Nguyên Tố Đại Lục

Chương 315: Tình Cảnh


Bạn đang đọc Nguyên Tố Đại Lục – Chương 315: Tình Cảnh


Tuyên gia lâm vào thế yếu, các đại gia tộc còn lại cũng chẳng khá hơn là bao.
Lục gia phân nửa ma giả bị càn quét, chưa đầy một canh giờ, Cao cấp Ma giả của Lục gia đã phải lao lên trước yểm hộ cho đám người còn sống rút lui.
Yêu tộc khốn kiếp, tại sao lần này, bọn chúng lại đông như vậy? Khác hoàn toàn so với tin tức gia tộc đã cung cấp cho chúng ta trước đó.
Cái gì sáu mươi, tám mươi cơ chứ? Cái này, rõ ràng là áp đảo, một bên đè đánh một bên mà!
Lục Phương một mặt phẫn hận nhìn hàng loạt Yêu tộc hai mắt lấp lánh tinh quang đang truy sát bọn hắn ở phía sau.
Thiếu gia cẩn thận, đừng nhìn vào mắt bọn chúng! Thanh âm thúc dục vang lên bên tai Lục Phương.
Chỉ là lời nói chưa rõ hết ý, Lục Phương hai mắt đã nhắm tịt lại kêu rên: Ư…!mắt của ta!”
Cảm giác đầu đau như búa bổ rất nhanh truyền lại, đối phương tay vội đưa lên ôm trán miệng mắng to: Lũ yêu hồ chết tiệt này, bản thiếu gia ta phải lột da các ngươi ra!
Mặc dù miệng nói thế nhưng dưới sự che chở của Cao cấp Ma giả, tộc nhân Lục gia rất nhanh rời khỏi nơi này!
Phía sau, hàng chục thân ảnh thon gọn mà uyển chuyển dừng chân lại đánh giá tình hình phía trước.
Trong mắt họ, khắp nơi đều là tuyết trắng và núi tuyết nhỏ, khí tức lạnh giá thì không ngừng nổi lên rít gào bên tai nhưng không hiểu sao, cảnh sắc trước mắt trong tâm họ lại có thứ gì đó khá là kì lạ khác với ngày thường.

Nó như bức tranh mang theo sự tĩnh lặng vĩnh hằng vậy, vô cùng âm u và đáng sợ, làm cho bọn họ tâm phải e dè không dám tiến bừa về phía trước nữa.
Thật thật giả giả không thể phân biệt trong khi thời gian cho họ không có nhiều, điều này không khỏi làm cho chúng nhân lo lắng lỡ mất cơ hội tốt nhìn nhau.
Có cần phải đuổi theo bọn chúng không? Một thân ảnh mang theo sắc thái lạnh lùng vội lên tiếng dò hỏi.
Nhân loại âm hiểm, khả năng trước mắt có bố trí sát chiêu rất cao nên dừng lại thôi.


Cẩn thận một chút cũng không mất mát gì.” Bên cạnh, bằng hữu của đối phương nhẹ giọng nhắc nhở.

— QUẢNG CÁO —
Đây thế nhưng là cơ hội hiếm có giết tận nhân giả.

Để vụt mất không phải quá tiếc nuối sao? Nhưng nam tử đi đầu không cho là như vậy.
Chuyện này..!? Cả đám người nghe thấy vậy không khỏi khó xử nên nghe bên nào mới phải.
Đắn đo được mất thành ra phía Yêu tộc lại chia ra làm hai phe đối lập.
Các người còn có thời gian ở đây tranh luận.

Bây giờ dù có đuổi theo nữa, cũng mất cơ hội tốt luôn rồi!
Với lại mục tiêu của chúng ta cũng đã đạt được, không nhất thiết phải đuổi theo, để rồi đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm.

Quay lại tập hợp với nhóm khác thôi.

Đây mới chỉ là món khai vị, không lâu sau…!đại chiến bắt đầu rồi!
Một thanh âm nữ tử vang lên giải quyết hiềm nghi cho chúng nhân.
Trước mắt đã không có cách nào khác tốt hơn, đám người cũng không muốn lúc này đây lại quay ra nội đấu liền không chút đắn đo gật nhẹ đầu quay người rời đi.
Xem ra nữ tử vừa mới lên tiếng, có tiếng nói không nhỏ trong đám người.
Nhìn tộc nhân xung quanh không cam nguyện rời đi, thân ảnh mặc váy trắng ánh mắt chớp hiện lên tia sáng liếc nhìn về phía sau bản thân một cách đầy ẩn ý mà cười nhẹ nơi khóe miệng rời đi.
Vậy mà không đuổi theo! Ở xa, Lục Phương mắt thấy cả đám cá ngừng lại rồi quay người rời đi liền hừ lạnh một tiếng khinh thường.
Sau lưng đối phương, vậy mà xuất hiện hàng trăm thân ảnh tay cầm vũ khí sắc bén thủ thế chờ sẵn.
BỤP..!! Lục Phương tức giận hai tay đấm vào nhau nói: Coi như các ngươi may mắn, đi! — QUẢNG CÁO —
Mặt khác.
Dưới sự hộ tống của đám xà nhân do Ma Kha dẫn đầu, Dạ Trần và Thiên Y dần tiến về Lãnh địa xà nhân tộc.
Thiên Y, lần này tới Giới thành, các ngươi mang theo bao nhiêu người theo? Dạ Trần cố ý đi sau nhỏ giọng hỏi dò thân ảnh ở bên cạnh.
Tất cả ba trăm người nhưng đi vào được Ma Đồ không quá hai trăm! Thiên Y ánh mắt khẽ đổi, ma lực quanh thân chớp hiện đáp lại.
Vậy sao! Dạ Trần nhận được đáp án liền lâm vào trầm tư.
Coi như hai trăm ma giả kết hợp với hắn cùng đám người ở Dạ Lân Linh, ở bên ngoài thì có chút không đáng nói đến đó nhưng ở bên trong Ma Đồ này lại được xem là một bên thế lực lớn, muốn hô mưa gọi gió cũng không có gì là khó khăn.


