Nguyên Phối Nghịch Tập

Chương 42


Đọc truyện Nguyên Phối Nghịch Tập FULL – Chương 42


“Tiêm Vũ em không sao chứ?” Người đến là thợ hoá trang của đoàn làm phim.
“Không sao.” Tiêm Vũ kinh hoảng chưa hết nói.
Thợ hoá trang chuyển mắt về phía Vương Khả Nhân: “Thì ra người truyền video là cô, chẳng lẽ cô không xem hợp đồng sao?”
Vương Khả Nhân nghe được hai chữ hợp đồng thì hoảng hốt: “Chị nghe em giải thích.”
Thợ hoá trang đánh gãy cô: “Cô nên lưu lại giải thích với đạo diễn đi.” Nói xong lôi kéo Tiêm Vũ đi mất.
Vương Khả Nhân tê liệt ngã xuống đất, lúc này cô mới nhớ trên hợp đồng có một nội dung, trong lúc quay chụp không được tiết lộ bất kỳ tin tức gì, bằng không xử lý theo hiệp ước.
Đạo diễn biết hung thủ là Vương Khả Nhân thì lập tức triệt bỏ nhân vật của cô, chọn một ngôi sao khác diễn nữ phụ.
Đoàn làm phim bỗng dưng đổi diễn viên, khiến những người vẫn chú ý bộ phim này hiếu kỳ không thôi, sau này không biết là ai truyền ra rằng video của Hạng Hạo và Mộ Tiêm Vũ kia là bị cô ta truyền ra, vì ghen tị Mộ Tiêm Vũ đoạt nữ chính của cô ta nên muốn hủy Mộ Tiêm Vũ.

Trong lúc nhất thời không chỉ có Tiêm phấn, mà ngay cả Đại thần phấn cũng hô to Vương Khả Nhân ác độc, nếu không phải nhờ có tuyên truyền trước kia làm đệm trải đường, Đại thần phấn có chuẩn bị tâm lý thì không biết các cô sẽ làm ra chuyện gì với Mộ Tiêm Vũ rồi.

Sau này, lại có người bạo liêu, người này tự xưng mình và Mộ Tiêm Vũ và Vương Khả Nhân chung một cô nhi viện, nói Vương Khả Nhân trước đây rất ác độc, vì cướp dây chuyền của Mộ Tiêm Vũ mà đẩy cô ấy xuống nước, còn che giấu Viện trưởng mụ mụ, nếu không phải Viện trưởng mụ mụ phát hiện sớm, chỉ sợ Mộ Tiêm Vũ đã chết đuối.

Bái thiếp này xuất hiện, lại có rất nhiều người chia sẻ, tỏ vẻ bọn họ cũng là người của cô nhi viện kia, trên lầu nói đều là thật.

Vì thế, phóng viên còn chuyên môn đi phỏng vấn cô nhi viện của Tiêm Vũ, lấy được câu trả lời là khẳng định.

Sau đó, mọi người phẫn nộ, hô to Vương Khả Nhân cút ra giới giải trí, hơn nữa cự tuyệt mua sản phẩm cô làm quảng cáo, thậm chí áp phích trước kia cô quay cũng bị người ta xé nát.

Gia Hoa vì bình ổn sự phẫn nộ của mọi người nên đã trực tiếp giải trừ hiệp ước với Vương Khả Nhân.
Vương Khả Nhân không cam lòng, cô đi cầu Tưởng tổng hỗ trợ, Tưởng tổng lại tránh không gặp cô, tuy rằng ông ham thích mĩ sắc của Vương Khả Nhân, thế nhưng bây giờ chẳng những cô đắc tội Hoa Vũ còn đắc tội Hạng Hạo, ra mặt cho cô là không có lời.


