Bạn đang đọc Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú – Chương 58
Trong xe, Đình Thẩm Giai nhìn toàn thân của Chu Tử Hạ, ánh mắt rơi vào những vết hôn lớn bé ở trên cần cổ trắng ngần, cổ tay vẫn còn hằn đốt ngón tay.
“Hạ Hạ, cậu khó chịu chỗ nào?”
Bấy giờ Đình Thẩm Giai mới mở lời phá vỡ không gian trầm mặc trong xe.
Chu Tử Hạ hai tay vẫn ôm lấy bụng dưới, nét mặt hiện rõ vẻ đau đớn.
“Thẩm Giai, mình… mình đã bị người ta cưỡng bức.”
Nghe Chu Tử Hạ nói ngay lập tức Đình Thẩm Giai thay đổi sắc mặt, hai tay siết chặt thành đường quyền.
Dù trong lòng biết kẻ phạm nhân gây ra, nhưng Đình Thẩm Giai tỏ vẻ ra mình không hề biết chuyện gì.
“Cậu còn nhớ hắn ta là ai không?”
Chu Tử Hạ lập tức gật đầu: “Có… là… là Hàn Cao Lãng…”
Đình Thẩm Giai giả vờ tỏ vẻ ngạc nhiên, hai tay đặt trên bả vai của Chu Tử Hạ mà siết mạnh, khiến cho cô nhíu mày kêu đau.
“Câu nói cái gì?”
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên không hề giả trân của Đình Thẩm Giai, vừa sốt sắng vừa lo lắng cho nên Chu Tử Hà thành thật mà khai báo.
“Hàn Cao Lãng, hắn ta đã cướp đi lần đầu của mình rồi.”
“Không những thế hắn còn bắn vào bên trong mình rất nhiều.”
Nói đến đây Chu Tử Hạ liền hạ nhỏ âm thanh của mình xuống.
Cô không thể để cho người ngoài cuộc biết được cảnh ngộ thực tại của cô, tài xế lái xe vẫn còn ở phía trước.
Nghe đến đây thần sắc của Đình Thẩm Giai liền tím tái, hận không thể nào phát tiết.
Trong đáy lòng Đình Thẩm Giai thầm chửi rủa, tên chết tiệt nhà anh, tại sao anh lại dám hung bạo với bạn tôi như vậy chứ.
Chu Tử Hạ tiếp tục nói tiếp, nói đến đầu nước mắt đều ứa ra đến đó.
“Mình không hiểu tại sao vào đêm sinh nhật mình tròn mười tám tuổi lại rơi vào tình trạng không tỉnh táo.
Khi ấy quần áo mình đã bị thay đổi, hai tay và hai chân bị xiềng xích, bị một mảnh vải che đi tầm nhìn của mình.
Khi ấy cơ thể của mình nóng rực, nơi đó của mình lúc ấy rất ngứa ngáy, ngứa ngáy đến phát điên vậy.
Lúc đó mình cứ nghĩ bản thân mình bị bắt cóc rồi bán cho một gã đàn ông nào đó, ai ngờ đâu người yêu cũ lại xuất hiện.
Hắn nói rằng nguyện trao tấm thân trai tên của hắn làm quà sinh nhật cho mình.
Khi ấy mình không tỉnh táo cho nên mới bị hắn cưỡng bức nguyên
đêm.
Sáng sớm đã bị hắn ta đè trên giường không ngừng làm động tác giống như đêm qua.
Đến khi ăn sáng hắn cũng không buông tha cho mình.”
Đình Thẩm Giai toàn thân cứng đơ, ánh mắt hoài nghi nhìn vào cô chằm chằm.
“Hắn ta đã xuất vào bên trong?”
Chu Tử Hạ gật đầu, cô còn nói thêm: “Mỗi lần hắn xuất vào bên trong rất nhiều.”
Nói xong Chu Tử Hạ như mắc nghẹn trong cổ họng, nói tiếp: “Mình rất sợ!”
Điều cô sợ nhất lúc này là trúng đích ngay lập tức!
Cô sợ rằng vào một ngày không xa, một sinh linh nhỏ bé sẽ dần lớn lên trong tử cung của mình, và lúc ấy chiếc bụng phẳng của cô sẽ nhô cao lên.
Nếu hắn ta biết cô mang thai con của hắn, thì liệu rằng hắn có chấp nhận không?
Dù sao giữa hai người chỉ tồn tại ba chữ “người yêu cũ”.
Mà anh đã có người yêu rồi, quan hệ với cô chỉ là thích mà thôi.
Đình Thẩm Giai hiểu được tâm trạng lúc này của Chu Tử Hạ, liền ra lệnh cho tài xế chuyển hướng đến bệnh viện.
“Đến bệnh viện làm gì vậy?”
Chu Tử Hạ khó hiểu mà hỏi lại.
Rõ ràng cô rất bình thường, sao Đình Thẩm Giai lại muốn đưa cô đến bệnh viện.
“Để bác sĩ sản phụ kiểm tra thân thể của cậu rồi kê đơn thuốc tránh thai cho cậu.”
Chu Tử Hạ câm nín, trong lòng cô dịu bớt đi phần nào.
Cũng may là cô có một người bạn luôn mình nét mặt mà đoán ra suy nghĩ.
Chợt Chu Tử Hạ nhớ đến việc chính, cô quay sang hỏi Đình Thẩm Giai.
