Đọc truyện Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải – Chương 71: Trộm táo giờ đền sao đây?
Thời gian trôi qua cũn được 1 tháng. Tạm thời thì chẳng có trở ngại gì, mỗi ngày mỗi ngày chỉ toàn là tiếng cười do nó, Khải, Nguyên và Thiên gây lên, buồn cười thật đấy từ khi Khải xuất viện đến giờ Nam, Băng, Hyun, Hoàng, Khánh Anh và Ranny mất tích luôn. Băng thì ngày nào cũng gọi điện làm phiền nó và Khải hết chêu này nọ khiến hai người tức điên, máu xôi tới não, nhà sắp bốc hỏa chạy tàn cháy rụi luôn cũng nên.Nam thì hỏi thăm nó và Khải, hai người hạnh phúc lắm, mẹ Khải đã đưa giấy kí giấy kết hôn nhưng chỉ là trên danh nghĩa hợp pháp chứ chưa là thật sự, chỉ muốn gắn tình cảm của nó và anh sẽ gần xát hơn, như một sợi dây dài chói buộc hai người lại. Khải cũng 21 tuổi rồi còn đâu, 25 tuổi anh mới công khai tình cảm cơ mà. Nghĩ lại khi mình còn bé mẹ anh đã nói “Tiểu Khải 25 tuổi con mới được yêu biết chưa, giờ là phải học kia kìa và ước mơ của con đang ở phía trước, con mà yêu trước 25 tuổi là mẹ đuổi ra khỏi nhà “ đấy mẹ anh nói vậy đấy, vậy mà giờ còn ủng hộ anh nữa mới ghê.
Nó ở nhà cứ chí chóe la hét om xòm liên lụy tới nhà hàng xóm, mặc dù bị nhắc nhở rất nhiều chứng nào tật lấy vẫn chưa chừa, nhà thì có cây táo quả ra rất nhiều lên là Nguyên Thiên sáng sớn đã rình mò nhà người ra để leo cây vặt táo rồi, mà cũng chẳng hiểu sao vào kiêu gì mà hay thật đấy, chắc leo tường đây mà Nguyên thì muốn vặt ngay mà ăn luôn háo hức mà cứ chèo tưởng chèo thì hết sức chi là bá đạo thế là bị Thiên dìm hàng. Vào nhà người ta không thèm bấm chuông, rất im lặng và hành động, nhiều khi rủ Khải đi cùng thế nhưng anh lại quá vướng mắc về show diễn và quản cáo, đóng phim nên chẳng có thời gian.
Khi hai người đã xâm nhập được vào nhà nó, không khác gì ăn trộm đường đường là người nổi tiếng mà hành động như vậy là không được TDT TTV TCH sẽ thế nào nhỉ???
– Thế hai cậu định ăn hết cây táo nhà tớ hả — nó đứng dựa núp vào tường trong nhà nãy giờ nhìn hai người mà không khỏi ngượng cười, thật ra cũng không phải nhà nó nà là nhà riêng của Khánh Anh và Ranny, hai người đi chới cùng với mấy cặp đôi kia nên nhờ nó giữ hộ căn nhà, mà trong nhà này toàn thấy hình ảnh của Khánh Anh và Ranny đang đánh nhau thôi ( đùa ý)
Thiên và Nguyên giật nảy mình vậy là đã bị chủ nhà bắt được hai người nghĩ người quen nên chắc không mất tiền và không sai đâu nhỉ.
– Đâu có đâu Tuyết Nhi, tớ chỉ ăn có vài quả thôi mờ — Nguyên cười
– Nhiều là bao nhiêu..
– chắc mấy chục gì đấy, mỗi ngày đi học về diễn mới chụp ảnh về là tụi tớ chạy vào đây vặt em táo luôn, chứ một ngày không ăn tụi mình nhớ em táo lắm ấy, nhịn không nổi — Nguyên
Nguyên nói mà Thiên không thể nhịn được cười cái cách mà Nguyên nói quá đỗi đáng yêu..
– Thế cậu đền đi, nhà tớ mỗi cây táo kiến sống qua ngày mà cậu lỡ lòng nào chém gần hết cây vậy từ nay về sau tớ kiếm gì ăn hả? Hay các cậu định mua quả giả lắp vào chỗ các cậu vặt — nó nói, giả bộ kinh khủng, toàn chém mà chém quá là nhà nó sụp luôn rồi đấy.
Hai anh chàng đơ ra, cạn lời rồi nhà thì đại gia mà nói như kẻ ăn mày vậy trời.
