Đọc truyện Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu – Chương 57: Đấu khí
Thời điểm hai người Thiết Tây Á và Đoạn Thụy đi vào quán cà phê liền gây ra một trận xôn xao không lớn không nhỏ, tuấn nam mỹ nữ cùng tổ hợp, mặc cho là ai cũng phải liếc mắt ít nhất một lần.
“Diêu Diêu, đây là tình lang đi?” Thiết Tây Á nhìn Lộ Diêu nhướng cao lông mi không có ý tốt, vẻ mặt cười xấu xa.
“Uy! Không cần nói lung tung a, đây là bạn tốt khi em ở Anh, Damon. Damon, đây là Thiết Tây Á, soái ca bên cạnh chính là chồng của chị ấy.”
Cho dù thấy người bạn ngoại quốc Đoạn Thụy vẫn là vẻ mặt lãnh băng lạnh lẽo, gật gật đầu xem như chào hỏi qua.
“Xin chào, thân sĩ.” Thiết Tây Á nhiệt tình tiếp đón, nhìn chằm chằm vào phong độ chỉ có thân sĩ tao nhã mới có, mắt phát tinh quang, chọc Đoạn Thụy lập tức đem nữ nhân không an phận kéo thẳng vào trong lòng, hai người giằng co dường như muốn đấu sức. Đoạn thụy cố bảo vệ Thiết Tây Á và đứa nhỏ trong bụng cô, không dám dùng nhiều sức, nên chỉ có thể lấy thất bại để chấm dứt. (thân sĩ hiểu gần giống với quân tử)
“Chào hai người!” Damon đứng lên, nho nhã lễ độ đáp lại.
“Không ngại thì cùng ngồi đi?”
“Đương nhiên, đây là vinh hạnh của tôi.”
Bốn người cùng ngồi một chỗ nói chuyện trên trời dưới đất, đương nhiên phần lớn thời gian là Lộ Diêu, Thiết Tây Á và Damon nói, còn Đoạn Thụy chính là lẳng lặng ngồi ở một bên, ngẫu nhiên thêm vào một hai câu.
Lộ Diêu gửi cho Cố Dịch Huân một tin nhắn, nói buổi tối có việc, không thể ăn cơm cùng anh được, sau đó liền cùng Damon còn có Thiết Tây Á cao hứng phấn chấn thương lượng nên đi nơi nào ăn cơm, hoàn toàn đem một người đàn ông khác vất ra sau đầu.
Cố Dịch Huân một mình ngồi trên sô pha bằng da thật trong tòa nhà theo kiến trúc Châu Âu không nhịn được thở dài, đừng hỏi anh tại sao! Đương nhiên là một mình trông phòng, vô cùng tịch mịch!
Mở cửa phòng ra, nhất thất hắc ám trong trẻo nhưng lạnh lùng. Không có ánh sáng màu da cam ấm áp, không có hương thơm quen thuộc, không có thân ảnh sôi nổi quen thuộc, không có cãi nhau hồ ngôn loạn ngữ, không hề tạo thành ca khúc vui vẻ, không có… Tóm lại, cô gái nhỏ không ở đây, nhà của anh cũng chỉ là một đống phòng ở mà thôi, không gian trống rỗng làm cho người ta phiền lòng. Bình thường hai người hoặc là tự mình nấu, hoặc là đi ra ngoài ăn, Cố Dịch Huân hiện tại cũng không có tâm tình ăn cơm, trực tiếp tắm rửa rồi ngủ để nghỉ ngơi dưỡng sức.
Báo săn chờ đợi con mồi trở về, ăn luôn!
Đêm còn dài.
Cầu hoan.
Quá mệt mỏi, cự tuyệt!
Không để ý tới, trực tiếp bổ nhào vào, ăn sạch!
Phản kháng? Trấn áp!
Lão nam nhân bị tịch mịch rốt cục tại thời điểm này hưởng được mềm mại trong lòng cùng sinh lý được thỏa mãn mới có được một tia một tia an ủi. Nhưng là…
Truyền thống của đại học D: Âm thịnh dương suy! Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi là hoa, không có một ngọn cỏ, từ trên lầu ném một chậu hoa, trong mười người chết khẳng định có chín người là nữ!
Tiểu soái ca Damon của vương quốc Anh xin học khoa tiếng Trung của đại học D gây ra chấn động không nhỏ, các nữ sinh của viện văn học xôn xao, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm miếng thịt béo nhập khẩu vừa được đưa tới.
