Người Vợ Nô Lệ

Chương 58: Tổn Thương Năm Xưa Cũng Cần Thời Gian Để Lành Lại


Đọc truyện Người Vợ Nô Lệ – Chương 58: Tổn Thương Năm Xưa Cũng Cần Thời Gian Để Lành Lại

#BooMew

Lê Gia.

Tư Noãn Noãn ngủ một giấc sâu, tầm hơn 11 giờ trưa cô mới tỉnh dậy, cũng không biết do quản gia Lâm dặn dò hay sao mà không một ai đến làm phiền cô cả.

Cô khó khăn ngồi dậy, cảm giác nơi riêng tư đấy vẫn còn khá đau, cô nhu nhu thái dương của mình thầm nghĩ.

Mặc dù hồi tối đúng là dịu dàng nhưng cũng không phải quá dịu dàng, vả lại nơi đó sử dụng hơi bị nhiều nên hiện tại vết thương cũ đè lên vết thương mới khiến cô đau đớn. Phải làm gì đó không chọc Lê Bá Sâm thì nhất định anh ta sẽ không làm gì cô thôi.

Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu vịn đầu giường đứng dậy, cô thở ra một hơi ” phù ” đi nhanh vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Chính là trong lúc cô vệ sinh cá nhân, thì Aley vội vàng chạy đến nhìn lén vào bằng cửa sổ, thấy Tư Noãn Noãn không còn ở chiếc giường nhỏ đó liền chạy ngay về biệt thự.

” Mợ dậy chưa? ” quản gia Lâm vừa thấy Aley vội vàng hỏi.

Aley gật đầu một cái nói.

” Dậy rồi chắc hiện tại đang tắm. ”

Quản gia Lâm gật đầu một cái, người trong bếp liền đi ra trên tay có xách một giỏ đựng đồ ăn đưa cho Aley.


Quản gia Lâm mới nói.

” Trong này có đồ ăn cùng với thuốc của mợ chủ, Aley đưa qua nhà nhỏ đi nha. ” ông thật muốn để Tư Noãn Noãn ở lại nhà chính, nhưng là ông không dám vì sợ khi ông tự quyết định cậu chủ Lê Bá Sâm lại có lý do đánh đập cô nữa.

Aley gật đầu một cái nhanh chóng xách giỏ rời đi.

– —

Khi Aley quay lại thì Tư Noãn Noãn đã đi ra ngoài ngồi, Aley đẩy cửa bước vào cười gọi.

” Chị đẹp. ”

Môi Tư Noãn Noãn khẽ câu lên nói.

” Aley sao qua đây sớm thế? ”

Aley đặt giỏ trên bàn nói.

” Sớm đâu mà sớm, chị ngủ thật nhiều, nên giờ em đem đồ ăn cho chị nè. ”

Tư Noãn Noãn ” a ” một tiếng đứng dậy đi đến trước bàn được Aley dọn sẵn đồ ăn.

” Aley cùng ăn với chị đi. ”

Nhiều món như vậy, một mình cô làm sao ăn hết.

Aley lắc đầu nói.

” Em không ăn, chị ăn đi, phải ăn nhiều vào đấy. ” dừng một chút Aley mới lấy gói thuốc ra nói.

” Quản gia Lâm nói chị cần uống thuốc bổ, nên đây là thuốc mà ông ấy chuẩn bị, chị nhớ ăn xong rồi uống nha. ”

Tư Noãn Noãn nhìn thuốc gật đầu một cái không nói gì, cô chỉ chăm chú ăn cho hết tất cả các món trên bàn.

Chính là Tư Noãn Noãn mới để ý, ngày nào cũng có cháo… cháo nấu rất mịn, kiểu như sợ cô khó ăn vậy.


Aley ngồi nhìn Tư Noãn Noãn kể đủ thứ chuyện mới nói.

” Chị đẹp thật thích nha, em để ý là sáng nào trước lúc đi cậu chủ cũng nói với quản gia Lâm là nấu cháo cho chị ăn hết đó. ” thấy cậu chủ quan tâm chị đẹp như vậy chính bé cảm thấy thật vui, như vậy cậu chủ sẽ không còn đánh chị đẹp nữa.

Tư Noãn Noãn ” A ” lên một tiếng kinh ngạc, nhưng cũng không nghĩ anh ta quan tâm, cô biết rõ chẳng qua sức anh ta thịt cô lớn nên biết sẽ đau, nên anh ta mới nói nấu cháo.

Nhìn như anh quan tâm nhưng cô biết, anh ta chỉ không muốn đồ chơi hiện tại của anh ta bị hư thôi.

Tư Noãn Noãn nhanh chóng ăn sạch sẽ mọi thứ trên bàn lại giúp Aley dọn sạch mới nói.

” Khi nào Aley không có làm gì thì sang đây chơi với chị nha. ” một mình ở đây thật sự cũng chả vui vẻ gì.

Aley cười tươi một cái ” dạ ” nhanh chóng chạy đi.

Căn nhà nhỏ khôi phục lại vẻ tịch mịch của nó, Tư Noãn Noãn ngồi ngẩn người một lúc lâu thì chuông điện thoại vang lên.

Màn hình điện thoại hiện rõ tên ” MẸ CHỒNG ” mày cô khẽ nhíu lại, cô cũng không để ý mấy cái này, lúc này nhìn thấy mới biết…

Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu mới nghe máy.

” Con nghe đây. ”

Lưu Hà Mi vừa nghe giọng nói của Tư Noãn Noãn, trong lòng không khỏi xót khẽ nói.

” Con có chỗ nào thấy khó chịu không? ”


Tư Noãn Noãn nhìn bông hoa ngoài sân kia, nghe câu hỏi, không nhanh không chậm đáp.

” Không có. ”

Lưu Hà Mi hít một hơi sâu hỏi.

” Con có yêu Bá Sâm không? ” bà biết, không nên hỏi như vậy, nhưng nếu không hỏi thì không chịu được, bà thật muốn con trai bà sáng mắt ra nhìn cho kỹ ai là người tốt với nó, nhưng để có được điều đó thì cần phải có thời gian.

Lời nói của Lưu Hà mi vừa dứt, Tư Noãn Noãn không khỏi giật mình suy tư.

Yêu, hay không yêu. Cô nên nói gì đây.

Không lẽ cô nói có, nhưng hiện tại cô đang từ bỏ? Hay là nói yêu nhưng cô lại sợ cái tình yêu này mà muốn phủ nhận?

Lưu Hà Mi thấy Tư Noãn Noãn im lặng, vội vàng nói.

” Con cho Bá Sâm một thời gian có được không? Mẹ biết mọi thứ không dễ nhưng… nhưng con biết đó, những gì mà nó làm hiện tại đều cần thời gian để nó nhìn và biết đúng sai, tổn thương năm xưa cũng cần thời gian lành lại. ” dừng một chút, giọng bà nghẹn ngào nói.

” Ta biết ta đang yêu cầu quá đáng nhưng ta xin con đừng yêu người khác, hãy yêu nó cho nó cảm nhận được tình yêu của con, ta tin một ngày nào đó không xa nó sẽ là nó, sẽ yêu thương và trân trọng con. “


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.