Đọc truyện Người Yêu Nổi Tiếng Của Trùm Mafia – Chương 2925 End
s://youtu.be/wHF3Jv6Gk2o
Sau tất cả mình lại chung lối đi
Đoạn đường ta có nhau, bàn tay nắm chặt bấy lâu
Sau tất cả mình cùng nhau sẻ chia
Muộn phiền không thể khiến đôi tim nhạt nhoà
Và ta lại gần nhau hơn nữa.
Giữ chặt bàn tay mình cùng nhau đi hết bao tháng ngày
Mọi điều gian khó ta luôn vượt qua
Để khiến ta nhận ra mình gần nhau hơn
—————-
Hai tháng sau.
Toàn bộ trong giới hắc-bạch đạo cùng với giới thương nhân nổi tiếng trên toàn thế giới đều tập trung về vùng biển Maldives để chứng kiến một cảnh tượng gây chấn động toàn thế giới, so với hôn lễ thế kỉ của hoàng gia có thể nói là xa xỉ và có sức ảnh hưởng hơn nhiều.
Anh nhìn cô, một ánh mắt trìu mến chứa chan tình yêu. Cô là báu vật của anh, một báu vật vô giá mà ông trời đã trao cho anh, chỉ một mình anh mới được sở hữu.
So với lần đầu gặp cô thì bây giờ cô xinh đẹp và sắc sảo hơn trước. Và dĩ nhiên là trưởng thành hơn và cũng yêu anh hơn.
“Chị ấy quá đẹp anh ơi, thật sự là không có chỗ nào là chê được” Thiên Di đứng ở bên cạnh khều vai anh nói.
“Đã đến giờ rồi à?” Anh nhíu mày hỏi Thiên Di
“Không chỉ là chỉ là chị Nha Hương gửi ảnh của chị Jes cho em thôi” Thiên Di cười hì nhìn anh.
“Đưa ảnh anh xem” không đợi Thiên Di có đồng ý hay không, anh giật lấy điện thoại của cô nhìn.
Trong ảnh là một người con gái vô cùng xinh đẹp, có thể ví như thiên thần. Thiên thần của lòng anh. Trong ảnh, cô mặc lễ phục của một nhà thiết kế người Pháp nổi tiếng thế giới. Chiếc váy cưới đã mất hơn hai tuần và hơn 100 thợ thủ công để hoàn thiện. Chưa kể chiếc váy đấy rất quý, được đính với 10 viên kim cương to và hơn 100 viên kim cương nhỏ. Chất liệu váy được làm bằng loại vải tơ tằm mềm mại.
Chiếc khăn voan trắng rủ xuống làn da trắng và mềm mại của cô, dưới làn tóc đen bóng được búi lên còn có nụ cười nhẹ nhàng tựa như gió thoảng tạo nên vẻ đẹp thật tự nhiên. Cổ áo phía trước được thiết kế theo hình chữ V tạo nên dáng vẻ sexy và không kém phần sang trọng.
“Anh ơi! anh ơi! MẠC THIÊN DƯƠNG” Thiên Di thật sự bực mình vì người anh trai này thật rồi, có sắc mà quên anh em.
“Hả…hả đến giờ rồi sao” anh ngơ ngác trả lời.
“Dạ thưa anh, đã đến giờ làm lễ mời anh lên trên kia dùm ạ,thật là, anh đi lấy vợ mà còn quên giờ thế này chậc chậc chắc em phải nói với chị dâu để chị bỏ anh mất thôi” Thiên DI giả vở nói.
“Em thử xem” anh trừng mắt nhìn Thiên Di.
“Em xin lỗi được chưa, thấy mà sợ à” Thiên Di bĩu môi lườm anh và bỏ đi.
Lúc này nhạc đã vang lên, báo hiệu cho mọi người thời khắc quan trọng đã tới. Tất cả mọi người ngồi về đúng chỗ. Không ai dám ho he một tiếng nào ngoại trừ…
“Huhu con không muốn mẹ lấy ba đâu, mẹ là của con cơ” bé Thiên Tuấn khóc ré lên, và còn la hét nữa chứ.
“Này Thiên Tuấn, mẹ không lấy ba thì lấy ai chứ” anh trừng mắt nhìn bé con.
“Mẹ còn có thể lấy con mà” Thiên Tuấn hôm nay rất cả gan a, dám cãi lại ba mình nữa.
