nhắm được kẻ vừa đánh lén mình một cách chuẩn xác giữa đám đông như thế này chứ?
Trong môi trường dồi dào nguyên tố nước như thế này, đòn tấn công của những kẻ khống nước thật cực khó để lần dấu vết.
Nhưng từ hành động chỉ dùng một phép thuật bậc hai hệ băng để tấn công mình của người chơi tên Băng Tâm Ma Đầu kia, có thể thấy được thực lực của đối phương hẳn phải rất mạnh, hơn nữa còn rất tự tin, mà điều quan trọng nhất là, ý định ban đầu của đối phương cũng không phải là muốn giết mình.
Mà cho dù có thật sự muốn giết mình đi chăng nữa, bản thân mình cũng là một kẻ khống nước, dưới tình huống đã có Thủy Chi Kết Giới lại còn tạo ra lá chắn nước để làm suy yếu viên đạn băng kia đi nữa, kẻ địch cũng không thể nào giết nổi.
Phản ứng vừa nhanh chóng lại vừa chuẩn xác của Tần Nhược đã khiến Băng Tâm Ma Đầu phải giật mình. Một tiếng “ơ” đầy sửng sốt ngay lập tức vang lên từ giữa một tiểu đội kia của Bát Thần Chúng…
Tìm được rồi!
Nói thì chậm mà sự thì nhanh, lúc này một tấm lưới nhện vừa tinh tế lại vừa khó thấy lập tức lan ra từ dưới chân Tần Nhược. Lợi dụng mặt nước đầm lầy chung quanh, Tần Nhược cấp tốc tản nó ra, sau đó tập trung ở nơi vừa phát ra tiếng nói – một tên khống nước bậc bốn chưa biết bao nhiêu cấp.