Ở đại học số lượng những hoạt động tập thể không nhiều lắm —— thú vị là đại hội thể dục thể thao tuần sau sắp hoa lệ bắt đầu thi đấu. Cái gọi là thú vị, đương nhiên chính là lấy giải trí làm chính, thi đấu thể thao làm phụ, bao gồm khiêu vũ hai người, giáp cầu chạy, thác cầu chạy, nhảy dây tập thể và một số hạng mục các trò chơi đa dạng khác.
Đối mặt với một đống học muội thông đồng nhau để tranh thủ cơ hội may mắn như thế, mọi người như ngốc hết cứ sống chết mặc bây. Các nữ sinh căn cứ vào việc trao đổi tình cảm hai nước mà xúc tiến, lấy hỗ trợ giúp đỡ cộng đồng tiến bộ làm cờ hiệu cho mục đích, nhiệt tình quay chung quanh người Damon ôn nhu lại cẩn thận giảng giải các quy tắc của hoạt động, ý đồ dụ dỗ tiểu soái ca ngoại quốc cùng chính mình chung một tổ, rồi làm cách mạng tăng tiến cảm tình, sau đó thuận lợi bắt cóc giống ngoại quốc tốt đẹp.
Damon cũng không phải kiểu bình hoa dạng này, hắn không chỉ có khuôn mặt của tiểu soái ca, càng làm người ta đố kỵ là người ta còn có một bộ phong thái ứng xử khéo léo, cho dù ngôn ngữ không quá thông thạo lại nói chuyện với nhiều con gái Trung Quốc như vậy hành động làm ra lại không có điểm ngấy, đây là một cơ hội tốt để lấy cảm tình. Hắn là vì tiểu công chúa phương Đông của hắn mà đến, cơ hội tốt như vậy cơ hội đương nhiên phải bắt nhanh.
Lộ Diêu trở thành tấm gỗ ngự dụng của Damon, vì muốn cùng Lộ Diêu tham gia hoạt động khiêu vũ hai người nên lấy cớ này uyển chuyển cự tuyệt lời mời của những người khác. Hắn một thân thoải mái như ý nguyện nên thấy bình thường, lại không biết đã tạo bao nhiêu cừu hận cho Lộ Diêu.
“Anh có biết anh kéo bao nhiêu cừu hận tới em không?”
“Anh sao? Không có đi!”
“Gỉa trang vô tội, vô dụng!”
“Diêu Diêu…”
“Ai nha, tốt lắm, lại giả trang vô tội cùng đáng thương, rõ ràng là chỉ kim mao muốn dùng kế đối phó định nhân? Em lại chưa nói không đồng ý!”
“Hắc hắc…”
“Đi thôi, luyện tập đi.”
“Được!”
Thân người cao làm cho Damon dễ dàng gắt gao ôm vai Lộ Diêu, cơ hồ tư thế bán ôm này, ở trong mắt người khác xem ra là một bức ảnh cỡ nào ái muội ~
Cố Dịch Huân đã cho Thiết Tây Á tạm nghỉ, để cô an tâm ở nhà dưỡng thai, nhưng là Thiết Tây Á ở nhà nhàm chán căn bản không thể chịu được, gần đây cả ngày thì cơ hồ một nửa thời gian là hành trình giám thị hành tung của Lộ Diêu, lại thêm mắm thêm muối báo cáo cho lão đại.
Lộ Diêu gần đây chính là đang tức giận, rất tức giận! Đồ lưu manh rõ ràng đang ghen còn không chịu thừa nhận, cũng lớn hơn người ta mấy tuổi như vậy, còn giống như tiểu hài tử ngây thơ giận dỗi, hỏi anh anh lại không nói, liền bày ra một bộ mặt than lạnh như băng, hỏi nhiều thì nóng nảy liền biến đổi cái loại tư thế đa dạng để ép buộc cô nhiều thêm, cầu xin tha thứ như thế nào cũng không thể được! Đã nói rõ Damon là người bạn tốt nhất của cô, tên xú nam nhân này còn muốn như vậy, bên người anh thì có thể đủ loại ong bướm quay chung quanh, nhưng người người muốn tiếp cận cô lại bị ngáng chân, tức giận hơn nữa là mỗi tình địch tính tình đều không giống với cô, như thế nào liền không cho phép bên người cô xuất hiện vài người bạn khác phái? Dựa vào cái gì chỉ cho phép quan quân phóng hỏa, dân chúng lại không được đốt đèn!
