Đọc truyện Nguyên Thủy Thời Đại – Chương 203: Đồ Bàn Thành
Trái ngược vái cảnh bộ lạc Đại Việt đang chống chọi với thiên nhiên, thì ngay tại cái nơi mà Kai xưng là Thành Đồ Bàn lại là một cảnh an tĩnh, yên vui.
Khu vực Kai chiếm đóng, là vùng tiếp giáp giữa vùng đồng cỏ và vùng rừng núi phía bắc, hơn nữa dòng nước còn được điều tiết bởi hồ Móng Gấu cực lớn tại bộ lạc Đồ Sơn, nên việc ảnh hường của nước lũ là cực ít.
Ngoài ra, vị trí xây thành cách khá xa dòng suối, hơn nữa lại nằm trên một ngọn đồi cao, vì thế cho dù nước có hung hãn đến cỡ nào củng không thể nguy hại đến thành trì của hắn cả.
Sau khi sát nhập người của bộ lạc Sầm Sơn cùng phần còn lại của chiến binh tộc Syk, cũng như thâu tóm tất cả các bộ lạc nhỏ lẽ xung quanh, thì lúc này thực lực bộ lạc Champa của Kai đã tăng trưởng vượt bậc.
Bộ lạc dân số đã vượt qua 3000, cư dân trải dài trên các ngọn đồi lới, các công trình kiến trúc mọc lên như nấm, đặc biệt chúng đều được làm bằng gạch, theo phong cách mái chóp nhọn vòng cung.
Tại khu tâm toàn thành chính là một khu kiến trúc cực lớn, với ba tầng, mà đỉnh tầng ba chính là nơi cư ngụ của Kai.
Lúc này Kai ngồi trên một chiếc ghế bành được lót bằng một tấm da báo răng kiếm lớn ở vùng đồng cỏ. mà ngối cạnh bên hắn cũng có hai nữ nhân khác, một trong số đó bụng đã có chút nhô lên.
Yoyo nép người vào trong lồng ngực Kai, cùng hắn ngắm mưa rơi, bên cạnh một thị nữ rót đến một cốc nước trà rể cỏ tranh đưa tới.
Kai yêu thương nói “ yoyo! Uống chút nước cho ấm người!”
Yoyo khẽ mĩm cười, tay không chủ động vuốt bụng mình, nét mặt âu yếm.
Thật sau, không lâu sau Yoyo cùng đồng đội của nàng đi theo Kai về Đồ Bàn, tiếp nhận cái gọi là văn minh của nhân loại, các nàng cũng không tự chủ mà sát nhập vào bộ lạc.
Với địa vị cùng sức đẹp của mình, không lâu sau, nàng đã mê sau Kai, cũng như Kai cũng đã say đắm Yoyo, thõa mãn mong ước của mình la cưới được một nữ chiến binh gợi cảm giống như những chiến binh rừng Amzon trong các bộ phim điện ảnh mỹ.
Sát nhập một lượng lớn cư nhân, lấy thiết luật thép làm cơ sở, sử dụng kế sách chiếc gậy bọc nhung, một bên xoa dịu, một đánh đòn, thực lực bộ lạc Champa phát triển một cách nhanh chóng.
Cả một khu vực rộng lớn rừng rậm đã bị đốn hạ, lấy nguyên vật liệu để xây dựng, làm lò đốt gạch. Một nền văn minh mới cũng đang được hình thành, tạo ra hai vùng thái cực tại vùng đất này.
Trong lúc sát nhập các bộ lạc Kai đã phát hiện ra nhiều thứ giúp ít cho sự phát triển của bộ lạc, thứ nhất đó là một loại cỏ, có hình dáng giống như cây lúa mì, sau nhiều lần kiểm nghiệm cũng như cho người ăn thử, thì hắn đã xác định đây là cây lúa mì cổ đại.
