Đọc truyện Nguyên Thủy Thời Đại – Chương 42: Lũ về
Lần đầu tiên đi ra ngoài bộ lạc nhóm thực tập thợ săn vẫn là còn rất nhiều điều học hỏi, thế nhưng cũng may, trong những tháng mùa đông qua, Minh Vũ cùng nhóm Klu thường xuyên nói về những điều kỳ lạ, những điều đáng chú ý trong rừng sâu, cách lần theo dấu vết.
Đồng thời kỹ năng bắn cung cũng rất là tạo, nghê. Tuy không thể nào bách phát bách trúng, nhưng về phần cơ bản cũng đã nắm rõ.
Sau một ngày dài, nhóm thợ săn trở về, kết quả thật không nhưng mong đợi, không phải bọn họ không có kỹ năng mà đi suốt một ngày đường không hề gặp bất kỳ một con động vật nào cả. một ngày đen đủi.
Thế nhưng ăn mừng bọ họ trờ về Minh Vũ cũng phá lệ nấu một nồi súp khoai. Coi như là khích lệ tinh thần.
Bọn họ vừa ăn tối, nước mắt vừa trào ra, bọn họ đã không biết bao lâu không có cảm nhận hương vị này, hầu hư 3 tháng, chính xác là 3 tháng rưỡi kễ từ cái lệnh cấm không ăn được củ khoai ban ra, bọn họ không hề động tới một củ khoai nào cả.
Những ngày tiếp theo thời tiết ấm dần, nhiệt độ gia tăng đột ngột, vào lúc giữa trưa nhiệt độ có thể lên tới 12 13 độ. Băng tan ngày càng nhiều.
Dòng suối đóng băng nay đã có dấu hiệu rạng nứt, lớp băng không ngừng bị bào mỏng, có những nơi có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.
Nhìn tình thế có một chút cấp bách, Minh Vũ ra lệnh bộ lạc lúc này nghiêm cấm ra ngoài, thậm chí là ra ngoài bờ suối bắt cá.
Đồng thời gia cố thêm bức tường, đào mương thoát nước, đắp đê,…. Cũng may lần này có thêm một số công cụ bằng đồng, nên công việc khá là thuận tiện một chút.
Mấy cái tộc nhân cũng không rõ thủ lĩnh mình muốn làm gì, không phải vào mùa xuân, tuyết ta, bọn họ có thể rao ngoài tìm kiếm thức ăn sao, nhưng thủ lĩnh lại bắt họ ở lại trong bộ lạc, còn phải đào đất nữa.
Đa phần là không có tình nguyện làm việc, thế nhưng mấy ngày tiếp theo,tình hình biến đổi nhanh chóng, từng dòn nước lớn bắt đầu chảy mạnh, từ khắp bốn phương tám hướng đỗ về vùng trũng.
Lúc này dòng suối nhỏ toàn bộ lớp băng đã tan chay, thay vào đó là một dòng nước lớn chảy từ thượng nguồn xuống, mang theo không ít những khối băng lớn chưa tan hết, ùn ùn kéo về hạ du.
Dòng suối bình thường chỉ có rộng 10m thôi, thế nhưng lúc này đã tăng gấp đôi, mấy cái cây nhỏ dọc theo bờ suối cũng không biết từ lúc nào đã bị dòng nước cuốn trôi mất rồi.
Hơn nữa phạm vi dòn chảy không ngừng lớn mạnh, chỉ trong vòng hai ngày dòn chảy đã tràn lan ăn sâu vào trong đồng cỏ đến tận 50. Và có dấu hiệu tăng thêm.
Mà nước trên núi đỗ xuống cũng không kém, nước lúc này bị ứ trong tường thành, mấy cái tộc nhân đang không ngừng thoát nước thoe chỉ dẫn của Minh Vũ.
Quả thật là hắn không có tính tới trường hợp này, không hề xây dựng hệ thống thoát nước cho bộ lạc, thế nên biện pháp duy nhất lúc này là đục một số lỗ trên tường thành đồng thời đào một số con mương nhỏ dẫn dòng nước thoát đi. Cả bộ lạc như một bãi đầm lầy, bùn lầy không chịu nỗi.