Hơn nữa nữ nghệ sĩ xinh đẹp nhiều như thế, ông không lo tìm không thấy người vừa ý mình.
Vương Khả Nhân thất hồn lạc phách đi trên đường, cô lại hai bàn tay trắng, vì sao chuyện này lại biến thành như vậy?
“Vai Mẫu Đơn tiên tử mà Mộ Tiêm Vũ đóng thật sự quá đẹp.” Một nữ sinh chỉ vào màn ảnh lớn đang chiếu lại [Thần Sách] nói.
“Đúng vậy, kỳ thật nhìn như vậy, cô ấy và đại thần còn rất xứng đôi.” Một nữ sinh khác nói: “Cậu nói xem cô ấy và Hạng đại thần thật sự không phải là quan hệ yêu đương hả?” Rõ ràng trên video không khí giữa hai người còn ấm áp như vậy.
“Chuyện này mình không xác định, mình chỉ biết cô ấy rất ngốc!” Nữ sinh đầu tiên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Lúc còn nhỏ thiếu chút nữa bị hại chết, trưởng thành lại thiếu chút nữa bị hại bởi cùng một người, sao cô ấy lại không biết cẩn thận như vậy chứ?” Vốn dĩ cô kiên quyết phản đối Mạc Tiêm Vũ và đại thần bên nhau, nhưng sau khi xem [Thần Sách], cô bắt đầu miễn cưỡng tiếp nhận cô gái này, sau này biết thân thế của cô, lại càng không nhẫn tâm làm khó cô.
“Đúng vậy, nhưng mà nếu cô ấy và đại thần bên nhau, có đại thần bảo hộ rồi coi như đơn thuần một chút cũng không sao.

Vương Khả Nhân kia nhìn thanh thuần động người, không ngờ rằng tâm địa ác độc như vậy.

May mà Gia Hoa đã đuổi cô ta……”
Hai người càng đi càng xa, không phát hiện một nhân vật mình thảo luận đang bên cạnh, Vương Khả Nhân nhìn màn hình lớn thấy Tiêm Vũ hoá trang xinh đẹp, cơ hồ bóp rách lòng bàn tay, cô trăm phương ngàn kế trả thù như vậy, kết quả là giúp cho Mộ Tiêm Vũ dần dần được mọi người tiếp nhận, cô không cam lòng!
Nhìn thoáng qua Vương Khả Nhân ngoài xe, Tiêm Vũ hỏi người đàn ông bên cạnh: “Anh rất ghét cô ta hả?”
Cô vốn muốn để Vương Khả Nhân trước tiên nếm được vui sướng của thành công, sau đó lại khiến cô ta mất đi toàn bộ, cho nên dù biết cô ta lén truyền video cũng không có lộ ra, không ngờ rằng Hạng Hạo lại ra tay trước, nhìn thấy Vương Khả Nhân liên tiếp ngã xuống, cô liền biết là Hạng Hạo động tay động chân, vì vậy cô cũng thuận thế đẩy một cái, tố giác chuyện video, về những chuyện rối rắm sau đó, phỏng chừng cũng là Hạng Hạo tìm người làm?
“Bất kì ai tổn thương em anh đều chán ghét.” Hạng Hạo ôm cô, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Sau lần Vương Khả Nhân đến tìm anh, anh đã tìm người điều tra về hai người, thấy Tiêm Vũ thiếu chút nữa bị chết đuối, anh hận không thể giết Vương Khả Nhân.

Anh nhìn thoáng qua Vương Khả Nhân, đây chỉ mới là bắt đầu.
Sau khi Vương Khả Nhân rời khỏi, đoàn làm phim quay chụp rất thuận lợi, theo kịch bản, nam chính và nam phụ vì nữ chính mà nhiều lần giao phong, mỗi khi đến thời khắc mấu chốt lại kết thúc, khán giả hô to mỗi tuần bốn tập không đủ xem, yêu cầu tăng thêm hai tập, thấy đài truyền hình thờ ơ lại lui một bước mà cầu cái khác, yêu cầu được biết kịch bản, nhưng vẫn không được quan tâm như cũ.
Trong lúc mọi người bất mãn thổ tào*, ratings lại theo đó thăng lên, [Thần Sách] cũng nghênh đón kết cục.
*Thổ tào (吐槽): từ dùng trong hành vi hay lời nói của người khác tìm ra điểm sơ hở, không phù hợp để chen lời thắc mắc hay than thở.

Chủ yếu mang tính vui đùa, đâm chọc, nói móc.(bachngocsach.com)

“Cảnh Vân, ngươi đã ngĩ kỹ chưa?” Ngọc Đế nhìn Cảnh Vân quỳ phía dưới, không đành lòng nói.