Cố Dịch Huân gần đây đang buồn bực, thực buồn bực! Cô gái nhỏ từ sau khi tên tiểu tử Damon xuất hiện, sự chú ý đặt ở trên người anh rõ ràng đang giảm xuống theo đường thẳng, anh cơ hồ rơi vào trường hợp thất sủng. Gần đây nhân vật nhỏ thích nháo này còn muốn mang theo Damon đi du lịch, cùng bắt đầu sống phóng túng, làm cho bạn trai chính quy là anh sao chịu nổi được? Bất đắc dĩ áp dụng thủ đoạn phi thường để cầu sự chú ý cầu an ủi, kết quả lại hoàn toàn ngược lại. Cô gái nhỏ giận, lại càng không để ý đến anh! Một hơi nghẹn nửa vời ở trong lòng này, vô cùng khó chịu.
“A Huân, cậu đang làm cái quỷ gì?”
“Ân?”
“Đừng tưởng lão tử không hiểu mà giả bộ hồ đồ! Cậu mẹ nó nhàn đến điên rồi đi! Không có việc gì lại lấy danh sách của công ty tôi mang ra chơi, đó là một triệu lợi nhuận a, lão tử vất vả một tháng!”
“Nga.”
Một cái “Nga” liền xong rồi? Lộ Viễn tức giận đến thầm nghĩ đem điện thoại đáp đi. Bất quá nghe thanh âm, người kia giống như có điểm không thích hợp, “Uy , cậu làm sao vậy?”
“…”
“Diêu Diêu lại gây chuyện.” Không phải câu hỏi, mà ngữ khí là câu trần thuật. Bởi vì có thể làm cho anh ta thất thường như vậy không có gì bất ngờ xảy ra cũng chỉ có thể là tiểu tai họa nhà anh.
“…”
“Để tôi đoán.”
“Đoán.”
“Em tôi cùng tiểu tử Damon kia hợp nhau làm cho cậu tức giận đi?”
“Gặp mặt rồi nói.”
“Được. Link?”
“Ân.”
“Cậu mẹ nó có thể hay không đừng cái kiểu như tìm sương đánh cà tím? Tôi mệt mỏi cũng không phải cậu không biết!” Thời điểm Lộ Viễn vừa đến, phục vụ Gia Đặc, cái trai rượu brandy đã ở giữa không trung, ngã trái ngã phải nằm ở trên bàn.
“Ân.”
Lộ Viễn vừa nói vừa ra cho Cố Dịch Huân một cước, ý bảo anh ngồi lui vào một chút, ngồi vào trên sô pha mềm mại rồi rót cho chính mình một ly hồng rượu tinh tế và nhấp một ngụm, mới mở miệng hỏi, “Nói một chút đi, làm sao vậy? Cứ đi trả thù lên người tôi, tôi cũng không chọc giận cậu!”
“Không có gì.” Cố Dịch Huân vĩnh viễn cũng không giỏi về việc hướng người khác nói hết, lúc này vẫn nhất quán bảo trì sự trầm mặc.
“Nga ~” thanh âm cuối kéo dài tràn đầy ý vị trêu đùa thâm trường, “Không có gì là tốt rồi.”
Lộ Viễn và Cố Dịch Huân làm huynh đệ nhiều năm như vậy sao có thể không biết, rõ ràng là ăn dấm chua của tên tiểu nam sinh Damon kia lại ngượng ngùng nói. Lúc trước hoàn hảo, đều là vừa có một chút manh mối lập tức bị bóp chết, ngay cả một chút cơ hội cũng không thể có; tỷ như Diêu Diêu tham gia đội cổ động viên, Cố Dịch Huân không đợi đến lúc Lộ Diêu lên sân khấu, thì một đội cổ động viên chuyên nghiệp liền xuất hiện tạm trú tại đội bóng rổ của đại học D. Nhưng là lần này, mầm rễ ở nước Anh này cũng đã trưởng thành khỏe mạnh, hiện tại đối phó với hắn sợ rằng muội muội nhà mình sẽ nổi bão, hơn nữa lấy địa vị của anh ta, đối phó với một tiểu tử rõ ràng thắng không cần võ, nhưng không giải quyết thì trong lòng anh ta lại giống như có bức vách dựng thẳng, không thoải mái đến cực điểm, thật sự là thế khó xử.
Lộ Viễn lại một lần nữa khắc sâu được nhận thức muội muội nhà mình hoàn toàn không cần làm gì cũng là khắc tinh của người đàn ông này, cho anh ta biết trên thế giới này cũng có chuyện anh ta không thể nắm trong tay hoàn toàn. Nâng ly rượu lên, nhìn bên trong chớp lên màu đỏ của chất lỏng, cười đến vẻ mặt chế nhạo.