Người Vợ Nô Lệ

Chương 7: Sắp Bị Bán


Đọc truyện Người Vợ Nô Lệ – Chương 7: Sắp Bị Bán

#BooMew

Tư Noãn Noãn dù có làm không công, nhưng vì phải đi học nên có chán ghét ra sau một tuần Tư Noãn Noãn được nghỉ một ngay, nhưng là cô nghỉ không có nghĩa là công việc nhà sẽ có người khác làm, sang ngày mai cô lại làm nhiều hơn thường ngày thôi.

Một đóng chén dĩa ở đó, lại một đóng quần áo dơ ở đó, lại một đóng rác trong phòng khách tới trong từng phòng ngủ, lại có thêm một đóng đất cát trong nhà… vân vân và vân. Có thể thấy là họ cố ý nhưng người ba không thương, ông bà ngoại vô tâm chán ghét cô, thì lấy đâu có ai bênh vực hay giúp đỡ.

Hôm nay Tư Noãn Noãn được nghĩ, bụng vẫn còn đau thắc lại nhưng là vẫn là cô ngồi trên bàn học hoàn thành bài tập mà cô học Đại Học năm nhất, cô đậu vào. Tính ra hai mươi tuổi phải học năm hai cơ, nhưng nhờ ông ba tốt bụng của cô làm nên chuyện. Ngày thi đại học còn bị mẹ kế cố ý xé rách quần áo tử tế mà Tư Noãn Noãn có được nữa. Hàng xóm thương nên cho một bộ quần áo lại chở đi thi.

Chưa dừng lại ở đó, tiền tiêu vặt hàng tháng của Tư Noãn Noãn chỉ có 100 ngàn thôi, còn Tư Chân Châu mới mười mấy tuổi là gần 10 triệu, hơn nhau một trời một vực, nên có muốn một bộ quần áo tử tế, Tư Noãn Noãn nhịn ăn nhịn uống mà tiết kiệm. Bình thường quần áo toàn phải mặc từ đồ cũ của Tuyết Sương Anh và Tư Chân Châu. Thân là con gái lớn nhà Tư Gia nhưng sống một cuộc sống vô cùng rách nát. Hàng xóm nhiều lần báo cáo chính quyền nhưng không ai giải quyết, nhìn là biết đã ăn hối lộ không ít.


Người nói dần nói mãi không ai giúp nên ai cũng im lặng, Tư Noãn Noãn cũng phải im lặng thôi.

Đừng nghĩ Tư Noãn Noãn không từng đi xin việc làm hay bỏ trốn, vừa đi xin hôm nay ngày mai chuẩn bị đi làm đã bị đánh. Vừa bỏ trốn một ngày lại bị bắt về nhốt còn bỏ đói lại còn đánh.

Nhưng có đánh ra sao cũng không đánh mặt Tư Noãn Noãn, Tư Khả Minh có chán ghét Tư Noãn Noãn nhưng với cái khuôn mặt xinh đẹp đó, ông còn muốn lợi dụng cô dài dài.

Tư Noãn Noãn đang chăm chú làm bài tập, thì lại bị tiếng gõ cửa làm giật mình. Cô khẽ mở cửa liền bị Tuyết Sương Anh quát.

” Mày làm đách gì lâu ra mở cửa thế hả? ”

Tư Noãn Noãn run rẩy nhìn Tuyết Sương Anh nói.

” Tôi…tôi đang học…không…không nghe thấy. ” cô sợ bà cũng phải, tuổi thơ của cô đâu vui vẻ gì một tay do chính Tuyết Sương Anh gây ra, bị ăn hiếp lại đánh đập không ít, nhiều lần Tư Noãn Noãn mém chết nhưng là Tuyết Sương Anh liền dừng lại.


Tuyết Sương Anh nheo mắt nhìn Tư Noãn Noãn một lúc lâu nói.

” Đi thay bộ đồ hôm bữa Châu Châu cho mày bận đi. Một lát nữa xuống dưới cho tao. ” dứt câu rời đi.

Tư Noãn Noãn cúi xuống, cái gì cũng không nói đóng cửa lại. Đi thay bộ váy Tư Chân Châu cho, vốn bộ váy này sẽ bị xé rách, hoặc làm dơ, nhưng Tuyết Sương Anh lại không làm vậy, để bộ đồ nguyên vẹn cho Tư Noãn Noãn, lúc đó bà không tốt bụng đâu, chính là tính toán sau này có khách khỏi phải mua cho Tư Noãn Noãn bộ mới thôi.

Tư Noãn Noãn thay xong bộ đồ đi xuống. Bộ váy bó sát ôm trọn cơ thể thon gầy của cô, thay vì như mọi khi trong cô như bộ xương di động thì bây giờ lại thon đến nổi lộ ra vô số điểm nhấn đẹp đẽ.

Tư Noãn Noãn nhẹ nhàng bước xuống, liền thu hút ánh nhìn ghen tị của Tư Chân Châu và Tuyết Sương Anh, nhưng lại bị ánh mắt nóng rực của Lê Bá Sâm nhìn đến khiến cô không khỏi sợ hãi.

Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn xinh đẹp khả ái kia môi khẽ câu lên cười nham hiểm, nhưng không ai thấy ngoài thư ký Phỉ Vô Dư. Phỉ Vô Dư khẽ nheo mắt lại nhìn theo hướng Lê Bá Sâm, trong lòng không khỏi há hốc mồm kinh ngạc, từ đâu ra một cô gái xinh đẹp như hoa như thế này.


Tư Khả Minh trong lòng lộp bộp lo lắng, nhưng là khi thấy phản ứng của Lê Bá Sâm trong lòng ông không khỏi cười to. Buông bán này chắc chắn có lời. Nghĩ tới sau khi Tư Noãn Noãn đi số tài sản kia sẽ thuộc về ông, môi ông khẽ câu lên vui sướng. Vừa có tài sản bạc tỷ đó lại vừa có thể có ngân hàng rút tiền tự động mỗi tháng hay tuần tùy thích nữa. Môi ông càng câu lên cao hơn.

Tư Noãn Noãn vừa đi xuống, Tuyết Sương Anh nheo mắt kéo Tư Noãn Noãn đứng kế bên mình, lại đưa một tay ra sau lưng cô hung hăng nhéo mạnh vào. Tư Noãn Noãn đau đến mím chặt môi không dám rên lên. Lê Bá Sâm thì quan sát Tư Noãn Noãn tứ nãy giờ nên thấy biểu hiện khác thường của cô khẽ để ý, lại nhìn chiếc gương phản chiếu ở phía sau lưng Tư Noãn Noãn. Hành động của Tuyết Sương Anh liền rời vào trong mắt Lê Bá Sâm. Mắt anh khẽ co lại thầm nghĩ ” Quá mềm yếu, bị ức hiếp mà vẫn không phản kháng, nhất định không phải ngày một ngày hai” lại nhìn bộ đồ trên người Tư Noãn Noãn, môi Lê Bá Sâm khẽ câu lên ” Đại tiểu thư Tư Gia thế mà lại bận một bộ váy lỗi thời. ” nghĩ gì đó một lúc Lê Bá Sâm khẽ nheo mắt lại.

••••••••••••

Nhớ Like và Bỏ Phiếu ủng hộ Boo nha ^^!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.