Tình hình căng thẳng chưa dừng lại chỗ đó, bốn ngày tiếp theo lượng nước tràn về càng nhiều, dòng nước lúc này cách bộ lạc khoảng chừng 3 4 trăm mét mà thôi, hơn nữa dòng nước còn mang theo rất nhiều thứ từ thượng nguồn về, cây cối, thậm chí còn có nhiều xác động vật khác như hưu, tuần lộc, thậm chí là gấu lớn.
Có thể thấy những bá chủ trong rừng sâu như thế nào đi chăng nữa thì đối với mẹ thiên nhiên nó chỉ là một con rối tùy tiện muốn là như thế nào sẽ làm như thế ấy.
Cũng may Minh Vũ đã đoán trước được sự tình, nếu nước lũ tràn về phía bộ lạc thì hắn cũng có cách đối phó, tường thành cũng có thể tạm thời trở thành một cái bờ đên nhỏ ngăn cản được phần nào.
Chỉ có điều là cuộc sống trong mấy ngày kế tiếp sẽ khó khăn hơn thôi. Dù gì đi chăng nữa hang đá của bọn họ đang sinh sống cũng cao hơn vùng đồng cỏ đến tận 4m.
Nhưng cũng khá là may, sau 10 ngày cơn lũ quét cũng rút đi để lại một vùng đất hoang tàn, khắp nơi cá đá tảng, cây cối thậm chí là xác động vật.
Để phòng ngừa dịch bệnh có thể xảy ra Minh Vũ ra lệnh cho toàn thể bộ lạc phải dọn dẹp vệ sinh khu vực xung quanh bộ lạc. mấy các xác chết kia cũng không được giữ lại một mực đốt thành tro hết.
Nước uống cũng phải yêu cầu khắc khe, không được dùng nước dưới suối.
Mất tộc nhân cũng rất là thắc mắc tại sao lại như thế, nhưng lệnh từ trên bố xuống không ai dám cãi.
Chừng 5 ngày nước toàn bộ rút lui, lúc này Minh Vũ mới thật sự thả lỏng, một trận lũ quét đi qua nó mang lại rất nhiều hậu quả mang theo nếu không sử lý tốt, đặc biệt là dịch bệnh nó sẽ giết chết cả một bộ lạc chứ không phải chuyện chơi.
Mà có mấy này liên tiếp đồng cỏ ngập trong nước thế nên nền đất lúc này khá là mềm rất thuận tiện cho việc cày cấy gieo trồng.
Nghĩ là làm từ tối hôm trước Minh Vũ cho người đem số lượng khoai tồn kho ra ngâm nước, đám người tưởng bở rằng thủ lĩnh hôm nay hào phóng ăn mừng nước rút, nên sẽ được một trận no say.
Thế nhưng bọ họ đã thất vọng, ngày hôm sau, Minh Vũ đã ra lệnh tổng động viên toàn bộ bộ lạc ra ngoài làm việc, không phân biệt già trẻ lớn bé, trừ một số phụ nữ vừa mới sinh hoặc đang mang thang những tháng cuối là được ở lại bên trong, thế nhưng vẫn phải nấu ăn.
Số còn lại mang những nông cụng đã chế tạo từ trước theo sự hướng dẫn của Minh Vũ bắt đầu làm việc.
Minh Vũ phân chia ruộng đất thành từng thửa, mỗi thữa có 30 hàng, mỗi hàng dài 30m. mà cách canh tác thì dựa theo cách mà người Việt canh tác nông nghiệm vào đầu những năm 2000.
Căng dây để hàng được thẳng, dùng lưỡi cày, xới đất lên. Phía sau mà 4 5 phụ nữ sẽ thả hạt giống xuống dưới, sau đó lấp đất lại. công việc rất lại đại quy mô, trong này đầu tiên 10 thữa đất đã được cày xong.
Bọn người bộ lạc Khô củ thì cũng không có ý kiến, vì bọn họ cũng thường xuyên làm chuyện này, thế nhưng không có cày đất lên như thế này, thậm chí là phân theo từng hàng từng thửa.
