Nguyên Thủy Tái Lai

Chương 122Quyển 4 -


Đọc truyện Nguyên Thủy Tái Lai – Chương 122: Quyển 4 –

Edit: DLinh – Beta: Chi

*****

Mặc dù trong lòng có vài phần cảm giác tội lỗi, nhưng Mạnh Cửu Chiêu thực sự vẫn rất xúc động.

Tại thời buổi “phương tiện trao đổi thông tin cơ bản là gào rống, phương tiện giao thông cốt lõi là chân trần” như hiện nay, một khi đã chia xa, việc có gặp lại nhau nữa hay không chín phần mười đều dựa vào may mắn. Khi phải chia tay papa, trong lòng Mạnh Cửu Chiêu đã nảy ra ý nghĩ, không biết liệu có thể gặp lại bác cả không đây, nào ngờ, thế mà lại gặp được thật!

Trốn đằng sau mông Solid Lunsar giả bộ làm vật trang trí, Mạnh Cửu Chiêu kể cho hắn nghe mọi chuyện bọn cậu và các papa đã trải qua sau khi tách ra. Bởi vì ảnh hưởng của động đất nên phải rời khỏi vùng đất sinh sản ~ rồi gặp được những thú nhân khác ~ cuối cùng còn cả chuyện ngã xuống từ trên vách đá, lại bị ông nội nhặt được nữa ~

Solid Lunsar vừa lắng nghe vừa bước đi từng bước vững vàng, thỉnh thoảng gầm nhẹ một tiếng, ý bảo mình đã biết.

Bác cả thật sự… là một con Kantus cực kì chững chạc đó…

Vừa đi vừa nghĩ ngợi lung tung, Mạnh Cửu Chiêu không để ý Solid Lunsar đã dừng lại, cái mặt ấm áp lập tức đụng vào cái mông mát lạnh của bác cả, mặt Mạnh Cửu Chiêu tý nữa thì bẹp dí.

Phần đuôi bị cháu trai va phải nên ngứa ngứa, Solid Lunsar nghiêng đầu quay lại, nhấc cậu lên đằng trước.

Động tác ngậm con non của bác Solid Lunsar chẳng thuần thục chút nào, Mạnh Cửu Chiêu cảm nhận được hắn đã cố gắng hết sức để tránh làm cậu bị thương, nhưng cẩn thận quá mức thành ra hắn nào có tha được Mạnh Cửu Chiêu mà chỉ ngậm được mỗi cái quần da nhỏ do Black làm cho ——

Nói đến đây, cũng cần phải tiết lộ một chút về điểm yếu mà Black không muốn cho ai biết: Black – giống đực Kantus, ông bố vừa đẹp trai vừa dịu dàng lại mạnh mẽ xếp hạng No.1 trong lòng đám trẻ con ở bộ lạc Awash! Người cha được xem như vạn năng, lại có một nhược điểm trí mạng, đó chính là ——

Tay nghề thủ công mỹ nghệ của hắn thật sự rất tệ.

Thời điểm phải tết tóc cho đứa con nhỏ nhà mình, cũng là lần đầu tiên Black để lộ điều này.

Tóc tết của con nhà người ta cong queo gì cũng được vài bím, chỉ còn duy nhất Mạnh Cửu Chiêu vẫn trong tình trạng đầu bù tóc rối. Không biết đêm hôm đó đã xảy gì chuyện gì, nói tóm lại, chỉ biết sáng hôm sau Mạnh Cửu Chiêu tỉnh dậy, tóc trên đầu papa White đã thiếu mất một phần ba.

Thôi được rồi…

Xin được kính cẩn nghiêng mình trước công lao làm vật hi sinh của papa White!

Theo thời gian, công việc thủ công trong sinh hoạt ngày càng nhiều, bí mật của Black cũng dần dần bại lộ, áo len đan quá lỏng (sau này papa White đã phải lén lút lấy ra đan lại một lần nữa); túi khâu cũng không chắc, đựng được đứa con bảo bối trụi lông đã là tốt lắm rồi (đứa con trụi lông cũng đã lén lút vá lại), tuy rằng Black luôn nỗ lực hết mình, nhưng dù nhiều năm đã trôi qua, tay nghề của hắn… vẫn mang đầy phong cách “phóng khoáng” của Kantus.