Tuy hắn thành tiên không lâu nhưng năng lực làm việc lại rất cường, từ sau khi hắn tới, mình đã thoải mái hơn rất nhiều.

Nhưng bây giờ, hắn cư nhiên muốn trừ bỏ tiên tịch để nhập lại yêu đạo.
“Tiểu tiên đã quyết định, xin Ngọc Đế thành toàn.” Cảnh Vân kiên định nói.
“Được rồi.” Ngọc Đế vung tay áo, một đạo kim quang từ trên người Cảnh Vân bay ra, Ngọc Đế nhìn Cảnh Vân sắc mặt tái nhợt, bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó nói: “Mẫu Đơn tiên tử tuy rằng hồn phi phách tán, nhưng trước kia nàng ấy tích được công đức, có lẽ còn có một đường sống, hi vọng ngươi có thể tìm được như nguyện.”
Dứt lời liền đưa hắn vào thế gian.
Một lần nữa làm yêu, Cảnh Vân bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, một ngày lại một ngày, một năm lại một năm, 500 năm sau, lúc hắn đi qua sơn cốc lần đầu gặp gỡ Mẫu Đơn bỗng nhiên trong lòng có cảm giác, phi người xuống.
Trong sơn cốc, một gốc hoa mẫu đơn hồng nhạt vừa biến hóa thành công, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, Cảnh Vân từ 500 năm đã không còn cười qua bây giờ khóe môi rốt cuộc nhếch lên, thâm tình gọi hai chữ: “Mẫu Đơn.” Mà mẫu đơn yêu thì si ngốc nhìn nam tử trước mặt, rõ ràng chưa từng gặp qua, nhưng sao lại có cảm giác quen thuộc như thế?
Gió nổi lên, những cánh hoa thay nhau rơi xuống, thành một bức tranh xinh đẹp.
Tuy rằng kết cục là đại đoàn viên, nhưng khán giả còn là hô to bị ngược.

Mẫu Đơn tiên tử và Cảnh Vân yêu nhau như thế, vì sao không thể ít lại chút khúc chiết? Tuy nói như thế, nhưng rất nhiều người còn xem lại thêm vài lần, vẫn hô to không đủ xem.
Lúc này, [Cung biến] rốt cuộc công chiếu, nhìn thấy Tiêm Vũ đóng vai sát thủ vì cứu Hạng Hạo mà chết, nhưng Hạng Hạo quay đầu lại thích phải nữ chính, Tiêm phấn bắt đầu thổ tào biên kịch, sát thủ và thái tử yêu nhau bao nhiêu a, vì sao phải viết cho sát thủ chết? Đại thần phấn khó được một lần không phản bác, bọn họ cũng cho rằng thái tử cơ trí và sát thủ ngốc manh (ngây ngốc đáng yêu) tương đối xứng đôi, hơn nữa tình tiết khi hai người ở chung thú vị hơn nhiều so với khi thái tử và nữ chính ở chung.

Mọi người không phát hiện, trong tiềm thức bọn họ đã cột Hạng Hạo và Tiêm Vũ vào nhau rồi.
Khi [Cung biến] gần kết thúc, lễ trao giải điện ảnh ba năm một lần lại bắt đầu, ba bộ phim Tiêm Vũ tham dự toàn bộ đều được đề cử, ngày hôm đó, Ngọc tỷ đã sớm đến nhà Tiêm Vũ, thúc giục cô nhanh chóng rửa mặt sau đó đi làm tạo hình.
Tiêm Vũ ỉu xìu đi theo sau Ngọc tỷ, bỗng nhiên phát hiện có điểm không đúng, kéo Ngọc tỷ qua một bên, sau đó một khối chất lỏng rơi xuống nơi các cô vừa đứng, trên đất bị ăn trắng xóa một mảng lớn.
“Đây là, sulfate (axit)!” Cả người Ngọc tỷ run rẩy, thật nguy hiểm, nếu không nhờ Tiêm Vũ, cô đã bị hủy dung rồi!
Tiêm Vũ nhìn về người phía sau: “Vương Khả Nhân?”
“Mộ Tiêm Vũ, sao mày không chết đi!” Vương Khả Nhân rống giận, sau đó đánh tới.

