Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

Chương 24


Đọc truyện Người Yêu Đào Hoa Của Tôi – Chương 24

Tư Đồ Tĩnh ngồi ở trên ghế khuôn mặt tuấn tú hoàn toàn cứng đờ.

Giở trò quỷ gì đó trời?! Cái này gọi là”Đi đêm lắm có ngày gặp ma” sao? Khi anh đang loay hoay sứt đầu mẻ trán, không rảnh cùng Hồng Diệp hẹn hò lại làm ra vụ này! Anh rốt cuộc phải xử lý thế nào mới ổn thỏa đây?

Trên mặt bàn là giấy quyết định việc giải quyết ở bãi đỗ xe, trên tay anh là ảnh chụp cùng Kỳ Trăn rất thân mật……

Hai việc phiền phức đáng chết! Không thể đỡ được!

“Hồng Diệp, anh có việc muốn nói.”

Chặn đường của Hồng Diệp đi, Tư Đồ Tĩnh không cho cô đi đến xe riêng nhà Tá Đằng, muốn cô đối mặt với mình, đem việc hiểu lầm nói rõ.

Trốn tránh không phải là biện pháp, cô lảng tránh anh đã một tuần, còn chưa đủ sao?

“Muốn nói cái gì? Em muốn về nhà.” Hồng Diệp cúi đầu, không muốn nhìn thấy bạn trai.

Cô sợ chính mình cuối cùng, sẽ cùng anh nói ra lời chia tay……

Nhưng cô căn bản không hề muốn chia tay, chỉ là muốn giận anh một thời gian, nhưng với tính cách mạnh mẽ như vậy của anh, nhất định sẽ không giữ lại, vậy bọn họ thật sự có thể sẽ chia tay mất.

Vì tránh cho mình làm ra quyết định sai lầm, cô quyết định khi tức giận chưa hết thì sẽ không cùng anh nói chuyện.

Thanh âm lạnh nhạt như vậy, Tư Đồ Tĩnh cho tới bây giờ chưa từng nghe. “Em vẫn còn đang tức giận sao? Hãy nghe anh nói……” Anh giữ chặt cổ tay cô, không cho cô đi.

“Em không có tức giận……” Hồng Diệp gượng cười, thản nhiên giải thích ” Em chỉ là muốn về nhà.” Cô gần đây không có nói chuyện cùng anh, anh chỉ cần để cô yên lặng một chút là được rồi.

Để cô im lặng tự đối với bản thân, có nên tự hỏi tình yêu của họ rốt cuộc có thể hay không tiếp tục duy trì…… Bởi vì cô thật sự không muốn buông tay!

“Vậy được. Để anh đưa em về nhà.” Nắm chặt cổ tay của cô, anh ép buộc đem cô kéo đến xe của mình, người lái xe nhà Tá Đằng nhận ra anh,cũng không hề đi ra ngăn cản.

“Em không cần anh đưa về! Nếu bị người khác hiểu lầm chuyện giữa anh cùng Kỳ Trăn, thì phải làm sao bây giờ?”Đã cố nén lại từ lâu những lời này…, vẫn là bất chợt từ trong miệng cô thốt ra.

“Anh cùng Kỳ Trăn? Không thể nào!” Tư Đồ Tĩnh không chịu buông tay.


“Em đâu có quản anh được hay không? Không có liên quan gì tới em.” Hồng Diệp hất tay anh ra nhưng họ ở bên ngoài giằng co càng lâu, tỷ lệ bị nhìn thấy lại càng cao, cảm giác dường như có người đang chú ý đến hai người, Hồng Diệp toàn thân bắt đầu dịu lại.

Tuy rằng cuối thu sắc trời nhanh tối, nhưng đường tắt đến trường học vẫn còn có rất nhiều học sinh, bọn họ sau khi tan học nhìn thấy lại tung tin lên BBS, vậy thật là thảm đó.

“Tiểu Diệp Tử, theo anh đi!” Tư Đồ Tĩnh thấp giọng cầu xin.

Ở trong không khí lạnh lẽo, hai người giằng co nhau, anh biết Hồng Diệp đang băn khoăn sẽ bị mọi người chú ý mà thỏa hiệp, cho nên anh càng cầm chặt tay cô không chịu buông.

Ở trong tình huống khó xử, Hồng Diệp bị Tư Đồ Tĩnh kéo lên xe, nhanh chóng chạy nhanh khỏi bãi đỗ xe của trường.

Cô gái nhỏ lẳng lặng ngồi ở vị trí kế bên tài xế,gương mặt nhăn nhó, không cùng người kia nói chuyện.

Mà anh chàng mạnh mẽ đem người yêu kéo đến xe chính mình cũng không nói gì nữa, chỉ là im lặng lái xe, làm không gian thêm phần im ắng.

