Người Vợ Nô Lệ Của Tần Thiếu

Chương 15: Ác Mộng 18


Bạn đang đọc Người Vợ Nô Lệ Của Tần Thiếu – Chương 15: Ác Mộng 18


Nhạc Trúc Hạ ngồi đó, giống như một đứa trẻ phạm lỗi, lui thân mình về một góc mà không ngừng run rẩy.

Tiếng kêu sung sướng, phóng đãng của người phụ nữ trên giường khiến cô không thể không bịt chặt hai lỗ tai, nhắm mắt lại.

Độ nóng bỏng trên giường như tăng thêm mấy phần….!
Tiếng thở gấp của mấy người bắt đầu vang lên đan xen nhau, không chút nào che lấp mà quẩn quanh trong từng góc của căn phòng.

Trong góc phòng, tim Nhạc Trúc Hạ bắt đầu đập nhanh hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn gần như vùi chặt vào hai đầu gối.

Mặc dù đã che kín lỗ tai, nhưng vẫn không thể ngăn cho cô không nghe thấy những âm thanh xa lạ mà lại quen thuộc kia.

Tiếng ngâm khẽ của mấy người phụ nữ lọt vào tai cô, thậm chí cô còn nghe thấy tiếng thở đục của đàn ông… Còn có tiếng va chạm xác thịt với nhau!
Âm thanh như tràn ngập sức mạnh của người đàn ông, mỗi lần va chạm đều khiến người phụ nữ kêu rên đến mất hồn.

Loại âm thanh này khiến đáy lòng của Nhạc Trúc Hạ dần sinh ra ác cảm.

Cô kinh sợ ngẩng đầu, lặng lẽ mở to mắt…
Ngay sau đó, đôi mắt Nhạc Trúc Hạ trừng lớn, lại nhanh chóng nhắm mắt lại, khuôn mặt đỏ bừng bừng…..


Một màn nóng bỏng trên giường khiến hai gò má cô nóng lên, cảm giác như có luồng điện nhanh chóng truyền đến từng ngóc ngách trong cơ thể, làm cô càng thở nhanh hơn.

Trong não lại như xuất hiện cảnh cô vừa nhìn trộm được!
Bóng lưng người đàn ông rắn chắc mạnh mẽ, da thịt rắn chắc mang đầy sức mạnh ngoan cường.

Người phụ nữ phía dưới nhũn như sợi mì, bị người đàn ông cường bạo va chạm, hai chân thon dài như dây leo quấn quanh vòng eo cường tráng của hắn…..!
Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, cô cũng có thể nhìn thấy thân thể anh tuấn của Tần Việt, hắn ta như một con thú hoang dã mà động thân….!
Người phụ nữ kia cũng quấn lấy Tần Việt.

Còn hai bàn tay hắn thì không chút lưu tình nắn bóp bầu ngực người kia, khiến cô ta không khống chế được tiếng thét chói tai.

Nhạc Trúc Hạ cảm thấy miệng lưỡi đắng khô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt như tấm lụa mỏng phiêu dật trong không trung.

Cô bị ám ảnh bởi hình ảnh đó, hình ảnh phóng đãng dâm dục đó như in sâu vào đầu cô, khiến cô không cách nào quên được.

Trong lòng cô không ngừng khẩn cầu thời gian nhanh trôi qua, cầu cho một màn ân ái điên loạn này sớm mà kết thúc!
Qua một hồi lâu sau, tựa như qua mấy thế kỷ!
Tiếng thở gấp ban đầu của mấy người phụ nữ dần chuyển thành tiếng cầu xin tha thứ và tiếng khóc nức nở.

Cuối cùng khi chỉ còn lại tiếng thở dốc khàn khàn thì không khí mới dần dịu xuống.

Hai chân ngồi xổm của Nhạc Trúc Hạ đã sớm mất cảm giác.

Cô không biết là đã thật sự kết thúc chưa nên không dám nhúc nhích, cho đến khi…..

– Đi đi……!
Trên giường, giọng nói tràn ngập sự lạnh lẽo vang lên.

