Bạn đang đọc Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú – Chương 51
Chỉ vì quá say đắm mà toàn thân của cô run rẩy, khoé mi hiện rõ phiếm hồng, nơi nhạy cảm nhất của con gái cảm thấy bức rức, khó chịu.
Có phải cô bị dục vọng lấn át đi lý trí không?
Từ bao giờ cô lại có loại cảm giác ham muốn này?
Thân thể này cớ sao lại dễ rung động đến vậy? Chu Tử Hạ không thể nào giữ mình tỉnh táo hơn được nữa.
Nếu như người đàn ông này còn khiêu khích nơi nhạy cảm của cô thì e rằng cô không thể vùng vẫy, kháng cự khỏi sự cám dỗ này, và càng ngày càng lún sâu hơn.
Đúng là mật ngọt bao giờ cũng khiến lòng người sa ngã vào, Chu Tử Hạ không còn sức để phản kháng, cô cũng bắt đầu tiến công lưỡi vào trong khoang miệng của người đàn ông, học cái đáp trả nụ hôn cuồng bạo ấy.
Hàn Cao Lãng buông tay ở cằm dịch xuống đôi gò bồng đào mà xoa nắn đã biến dạng, Chu Tử Hạ bị động tác đó mà đánh thức tỉnh, lập tức cô rút đầu lưỡi lại mà mím chặt lấy đôi môi anh đào của mình, không cho người đàn ông có cơ hội xâm nhập vào sâu bên trong khoang miệng của cô nữa.
Thấy cô gái không chịu phối hợp với mình, Hàn Cao Lãng hừ lạnh một cái, đưa tay lên đặt vào má, không nói một lời nào mà dùng sức bóp mạnh.
“Um… ha..”
Chu Tử Hạ đau quá không chịu được mà mở miệng ra, nhân cơ hội đó Hàn Cao Lãng lập tức cho đầu lưỡi tấn công vào bên trong khoang miệng của cô, càn quét hương vị khiến cho anh mê luyến khônh chịu rời, vương vấn lên đầu lưỡi mềm mại ướt át còn đọng lại mùi hương của xử nữ, vị ngọt ngào đến quyến rũ, mật ngọt đầy tình thương.
Sau một hồi lưu luyến cuối cùng Hàn Cao Lãng cũng chịu buông tha cho cô, vuốt ve cánh môi còn vương chút tơ máu.
“Đúng là tiểu yêu tinh, em sinh ra để quyến rũ tôi đây mà.”
Hàn Cao Lãng buông hai tay cổ tay, cổ tay cô sớm đã in hằn năm đốt ngón tay của anh, lực bất tòng tâm mà gục ngã vào cơ ngực rắn chắc của anh.
Hô hấp của Chu Tử Hạ có chút gấp gáp, hai bên gò má ửng hồng hệt như hai trái cà chua chín mọng cuối mùa.
Tay của Hàn Cao Lãng du ngoại trên cơ thể cô, tìm kiếm đến chiếc khoá đầm, không nói một lời nào mà thẳng tay kéo xuống.
Roẹt!
Chiếc đầm vốn bó sát vào thân hình đẹp đẽ của người con gái bỗng chốc rơi xuống ngang eo của cô gái, để lộ ra làn da trắng tuyết, đường cong hoàn mỹ, đôi gò bồng đào đẫy đà như ẩn như hiện dưới lớp áo nội y bằng ren quyến rũ.
Ngắn nhìn cơ thể tuyệt đẹp đang phơi bày trước mắt, yết hầu của Hàn Cao Lãng chuyển động lên xuống, ngay sau đó không kiềm chế được hoocmon có trong người mình mà cúi xuống phủ hàng nghìn nụ hôn vào làn da tuyết trước của cô.
“Ừ… Hàn Cao Lãng…”
Sự ấm nóng từ đôi môi anh kích thích dây thần kinh xúc giác của cô, khiến cô phải đưa tay chắn trước miệng để kiềm hãi tiếng rên rỉ lạ thường thoát ra khỏi xuống họng.
Hàn Cao Lãng tiếp tục mơn trớn làn ra trắng mịn của cô, đôi môi hôn lên trên bả vai, lướt qua xương quay xanh hai bên rồi từ từ dựng lại nơi gồ ghề đang ẩn mình dưới lớp vải ren.
Anh nở một nụ cười tà mị, thu hồi chân đã chặn giữa hai chân cô đồng thời chiếc đầm theo
quán tính mà trượt xuống khởi người cô, chạm vào nền nhà không một tiếng động nào.