Còn đám người Klu thì không hề biết, bọn chỉ thấy cảm giác lòng đau như cắt, bọn họ không biết tại sao thủ lĩnh lại đem chôn thức ăn, bộ lạc không có dư thức ăn mà.
Orc thì vừa làm vừa rơi nước mắt, Minh Vũ chỉ cười thôi không biết giải thích như thế nào cho bọn họ hiểu.
Nhưng Vu dường như biết ý nghĩa của chuyện này, lão sống lâu nên cũng biết một số điều mà đám nhóc con không biết.
Có điều lão ngạc nhiên chính là Minh Vũ tại sao lại phân ra từng hàng từng thữ như thế. Không phải chỉ cần đào mộ cái lổ nhỏ, sau đó coh hạt giốn vào lấp đất lại là xong hay sao.
Ban đầu Minh Vũ cũng có ý định như thế, nhưng hắn trực nhớ lại kiến thức nông nghiệp cơ bản.
Nhằm những loại cây trồng ăn củ, thì muốn cho năng xuất tăng cao ngoài việc phân bón đầy đủ chăm sóc tốt còn phải tọa điều kiện tốt cho bộ rễ phát triển, đất càng tơi xốp sẽ cho năng xuất càng cao, củ càng to.
Vì thế hắn mới quyết định cày đất lên giúp cho đất tơi hơn, đồng thời phơi nắng giúp diệt đi một số mầm bệnh không đáng có.
Sau 3 ngày thì công việc mới hoàn toàn kết thúc, có tất cả 45 thửa như thế. Sau đó Minh Vũ phân công chăm sóc thửa đất của mình, cứ 5 người chịu phụ trách giám sát, chăm sóc thửa ruộng của mình, khi có bất kỳ vấn đề nào thì phải thông báo cho hắn biết.
Mọi người cũng ngờ ngợ nghe theo mà thôi. Cũng chưa hiểu ý Minh Vũ cho lắm.
Hai hôm sau thì Exp từ bên ngoài chạy vào, nàng thông báo có điề bất thường trên thửa ruộng nàng quản lý. Đó la khoai đã mọc mầm.
Minh Vũ cũng đã biết chuyện này, trong bộ lạc hắn là người quan tâm đên vấn đề này nhất, thế nên từ sáng đến tối đa phần hắn đều ở ngoài.
Minh Vũ chỉ khen một câu tốt rồi cùng mọi người ra tham khảo, hướng dẫn một số vấn đề trong việc chăm sóc cây trồng, nhổ cỏ,…..
Phân công nhiệm vụ 5 người một thửa đất, tính ra diện tích chỉ khoảng chừng 1 công đất mà thôi ( khoảng 1000 m2) chỉ trừ một số thời điểm phải bận rộn, ngoài ra mọi người đa phần đều rảnh rang không có chuyện gì làm, thế nên một sốc công việc như cũ vẫn diễn ra.
Ngoại trừ một số tay cung thủ ở lại bộ lạc làm nhiệm vù phòng vệ ra, còn số còn lại ai vào việc nấy, chế tác đồ gốm cũng bắt đầu hoạt động lại.
Lần này theo ý kiến của Minh Vũ tạo ra nhiều vật dụng khác như đĩa, chảo, lu,….. thế nhưng số lượng không nhiều mỗi ngày khoảng chừng 20 cái.
Mà mấy đứa nhỏ ngoài việc chăm sóc việc đồng án cũng phải tiếp tục học chữ, điều này làm cho bọn chúng khóc ra nước mắt. thế nhưng thành quả thật là có, hầu hết bọn chúng bây giờ có thể đọc được viết được, tuy không thành thạo, nhưng ít nhất bọn họ có thể viết ra được tên của mình, viết ra được tên một số vật dụng thường ngày, như Nồi Sành, Dao, Rìu, dây thừng.
t/g: giai đoạn mùa đông đã chấm dứt bộ lạc chuẩn bị vào giai đoạn bạo phát triển, rất nhiều thứ sẽ được phát mình, rất nhiều thứ được xây dựng.
cầu phiếu cầu like,