Đọc truyện Nguyên Thủy Tái Lai – Chương 112: Quyển 4 –
Edit: DLinh – Beta: Chi
*****
Nhưng hẳn là cũng nên vui mừng nhỉ? Ít ra mấy đứa này cũng biết là không nên đi săn những loài không dây dưa nổi.
Thở dài, Mạnh Cửu Chiêu xốc con mồi Jojo đưa lên, bắt đầu nướng giúp cậu ta.
Cậu thấy được, giai đoạn đầu mấy tay lính mới này nhất định sẽ đói bụng, đây là lẽ hiển nhiên. Cho dù là loài Kantus đứng đầu chuỗi thức ăn cũng không ngoại lệ, khi cậu và Louis còn nhỏ, hai papa cũng không săn được con mồi có vóc dáng to lớn, thể lực mỗi ngày đều có hạn, thức ăn kiếm được trước hết còn phải nhường cho con nhỏ ăn, các papa từ việc mỗi ngày cẩn thận so đo tính toán giờ đã trở thành những thợ săn ưu tú.
Đối với lính săn mới, các thứ như kĩ xảo chỉ là thứ yếu, đầu óc minh mẫn mới là điều quan trọng nhất. Loại con mồi nào nên thử qua một chút, loại nào không được dây vào, những điều như thế là chuyện cực kì hệ trọng.
Có điều, sinh ra là Kantus như những kẻ ở đây cũng đã tốt lắm rồi, miễn là bọn chúng không trêu chọc vào những loài khủng long ăn chay cỡ lớn như Brontosaurus, còn đâu về cơ bản thì cũng chẳng có gì cần lo lắng.
Ngay khi Mạnh Cửu Chiêu định trở mặt thịt để phết mật ong, bỗng từ phương xa vọng đến một tiếng nổ lớn. Nhìn về nơi có tiếng vang, thấy rõ cảnh tượng đang xảy ra, Mạnh Cửu Chiêu suýt chút nữa đã đánh rơi thịt trong tay!
Ôi trời —— thế mà lại có con Kantus đụng phải Brontosaurus thật!
Mi là đứa đần hả a a a?
Người xưa có câu nghé không sợ cọp, Kantus mới sinh không sợ Brontosaurus, đích thực là tình huống trước mắt đây ——
Đói bụng khó chịu phải biết, Alan quyết tâm nhất định phải bắt được một con mồi thật lớn!
Sau đó, lúc nó vừa đi ra liền gặp ngay một bầy Brontosaurus.
Thoáng thấy Kantus, bầy Brontosaurus liền lập tức hoảng sợ!
Thoáng gặp được một núi thịt, Alan vui mừng khôn xiết ~
Về nguyên tắc, Kantus đúng là không sợ Brontosaursus, Kantus trưởng thành dày dặn kinh nghiệm đi săn còn có thể giết được Brontosaurus trung niên, thịt Brontosaurus quả thực là thứ mỹ vị, Kantus ở đây hầu hết đều đã ăn qua thịt Brontosaurus papa săn cho. Ba của Alan là một Kantus đặc biệt lợi hại, phát hiện ra con mình thích ăn Brontosaurus, mỗi ngày không bắt năm cũng phải mang tầm ba con Brontosaurus quay trở về.
Chính điều này cũng tạo thành một ám hiệu sai lầm cho con nhỏ: Alan thành ra cho rằng, Bronrosaurus thịt ăn vừa ngon lại còn vừa dễ bắt!
Vì thế, nó liền nhỏ nước miếng nhào về phía bầy Brontosaurus ——
Đối mặt với một con Kantus có hình thể to lớn như thế, bầy Brontosaurus ban đầu hoảng sợ mất một lúc, có điều rất nhanh sau đó, được tiếng thét của con Brontosaurus dẫn đầu giúp cho bình tĩnh lại, chúng liền bày ra trận địa ngăn chặn địch: Brontosaurus nhỏ yếu nhất đứng ở chính giữa vòng bảo hộ, những con Brontosaurus cường tráng nhất đứng chắn ở ngay vòng ngoài!