Mà giống cây lúa mì này Klu cũng đã phát hiện, nhưng Minh Vũ vẫn chưa tìm điều kiện thích hợp để trồng, Minh Vũ dự định sẽ trồng vào mùa xuân năm tiếp theo.
Nhưng Kai lại khác, sau khi tìm ra được lúa mì, hắn nhanh chóng cho người thu thập toàn bộ, thậm chí là bắt đầu khai hoang một diện tích lớn ở vùng đồng cỏ để chuẩn bị trồng trọt lương thực.
Từ việc sát nhập nhiều bộ lạc, những kiến thức về động thực vật rời rạt, nay đã gắn kết với nhau, thành một chuỗi hệ thống kiến thức tương quan với nhau, những loại cây, quả nào có thể ăn được, loại nào có bị đắng, loai nào ăn vào sẽ chết cũng được tìm ra, và khái quái rất lớn.
Sau khi tổng hợp những tin tức trên, Kai cũng tìm ra một số loại cây trồng cực kỳ hữu ít. Đó chính là loại củ màu tím gây tê cực mà mà bộ lạc Đại Việt tìm ra không lâu trước đó.
Ngoài ra còn tìm ra một loại hạt màu màu đen, mọc trên cái mụi gai lớn mà chỉ có vùng đồng cỏ mới có, loại hạt màu sau khi ngâm qua đêm, nước sẽ hóa thành màu đen. Hợp chất này sau khi khô cạn sẽ có một màu đen sền sệt. chất này là một chất gây mê cực kỳ hiệu quả, chỉ cần cho một ít vào vết thương hở, hay bôi vào đầu mũi tên, vật bị thương chắc chắn sẽ không đứng vững được quá một phút.
Cây chanh, cây ớt, cây cà chua cũng được lần lượt tìm ra, đồng thời những giống cây này đều được nhân giống chờ đợi thời gian thích hợp sẽ được gieo trồng đại trà.
Kỹ thuật làm gốm lúc này của bộ lạc thì khỏi phải bàn rồi, kỹ thuật lại càng cao thêm một bật, các vật dụng đa phần được làm bằng gốm sành, hơn nữa chúng còn được quét thêm một lớn mem được chế tạo riêng được làm bằng phù sa, tro xương và một ít nhựa cây. Về mảng này bộ lạc Đại Việt phải cam chịu thua xa một bật.
Tuy trong lúc này Kai đang tập trung phát triển nông nghiệp, phát triển kinh tế cho toàn bộ lạc. nhưng hắn cũng không hề bỏ lỡ đội quân hùng mãnh cũa mình.
Luôn có 500 chiến binh ngày đên huấn luyện, trong đó 300 là từ bộ lạc Báo Đen, số còn lại là nữ chiến binh bộ lạc Syk.
Trang bị chủ yếu của đội quân này chính là cung tên, nhưng cung tên của Kai, vì thiết kế thô sơ, nên tần bắn tối đa chỉ khoảng 100 mét, tầm bắn hiệu quả chỉ đạt 40 mét mà thôi.
Nhưng so với vũ khí thô sơ của cư dân nơi này, đánh nhau vẫn ăn chắc.
Ngoài cung tên ra, dao xương, mâu xương cũng được trang bị. ngoài ra các thành viên chủ chốt lại được cấp cho trang bị bằng đồng, sát thương đương nhiên sẽ tốt hơn so với trang bị bằng xương rồi.
Và hiển nhiên vũ khí bằng đồng chính là một niềm kiêu hãnh của bộ lạc, vì những người mạnh nhất mới có vũ khí bằng đồng.
Ngoài ra còn có áo giáp được làm bằng nhánh cây, khiên thuẩn các loại.
Chưa dừng lại ở việ tăng cường trang bị, Kai còn tổ chức huấn luyện quân binh của mình, theo một quy chuẩn nhất định, ví như đội hình đội ngũ, hình trận, đánh nhau theo đội hình, hay các phương thức cận chiến đánh riêng lẽ…
Nói chung về sức mạnh quân sự Kai có thể tuyên bố bộ lạc hắn đứng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất.