Em yêu người đó chứ không phải là yêu anh

Trong lòng cô mỗi một tấc đều thuộc về một người khác

Cô thực hạnh phúc nhưng hạnh phúc lại rất tàn nhẫn

Để cho anh vừa yêu vừa hận sâu sắc đến như vậy……

Bài hát ” Anh yêu em”

Không hiểu sao, bên trong xe CD lại truyền đến bài hát này, không khí đang giận nhau giữa hai người càng lên cao đỉnh điểm.

“Anh yêu người không phải là người yêu của mình, vậy người anh yêu là người nào?” Im lặng ngồi đó cô gái nhỏ đột nhiên nhẹ giọng lên tiếng.

“Đừng nói bậy! Người yêu của  anh hiện tại chỉ có mình em thôi!” Tư Đồ Tĩnh khuôn mặt tuấn tú có chút bối rối. Sao lại lại thành như vậy? Không còn cái CD nào khác sao? Sao lại tại đây trong thời điểm mấu chốt lại truyền đến bài hát thất tình này? Ngày xưa, anh thường thích nửa đêm vừa lái xe vừa hát, chạy đến ven biển, lệ vương đầy mặt……

Khi đó, hát bài hát này anh rất thích, đã từng thề với chính mình không bao giờ có thể yêu ai nữa, cả đời phải một mình hát bài này, ai đó đã làm cho anh mất đi tình cảm lưu luyến……

Đã từng chỉ thuộc về một mình anh- một người có tên là Đỗ Như Hủy.


Cho nên, trong cả đĩa CD chỉ có bài hát này.

Nhưng chẳng bao lâu sau, anh căn bản đã quên chính mình từng đau đớn như vậy, từ sau khi quen với Tá Đằng Hồng Diệp, cuộc sống của anh đã thay đổi, tâm tư của anh cũng đã khác xưa.

Anh tựa hồ đã lâu không nhớ lại việc Đỗ Như Hủy ở trong lòng anh làm cho anh đau đớn không nguôi……

Đương nhiên, anh cũng quên ngoài đĩa CD này ra rốt cuộc có còn đĩa nào khác hay không. Nhanh tay tắt đi, anh tìm nút stop, nhưng máy móc tựa hồ có vấn đề, không có biện pháp bấm dừng được.

Bên cạnh cô gái nhỏ ảo não nặng nề, không thể khống chế cảm xúc, nước mắt từ trong hốc mắt chảy xuống……

Mặc kệ bài hát có phải hay không chính là tâm tình của anh, anh đều chịu không nổi không khí này, tắt CD đi ngưng hẳn bài hát ” Anh yêu em”.

Hôm nay anh muốn cùng Hồng Diệp nói rõ ràng về mối quan hệ với Kỳ Trăn, cả chuyện của Đỗ Như Hủy nữa, cũng chuẩn bị đem tư tưởng trong lòng thổ lộ ra. Nhưng đột nhiên bài hát phá đám ” Anh yêu em”,đã quấy rầy kế hoạch, làm cho tâm tình của anh chịu ảnh hưởng không ít.

Thuận tay rút ra tờ giấy,anh đưa cho cô gái nhỏ bên cạnh.

Hồng Diệp tiếp nhận giấy, im lặng lau đi nước mắt trên gương mặt, nhận lời trấn an của anh, nhưng không hề muốn nói suy nghĩ của mình ra.

“Em thật sự rất ghét anh sao?” Tư Đồ Tĩnh thật mạnh thở dài, nước mắt của cô làm cho anh không thể nói ra những lời trong tim……

Anh bắt đầu có cảm giác mình đáng giận thật rồi!

Anh cho là mình có thể mang lại cho cô hạnh phúc, kết quả, anh cứ phải để cho cô rơi lệ…… Anh cảm thấy rất có lỗi!

“Anh muốn nói cái gì?” Đang lau nước mắt Hồng Diệp nghe thấy người yêu đang thở dài, toàn thân bỗng phản ứng, nghiêng đầu sang chỗ khác, tránh nhìn thẳng vào anh.

Cô tại sao lại thấy anh thở dài? Hiện tại người bị hiểu lầm cùng Kỳ Trăn là anh mà? Anh tại sao lại bày ra thái độ không thể chấp nhận được đối với cô?

“Anh…..” Cảm thấy cô băn khoăn, Tư Đồ Tĩnh biết người yêu đang hiểu lầm ý của mình, lời xin lỗi nghẹn ở yết hầu, nói không nên lời.

“Em không muốn chia tay! Anh đừng nghĩ em sẽ chấp nhận chuyện này.”Lời đang nghẹn ở yết hầu cứ như vậy thốt ra! Hồng Diệp đang phẫn nộ như một con sư tử con, đối với việc bạn trai im lặng với cô ra sức bảo vệ tình yêu của mình.