– Khi nào Đại Ca về thì Đại Ca trả hết nha, có gì cứ đòi anh ấy tụi tớ thì là em anh ấy mà có gì thì Đại Ca gánh hết, có phúc cùng hưởng có họa tự gánh nhưng đây lại là có phúc cùng hưởng có họa thì đổ tất lên đầu tên đầu đàn hehe — Thiên nói
– Cậu học nhiều quá giờ bị nhiễm hả?
Khải đứng ngoài cười chán cả ra, cười không nhìn thấy tổ quốc đâu luôn, nhưng lại trở về trạng thái nghiêm túc để trừng trị hai đứa em phản bội này.
– Mấy em định tạo phản hả? Sao lại do anh gánh tất hai đứa tự chịu đi — Khải bước vào lên tiếng.
Thiên và Nguyên quay ra hốt hoảng, sao cứ như tàng hình vậy nè, có cần hù dọa người ta bằng kiểu đó không?
– Đại ca còn cách nào hù dọa tụi em nhẹ hơn hông? Tim em muốn nhảy ra ngoài luôn — Nguyên vuốt vuốt ngực.
– hem hem — nó
– Đưa 2 bị cáo vào nhà xét xử, bị cáo bị vu khống vào nốt để chủ tòa xét thể — nó chệ nhưng không kém phần nghiêm túc.
Mặt 3 anh chàng đơ ra gì mà bị cáo mới chủ tòa sao nghe giống phim hành động á lộn phim gì gì đấy quên rồi.
Vậy là chẳng vào nhà ngồi hẳn ngoài sân cỏ luôn.
– Nghe chủ tòa nói bị cáo Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ sao tên này dài zữ vậy “nói nhỏ”, hai bị cáo đã bị tội là ăn trộm táo nhà bạn thân là Hoàng Tuyết Nhi đây tôi tôi vinh hạnh quá “vẫy vẫy tay cười như đi thi hoa hậu vậy” hai người còn tội xâm nhập trái phép như trèo tường, trèo cây..( bảo trộm táo lại còn) hai người còn vi khống anh Vương Tuấn Khải sao tên này nghe hay vậy “nói nhỏ” hai người biết tội chưa.
– Thưa chủ tòa chủ tòa có bằng chứng không vậy? Ít nhất phải có 3 người làm chứng trở lên, nói vô căn cứ không đầu đuôi gì hết, nói mà toàn thiếu thôi phải có giả thuyết kết luận rồi mới giải ra chì, không có câu chủ để luôn nói không biết nói theo kiểu tổng phân hợp hay diễn dịch quy nạp, nói không có công thức ví dụ lực hút của bị cáo đây có liên quan gì đến chủ tòa hay không? Không rõ nguồn gốc gì cả, — Nguyên Nhi nói
– Lại còn nữa bị cáo đây ăn hết bao nhiêu quả táo phải nói ra, rồi mới tính xem quat táo có bao nhiêu hạt trên cây bao nhiêu lá, cây có khắc tên chủ tòa hay không, cây có phải di chủ tòa trồng hay không hay là do thời tiết tự nhiên mới phân bón, cây này cao mét bao nhiêu phải rõ ra chì thế người ta mới nể phục — Thiên tiếp lời.
Mặt của Khả và nó giãn ra như dây chun, hao người này sao hôm nay nói nhiều vậy nè đã thế còn nói toàn áp dụng vào toán học, văn, sinh, vật lí.. vv nữa chớ bộ học nhiều quá nên là bị thừa à, mà áp dụng vào đây làm gì..
– Mấy cậu nói sao toàn liên quan đến học tập vậy hả?
– Cô giáo nói học phải biết cách áp dụng — Thiên nói.
– Thôi dẹp dẹp, nghe tôi hỏi bị cáo Vương Tuấn Khải anh có chịu tất hình phạt dành cho hai bị cáo này không?
– Thưa chủ tòa là không, ngu đâu mà đâm vào…
– KHÔNG HẢ “ nó lườm nhấn mạnh” đồng loạt toát mồ hôi “ vậy thôi nghỉ chơi, “trạng thái bình thường rồi kìa”– thế là kết thúc.
Cả lũ chêu nhau rồi lấy vòi nước chơi nhau sao mà vui thế không biết thế mà chẳng để ý gì tới người ngoài cổng kia nhìn với con mắt dao đâm đáng sợ.
Cho Yun nhận xét với ạ ^^. Xie xie ni.