Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú

Chương 71


Bạn đang đọc Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú – Chương 71


“Đàn ông các anh nói dối không chớp mắt.

Sở thích thay người yêu như thay áo của anh bây giờ mới lộ rõ.”
Hàn Cao Lãnh thở dài một cách não nề: “Em thật thự chả hiểu gì cả! Em là người phụ nữ đầu tiên mà anh quen biết.”
Lâm Kiều Sa nhướng mày, hỏi: “Anh có bao nhiêu người phụ nữ đầu tiên cơ chứ? Nay gặp em thấy vừa mắt thì nói là lần đầu tiên, mai gặp em khác thấy hợp khẩu vị lại dụ dỗ ngon ngọt, cũng nói là lân đầu tiên.
Hàn Cao Lãnh: “..
Cập nhật nhanh tại Tamlinh247.com
“nhịn đi, để cô ấy hết bục rôi …..

giải thích tiếp.

Chic cié ra sức giải thích thì càng làm cô ấy sinh nghi mà thôi.
Cập nhật nhanh tại Tamlinh247.com
“Sao? Nói trúng tim đen nên mới im lặng sao?

Thật đúng là gã đàn ông tôi!”
Hàn Cao Lãnh dùng tuyệt chiêu, tỏ vẻ ra thương tâm rôi lắc đầu, ánh mắt thoáng đượm buôn nhìn về phía cô người yêu.
Lâm Kiều Sa nhìn vào ánh mắt chất chứa đầy vô tội ấy bỗng nhiên động lòng, nỗi ghen tuông vô cớ dần hạ xuống.
“Cho anh một cơ hội giải thích.”
Nói rồi Lâm Kiều Sa khoanh tay đặt trước ngực, ánh mắt cứng cỏi nhìn đăm chiêu về phía Hàn Cao Lãnh.
“Có giỏi thì chứng minh cho bà xem anh có người anh sinh đôi đi.

Nếu như không chứng minh được thì đừng hòng chối cãi.

Bà đây sẽ không chia tay mà ngực lại sẽ cho anh nếm thử cái cảm giác đau thương là gì, dám động đến lòng tự trọng của người phụ nữ đến tháng là không tốt đây nha.”
Vừa nói Lâm Kiều Sa vừa bẻ khớp ngón tay tạo lên âm thanh kêu răng rắc vọng đến bên tay của Hàn Cao Lãnh.

Nghe tiếng âm thanh này, ngay lập tức Hàn Cao Lãnh cảm thấy ớn lạnh, trên trán đổ một tầng mồ hôi.
“Chắc anh vẫn chưa thấy phụ nữ khi đến tháng nó hấp dẫn như nào nhỉ?”
Hàn Cao Lãnh đương nhiên là biết mỗi khi phụ nữ đến tháng sẽ như thế nào.


Đường đường là một bác sĩ khoa sản phụ sao lại không thể nắm bắt được vấn nạn lớn nhất mỗi khi bị nữ đến kỳ rụng dầu.
“Kiều Sa, em thật sự không tin anh sao?”
Hàn Cao Lãnh nhanh chóng lấy điện thoại ra, đưa ra trước mặt cô bức ảnh anh chụp chung với anh trai mình.
Lâm Kiều Sa đón nhận điện thoại từ trong tay của Hàn Cao Lãnh, tỉ mỉ ngắm nhìn từng đường nét trên khuôn mặt của hai người đàn ông trong bức hình.
Quả thật là anh em sinh đôi, giống nhau như hai giọt nước vậy.
Chiếc điện thoại bỗng nhiên từ trong tay của Lâm Kiều Sa tuột xuống, cũng may Hàn Cao Lãnh nhanh tay mà bắt lấy, không thì mạn nhận lại giăng tơ kín màn hình.
“Kiểu Sa, có nhất thiết phải ngạc nhiên như vậy không?”
Hàn Cao Lãnh nâng niu chiếc điện thoại trên tay, cẩn thận ngắm nhìn xem điện thoại mình có bị chầy xước ở chỗ nào hay không, anh hoàn toàn không để ý đến sắc mặt bất thường của cô gái.
“Anh thật sự có người anh trai sinh đôi sao?”
Cây nói ấy Lâm Kiều Sa cứ lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại trong miệng, ánh mắt nhìn vô hồn trong không trung, hệt như không có điểm nhìn tới.
“Tại sao em lại không biết điều này.”
Hàn Cao Lãnh không thèm dòm ngó đến sắc mặt của cô, vẫn ngang nhiên kiểm tra điện thoại của mình.
“Có nói cho đầu mà biết.”
Hai tay của Lâm Kiều Sa siết chặt thành đường quyền, mi tâm nhíu mày lại.
Yêu nhau, hẹn hò với nhau cũng được ba tháng rồi vậy mà Lâm Kiều Sa không hề biết người yêu mình lại có anh sinh đôi.
Từ khi quen biết nhau, cô chỉ được người yêu mình đưa đón đi chơi, thì thoảng có nói qua về gia đình của anh nhưng lại không hề nhắc tới mình còn có người anh trai.
“Bảo sao anh không muốn công khai mối quan hệ của chúng ta.”
Hàn Cao Lãnh lúc này mới chịu để ý đến vẻ mặt dỗi hờn của cô, anh mới vỗ vai an ủi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.