Chỉ vì quá say đắm mà toàn thân của cô run rẩy, khoé mi hiện rõ phiếm hồng, nơi nhạy cảm nhất của con gái cảm thấy bức rức, khó chịu.
Có phải cô bị dục vọng lấn át đi lý trí không?
Từ bao giờ cô lại có loại cảm giác ham muốn này?
Thân thể này cớ sao lại dễ rung động đến vậy? Chu Tử Hạ không thể nào giữ mình tỉnh táo hơn được nữa.
Nếu như người đàn ông này còn khiêu khích nơi nhạy cảm của cô thì e rằng cô không thể vùng vẫy, kháng cự khỏi sự cám dỗ này, và càng ngày càng lún sâu hơn.
Đúng là mật ngọt bao giờ cũng khiến lòng người sa ngã vào, Chu Tử Hạ không còn sức để phản kháng, cô cũng bắt đầu tiến công lưỡi vào trong khoang miệng của người đàn ông, học cái đáp trả nụ hôn cuồng bạo ấy.
Hàn Cao Lãng buông tay ở cằm dịch xuống đôi gò bồng đào mà xoa nắn đã biến dạng, Chu Tử Hạ bị động tác đó mà đánh thức tỉnh, lập tức cô rút đầu lưỡi lại mà mím chặt lấy đôi môi anh đào của mình, không cho người đàn ông có cơ hội xâm nhập vào sâu bên trong khoang miệng của cô nữa.
Thấy cô gái không chịu phối hợp với mình, Hàn Cao Lãng hừ lạnh một cái, đưa tay lên đặt vào má, không nói một lời nào mà dùng sức bóp mạnh.
“Um… ha..”
Chu Tử Hạ đau quá không chịu được mà mở miệng ra, nhân cơ hội đó Hàn Cao Lãng lập tức cho đầu lưỡi tấn công vào bên trong khoang miệng của cô, càn quét hương vị khiến cho anh mê luyến khônh chịu rời, vương vấn lên đầu lưỡi mềm mại ướt át còn đọng lại mùi hương của xử nữ, vị ngọt ngào đến quyến rũ, mật ngọt đầy tình thương.
Sau một hồi lưu luyến cuối cùng Hàn Cao Lãng cũng chịu buông tha cho cô, vuốt ve cánh môi còn vương chút tơ máu.
“Đúng là tiểu yêu tinh, em sinh ra để quyến rũ tôi đây mà.”
Hàn Cao Lãng buông hai tay cổ tay, cổ tay cô sớm đã in hằn năm đốt ngón tay của anh, lực bất tòng tâm mà gục ngã vào cơ ngực rắn chắc của anh.
Hô hấp của Chu Tử Hạ có chút gấp gáp, hai bên gò má ửng hồng hệt như hai trái cà chua chín mọng cuối mùa.
Tay của Hàn Cao Lãng du ngoại trên cơ thể cô, tìm kiếm đến chiếc khoá đầm, không nói một lời nào mà thẳng tay kéo xuống.
Roẹt!
Chiếc đầm vốn bó sát vào thân hình đẹp đẽ của người con gái bỗng chốc rơi xuống ngang eo của cô gái, để lộ ra làn da trắng tuyết, đường cong hoàn mỹ, đôi gò bồng đào đẫy đà như ẩn như hiện dưới lớp áo nội y bằng ren quyến rũ.
Ngắn nhìn cơ thể tuyệt đẹp đang phơi bày trước mắt, yết hầu của Hàn Cao Lãng chuyển động lên xuống, ngay sau đó không kiềm chế được hoocmon có trong người mình mà cúi xuống phủ hàng nghìn nụ hôn vào làn da tuyết trước của cô.
“Ừ… Hàn Cao Lãng…”
Sự ấm nóng từ đôi môi anh kích thích dây thần kinh xúc giác của cô, khiến cô phải đưa tay chắn trước miệng để kiềm hãi tiếng rên rỉ lạ thường thoát ra khỏi xuống họng.
Hàn Cao Lãng tiếp tục mơn trớn làn ra trắng mịn của cô, đôi môi hôn lên trên bả vai, lướt qua xương quay xanh hai bên rồi từ từ dựng lại nơi gồ ghề đang ẩn mình dưới lớp vải ren.
Anh nở một nụ cười tà mị, thu hồi chân đã chặn giữa hai chân cô đồng thời chiếc đầm theo
quán tính mà trượt xuống khởi người cô, chạm vào nền nhà không một tiếng động nào..