Nhưng đem so ra với các đại thế lực ở Giới thành, không biết khoảng cách giữa đôi bên có quá lớn không?
Đây mới là điều hắn quan tâm nhất, cũng là điều hắn lo lắng nhất!
Dù sao, thực lực không bằng Địa Đầu Xà, bản thân lại muốn chiếm lợi ích ở trong địa bàn của người ta thì khó lắm.
Có tin tức quan trọng gì không? Đặc biệt liên quan đến số người của đám Đại gia tộc phái vào đây? Dạ Trần nghiêm túc hỏi tiếp.
Trước khi bước chân vào cánh cửa dẫn đến Ma Đồ, hắn đã chú ý đến trận doanh của đám Đại gia tộc chỉ có mấy chục người nhưng Dạ Trần hắn không tin điều quỷ quái này!
Đám người Đại gia tộc, ai ai không phải là những kẻ có cái miệng lớn cùng cái bụng rộng.

Đứng trước lợi ích Ma Đồ đã thể hiện qua nhiều lần trước đó, họ không ngoạm một phát hết tất đã là phúc lớn rồi, còn mấy chục ma giả đứng ngoài kia bất quá chỉ là màn sương mù của đám Đại gia tộc tung ra cho người ngoài xem, để tránh mang tiếng ỷ lớn hiếp nhỏ, cũng như để tránh các Diệt Ma Giả đơn độc bất mãn liên kết lại với nhau, từ đó tạo thành một quân đoàn lớn mang đến trở ngại cho họ trên đường thu thập lợi ích bên trong Ma Đồ mà thôi.
Đối diện, Thiên Y suy nghĩ một lát rồi mới nói: Hồn Mệnh tra ra được, Tuyên gia người đi vào đây, ít nhất cũng phải năm trăm!
Vậy sao? Như vậy, các bên khác…!cũng không kém hơn là bao rồi! Dạ Trần đôi mày không khỏi nhíu lại.

— QUẢNG CÁO —
Hiểu rõ Tuyên gia nhất, không phải ai khác chính là các Đại gia tộc còn lại ở Giới thành.

Đám người này lại thích tranh đấu, ganh đua với nhau từng chút một cũng không phải là chuyện lạ hiếm thấy gì.

Nhưng đám người Đại gia tộc trong khi đấu đá với nhau lại vô cùng có ý tứ.
Bề ngoài, họ tỏ ra sống chết muốn giết, đạp đổ đối phương và thế lực sau lưng người đó.

Nhưng trong lòng thì lại điểm đến thì dừng, không bao giờ làm quá đà.


Hầu như trong mọi tình huống, đều đặt an toàn và lợi ích của gia tộc lên hàng đầu.

Từ đó Tuyên gia phái năm trăm ma giả vào bên trong Ma Đồ thì các nhà khác cũng sẽ làm tương tự như vậy, để nhằm bảo đảm cán cân không nghiêng về một bên nào, cũng ngầm tỏ ý với các nhà khác không nên quá mạnh tay, kẻo tránh gia tộc họ tổn thất quá lớn, lợi lại về không được bao nhiêu.
Cùng với đó, mặt khác có thêm Diệt Ma Hội, kẻ mạnh nhất ở Giới thành.

Nguyên gia đầu lĩnh, cùng với Diệt gia thực lực không kém các Đại gia tộc khác là bao.

Cộng lại ít nhất cũng phải có hơn ba ngàn năm trăm ma giả trở lên.

Mà những phe thế lực ở bên trong, họ có hợp tác với nhau hay không, thì chả ai biết trước được.
So ra, hai trăm người bên hắn muốn tranh phong có chút khó khăn à.

Chưa kể ngoài kia còn có Huyết Ma Tông nhìn chằm chằm nữa, mà chắc gì chỉ có mình ngoại thế lực Huyết Ma Tông vào trong đây? Có khi đến lúc cấp bách lại lộ ra hai ba nhà nữa cũng nên!
Ngao ngán ngẩng đầu lên nhìn trời, để mặc gió lạnh thổi qua, Dạ Trần không phân được thế cục hiện tại liền thở dài một hơi: Phù..!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.