Thân là một con Brontosaurus, suốt một đời đếm không hết số lượng khủng long muốn ăn thịt chúng!
Giống như những khuyết điểm và thiếu sót Mạnh Cửu Chiêu hay nêu khi phân tích con mồi, đa phần khi rơi vào tình trạng này, bầy Brontosaurus sẽ không đứng yên chịu chết, thông qua sự truyền dạy từ đời này sang đời khác, chúng cũng có những phân tích về ưu và nhược điểm của đám thợ săn Brontosaurus.
Là sát thủ Brontosaurus hàng đầu, chủng tộc Kantus cũng được Brontosaurus đem ra nghiên cứu mấy đời.
Hiểu rõ đặc tính sinh hoạt của Kantus, con Brontosaurus đầu đàn thậm chí vì để tránh thời gian Kantus di chuyển tới vùng đất sinh sản nên đã mang bầy đàn đi theo hướng khác.
Brontosaurus đầu đàn hiểu rất rõ: Nơi này về cơ bản sẽ không xuất hiện Kantus, trừ khi trên đường di chuyển tới vùng đất sinh sản có con Kantus lạc đường.
Con Kantus trẻ tuổi trước mắt còn chưa thực sự trưởng thành.
Kantus chưa thành niên thì không biết bay, hơn nữa lại thiếu thốn kinh nghiệm đi săn. Bọn chúng không ngại tiêu diệt thêm bớt một thợ săn đáng sợ trong tương lai ngay tại chỗ này đâu ——
Dưới sự chỉ huy của Brontosaurus đầu đàn, mấy con Brontosaurus cường tráng bắt đầu biến đổi trận hình phòng ngự, chậm rãi di chuyển, lợi dụng thân hình to lớn ngăn trở tất cả đường đi của con Kantus này.
Bầy Brontosaurus bao vây Alan ở bên trong!
Alan vẫn còn trẻ, chưa hề trải đời, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc nó ngốc, tình huống trước mắt kể cả không có kinh nghiệm cũng có thể phát hiện ra điểm không hợp lí!
Câu “chúng nó muốn đánh tôi” đã không còn đủ để diễn tả tình cảnh trước mắt, phải nói là “Chúng nó muốn ăn tôi” mới sát với thực tế hiện tại!
Nhưng mà, papa từng nói qua Brontosaurus thích ăn cỏ nhất cơ mà nhỉ? Alan ngơ ngác nghĩ.
Ba của nó nói không sai, đích thực Brontosaurus thích ăn rau cỏ, hàm răng của chúng cũng không đủ dài để cắn một con Kantus, có điều, chúng sở hữu một thân hình cao lớn không gì sánh được và một bàn chân khổng lồ.
Chúng nó quyết định sẽ giết Alan.
Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng khủng long ăn chay không ăn thịt là trong sáng vô hại, trái lại, những con khủng long này ý thức rất rõ về thời cơ, một khi chúng bắt gặp khủng long ăn thịt lạc đàn hoặc chưa trưởng thành, nhất định chúng sẽ nghĩ biện pháp giết chết đối phương.
Alan quyết tâm không chịu lép vế so với đối phương, nó muốn phá vòng vây Brontosaurus chui ra ngoài. Nhưng vào thì dễ mà ra thì khó, mỗi khi Alan tìm được một khe hở, định bụng chạy ra thì ngay lập tức sẽ xuất hiện một con Brontosaurus lấp vào khe hở đó, che kín đường thoát của nó.
Nghe tiếng gào của Brontosaurus đầu đàn, bầy Brontosaurus bao vây Alan bắt đầu thay đổi đội hình, chuyển động thân mình, chúng hướng phần mông của mình về phía Alan. Dưới cái nhìn hoảng sợ của Alan, những con Brontosaurus này bắt đầu quất cái đuôi thật dài của mình về phía nó.