May mắn, túi mà các con trai yêu dấu mang đi lần này là do papa White khâu ~

Tuy thế, mặc dù túi do papa White khâu nhưng đồ đạc quần áo bên trong vẫn do một tay Black đảm nhiệm!


Cái quần này do Black tự tay may, đương nhiên, cũng chịu chung số phận như các đàn anh đi trước của nó: Dễ dàng bị xé rách… thành hai mảnh.

Vì thế, Mạnh Cửu Chiêu và cái quần da của mình cùng lúc rơi xuống đất.

Mạnh Cửu Chiêu: 囧!

Cái mông trần trắng bóc của Mạnh Cửu Chiêu được trưng bày trước mặt một đám Kantus trưởng thành đang mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.

Đám Kantus trưởng thành rõ ràng có biết con khủng long Solid Lunsar này.

Hoàn toàn không để ý tới sự lúng túng của Mạnh Cửu Chiêu, Solid Lunsar rống lên một tiếng, quay mặt giới thiệu cháu mình với những con Kantus khác, đầu tiên, hắn giới thiệu về Louis.

“Grao… Grao!” Thoáng do dự một chút, mặc dù không ai nhận ra, nhưng thực chất gương mặt khủng long của Solid Lunsar đã đỏ bừng. Con Kantus bình thường vẫn luôn điềm tĩnh hiếm có được lần lắp bắp nói không nên câu.

“Đây là con của tôi, Louis.” Nếu phiên dịch theo ngôn ngữ của mọi người, những lời hắn nói ra có ý nghĩa như thế.

Quên không nói thêm hai chữ “em trai”, Solid Lunsar đã nhanh chóng gom quyền sở hữu hai đứa trẻ vào người mình.

“Grao ~” nhớ rồi ~

Solid Lunsar giới thiệu xong, Louis cũng lễ phép quay lại gật đầu một cái với những con Kantus khác.

Vô cùng lạnh lùng quý phái.

Sửng sốt một lúc vì phong thái quý tộc của Louis, đám Kantus lát sau mới chuyển tầm mắt lên người lên Mạnh Cửu Chiêu.

Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, sang tới lần thứ hai, Solid Lunsar tự nhiên vận dụng rất thành thục.

“Grao ~~~” đây là con tôi, A Trọc.

“Grao! Grao! Grao!” Ồ! Nhớ rồi nhé! Tên gọi hợp ghê, thật trọc mà!

Tất cả cùng lia ánh mắt nhìn xuống dưới, lại tiếp tục xuống nữa, những con Kantus này bày tỏ sự cảm thông sâu sắc.

Đáng lẽ Mạnh Cửu Chiêu sẽ dùng câu “giận đến sôi máu” để miêu tả cảm xúc của mình hiện giờ, thế nhưng…

Cậu đúng thật làm gì còn lông.

Cúi đầu xuống đầy mất mát, cậu chà xát đống da gà trên người mình trong cô đơn.


Phát hiện anh mình lạnh tới mức run cầm cập, Louis quan tâm tháo túi từ trên xuống đưa sang, ý bảo cậu mau bò vào trong.

Nhìn chằm chằm khoảng không đen tối sâu thẳm của cái miệng túi đang mở ra trước mặt mình, Mạnh Cửu Chiêu hít mũi một cái, một lát sau đành đầu hàng chui vào.

Phân của ông nội gì chứ, dù sao cũng sắp lạnh cóng rồi, dù sao cũng ngồi mân mê trong đấy lâu thế rồi, thêm một lần thì có làm sao.

Xét đến cùng, Mạnh Cửu Chiêu vẫn là người theo chủ nghĩa thực dụng.