Cô theo bản năng mở to mắt ra đã thấy hai nữ nghệ sĩ kia như sợi mỳ bị hung hăng giẫm đạp, xụi lơ trên chiếc giường hỗn độn.


Tần Việt đứng lên, vớ lấy chiếc khăn quấn quanh hông, cầm hai tấm chi phiếu ném vào hai người phụ nữ vẫn đang thở hổn hển.

Thân mình mấy người họ rõ ràng run rẩy, co giật, không khó để tưởng tượng ra màn hoan ái vừa rồi kịch liệt đến mức nào.

Họ quyến luyến nhìn người đàn ông vừa cho mình ba giờ hoan ái, cơ ngực rắn rỏi, bóng lưng to lớn của hắn cũng đủ khiến phụ nữ điên cuồng gào thét.

Có điều, trên thực tế, người đàn ông này trời sinh bản tính tàn khốc, dù là làm tình trên giường cũng không cách nào làm cho hắn tan chảy.

Mấy người họ đều muốn được lưu luyến nhiều hơn nhưng không dám, đành phải cầm lấy tấm chỉ phiếu, nhấc tấm thân rã rời mỏi mệt dậy.

Tần Việt bận tối mắt mà vẫn thong dong ngồi ở kia, khuôn mặt cương nghị không hề nhìn ra vừa trải qua một hồi hoan ái, đôi mắt thâm thúy không chút gợn sóng vẫn dừng trên người Nhạc Trúc Hạ.

Nhìn thấy bộ dáng hoảng sợ mà run rẩy của cô, khiến hắn không khỏi thấy hưng phấn trong lòng, ánh mắt xoẹt qua tia châm chọc mà không ngừng nhìn chăm chăm vào cô.

Nhạc Trúc Hạ tránh né ánh mắt Tần Việt, tuy thế, vẫn có thể cảm nhận được cái nhìn nóng bỏng như tên bắn trên đỉnh đầu, trong lòng không khỏi đau khổ, run sợ!
Một nữ nghệ sĩ trong số kia tiến lên.

Dựa vào vẻ mặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế ấy thì không khó nhận ra cô ta chưa cam lòng rời đi.

Làm trong giới lâu năm, đương nhiên cô ta hiểu được phải nắm bắt được cơ hội.

Kim chủ này nhất định phải thuộc về cô ta.


– Tần tiên sinh, người ta muốn được hầu hạ anh nha~…!
Cô ta thấy Tần Việt không hề chớp mắt nhìn người con gái ở cách đó không xa, trong lòng có chút khinh thường, loại con gái ngây thơ như vậy, vừa nhìn là có thể biết chả có chút kinh nghiệm chăn gối nào rồi, người như vậy sao có thể để mắt đến chứ.

Bàn tay mềm mại của người phụ nữ vuốt ve đầu vai người đàn ông, rồi dùng đầu ngón trỏ mà vẽ một vòng tròn ngay khuôn ngực săn chắc của hắn.

Tâm tư cô ta không khỏi xốn xao.

Hắn có dáng người tuyệt hảo, khuôn mặt anh tuấn cùng với của cải và quyền thế không thể tính nổi.

Tất cả đều khiến phụ nữ lâm vào mê muội, cuồng si bất chấp.

Người kia cũng muốn làm theo, nhưng lại hơi sợ hãi vì trên vầng trán Tần Việt thoáng qua vẻ phiền chán.

– Tần tiên sinh..…anh vừa mới tra tấn người ta đến chết, thân mình người ta còn đang mềm nhũn này, một chút sức lực cũng không có, Tần tiên sinh nhất định phải chịu trách nhiệm với người ta nha~
Nữ ngôi sao lớn mật cố ý nói một cách quyến rũ.

Tuy cô cũng nghe nói người này rất vô tình, khát máu nhưng dù sao đàn ông cũng chỉ là đàn ông, mà đã là đàn ông thì không thể kháng cự được lời mời mọc chủ động của phụ nữ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.