Đây không phải là những cái đuôi bình thường! Những cái đuôi này dài đến mười mấy thước, bên ngoài bao phủ đầy vảy cứng, bên trong lại toàn xương chắc, đuôi của Brontosaurus được xưng danh là thứ vũ khi mang sức mạnh kinh người! Đuôi của một con Brontosaurus trung niên quất lên, sức nặng chắc chắn không dưới mười tấn!
Một con Brontosaurus tiên phong trong đám đó bỗng quất mạnh cái đuôi tới, tiếng gió xé không khí rít gào truyền tới tai Alan, khiến con Kantus hoảng sợ.
Cũng may thân thể nó cường tráng, dựa vào khả năng phản xạ vượt bậc, nó bình an tránh thoát đợt công kích thứ nhất của Brontosaurus.
Tuy nhiên chẳng chờ nó hồi phục lại, đợt công kích thứ hai của bầyBrontosaurus đã ập tới, rồi đợt thứ ba, thứ tư…
Bởi vì từ nhỏ Alan đã thường xuyên trơi trò né đá cùng papa, thành ra nó đã luyện ra khả năng phản xạ cực kì xuất sắc, sau khi tránh thoát bảy lần tiến công hung hiểm của bầy Brontosaurus, chỉ vì hơi sơ sẩy một chút, nó đã không thể thoát khỏi lần thứ tám!
Cùng với âm thanh vật như nặng rơi xuống, Alan chật vật bị ném ra đất.
Đến cuối cùng, Alan vẫn bị đánh trúng.
“Grao ——” tiếng kêu thét vang trời phát ra từ miệng con Kantus trẻ tuổi. Nửa người bên trái của nó bị đánh trúng, chân trái và đuôi bị gãy xương, sức mạnh kinh hoàng của Brontosaurus còn để lại một vết bầm to trên người nó!
Miệng không ngừng tru lên những tiếng kêu vì đau đớn, Alan cố gắng bò dậy, nhưng xương đuôi của nó bị gãy, đối với Kantus, phần đuôi là bộ phận quan trọng nhất để giúp thăng bằng cơ thể, nó cố gắng hết lần này đến lần khác nhưng vẫn không thể đứng dậy, ngay khi ấy, một con Brontosaurus khác lại bắt đầu tiến hành đợt công kích tiếp theo ——
Alan liền lăn đi.
Cụp đuôi, dùng phần cằm để chống đất, cuối cùng nó cũng đứng lên được, người nó rất đau, thế nhưng sự hoảng sợ trong lòng khiến nó không để tâm đến cái đau ấy, vừa khe khẽ rên nó vừa chạy lao ra.
Bởi vì từ nãy tới giờ vẫn quay mông lại, thành ra những con Brontosaurus này tạo ra một kẽ hỡ, Alan may mắn chui ra ngoài từ chỗ đó.
Theo bản năng nó tức tốc chạy về hướng đồng bạn.
Alan quả thực là một con Kantus may mắn.
Tất cả Kantus đều đã trở về chỗ nghỉ ngơi, tiếng kêu của nó thu hút tất cả sự chú ý của đồng bạn mình, kể cả đám Kantus đang nghịch đá cũng ngẩng lên, nhìn về hướng Alan.
“Nhiều thịt quá…” Không ngoại lệ, đám Kantus ở đây cũng bật ra ý nghĩ tương tự Alan khi thấy Brontosaurus.
Nhưng Mạnh Cửu Chiêu lại cực kì hoảng sợ, không cần cậu nhắc, Louis cũng nhanh chóng đứng lên chuẩn bị sẵn sàng.
Không giống những đứa khác, Mạnh Cửu Chiêu và Louis đã từng theo chân papa đi săn Brontosaurus, bọn cậu hiểu rất rõ sự lợi hại của đám khủng long này.
“Đừng nằm nữa! Mau chạy đi! Nguy hiểm!!!!” Thấy đám nhóc này trước nguy hiểm ập tới còn không hề hay biết vẫn nằm im một chỗ, Mạnh Cửu Chiêu khẩn trương hét lên.
“Đây là một bầy Brontosaurus đó! Chúng nó qua đây sẽ dẫm chết các cậu đấy!”