Ngoan ngoãn được Louis đặt lên trên lưng, hai người bọn cậu đứng nhìn Solid Lunsar tám chuyện với bầy Kantus xung quanh, dường như bọn họ rất thân nhau.

Thật ra, nếu không để ý tới tướng mạo và hình thể của bọn họ, toàn bộ cảnh tượng vừa rồi trông thật giống như chuyện phụ huynh lần đầu dẫn con giới thiệu với bạn bè đồng nghiệp. Xem ra “khủng long duyên” của Solid Lunsar ở chỗ này không đến nỗi tệ, bằng không, dựa theo kinh nghiệm của cậu cùng những gì quan sát được, thực sự chẳng có gì đáng giá để trao đổi giữa những con Kantus ở chỗ này cả.

Thậm chí, bởi vì vấn đề đá kiếm được nhiều lần mất tích, bầy Kantus trưởng thành trên đồng bằng băng này đáng lẽ phải hỗn chiến từ lâu rồi mới phải ~

Nếu như Mạnh Cửu Chiêu không nhìn lầm, mấy con đứng trước mặt này, cộng thêm bác cả nhà mình nữa, chắc chắn đều thuộc thành phần đánh nhau máu tiết nhất, cùng chung số phận người chịu thiệt thòi, một nhóm người bị hại tụ họp đánh rồi lại đấm, dần dần biến thành người làm hại, tiếp đó, bọn họ có đủ khả năng chạy đi ăn cướp, ăn trộm đá nhà người khác ——

Quả thực, đây chính xác là mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ trong cả cộng đồng Kantus, không sai vào đâu được!

Bộ dạng bọn họ trông rất hung ác, đánh lộn lại cừ khôi, bởi thế, Mạnh Cửu Chiêu lúc đầu mới dặn dò đám nhóc sắp trưởng thành ngàn lần vạn lần dù có chuyện gì đi chăng nữa cũng đừng chọc vào nhóm người ngày.

Nào ngờ, giữa bầy du côn ấy lại xuất hiện bác cả nhà mình.

Thật đúng là lũ lụt cuốn trôi miếu Long vương, tự người một nhà đi trộm của nhà mình (*) mà ~

(*) Lũ lụt cuốn trôi miếu Long vương, tự người một nhà trộm của nhà mình là một câu nói lái từ câu: “Đại thủy trùng liễu Long Vương miếu, tự gia nhân đả tự gia nhân”, tạm dịch: lũ lụt lên trôi miếu Long Vương, người nhà mình đánh người nhà mình. So sánh cho tình cảnh người cùng một nhà, vì không quen biết nhau mà xảy ra hiểu lầm gây nên xích mích.

Giới thiệu con cháu nhà mình xong xuôi, Solid Lunsar mới quay lại giới thiệu nhóm bè bạn Kantus chí cốt đằng này của mình.

“Grum ~~~” đây là Mao Mao.

Chỉ vào một con Kantus vừa cao lớn lại cường tráng, Solid Lunsar giới thiệu tên của hắn.

“Phì ——” Mạnh Cửu Chiêu không nhịn được bật cười.

Từ “mao” trong ngôn ngữ của loài khủng long Kantus là một từ thường gặp, thoáng nghe qua là cậu hiểu ngay.

Nghe kể rằng, Kantus rất thích đặt những cái tên dễ thương cho con mình ~ trước đấy nào thì Alan, Tiểu Hoa, Jojo, nghe qua đều thấy đáng yêu hết sức! Hoàn toàn chẳng soi ra chỗ nào giống tên của kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn.


“Grao grao grao!!!!!” Kantus có tên là “Mao Mao” ra sức phản đối, hắn gào lên những tiếng thật dài để biểu hiệu sự không vừa lòng của mình, người bình thường thoạt nhìn qua bộ dạng lúc này của hắn chắc sẽ sợ chết khiếp, nhưng thật ra thì hắn chỉ đang giận dỗi chút xíu thôi, ẩn trong giọng nói còn thoáng nghe ra vài phần… thẹn thùng?