Tiêm Vũ thoải mái dùng một chân gạt ngã cô ta, Ngọc tỷ tỉnh táo lại, tiến lên giữ lấy cô ta, sau đó gọi cảnh sát tới.
Nhìn khuôn mặt Vương Khả Nhân tiều tụy, Tiêm Vũ hiếu kỳ hỏi: “Hệ thống, đây là chuyện gì?” Cô ta lại bị cái gì kích thích?
Hệ thống giải thích nghi hoặc cho cô: “Vương Khả Nhân bị Gia Hoa giải trừ hiệp ước, quyết định buông tay giới giải trí, muốn chuyển sang giới kinh doanh sau đó thông đồng với một ông chủ lớn lại đối phó hai người.

Nhưng không ngờ Hạng Hạo đã sớm bảo người trong nhà thông báo với những người trong vòng, không cho bất luận kẻ nào giúp Vương Khả Nhân.

Hạng gia là một nhà buôn bán lớn, không ai dám đắc tội bọn họ.

Vương Khả Nhân không làm gì được nên đến bar mua say, bị người bỏ thuốc thành ra nghiện ngập, sau này vì để có tiền hít thuốc phiện nên cô ta đi làm tiểu thư (làm gái). Lần này nổi điên là vì xem được tin tức của cô trên TV, ghen tị thành cuồng, quyết định đồng quy vu tận (cùng nhau chết) với cô.”
Vương Khả Nhân dù ngã trên mặt đất nhưng vẫn hung hăng trừng cô, cô biết sau khi Vương Khả Nhân bị Gia Hoa đuổi ra đã trải qua những ngày không dễ chịu, nhưng sẽ không chấp nhận loại kết cục này, khẳng định sẽ nghĩ mọi cách trả thù.

Cô vốn muốn để Vương Khả Nhân cho rằng có hi vọng báo thù thì lại hung hăng nghiền áp cô ta, lại dập nát hi vọng của cô ta, không ngờ Hạng Hạo căn bản không cho cô ta có cơ hội lật người.

Thấy cô ta thê thảm như vậy, Tiêm Vũ cũng không có hứng muốn trêu đùa, nếu dám tạt sulfate cô, vậy thì để cô ta trải qua nửa đời còn lại trong ngục đi.
Theo cảnh sát chạy tới còn có Hạng Hạo, anh khẩn trương đánh giá Tiêm Vũ, phát hiện cô không có chuyện gì mới mặt không chút thay đổi nhìn về phía Vương Khả Nhân: “Xem ra thủ đoạn của tôi còn quá nhẹ.”
Thấy cảnh sát khách khí với Hạng Hạo như thế, lại liên tưởng đến những gì mình gặp phải, lúc này mới hiểu rõ những gì cô trải qua đều là do người đàn ông này tạo thành, cô muốn chửi ầm lên, nhưng đã bị cảnh sát tinh mắt thấy được, che miệng lại đưa đi.
Khi quay sang nhìn Tiêm Vũ, vẻ mặt Hạng Hạo lại là một bộ ôn nhu: “Thợ tạo hình của anh đã tới, chúng ta đến đó nha?”
“Được.” Tiêm Vũ gật đầu.
“Em không có gì muốn hỏi hả?” Hạng Hạo hiếu kỳ nói.
“Hỏi cái gì?” Tiêm Vũ nghiêng đầu: “Về thân phận của anh hay là chuyện anh làm với Vương Khả Nhân? Những thứ này đều không quan trọng.” Bởi vì em đã biết, “Chỉ cần em biết anh thật tâm với em thì đủ rồi.”
Hạng Hạo thoải mái, anh cầm tay cô: “Sau khi lễ trao giải điện ảnh kết thúc cùng ta trở về gặp cha mẹ anh đi.”
Tiêm Vũ nhướn mày, đây là muốn gặp gia trưởng?
Lễ trao giải điện ảnh lần này, [Cung biến], [Nhất kiến chung tình], [Thần Sách] đều cầm được giải thưởng, Nam chính tốt nhất đương nhiên bị Hạng Hạo cầm đi, Tiêm Vũ thì đạt được hai giải thưởng là Người mới tốt nhất và Nữ chính tốt nhất.
Lúc lên đài lần thứ hai, Tiêm Vũ cười nói: “Tôi từng nhận lời một người, chờ đến lúc tên tôi có thể đặt ngang hàng với tên anh ấy thì sẽ công khai quan hệ của chúng tôi, bây giờ tôi làm được rồi.