Dưới sự gào thét của Mạnh Cửu Chiêu, đám nhóc cũng chịu đứng lên, lúc này, Alan và bầy Brontosaurus kia đã tiến đến rất gần, bầy Kantus thấy được thảm trạng của Alan liền hoảng sợ, Brontosaurus đáng sợ như vậy sao? Đây là một bầy Brontosaurus thôi cơ mà!
Lập tức, có mấy con Kantus sợ hãi muốn chạy trốn.
Sự sợ hãi giống như một căn bệnh truyền nhiễm, một con chạy, những con Kantus khác cũng bắt đầu chạy theo, bọn chúng tất nhiên có thể sống tiếp, thế nhưng, Alan chắc chắn sẽ chết.
Nghĩ tới đây, Mạnh Cửu Chiêu chẳng để ý thứ gì nữa, đạp vào chân Louis để nhảy lên vai, giúp mình có cùng chiều cao với những con Kantus khác, cậu nghiêm túc cất tiếng.
“Nhìn tôi này, các cậu cũng không còn nhỏ nữa, có nhớ đám Brontosaurus papa săn cho các cậu không? Nghe tôi, chúng ta cùng tiến lên, xử một con Brontosaurus, rồi cứu Alan ra!”
Giữa cả đám Kantus đang hoảng loạn, sự bình tĩnh của Mạnh Cửu Chiêu và Louis thực sự trở nên nổi bật, hơn nữa mấy ngày nay đám nhóc này vẫn gấp rút theo chân Mạnh Cửu Chiêu đi đường, điều này khiến cho bọn chúng mơ hồ hình thành thói quen ỷ lại vào Mạnh Cửu Chiêu.
Tiếng Mạnh Cửu Chiêu không lớn, nhưng tất cả đám Kantus đều nghe thấy được.
Không kịp giới thiệu cặn kẽ về Brontosaurus cho đám nhóc này, Mạnh Cửu Chiêu chỉ có thể chỉ huy đám nhóc này tiến thẳng về phía bầy Brontosaurus ——
Bầy Brontosaurus tất nhiên không sợ một con Kantus, nhưng một đám Kantus lại là chuyện khác.
Chứng kiến đám Kantus cực (tâm) kì (trạng) hung (hoảng) ác (sợ) đang xông tới, con Brontosaurus cầm đầu lưỡng lự một chút, chớp lấy thời cơ nó do dự, Louis ngay tức thì kéo Alan chạy đi.
Đám Kantus và bầy Brontosaurus bỗng chốc trở thành trận diện đối kháng.
Brontosaurus hiểu rất rõ về đặc tính của Kantus, chúng cũng có thể phân biệt được tuổi tác của Kantus, thế nhưng xét đến cùng chúng vẫn chẳng phải Kantus, không có đủ khả năng phân tích những thay đổi không đáng kể trong biểu cảm của Kantus.
Bởi thế, sự sợ hãi trên mặt đám Kantus này không bị Brontosaurus nhìn thấu, trái lại, đối diện với bầy Kantus to lớn trước mắt, chúng còn có phần sợ hãi.
“Louis! Bắt con Brontosaurus trước mặt!” Ngay lúc cả hai bên đều đang do dự, Mạnh Cửu Chiêu bỗng rống lớn. Từ khi sinh ra đã ở cùng một chỗ với nhau, thậm chí trước khi cậu hô lên, Louis đã có cùng lựa chọn với Mạnh Cửu Chiêu, để Alan sang một bên, trong tức khắc nó xoay người hướng về phía con Brontosaurus cầm đầu!
Đã từng săn Brontosaurus nhiều lần cùng ba và ông nội, Louis biết được sự lợi hại của cái đuôi Brontosaurus, trước khi đối phương kịp phản ứng, nó nhanh chóng cắn phập vào cái đuôi đối phương!
“Jojo! Tiểu Hoa! Đồng thời tiến lên! Cắn con Brontosaurus kia!” Không đợi con Brontosaurus kia phản xạ lại, Mạnh Cửu Chiêu vỗ chân Jojo bên cạnh, đối với con Kantus cứ thích bám dính sau lưng mình nãy giờ này, Mạnh Cửu Chiêu có đủ tự tin để chỉ huy nó.