Mạnh Cửu Chiêu cảm thấy mình không hề nghe lầm.

“Mao Mao là tên của ta khi còn là con non! Bây giờ ta tên là Mao!” Mao Mao quân cãi lại như thế, nghe cách hắn phản đối, Mạnh Cửu Chiêu thôi không cười nữa.

Cho dù là “Mao Mao” hay là “Mao” đi nữa… về cơ bản vẫn không hề khác nhau đâu… được chứ?

Mặc kệ sự chống đối gay gắt của những con khủng long khác, Solid Lunsar vẫn kiên quyết hoàn thành phần giới thiệu của mình.

Số lượng tên Kantus hiện giờ cậu biết ngày càng nhiều lên, Mạnh Cửu Chiêu cũng loáng thoáng nhận ra quy tắc đặt tên của giống loài Kantus. Ví dụ như papa White nhà mình, sở dĩ lấy tên như thế bởi vì nghe kể lúc mới chào đời lông papa rất trắng; còn với ông chú Mao Mao ấy hả, càng dễ đoán hơn nữa ~ nhất định là lông cực kì xù bông, hoặc ít ra cũng hơn đám trẻ cùng tuổi ~

Quy tắc đặt tên của các papa Kantus vô cùng đơn giản, bọn họ căn cứ vào nét đặc trưng của con mình để đặt tên, hơn nữa, số tên đều là láy chữ, đợi đến khi đám con nhỏ trưởng thành, cảm thấy ngại ngùng, lúc ấy sẽ tự giác bỏ đi một chữ, lấy chữ còn lại làm tên.

Nghĩ tới đây, Mạnh Cửu Chiêu bỗng thấy tò mò vì cái tên của Solid Lunsar, từ trước tới giờ cậu vẫn luôn là người thẳng thắn nghĩ gì nói đấy, vì thế, nhân lúc những con Kantus khác đang nói chuyện phiếm, cậu không nhịn được chen vào một câu.

“Solid Lunsar có ý nghĩa gì ạ?”

Sau đó, cậu bị toàn bộ Kantus ở đấy nhìn chằm chằm với ánh mắt khó hiểu.

Gương mặt vạn năm không thay đổi của Solid Lunsar thì ngay lập tức sượng cứng.

Ngậm lấy anh của mình, Louis xoay người mang Mạnh Cửu Chiêu khỏi chỗ đang xì xào bàn tán.

Solid Lunsar, trong ngôn ngữ của khủng long, nghĩa là đen trắng đan xen.

Nghe qua, dường như có ý nghĩa rất sâu xa!

Đáng tiếc, chỉ là nghe qua thôi.

Tên của Kantus về cơ bản vẫn được đặt dựa trên nét đặc trưng của con non khi còn nhỏ, bởi như thế, thử tưởng tượng ra một con gà, sau đó dựa theo tên nhuộm lên lông nó màu đen trắng xen lẫn…

Đó không phải…

Gà cú vằn (*) trong truyền thuyết sao?

(*) gà cú vằn –  芦花鸡  – gà Plymouth Rock: một giống gà Mỹ, được tìm thấy lần đầu ở Massachuset, đang dần trở nên phổ biến.

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

Đường nhìn lại một lần nữa quay về trên người Solid Lunsar, biểu cảm hiện giờ của Mạnh Cửu Chiêu cực kì xoắn vặn.

Không nên xem thường thế giới của con non Kantus, các con Kantus non đều có mắt thẩm mỹ rất tốt! Màu lông tông ấm thuận mắt, bông xù mềm mại, là một trong những yếu tố quyết định một bộ lông hoàn mĩ, bên cạnh xúc cảm khi chạm vào lông, màu sắc cũng là yếu tố cực kì quan trọng, lông Kantus non đa phần đều là đơn sắc, hầu hết là các sắc tố khác nhau của màu trắng, thỉnh thoảng sẽ có con xám, ngẫu nhiên cũng xuất hiện màu đen, tất cả những gam màu này đều có thể chấp nhận, chỉ cần bộ lông thuần một màu là tốt rồi.