Trong xe, Đình Thẩm Giai nhìn toàn thân của Chu Tử Hạ, ánh mắt rơi vào những vết hôn lớn bé ở trên cần cổ trắng ngần, cổ tay vẫn còn hằn đốt ngón tay.
“Hạ Hạ, cậu khó chịu chỗ nào?”
Bấy giờ Đình Thẩm Giai mới mở lời phá vỡ không gian trầm mặc trong xe.
Chu Tử Hạ hai tay vẫn ôm lấy bụng dưới, nét mặt hiện rõ vẻ đau đớn.
“Thẩm Giai, mình… mình đã bị người ta cưỡng bức.”
Nghe Chu Tử Hạ nói ngay lập tức Đình Thẩm Giai thay đổi sắc mặt, hai tay siết chặt thành đường quyền.
Dù trong lòng biết kẻ phạm nhân gây ra, nhưng Đình Thẩm Giai tỏ vẻ ra mình không hề biết chuyện gì.
“Cậu còn nhớ hắn ta là ai không?”
Chu Tử Hạ lập tức gật đầu: “Có… là… là Hàn Cao Lãng…”
Đình Thẩm Giai giả vờ tỏ vẻ ngạc nhiên, hai tay đặt trên bả vai của Chu Tử Hạ mà siết mạnh, khiến cho cô nhíu mày kêu đau.
“Câu nói cái gì?”
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên không hề giả trân của Đình Thẩm Giai, vừa sốt sắng vừa lo lắng cho nên Chu Tử Hà thành thật mà khai báo.
“Hàn Cao Lãng, hắn ta đã cướp đi lần đầu của mình rồi.”
“Không những thế hắn còn bắn vào bên trong mình rất nhiều.”
Nói đến đây Chu Tử Hạ liền hạ nhỏ âm thanh của mình xuống.
Cô không thể để cho người ngoài cuộc biết được cảnh ngộ thực tại của cô, tài xế lái xe vẫn còn ở phía trước.
Nghe đến đây thần sắc của Đình Thẩm Giai liền tím tái, hận không thể nào phát tiết.
Trong đáy lòng Đình Thẩm Giai thầm chửi rủa, tên chết tiệt nhà anh, tại sao anh lại dám hung bạo với bạn tôi như vậy chứ.
Chu Tử Hạ tiếp tục nói tiếp, nói đến đầu nước mắt đều ứa ra đến đó.
“Mình không hiểu tại sao vào đêm sinh nhật mình tròn mười tám tuổi lại rơi vào tình trạng không tỉnh táo.
Khi ấy quần áo mình đã bị thay đổi, hai tay và hai chân bị xiềng xích, bị một mảnh vải che đi tầm nhìn của mình.
Khi ấy cơ thể của mình nóng rực, nơi đó của mình lúc ấy rất ngứa ngáy, ngứa ngáy đến phát điên vậy.
Lúc đó mình cứ nghĩ bản thân mình bị bắt cóc rồi bán cho một gã đàn ông nào đó, ai ngờ đâu người yêu cũ lại xuất hiện.
Hắn nói rằng nguyện trao tấm thân trai tên của hắn làm quà sinh nhật cho mình.
Khi ấy mình không tỉnh táo cho nên mới bị hắn cưỡng bức nguyên
đêm.
Sáng sớm đã bị hắn ta đè trên giường không ngừng làm động tác giống như đêm qua.
Đến khi ăn sáng hắn cũng không buông tha cho mình.”
Đình Thẩm Giai toàn thân cứng đơ, ánh mắt hoài nghi nhìn vào cô chằm chằm.
“Hắn ta đã xuất vào bên trong?”
Chu Tử Hạ gật đầu, cô còn nói thêm: “Mỗi lần hắn xuất vào bên trong rất nhiều.”
Nói xong Chu Tử Hạ như mắc nghẹn trong cổ họng, nói tiếp: “Mình rất sợ!”
Điều cô sợ nhất lúc này là trúng đích ngay lập tức!
Cô sợ rằng vào một ngày không xa, một sinh linh nhỏ bé sẽ dần lớn lên trong tử cung của mình, và lúc ấy chiếc bụng phẳng của cô sẽ nhô cao lên.
Nếu hắn ta biết cô mang thai con của hắn, thì liệu rằng hắn có chấp nhận không?
Dù sao giữa hai người chỉ tồn tại ba chữ “người yêu cũ”.
Mà anh đã có người yêu rồi, quan hệ với cô chỉ là thích mà thôi.
Đình Thẩm Giai hiểu được tâm trạng lúc này của Chu Tử Hạ, liền ra lệnh cho tài xế chuyển hướng đến bệnh viện.
“Đến bệnh viện làm gì vậy?”
Chu Tử Hạ khó hiểu mà hỏi lại.
Rõ ràng cô rất bình thường, sao Đình Thẩm Giai lại muốn đưa cô đến bệnh viện.
“Để bác sĩ sản phụ kiểm tra thân thể của cậu rồi kê đơn thuốc tránh thai cho cậu.”
Chu Tử Hạ câm nín, trong lòng cô dịu bớt đi phần nào.
Cũng may là cô có một người bạn luôn mình nét mặt mà đoán ra suy nghĩ.
Chợt Chu Tử Hạ nhớ đến việc chính, cô quay sang hỏi Đình Thẩm Giai..