Quả nhiên, Jojo và Tiểu Hoa không hề chậm trễ xông lên, cùng Louis cắn gãy cái đuôi con Brontosaurus.
Ba con Kantus cùng nhau hợp lực tạo ra hiệu quả vô cùng lớn, đuôi con Brontosaurus kia chẳng bao lâu sau liền vỡ thành ba đoạn.
Con Brontosaurus tru lên vì đau đớn, định bò dậy, đồng bạn của nó cũng định chạy tới cứu, nhưng Mạnh Cửu Chiêu và Louis làm sao có thể để cho chúng nó tụ hợp, Mạnh Cửu Chiêu chỉ huy đám Kantus còn lại chặn đường cứu viện của đám Brontosaurus, trong lúc ấy, Louis nhảy lên người con Brontosaurus kia, mục tiêu hiện giờ của nó là chỗ cổ của đối phương.
Trong miệng vẫn còn một đoạn đuôi của con Brontosaurus (Louis và Jojo cắn đứt đuôi đối phương, chỗ Tiểu Hoa cắn quá lớn, nên chưa đứt ==///), thấy Jojo đã theo Louis lên cắn cổ, Tiểu Hoa nghĩ một chút, nhanh chóng ném bỏ chỗ đuôi không cắn đứt nổi đi, hào hứng nhảy tới chỗ Louis và Jojo cùng nhau cắn cái cổ con Brontosaurus.
Đứng trước cái chết đang tới gần, con Brontosaurus vẫn không ngừng giãy dụa, Alan đang chật vật té ngã ở bên kia cũng liều mạng đứng dậy, dùng chết sức lực cuối cùng còn sót lại, nó nhảy tới trên người con Brontosaurus kia, sau đó cùng với bọn Louis, hung hăng cắn nát cổ đối phương.
“Grao ——” thấy đồng bạn của mình bị ngăn lại bên ngoài, con Brontosaurus cầm đầu rên lên một tiếng thật dài như đang than khóc, nó hiểu được bạn mình chẳng có cách nào lại gần cứu nó.
Bầy Brontosaurus rời đi.
Lau mồ hôi trên trán, nhìn đám Kantus vẫn không ngừng gào thét với bầy Brontosaurus Mạnh Cửu Chiêu thở phào nhẹ nhõm.
Tốt rồi, hiện giờ trong lòng đám nhóc này, một hạt giống về kẻ mạnh đã được lặng lẽ gieo xuống.
Không có cuộc đi săn nào không đáng sợ, cái đáng sợ là không dám đi săn.
Lúc đầu, những con Kantus này hoảng sợ muốn bỏ chạy, trong lòng chúng đã gieo trồng mầm mống của sự sợ hãi, “Đồng bạn so với mình mạnh hơn còn bị Brontosaurus hành hạ đến mức kia, như vậy con mồi chắc phải đáng sợ lắm!” “Đánh không lại đâu!”
Đây chính là ý nghĩ đáng sợ nhất.
Lần đầu trải nghiệm một chuyện nào đó, học hỏi kinh nghiệm và ngẫm nghĩ về nó, thường thường sẽ là ấn tượng cả đời khó phải. Với Kantus cũng không ngoại lệ.
Hiểu rõ tình thế là chuyện tốt, nhưng lúc nào cũng trốn tránh lại thành kẻ nhát gan.
Đó cũng là nguyên nhân vì sao Mạnh Cửu Chiêu nhất định phải làm gì đó, để chứng minh cho đám Kantus này hiểu được, kẻ địch không phải không thể bị đánh bại!
Rõ ràng, tình huống trước mắt đã chứng minh cho Mạnh Cửu Chiêu thấy, kế hoạch của cậu thành công.
Vỗ vỗ tay ý bảo chúng dừng lại, Mạnh Cửu Chiêu chỉ con Brontosaurus trên mặt đất.
“Chúng ta lợi hại quá đi! Săn được cả một con Brontosaurus ~”