Đáng tiếc, Solid Lunsar lại có màu đan xen.


Từ lúc được sinh ra tới giờ đã đánh nhau không ít lần, làm một con màu đốm chen lẫn giữa cả bầy Kantus non thuần sắc, Solid Lunsar cảm thấy rất xấu hổ vì cái tên của mình, nhưng theo thời gian, dùng càng lâu, tình cảm càng đong đầy.

E ngại khả năng đánh lộn của hắn, đến giờ đã chẳng còn người nào dám quấn quít hắn vì ý nghĩa cái tên nữa, ai biết đâu được điểm cấm kị ấy hôm nay lại bị chính con nhà mình bới lên…

Mấy người Mao Mao không khỏi có chút hả hê.

“Đây là tên papa đặt, là một cái tên rất hay.” Solid Lunsar chỉ nói mỗi như thế, rồi nhanh chóng chuyển sang đề tài khác.

Nhắc tới papa, tất cả Kantus cùng im lặng.

Với Kantus mà nói, thân thể và khí phách mạnh mẽ cùng cái tên là hai thứ duy nhất papa cho bọn họ còn sót lại, cũng là tài sản được họ nâng niu suốt đời, là thứ tất cả những con khủng long này vô cùng quý trọng.

“Grao…” A Trọc, phải yêu quý tên của con đó!

Quay đầu đối mặt với nhóc con A Trọc, chú Mao Mao nói ra lời từ tâm can.

Đầu thì gật gù nhưng trong lòng… Mạnh Cửu Chiêu vẫn cảm thấy mơ hồ khi nghĩ đến ý nghĩa cái tên của mình.

Có điều, Solid Lunsar dẫn cậu tới đây không phải để giảng giải cho cậu về phương pháp đặt tên của Kantus, giới thiệu hai bên xong xuôi, Solid Lunsar cuối cùng cũng đi vào chủ đề chính.

“Grao ~ grao ~~” mấy hòn đá của chúng ta bị mất lúc trước, là do con tôi lấy trộm.

Giấu giấu diếm diếm dấu tích, vào lúc giới thiệu đám trẻ Solid Lunsar ăn bớt mất một từ, quay sang nhìn hai đứa nghe xong vẫn ngoan ngoãn, cũng không nói ra lời phủ nhận, hắn quay đầu trở về, thu hồi ánh nhìn, làm như không có chuyện gì.

“Grum…” Con nhà mi trộm à, thôi quên đi, ta không đánh lại mi.

“Grum.” Ừ

Thế là, chỉ cần đôi ba câu, Solid Lunsar đã giải quyết xong toàn bộ mối nguy lớn nhất từ khi đặt chân tới nơi này của bọn Mạnh Cửu Chiêu.

Giải thích rõ ràng với những Kantus mình quen biết, còn về phần đám còn lại, Solid Lunsar hoàn toàn không có ý định dùng phương thức mềm mỏng để xử lí.

Giương cánh, ưỡn ngực, Solid Lunsar lấy hơi từ tận trong lồng ngực gầm lên một tiếng ——

Tiếng khủng long ngâm vang dội, tưởng như xé rách màng nhĩ tới nơi.

Mạnh Cửu Chiêu không chịu được đành lấy tay che tai, dù đã cách cả bàn tay, tiếng gào của Solid Lunsar vẫn dội vào tai cậu.

“Đá là do con ta lấy, muốn gây sự, được thôi, trước tiên qua gặp ta đã nhé —————— ”

Solid Lunsar tuyên bố hùng hồn. Trong phút chốc đã tuyên cáo quyền bảo vệ đám trẻ, giúp bọn chúng giải quyết triệt để mối lo, thế nhưng…

Lúc đầu đám khủng long ấy vốn không biết là chúng con trộm mà, bác cả, người nói như thế… không phải là đã thông báo cho tất cả khủng long ở đây sao?

Che che cái tai, Mạnh Cửu Chiêu o(╯□╰)o


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.