Tốt lắm! Anh cũng không muốn chia tay. Tư Đồ Tĩnh nhếch khóe môi mỏng, cũng không mở miệng.

Anh muốn biết cô rốt cuộc đang muốn làm cái gì……

“Anh đã hứa, nếu là xảy ra sự tình gì, nhất định người thứ nhất biết sẽ là em, kết quả không có. Anh cùng Kỳ Trăn thân mật như vậy, dựa vào gần như vậy…… Xem ra tấm ảnh căn bản vượt qua khoảng cách mà lần trước chúng ta đã cùng ước định, anh hẳn là muốn nói gì đi chứ? Ngay cả xe cũng dùng của Kỳ Hi, Kỳ Hi ngược lại đi xe đạp…… Hiện tại toàn bộ nữ sinh đều xác nhận anh cùng cô ta là một đôi……” Hồng Diệp tức giận đến mức muốn đòi mạng, nước mắt rưng rưng.

Ở thời đại này, chỉ cần có một tin tức, sẽ có tin thứ hai, thứ 3……Tấm ảnh hai người ôm nhau vô cùng thân thiết sau khi xuất hiện,trên BBS ngay lúc đó kèm theo việc Tư Đồ Tĩnh đem xe riêng của Kỳ Hi đi đến trường học.

Tuy rằng Kỳ Hi đã làm sáng tỏ rằng chính mình muốn tập thể dục, nên mới dùng xe đạp đi học, mới cho Kỳ Trăn mượn xe, nhưng vẫn là ngăn không được mọi người đối với việc “tình yêu củaTĩnh Trăn ” thảo luận rôm rả.

Vì thế, bọn họ bị giáo viên gọi đến hỏi mấy lần, Tư Đồ Tĩnh cũng đưa ra căn cứ xác minh cùng giáo viên chủ nhiệm đó là do”Góc độ chụp”có vấn đề, ngày đó Kỳ Trăn bị bệnh, anh chỉ là”Giúp đỡ” cô, chứ không phải cùng cô hôn môi. Còn nhận lời về sau giảm bớt thời gian cùng Kỳ Trăn chơi bóng chung.

Giáo viên dựa theo căn cứ chính xác cùng việc Kỳ Hi, Kì Trăn giải thích thỏa đáng cũng không ngừng thảo luận,  minh chứng của anh trong mắt mọi người, căn bản chính là giấu đầu hở đuôi.

Chính là thật sự có việc gì, mới cố ý gây bất hòa, nếu như không có cảm tình đặc biệt, làm gì có chuyện”Góc độ chụp” có vấn đề? Như vậy đối với Kỳ Trăn thật sự là quá không công bình!

Một số nữ sinh là fan đội trưởng đội bóng rổ nữ ở trên BBS công khai phê bình Tư Đồ Tĩnh không phải đàn ông đích thực, rõ ràng thế nhưng không dám thừa nhận tình yêu, còn tìm Giáo viên, thầy hiệu trưởng che chở, phủ nhận quan hệ của bọn họ!

Fan của hội trưởng hội học sinh đương nhiên cũng công khai phản kích lại, nói Kỳ Trăn mới là cô gái giả dối, rõ ràng bên cạnh không có quan hệ ám muội gì, còn lôi kéo Tư Đồ Tĩnh đỡ đạn….. Cô ta căn bản chính là chỉ thích con gái!

Tóm lại, trường học Thánh Tâm xôn xao vụ “Hư hư thực thực” hai người tình cảm lưu luyến, ở trên Internet ồn ào huyên náo, không ai nhường ai, hai phe ủng hộ”Ông nói ông có lý, bà nói bà có lý”, làm cho nước miếng tung bay, Hồng Diệp sâu trong đáy mắt, cũng thực đau lòng.

Cô ngay cả có được tấm ảnh chụp của anh cũng sau các nữ sinh kia nửa ngày, Kỳ Trăn lại có thể cùng sánh vai bên anh, hai người quang minh chính đại yêu đương thân mật……Trên Internet oanh oanh liệt liệt, trường học cũng không còn tìm hiểu bọn họ thật giả ra là sao nữa, thật là rất đáng giận!

“Em có biết tất cả đều là giả dối không. Anh cùng Kỳ Trăn chỉ là bạn tốt, không tin, em có thể lấy điện thoại của anh ra gọi cho cô ấy để hỏi rõ ràng.” Tư Đồ Tĩnh đưa ra di động, muốn Hồng Diệp chính mình hỏi Kỳ Trăn.

Tiếp nhận điện thoại người yêu, Hồng Diệp chăm chú nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của anh……

“Em muốn xem qua tin nhắn thì sao?” So với việc nói chuyện với Kỳ Trăn, Hồng Diệp muốn có cơ hội tìm hiểu anh.