Hiện tại, tôi nói cho mọi người một bí mật, Hạng Hạo là bạn trai tôi.”

“Oaa!”
Dưới khán đài lâm vào một mảnh hỗn loạn, thì ra Mộ Tiêm Vũ và đại thần thật đang yêu nhau.

Bởi vì trước kia đã truyền scandal, cho nên bây giờ mọi người cũng không có cảm xúc phản cảm gì, ngược lại có loại cảm giác quả nhiên là như vậy.

Nếu người đại thần thích là Mộ Tiêm Vũ, vậy bọn họ có thể nhận.
Lúc này Hạng Hạo cũng đã lên khán đài, ánh mắt anh sáng ngời trong suốt nhìn Tiêm Vũ: “Kỳ thật anh cũng có một bí mật muốn nói cho em, bé trai mười năm trước em cứu được chính là anh.”
Tiêm Vũ cười vui vẻ: “Em đã sớm biết.” Cô còn cố ý để anh phát hiện sợi dây chuyền mà.
“Vậy em có biết anh yêu em không?” Hạng Hạo lớn tiếng nói.
Tiêm Vũ còn chưa có trả lời, fans dưới khán đài đã trăm miệng một lời hô to: “Biết!” Thì ra trước đây hai người đã biết nhau, Mạc Tiêm Vũ cư nhiên còn cứu đại thần, lát nữa trở về bọn họ nhất định phải điều tra một chút.
Hạng Hạo cảm kích cười với những người dưới khán đài: “Em xem, đến mọi người cũng đều biết tâm ý của anh.” Nói xong lấy từ trong túi một cái hộp mở ra, nhẫn kim cương bên trong lòe lòe phát sáng, anh quỳ một gối xuống: “Vậy Mạc Tiêm Vũ tiểu thư, em nguyện ý gả cho anh chứ?”
“A!” Khán giả điên cuồng, đại thần cư nhiên cầu hôn trong này!
Tiêm Vũ nhìn mắt Hạng Hạo khẩn trương, bỗng nhiên mặt hướng về phía khán giả hỏi: “Mọi người nói, tôi có nên nhận lời anh ấy hay không?”
“Nhận lời! Nhận lời!……” Mọi người kích động, dùng sức hô lên.
“Nếu mọi người cũng không phản đối, như vậy câu trả lời của em là…” Nói đến đây cô cố ý tạm dừng một chút, sau đó la lớn: “Em nguyện ý!”
“A a a!” Khán giả kích động nhìn Hạng Hạo đeo nhẫn vào tay Tiêm Vũ.
“Vừa rồi anh rất sợ em không nhận lời.” Hạng Hạo nhẹ nhàng thở ra.
“Em thích anh như vậy, sao có thể không nhận lời.” Tiêm Vũ nghịch ngợm nói.
“Vậy, anh có thể hôn em chứ?”
“Đương nhiên!”
Trong tiếng hoan hô của mọi người, hai người ôm lấy nhau.
──✎   
Tước Linh:
Có một thông báo nhỏ xíu đó là bộ xuyên nhanh này có tổng cộng 10 thế giới, trong 5 thế giới còn lại có ba thế giới Linh không thích nên sẽ không edit ba thế giới này, tuy vậy vẫn sẽ đăng tiêu đề của ba thế giới này lên thành ba phần riêng để giành đất =))), khi nào edit xong cả bộ mà thấy ba thế giới kia có quá nhiều bạn thích muốn được đọc bản edit của nó thì Linh sẽ edit sau ツ (đương nhiên nếu không ai hoặc chỉ vài bạn thích thì bỏ luôn =))), vì Linh thật sự rất không thích ba thế giới đó ╥╥)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.