Cùng yoyo ngắm nhìn mặt trời phương xa, mây cũng đã dần tan đi, hé lộ ra mặt trời dần dần tĩnh giấc, báo hiệu, một tương lai tốt đẹp đang chờ đợi.
………………………………………………………………………….
Mưa cuối cùng cũng đã ngừng, như hậu quả của nó vẫn còn còn tồn đọng, trong mấy ngày qua cả bộ lạc phải ăn đau khổ, hầu như bao nhiêu công sức đều tập trong lên con đập, bờ đập nước đã đẩy cao thêm 3 mét, đồ sộ như một ngọn núi lớn chắn cắt ngang bộ lạc vậy.
Còn bờ đập bên kia đương nhiên là bị tràn bờ đê rồi, nước lũ chỉ trong thời gian ngắn đã tràn vào ruộng khoai phía bên kia, số củ khoai dùng để làm giống hẳn là sẽ không qua khỏi,hỏng hết cả rồi.
Thế nhưng ít nhất bộ lạc Đại Việt đã thoát qua khỏi kiếp nạn bị lũ lụt.
Qua cơn đại nạn này, Minh Vũ đã nhìn thấy rõ sai lầm của mình chính là xây dựng quy hoạch kiến trúc không có kế hoạch, không tìm hiểu rõ địa lý, khí hậu cũng như là tác nhân từ khi hậu như hạn hán, lũ tụt, dông bão.
Nhưng lúc này đã quá muộn, biết bao công sức đã bỏ ra, không thể nói một cây di dời là di dời được, vì thế, hắn ném lao đành phải theo lao, đó chính là tăng cường gia cố cũng như mỡ rộng cửa đập giúp thoát nước nhanh hơn, tránh hiện tượng vỡ đập, tràn đập.
Năm ngày sau, nước cũng đẵ rút, trả lại cho bộ lạc những ngày bình yên, nhưng nước rút lại để lại một hậu quả, đó chính là bùn non.
Bùn non nói chính xác hơn là phù sa, sau khi nước lũ trôi đi, phù sa sẽ ở lại, đó là lớp dinh dưỡng chất màu trồng trọt cây cối sẽ tốt hơn.
Nếu như số bùn non này trong ruộng trồng thì là một điều tốt, nhưng nó lại bám đầy trên các con đường đi trong bộ lạc, sình lầy thành từng bãi cực lớn.
ở bên trong bộ lạc, luôn luôn có những tiếng than vãn, cũng như những tiếng ui da, vì tẻ ngã.
Bùn rất là trơn, mà mọi người lại mang dép bằng da heo, hay là chân đất, nên không có độ bám vào đất, chuyện té ngã là chuyện rất hiển nhiên.
Đồng thời mấy đứa nhỏ, lại phát minh ra một trò chơi mới, đó chính là trượt bùn, đặc biệt là những đứa trẻ đến từ vùng đồng cỏ, tuy té ngã rất đau, nhưng chơi với bùn lại càng thích hơn.
Thực trạng lúc này của bộ lạc không khác gì một cái ổ trâu nước cực lớn.
Ngay lập tức một sát lệnh mới được thi hành, toàn bộ cư dân bộ lạc phải tăng cường vệ sinh tẩy đi hết bùn còn đọng lại trong bộ lạc, khai không mương nước. tăng cường ăn chín uống sôi, không được lơi là, phải tăng cường thi hành.
Không phải tự nhiên mà Minh Vũ lại đề ra sát lệnh kia, bởi vì lũ lụt thường sẽ đi chung với dịch bệnh,tuy bộ lạc hắn đã chống lũ thành công, nhưng những vật đi theo dòng nước vẫn còn tồn đọng, ví như xác động vật chết. chúng chính là những mầm bệnh nguy hại gây ra các loại dịch bệnh như thổ tả,…..