“Mời xem! Em có thể đọc tùy ý.” Tư Đồ Tĩnh nhún vai. Nếu cô muốn như vậy, đối với tình yêu mới có cảm giác an toàn, anh sẽ khiến cho cô hoàn toàn tin tưởng.

“Em lúc nào cũng có thể xem?” Không nghĩ tới việc anh lại hào phóng như vậy, nguyện ý để cô tùy tiện dùng điện thoại của mình?

“Người yêu của anh chỉ có một mình em. Nếu anh làm cho em có cảm giác không an toàn, anh nên làm một chút gì đó, để cho em nguyện ý tin tưởng anh.” Nét tươi cười của anh có chút chua sót.

Hồng Diệp ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nghe lời ngon tiếng ngọt của bạn trai, nắm chặt tay lại, bắt đầu cẩn thận nhìn, nước mắt lại không tự giác chảy xuống……


“Đừng khóc! Anh thật sự không biết sẽ thành như vậy.” Một tay ôm lấy cô gái nhỏ vào lòng, tiếng nói kèm theo áy náy.

“Ô ô…… Em rất khổ sở! Anh hại em rất khổ sở……” Hồng Diệp nép trong lòng ngực của anh, lên tiếng khóc lớn.

“Thực xin lỗi, anh cùng Kì Trăn đều phải xin lỗi em, bọn anh không phải cố ý……” Không phải cố ý bị chụp lén, không phải cố ý làm ra phong ba như vậy.

“Không cần!” Nước mắt giống như dòng suối phun trào, Hồng Diệp lớn tiếng thét chói tai “Không cần anh cùng cô ấy xin lỗi! Hai người không làm chuyện gì có lỗi với em, không cần xin lỗi! Anh là của em, em không thích nghe anh xin lỗi…… Em chỉ muốn anh yêu em!”

Tâm hoảng ý loạn Hồng Diệp ở trong lòng bạn trai, giống như đứa trẻ không hiểu thế sự vừa khóc vừa náo loạn, chính là không cần anh cùng Kỳ Trăn phải làm gì cả.

Cô rất sợ, rất sợ hãi, sợ Kỳ Trăn thật sự muốn cướp đi anh……

Bởi vì không chỉ là ủng hộ “tình yêu của Tĩnh Trăn ” người ta nói bọn họ rất xứng đôi, cô xem qua, thân hình hai người cao gầy, lại cùng nhiệt tình yêu thương, làm cho người ta cảm giác thật sự xứng đôi.

Giống anh em, lại vừa giống như người yêu…… Cô vĩnh viễn không chịu nổi cảm giác “Anh em”, bởi vì cô rất ích kỷ, thích so đo, chỉ hiểu được khi yêu một chàng trai, không được để anh có vương vấn khác……

Cô không thể mỉm cười nhìn anh cùng những cô gái khác thân mật. Cô sẽ không trở mặt, nhưng mà cô sẽ rất thống khổ, rất khổ sở……

“Thực xin lỗi! Đừng khóc…… Anh nói xin lỗi là bởi vì chính anh đã làm em khóc, không phải là vì chuyện gì khác!” Tư Đồ Tĩnh đem cô gắt gao ôm ở trong lòng, đau lòng giải thích.

“Em sẽ ngừng khóc……” Hồng Diệp vội vàng đem nước mắt lau đi.

Tuy rằng  chuyện anh cùng Kỳ Trăn làm trong cô  lòng đau đớn, nhưng chỉ vì vậy mà muốn chia tay anh, kỳ thật không coi vào đâu được.

Anh nguyện ý dỗ dành cô, còn yêu cô, cô không cần phải khóc. Nên khóc chính là những cô gái mê mẩn thèm nhỏ dãi Tư Đồ Tĩnh, không thể ở bên anh, chứ không phải cô!

Nghĩ đến đây, cô lại cười.

“Đồ ngốc!” Nhìn đến cô một phút trước còn hai mắt đẫm lệ, ngay sau đó lại nín khóc mỉm cười như cô gái nhỏ hàng ngày làm anh rất cảm động, hôn lên trán của cô.

Hai tay gắt gao ôm anh, cô rất thích nhiệt độ cơ thể của anh……

“Anh mà lăng nhăng, em làm sao mà vẫn yêu anh như vậy chứ?” Tiếng nói anh ẩn chứa vô số hối hận cùng tự trách.

“Mặc kệ ra sao, em đều yêu anh! Không được tự nói chính mình xấu xa đâu!” Gắt gao ôm ấp lấy anh, Hồng Diệp thét chói tai phản đối.

Chặt chẽ ôm lấy cô, trong mũi tràn ngập hương tóc cô, Tư Đồ Tĩnh cảm động đến nói không ra lời, chỉ có thể gắt gao ôm cô, hưởng thụ thâm tình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.