“Con, tiểu tử thối, con nghĩ là con có thể đem lại hạnh phúc cho mẹ con sao” anh cúi sát xuống gương mặt thu nhỏ của anh.
“Anh làm sao con vậy hả?” cô nhìn thấy cái cảnh một lớn một nhỏ đang đứng cạnh nhau, một người thì khóc một người thì mặt như muốn giết người,làm cô thấy là lạ. Mọi khi hai ba con nhà này quấn nhau lắm mà.
“Mẹ, mẹ có thể bỏ ba được không” bé con ngước đôi mắt ầng ậc nược mắt nhìn cô.
“Tiểu tử thối con đang nói cái gì thế?” anh thật là chỉ muốn vác nó đến bệnh viện để xét nghiệm ADN mà thôi.
“Mẹ à, con rất lo lăng cho mẹ khi mẹ phải lấy một ông già đấy” bé con lúc này đã lau hết nước mắt, có chút vui mừng và pha một chút cầu khẩn.
Cầu khẩn cô không lấy anh sao, hừ cô thử nói sẽ không lấy anh nữa xem dù là nói đùa với thằng bé cho vui. Anh sẽ sẽ…hazz
“Này,con không được gọi ba con là ông già” cô cau mày nhìn con trai.
“Thôi thôi anh chị đừng cãi nhau nữa được không, hãy lên làm lễ kìa” Thiên Tân lúc này mới nhắc, nhắc sớm làm gì phải để xem kịch hay nữa chứ, trên thế giớ này chưa có ai dám chọc tức anh trai của anh ngoại trừ chị dâu và tiểu tử thối kia.
Tiếng nhạc lại một lần nữa vang lên. Cô lại một lần nữa bước vào nhưng chậm hơn lúc đầu, nhìn cô chầm chậm bước vào làm anh chỉ muốn chạy đến và vác cô lên đẻ cho nhanh hơn.
Sau khi đã bước đến bên anh, cô quay mặt lại nhìn anh,đợi cha sứ làm lễ.
“Mạc Thiên Dương con có đồng ý lấy Jessica Kim là vợ mặc dù ốm đau hay bệnh tật, mặc dù nghèo khó hay giàu sang,…” cha sứ chậm rãi nói, nhưng…
Sau khi bắt gặp được ánh mắt khẩn trương của ai đó làm khuân mặt hiền hòa của cha sứ rịn ra mồ hôi vì sợ nên phải đọc nhanh hơn, đọc luôn đén đoạn tuyên bố “Ta tuyên bố hai con là vợ chồng”
Và rồi cha sứ sợ đến nỗi từ đó về sau không giám nhận những hôn lễ của những người có địa vị cao nữa. Dù có nhiều tiền như thế nào…
Và rồi anh bước đến ôm cô thật chặt, chỉ sợ cô tuột khỏi tay mình mà thôi, mãi đến khi cô khó chịu thì mới bỏ cô ra.
“Anh yêu em” anh thì thầm vào tai cô, giọng nói nhẹ nhàng mang chút cưng chiều và ôn nhu.
“Em cũng yêu anh”
Hai người cứ thế ôm nhau vào lòng và hôn nhau thật say đắm.
Cả đời này anh chỉ có cô, một mình cô mà thôi, và cô cũng chỉ có một mình anh mà thôi, mãi mãi không xa rời…
———————————————————————————————————————————
Chào các bạn sau “mấy ngày” không gặp, Hương rất xin lỗi vì sự chậm trễ này. Và Hương chân thành cảm ơn các bạn đã ủng hộ Hương trong thời gian qua. Và thông báo cho các bạn một tin nữa là truyện vẫn còn 2 ngoại truyện nữa.
Và mình mong các bạn ủng hộ bộ truyện “Thầy ơi, em yêu anh” của mình nha. Bộ đáy sẽ dài hơn bộ này, có gì thì các bạn ib hoặc comment lên trang cá nhân cũng như vào trang cá nhân của mình đẻ biết thêm chi tiết nhé :))
Hương yêu các bạn nhiều *moa moa* *chụt chụt*
P.s: Có bạn nào cuồng bài sau tất cả giống như Hương không thì giơ tay nhé.
Nhớ ủng hộ truyện “Thầy ơi, em yêu anh” cho mình nhé.